Alltake Destiny Cuoi Pho
Ờm, H nhẹ, khum thích thì lướt nhen, cũng không ảnh hưởng đến cốt truyện chính đâu.
16/6/24
Lilla. ..........Takemichi lắc đầu biểu đạt không biết, chỉ là cảm giác của cậu nói vậy....Đêm nay Hanma không về nhà, Kisaki cũng chẳng bận việc nên ba người dành ra ba tiếng đồng hồ giải quyết hết công việc riêng tư, Hanma và Takemichi vì không có gì làm nên cùng xem kim kinh dị, Kisaki mượn phòng cậu để mở cuộc họp online, chuông đồng hồ điểm mười giờ đêm cũng là lúc việc của Kisaki kết thúc, Hanma kéo cậu trai tóc vàng về phòng ngủ đã thấy Kisaki dọn gọn máy tính xách tay và những thứ liên quan đến công việc hết lên bàn.Takemichi mệt nhọc như con cá không xương thả mình xuống nệm, Hanma ngồi bên cạnh châm một điếu thuốc lá, chiếc radio cũ bên khung cửa sổ chậm rãi vang một khúc nhạc đệm nhẹ nhàng, khói xộc thẳng vào mũi Takemichi khiến cậu thèm thuồng nhìn thứ thuốc trong tay Hanma, Takemichi từng là con nghiện thuốc lá chính hiệu, cậu có thể hút nhiều đến nỗi cổ họng bỏng rát nhưng sẽ không dừng lại. Vel mới bắt Takemichi cai thuốc hơn một tháng nay nên trong nhà không được phép có một bao thuốc nào, bây giờ Hanma lại ngang nhiên hút thuốc trước mặt cậu, khốn nạn không cơ chứ!Hanma hứng thú nhìn Takemichi, hắn cười tủm tỉm đắc ý: "Sao, bé lại thèm thuốc rồi à?" Takemichi quay mặt đi chỗ khác thở dài: "Anh biết mà vẫn khiêu khích em đấy thôi." Kẻ nghiện nhìn thấy thứ mình nghiện thì làm sao mà kiềm chế nổi, như Sanzu đã có một thời nghiện thuốc khi hắn chưa "miễn dịch", lại như Hanma và Kisaki "nghiện" người tên Takemichi, không thể dứt ra, mãi mãi sa vào chấp niệm. Gã đàn ông cao lớn vươn tay ôm trọn phần gáy mỏng manh của Takemichi, bàn tay hắn thô ráp ma sát với tóc thơm mềm khiến hơi thở của hai người dần trở nên hỗn loạn. Hanma ghì đầu Takemichi sát mặt mình, hắn rít một hơi thuốc kiềm chế sau đó hôn cậu, môi lưỡi dính sát nhau mang theo khói thuốc cay đắng xộc thẳng lên não, hai tay Takemichi chống xuống nệm, cậu như con nghiện nicotine mà liên tục chủ động quấn lấy miệng người đàn ông không buông, tiếng nước nhớp nháp hòa cùng hơi thở của hai gã sắp cập tuổi. Cuối cùng Hanma là người buông Takemichi ra trước, sau khi quấn lấy gã đàn ông thì cậu trai tóc vàng hổn hển thở dốc, khuôn mặt trắng mịn vẽ ra một làn sương ửng đỏ trông thập phần mềm mại. Hanma cười lớn rồi dập điếu thuốc: "Nhớ giữ bí mật với Dostoevsky nhé, không thì hắn sẽ biết công sức cai thuốc cho em một tháng nay đổ sông đổ bể mất rồi."Takemichi cúi đầu nhìn tay mình dần chìm xuống nệm mềm, sau đó Kisaki nâng cậu ngồi lên trên người hắn, gã đàn ông tựa trên thành giường vuốt ve khuôn mặt đờ đẫn của Takemichi, nhẹ giọng hỏi tựa như đang nói chuyện với thứ bảo vật mình trân quý nhất cuộc đời: "Anh có thể cầu xin em một chuyện được không?"Takemichi đặt mông trên phần đùi cứng cáp của Kisaki, cậu nghiêng đầu hỏi: "Sao anh lại cần cầu xin em?""Giữa chúng ta không cần câu lệ như vậy." - Cậu nghiêm