Alltake Co Ai Thuong Em
- Hina-chan!?Ồ, hóa ra là cô bạn thân lúc trước của cậu. Cũng đã 6 năm từ ngày cuối gặp cô ấy rồi.- Không ngờ gặp cậu ở đây đấy, dạo này cậu khỏe chứ?- Ừm, vẫn thế thôi. Mà cậu chuyển tới Tokyo khi nào thế? Sao không nói với tớ?_Cậu đặt ly nước xuống cho cô và ngồi đối diện, vì cũng đã trễ nên quán ít có người lui tới nên cậu có thể tám chuyện với Hina lâu chútKhông gặp là thế nhưng Takemichi và Hina vẫn giữ liên lạc qua cách thức nhắn tin.- Tớ mới chuyển tới cách đây một tuần thôi, thế dạo này cậu sống ổn chứ?- Mọi thứ đều ổn trừ tiền nhà hằng tháng, tớ hết tiền đóng cho tháng này rồi_Takemichi nằm ườn ra bàn than thở, tiền nhà cứ dí như di kinh nguyệt ai mà chịu nổi ;;-;;- Xin lỗi nha, tớ muốn giúp lắm nhưng về khoảng tiền bạc thì không được rồi- Không sao, không sao. Dù gì cũng là tớ tự ý chuyển ra riêng mà- Hanagaki nè! Nay nghỉ sớm nhé, em cứ về trước đi!!_Chị chủ quán ở bên trong bảo cậu ra về.- Hay tụi mình đi đâu đó chơi đi nhỉ?_Hina- Nghe được đấy, đợi tớ đi thay đồ đã....- Xin lỗi cậu nha Hina, tớ có hẹn ở đền Musashi mất rồi_Takemichi vừa đi ra thì liền chấp tay tạ tội với cô.Chuyện là khi nãy cậu đang thay đồ thì nhận được cuộc gọi từ Draken. đáng lẽ cậu sẽ không đi đâu nhưng vì bị tên đô con đó hăm dọa nên Takemichi đành cắn răng xách cái đít vàng ngọc này tới đấy.- Trùng hợp thế, tớ cũng