túc bắt lấy hai bàn tay nóng hổi của Kisaki rồi đặt lên má mình, lại khẽ dụi như một đứa trẻ dù rằng cậu đã sắp trở thành một ông chú ba mươi tuổi: "Đừng như thế, bởi vì em sẽ buồn."Kisaki cười một tiếng rồi thả hai tay mình buông thõng dưới đệm, hắn nhìn Takemichi bằng đôi mắt đầy dục vọng, hơi thở ngày càng nặng nhọc: "Vậy em dùng tay giúp anh giải tỏa căng thẳng đi."Takemichi giật mình nhìn Kisaki đang cụp mắt rồi lại nhìn bóng lưng Hanma bên giường, thấy hắn khàn giọng nói: "Nhân tiện anh cũng sẽ phạt bé, bởi vì bé vẫn bị thương." Takemichi mím môi một lúc, loại chuyện giữa hai người đàn ông như thế này thì cậu chưa thử bao giờ nhưng nếu dùng tay thì Takemichi vẫn có thể thử, cậu căng lưng nhìn Hanma đang trèo lên giường, hắn ngồi bên cạnh cậu nhưng vì cơ thể vạm vỡ nên Hanma hoàn toàn có thể bao kín Takemichi trong lồng ngực, Takemichi bị hắn ôm trọn, lại chẳng biết làm như thế nào thì Kisaki đã tháo cặp kính hắn vẫn luôn đeo quăng thẳng xuống sàn nhà. "Keng" một tiếng vang dội, Dostoevsky Vel vắng nhà hóa ra lại là cơ hội cho hai tên biến thái âm mưu hãm hiếp nam nhân dung mạo như hoa xuân. Kisaki nghiến răng: "Anh đang đợi em dùng tay cởi quần anh ra." Takemichi nhút nhát sờ đến phần đũng quần nhô lên của Kisaki, vừa chạm vào đã khiến Kisaki thở dốc kêu một tiếng, Takemichi khựng lại nhìn hắn nhưng lại bị Hanma bên cạnh thì thầm vào tai: "Bé dứt khoát lên một chút." Cậu lại dùng ngón tay thon mảnh vén áo Kisaki lên, từng chút một mở ra chiếc đai lưng da trơn bóng, tiếng bạc va với nhau lộp cộp trong không gian tĩnh lặng, hơi thở của Kisaki ngày càng nặng nề, ngay khi Takemichi cởi được quần âu của hắn ra thì mảnh vải phía trong của Kisaki đã bị dương vật đẩy căng lên thành một hòn núi nhỏ, hắn nhắm nghiền mắt cố gắng không cho hơi thở nhục dục thoát ra khỏi môi. Người đàn ông đang hưởng thụ đôi bàn tay mát lạnh của Takemichi lướt trên côn thịt đã cương cứng từ lâu. Takemichi run rẩy dùng hai tay cởi phần quần trong vướng víu còn lại, dương vật của Kisaki liền không biết xấu hổ mà bật ra ngoài, cây hàng vừa to lại vừa dài, màu đồng khỏe khoắn trải đều cùng những sợi gân xanh dọc theo thân côn thịt. Quy đầu hơi ửng đỏ, mắt mã rỉ ra vài giọt dịch trong suốt, Takemichi nuốt nước bọt dùng cả hai tay nắm trọn lấy dương vật. Thứ trong lòng bàn tay mát lạnh rất nóng, Kisaki thỏa mãn chịu thua thở dài, đôi mắt hắn vẫn luôn nhắm nghiền lại nghe được Takemichi nói: "Của anh to thật đấy, chắc phải gấp đôi của em." Kisaki véo mạnh vào mông mềm múp của Takemichi: "Con chim non của em thì về nhà nằm chờ chồng tuốt héo đi." Takemichi tức giận siết chặt thứ hàng trong tay khiến Kisaki xuýt xoa vì đau nhưng hắn lại sướng không tả nổi, giống như chỉ cần là Takemichi thì hắn làm gì cũng thấy hạnh phúc. Takemichi bị Hanma ôm trọn trong lồng ngực, bàn tay hắn đang mân mê trên bụng cậu qua lớp áo mỏng. Takemichi di chuyển tay lên xuống liên tục, vì không có kỹ thuật nên cậu chỉ có thể di lên di xuống, thỉnh thoảng lại nhéo nhẹ một cái, lúc lại chạm vào hai viên bi tròn phía dưới, tiếng thở nặng nhọc của Kisaki vang lên đều đều, lại giống như đang kiềm chế khiến Takemichi đang bị Hanma xoa bụng cũng phải dần có phản ứng. Không biết từ khi nào Hanma đã vén áo cậu lên mà sờ phần cơ bụng săn chắc của Takemichi, tuy không có múi nhưng vòng eo dẻo dai này vẫn chẳng chê được, Hanma luồn tay xuống quần chun của Takemichi rồi cởi ra cả quần lót bông trắng tinh bên trong. Dương vật nhỏ sau lớp vải đã bán cương theo động tác của gã đàn ông, Hanma dùng bàn tay to lớn bắt lấy bé chim ra ngoài, tiếng hắn khàn khàn cười bên tai Takemichi khiến cậu ngứa ngáy không thôi: "Bé không tự tuốt bao giờ à? Tại sao vừa trắng lại vừa sạch thế này?" Takemichi khó chịu dãy dụa, bàn tay trên dương vật của Kisaki khẽ bóp một cái rồi xoáy tròn trên bao quy đầu to như quả trứng gà: "Ư... Em ít lắm, hưm anh đừng làm vậy với em nữa." Kisaki cứng người theo động tác của cậu, mông mềm uốn éo trên đùi hắn, tay lại vân vê trên dương vật nóng hổi, tiếng nhóp nhép dày đặc trong không khí, dần dần mùi hoa nhài treo bên cửa sổ cũng bị hương hoa thạch nam dâng đầy chiếm lấy. Tinh dịch của Kisaki liên tục chảy ra làm chất bôi trơn khiến Takemichi di chuyển rất dễ dàng, bàn tay đặt bên hông cậu của hắn cũng siết chặt lại. Hanma cười thầm rồi bao trọn dương vật của Takemichi trong lòng bàn tay, đồ vật của cậu thật đáng yêu làm sao, không nhỏ cũng chẳng to nhưng lại vô cùng sạch sẽ, lông đâu chẳng thấy sợi nào, đầu nấm hồng hào phủ trên côn thịt trắng nhợt nhạt. Hanma khàn giọng liếm láp tai Takemichi: "Hai mươi tám tuổi rồi mà chim bông còn trắng hồng như thế này, là do bé của vợ không được hay đang đợi chồng đến chịch bắn?"Takemichi nức nở vặn eo như muốn tránh đi bàn tay của gã đàn ông nhưng sức gã quá lớn, chỉ biết rơi nước mắt rên rỉ: "Huhu em không có mà... Em không có hứng thú... Ưm, a, a,..."Hanma đột nhiên ghì chặt lỗ chuông của Takemichi khiến cậu lại vô tình nắm chặt dương vật của Kisaki, hắn gầm lên một tiếng đầy khó nhọc nhưng không trách Takemichi lấy một lời, chỉ hắn nhìn người yêu bé nhỏ đang dùng cả hai tay tuốt hàng cho mình, nhìn cậu anh hùng năm ấy đang rên rỉ trước mặt, mắt cậu đỏ hoe như sắp bị Hanma tuốt đến khóc, cái miệng yêu nghiệt khiến người ta chỉ muốn lao vào yêu thương. Hanma lại cười: "Thế chồng vuốt cho bé mà bé cũng không thích à?" Takemichi thở dốc liên tục ưm a, vội vã gật đầu như lấy lòng Hanma: "Có, ha,... Em thích lắm." Takemichi mất hết lí trí liên tục ưỡn mình vào lòng bàn tay Hanma, cậu không mấy khi làm chuyện này, tần suất có khi đến mấy tháng mới tuốt một lần theo chỉ dẫn sức khỏe, bây giờ lại liên tục bị tay Hanma ấn vào điểm nhạy cảm trước giờ không khám phá ra, Takemichi bị gã đàn ông lôi vào vực thẳm dục vọng. Thiên sứ bị kẻ xảo trá lừa đi mất, sau đó tử thần nắm bắt cơ hội giam thiên sứ lại. Không ai có thể cứu vớt thiên thần nhỏ thoát khỏi dục vọng của hai kẻ mang tội đồ.
Hanma tăng tốc độ tay, Takemichi hổn hển đến trào cả nước mắt nhưng lại bị Hanma vươn lưỡi liếm sạch. Cậu cong người tìm đến môi của Kisaki rồi cuồng nhiệt liếm trọn đôi môi mỏng của người đàn ông, Hanma cũng thở gấp, Takemichi trước mắt hắn dâm không chịu được, hắn càng đẩy nhanh tốc độ vuốt, chẳng mấy chốc Takemichi mất kiểm soát hét ầm lên: "Em... Ưm em muốn bắn! A, a...A!" Takemichi thế mà bị Hanma tuốt cho bắn trong khi cậu làm cho Kisaki nãy giờ còn chưa thấy hắn có dấu hiệu gì cả. Cậu mệt mỏi gục xuống ngực Kisaki, tay cũng đã dừng lại, xụi lơ như con tôm cạn. Nhưng đối với một gã đàn ông thừa tinh lực như Hanma thì hắn nào cho phép kết thúc dễ dàng như vậy, bàn tay của hắn vuốt những lọn tóc thừa trên trán rồi vén áo cởi thắt lưng, tiếng sột soạt hoà cùng màn đêm tĩnh lặng trở nên mờ ám hơn bao giờ hết, cuối cùng Hanma không ôm Takemichi nữa mà di chuyển đến cạnh mặt cậu, ngón tay dài véo cằm nhỏ ép Takemichi quay sang bên cạnh. Giọng cười gã đàn ông khàn đặc: "Em liếm cho anh đi, coi như thưởng cho kẻ hèn hạ này một lần sung sướng." Takemichi mê man cũng không từ chối, môi đỏ mọng dính dải nước lấp lánh như sương mai đậu trên cánh hoa đào mịn hé mở: "Được ạ." Takemichi vươn đầu lưỡi liếm nhẹ trên thân dương vật vừa dài vừa thô, những đường gân guốc nổi lên trông vô cùng đáng sợ, cây hàng của hắn chỉ tỏa ra một mùi tinh dịch nhẹ nhàng, Takemichi cố gắng nuốt trọn dương vật của bạn trai. Vì không có kinh nghiệm nên chẳng mấy chốc nước mắt nóng tuôn như ngọc đứt dải trên quần của Hanma. Tuy di chuyển chậm nhưng Hanma không trách cậu, chỉ nhẹ nhàng xoa gáy Takemichi, khó khăn hít sâu: "Em đừng dùng răng, đúng thế, Ugh..." Mẹ nó, miệng Takemichi vừa nóng vừa mềm, đầu lưỡi ngây thơ ướt át thi thoảng lướt qua mắt mã khiến Hanma phải rùng mình, trước giờ hắn chỉ tự dùng tay mình chứ nào biết đến chuyện làm tình cùng ai. Có đôi lúc hắn tự cười bản thân sao đến 30 tuổi rồi vẫn còn lần đầu nhưng khi hắn cố gắng thử với ai thì thứ ký sinh kia sẽ ngăn hắn lại. "Em... Em là lần đầu của anh." - Được gã đàn ông cổ vũ, Takemichi càng cố gắng liếm mút hơn, tay cũng không rảnh rang mà di chuyển lên xuống cho Kisaki, mặc cho dương vật của Hanma trườn sâu xuống cổ họng ép cho cậu không thở nổi nhưng Takemichi vẫn miệt mài ăn hàng của bạn trai. Căn phòng bay lên một làn hơi nóng ẩm nồng nàn, mùi hoa thạch nam dày hòa cùng tiếng nước nhớp nháp, cho đến khi Takemichi mỏi hết hàm và tay thì Kisaki mới bắn, tinh dịch của hắn chảy trên lồng ngực trắng mịn của Takemichi, cả người cậu như tuyết đầu mùa đã bị luộc thành những mảng đỏ ấm áp, cảnh tượng vô vùng dâm đãng khiến Hanma không chịu được thêm, nhìn đến đôi mắt nhòe nước của người mình yêu, gã đàn ông giữ chặt gáy rồi bắn tất cả tinh trùng đặc nóng vào trong cổ họng. Tiếng nuốt nước vang lên rõ ràng nhưng lượng dịch quá nhiều, tràn qua cả khóe miệng của Takemichi, Hanma cười mỉm: "Em đừng để rơi, uống ngoan rồi sinh cho chồng một em bé nhé."Hai kẻ tội đồ không cho phép thiên sứ thoát khỏi vũng bùn dơ bẩn của dục vọng. ...=)) moá sao tui càng ngày càng dâm vậy
16/6/24
Lilla. ..........Takemichi lắc đầu biểu đạt không biết, chỉ là cảm giác của cậu nói vậy....Đêm nay Hanma không về nhà, Kisaki cũng chẳng bận việc nên ba người dành ra ba tiếng đồng hồ giải quyết hết công việc riêng tư, Hanma và Takemichi vì không có gì làm nên cùng xem kim kinh dị, Kisaki mượn phòng cậu để mở cuộc họp online, chuông đồng hồ điểm mười giờ đêm cũng là lúc việc của Kisaki kết thúc, Hanma kéo cậu trai tóc vàng về phòng ngủ đã thấy Kisaki dọn gọn máy tính xách tay và những thứ liên quan đến công việc hết lên bàn.Takemichi mệt nhọc như con cá không xương thả mình xuống nệm, Hanma ngồi bên cạnh châm một điếu thuốc lá, chiếc radio cũ bên khung cửa sổ chậm rãi vang một khúc nhạc đệm nhẹ nhàng, khói xộc thẳng vào mũi Takemichi khiến cậu thèm thuồng nhìn thứ thuốc trong tay Hanma, Takemichi từng là con nghiện thuốc lá chính hiệu, cậu có thể hút nhiều đến nỗi cổ họng bỏng rát nhưng sẽ không dừng lại. Vel mới bắt Takemichi cai thuốc hơn một tháng nay nên trong nhà không được phép có một bao thuốc nào, bây giờ Hanma lại ngang nhiên hút thuốc trước mặt cậu, khốn nạn không cơ chứ!Hanma hứng thú nhìn Takemichi, hắn cười tủm tỉm đắc ý: "Sao, bé lại thèm thuốc rồi à?" Takemichi quay mặt đi chỗ khác thở dài: "Anh biết mà vẫn khiêu khích em đấy thôi." Kẻ nghiện nhìn thấy thứ mình nghiện thì làm sao mà kiềm chế nổi, như Sanzu đã có một thời nghiện thuốc khi hắn chưa "miễn dịch", lại như Hanma và Kisaki "nghiện" người tên Takemichi, không thể dứt ra, mãi mãi sa vào chấp niệm. Gã đàn ông cao lớn vươn tay ôm trọn phần gáy mỏng manh của Takemichi, bàn tay hắn thô ráp ma sát với tóc thơm mềm khiến hơi thở của hai người dần trở nên hỗn loạn. Hanma ghì đầu Takemichi sát mặt mình, hắn rít một hơi thuốc kiềm chế sau đó hôn cậu, môi lưỡi dính sát nhau mang theo khói thuốc cay đắng xộc thẳng lên não, hai tay Takemichi chống xuống nệm, cậu như con nghiện nicotine mà liên tục chủ động quấn lấy miệng người đàn ông không buông, tiếng nước nhớp nháp hòa cùng hơi thở của hai gã sắp cập tuổi. Cuối cùng Hanma là người buông Takemichi ra trước, sau khi quấn lấy gã đàn ông thì cậu trai tóc vàng hổn hển thở dốc, khuôn mặt trắng mịn vẽ ra một làn sương ửng đỏ trông thập phần mềm mại. Hanma cười lớn rồi dập điếu thuốc: "Nhớ giữ bí mật với Dostoevsky nhé, không thì hắn sẽ biết công sức cai thuốc cho em một tháng nay đổ sông đổ bể mất rồi."Takemichi cúi đầu nhìn tay mình dần chìm xuống nệm mềm, sau đó Kisaki nâng cậu ngồi lên trên người hắn, gã đàn ông tựa trên thành giường vuốt ve khuôn mặt đờ đẫn của Takemichi, nhẹ giọng hỏi tựa như đang nói chuyện với thứ bảo vật mình trân quý nhất cuộc đời: "Anh có thể cầu xin em một chuyện được không?"Takemichi đặt mông trên phần đùi cứng cáp của Kisaki, cậu nghiêng đầu hỏi: "Sao anh lại cần cầu xin em?""Giữa chúng ta không cần câu lệ như vậy." - Cậu nghiêm túc bắt lấy hai bàn tay nóng hổi của Kisaki rồi đặt lên má mình, lại khẽ dụi như một đứa trẻ dù rằng cậu đã sắp trở thành một ông chú ba mươi tuổi: "Đừng như thế, bởi vì em sẽ buồn."Kisaki cười một tiếng rồi thả hai tay mình buông thõng dưới đệm, hắn nhìn Takemichi bằng đôi mắt đầy dục vọng, hơi thở ngày càng nặng nhọc: "Vậy em dùng tay giúp anh giải tỏa căng thẳng đi."Takemichi giật mình nhìn Kisaki đang cụp mắt rồi lại nhìn bóng lưng Hanma bên giường, thấy hắn khàn giọng nói: "Nhân tiện anh cũng sẽ phạt bé, bởi vì bé vẫn bị thương." Takemichi mím môi một lúc, loại chuyện giữa hai người đàn ông như thế này thì cậu chưa thử bao giờ nhưng nếu dùng tay thì Takemichi vẫn có thể thử, cậu căng lưng nhìn Hanma đang trèo lên giường, hắn ngồi bên cạnh cậu nhưng vì cơ thể vạm vỡ nên Hanma hoàn toàn có thể bao kín Takemichi trong lồng ngực, Takemichi bị hắn ôm trọn, lại chẳng biết làm như thế nào thì Kisaki đã tháo cặp kính hắn vẫn luôn đeo quăng thẳng xuống sàn nhà. "Keng" một tiếng vang dội, Dostoevsky Vel vắng nhà hóa ra lại là cơ hội cho hai tên biến thái âm mưu hãm hiếp nam nhân dung mạo như hoa xuân. Kisaki nghiến răng: "Anh đang đợi em dùng tay cởi quần anh ra." Takemichi nhút nhát sờ đến phần đũng quần nhô lên của Kisaki, vừa chạm vào đã khiến Kisaki thở dốc kêu một tiếng, Takemichi khựng lại nhìn hắn nhưng lại bị Hanma bên cạnh thì thầm vào tai: "Bé dứt khoát lên một chút." Cậu lại dùng ngón tay thon mảnh vén áo Kisaki lên, từng chút một mở ra chiếc đai lưng da trơn bóng, tiếng bạc va với nhau lộp cộp trong không gian tĩnh lặng, hơi thở của Kisaki ngày càng nặng nề, ngay khi Takemichi cởi được quần âu của hắn ra thì mảnh vải phía trong của Kisaki đã bị dương vật đẩy căng lên thành một hòn núi nhỏ, hắn nhắm nghiền mắt cố gắng không cho hơi thở nhục dục thoát ra khỏi môi. Người đàn ông đang hưởng thụ đôi bàn tay mát lạnh của Takemichi lướt trên côn thịt đã cương cứng từ lâu. Takemichi run rẩy dùng hai tay cởi phần quần trong vướng víu còn lại, dương vật của Kisaki liền không biết xấu hổ mà bật ra ngoài, cây hàng vừa to lại vừa dài, màu đồng khỏe khoắn trải đều cùng những sợi gân xanh dọc theo thân côn thịt. Quy đầu hơi ửng đỏ, mắt mã rỉ ra vài giọt dịch trong suốt, Takemichi nuốt nước bọt dùng cả hai tay nắm trọn lấy dương vật. Thứ trong lòng bàn tay mát lạnh rất nóng, Kisaki thỏa mãn chịu thua thở dài, đôi mắt hắn vẫn luôn nhắm nghiền lại nghe được Takemichi nói: "Của anh to thật đấy, chắc phải gấp đôi của em." Kisaki véo mạnh vào mông mềm múp của Takemichi: "Con chim non của em thì về nhà nằm chờ chồng tuốt héo đi." Takemichi tức giận siết chặt thứ hàng trong tay khiến Kisaki xuýt xoa vì đau nhưng hắn lại sướng không tả nổi, giống như chỉ cần là Takemichi thì hắn làm gì cũng thấy hạnh phúc. Takemichi bị Hanma ôm trọn trong lồng ngực, bàn tay hắn đang mân mê trên bụng cậu qua lớp áo mỏng. Takemichi di chuyển tay lên xuống liên tục, vì không có kỹ thuật nên cậu chỉ có thể di lên di xuống, thỉnh thoảng lại nhéo nhẹ một cái, lúc lại chạm vào hai viên bi tròn phía dưới, tiếng thở nặng nhọc của Kisaki vang lên đều đều, lại giống như đang kiềm chế khiến Takemichi đang bị Hanma xoa bụng cũng phải dần có phản ứng. Không biết từ khi nào Hanma đã vén áo cậu lên mà sờ phần cơ bụng săn chắc của Takemichi, tuy không có múi nhưng vòng eo dẻo dai này vẫn chẳng chê được, Hanma luồn tay xuống quần chun của Takemichi rồi cởi ra cả quần lót bông trắng tinh bên trong. Dương vật nhỏ sau lớp vải đã bán cương theo động tác của gã đàn ông, Hanma dùng bàn tay to lớn bắt lấy bé chim ra ngoài, tiếng hắn khàn khàn cười bên tai Takemichi khiến cậu ngứa ngáy không thôi: "Bé không tự tuốt bao giờ à? Tại sao vừa trắng lại vừa sạch thế này?" Takemichi khó chịu dãy dụa, bàn tay trên dương vật của Kisaki khẽ bóp một cái rồi xoáy tròn trên bao quy đầu to như quả trứng gà: "Ư... Em ít lắm, hưm anh đừng làm vậy với em nữa." Kisaki cứng người theo động tác của cậu, mông mềm uốn éo trên đùi hắn, tay lại vân vê trên dương vật nóng hổi, tiếng nhóp nhép dày đặc trong không khí, dần dần mùi hoa nhài treo bên cửa sổ cũng bị hương hoa thạch nam dâng đầy chiếm lấy. Tinh dịch của Kisaki liên tục chảy ra làm chất bôi trơn khiến Takemichi di chuyển rất dễ dàng, bàn tay đặt bên hông cậu của hắn cũng siết chặt lại. Hanma cười thầm rồi bao trọn dương vật của Takemichi trong lòng bàn tay, đồ vật của cậu thật đáng yêu làm sao, không nhỏ cũng chẳng to nhưng lại vô cùng sạch sẽ, lông đâu chẳng thấy sợi nào, đầu nấm hồng hào phủ trên côn thịt trắng nhợt nhạt. Hanma khàn giọng liếm láp tai Takemichi: "Hai mươi tám tuổi rồi mà chim bông còn trắng hồng như thế này, là do bé của vợ không được hay đang đợi chồng đến chịch bắn?"Takemichi nức nở vặn eo như muốn tránh đi bàn tay của gã đàn ông nhưng sức gã quá lớn, chỉ biết rơi nước mắt rên rỉ: "Huhu em không có mà... Em không có hứng thú... Ưm, a, a,..."Hanma đột nhiên ghì chặt lỗ chuông của Takemichi khiến cậu lại vô tình nắm chặt dương vật của Kisaki, hắn gầm lên một tiếng đầy khó nhọc nhưng không trách Takemichi lấy một lời, chỉ hắn nhìn người yêu bé nhỏ đang dùng cả hai tay tuốt hàng cho mình, nhìn cậu anh hùng năm ấy đang rên rỉ trước mặt, mắt cậu đỏ hoe như sắp bị Hanma tuốt đến khóc, cái miệng yêu nghiệt khiến người ta chỉ muốn lao vào yêu thương. Hanma lại cười: "Thế chồng vuốt cho bé mà bé cũng không thích à?" Takemichi thở dốc liên tục ưm a, vội vã gật đầu như lấy lòng Hanma: "Có, ha,... Em thích lắm." Takemichi mất hết lí trí liên tục ưỡn mình vào lòng bàn tay Hanma, cậu không mấy khi làm chuyện này, tần suất có khi đến mấy tháng mới tuốt một lần theo chỉ dẫn sức khỏe, bây giờ lại liên tục bị tay Hanma ấn vào điểm nhạy cảm trước giờ không khám phá ra, Takemichi bị gã đàn ông lôi vào vực thẳm dục vọng. Thiên sứ bị kẻ xảo trá lừa đi mất, sau đó tử thần nắm bắt cơ hội giam thiên sứ lại. Không ai có thể cứu vớt thiên thần nhỏ thoát khỏi dục vọng của hai kẻ mang tội đồ.
Hanma tăng tốc độ tay, Takemichi hổn hển đến trào cả nước mắt nhưng lại bị Hanma vươn lưỡi liếm sạch. Cậu cong người tìm đến môi của Kisaki rồi cuồng nhiệt liếm trọn đôi môi mỏng của người đàn ông, Hanma cũng thở gấp, Takemichi trước mắt hắn dâm không chịu được, hắn càng đẩy nhanh tốc độ vuốt, chẳng mấy chốc Takemichi mất kiểm soát hét ầm lên: "Em... Ưm em muốn bắn! A, a...A!" Takemichi thế mà bị Hanma tuốt cho bắn trong khi cậu làm cho Kisaki nãy giờ còn chưa thấy hắn có dấu hiệu gì cả. Cậu mệt mỏi gục xuống ngực Kisaki, tay cũng đã dừng lại, xụi lơ như con tôm cạn. Nhưng đối với một gã đàn ông thừa tinh lực như Hanma thì hắn nào cho phép kết thúc dễ dàng như vậy, bàn tay của hắn vuốt những lọn tóc thừa trên trán rồi vén áo cởi thắt lưng, tiếng sột soạt hoà cùng màn đêm tĩnh lặng trở nên mờ ám hơn bao giờ hết, cuối cùng Hanma không ôm Takemichi nữa mà di chuyển đến cạnh mặt cậu, ngón tay dài véo cằm nhỏ ép Takemichi quay sang bên cạnh. Giọng cười gã đàn ông khàn đặc: "Em liếm cho anh đi, coi như thưởng cho kẻ hèn hạ này một lần sung sướng." Takemichi mê man cũng không từ chối, môi đỏ mọng dính dải nước lấp lánh như sương mai đậu trên cánh hoa đào mịn hé mở: "Được ạ." Takemichi vươn đầu lưỡi liếm nhẹ trên thân dương vật vừa dài vừa thô, những đường gân guốc nổi lên trông vô cùng đáng sợ, cây hàng của hắn chỉ tỏa ra một mùi tinh dịch nhẹ nhàng, Takemichi cố gắng nuốt trọn dương vật của bạn trai. Vì không có kinh nghiệm nên chẳng mấy chốc nước mắt nóng tuôn như ngọc đứt dải trên quần của Hanma. Tuy di chuyển chậm nhưng Hanma không trách cậu, chỉ nhẹ nhàng xoa gáy Takemichi, khó khăn hít sâu: "Em đừng dùng răng, đúng thế, Ugh..." Mẹ nó, miệng Takemichi vừa nóng vừa mềm, đầu lưỡi ngây thơ ướt át thi thoảng lướt qua mắt mã khiến Hanma phải rùng mình, trước giờ hắn chỉ tự dùng tay mình chứ nào biết đến chuyện làm tình cùng ai. Có đôi lúc hắn tự cười bản thân sao đến 30 tuổi rồi vẫn còn lần đầu nhưng khi hắn cố gắng thử với ai thì thứ ký sinh kia sẽ ngăn hắn lại. "Em... Em là lần đầu của anh." - Được gã đàn ông cổ vũ, Takemichi càng cố gắng liếm mút hơn, tay cũng không rảnh rang mà di chuyển lên xuống cho Kisaki, mặc cho dương vật của Hanma trườn sâu xuống cổ họng ép cho cậu không thở nổi nhưng Takemichi vẫn miệt mài ăn hàng của bạn trai. Căn phòng bay lên một làn hơi nóng ẩm nồng nàn, mùi hoa thạch nam dày hòa cùng tiếng nước nhớp nháp, cho đến khi Takemichi mỏi hết hàm và tay thì Kisaki mới bắn, tinh dịch của hắn chảy trên lồng ngực trắng mịn của Takemichi, cả người cậu như tuyết đầu mùa đã bị luộc thành những mảng đỏ ấm áp, cảnh tượng vô vùng dâm đãng khiến Hanma không chịu được thêm, nhìn đến đôi mắt nhòe nước của người mình yêu, gã đàn ông giữ chặt gáy rồi bắn tất cả tinh trùng đặc nóng vào trong cổ họng. Tiếng nuốt nước vang lên rõ ràng nhưng lượng dịch quá nhiều, tràn qua cả khóe miệng của Takemichi, Hanma cười mỉm: "Em đừng để rơi, uống ngoan rồi sinh cho chồng một em bé nhé."Hai kẻ tội đồ không cho phép thiên sứ thoát khỏi vũng bùn dơ bẩn của dục vọng. ...=)) moá sao tui càng ngày càng dâm vậy
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com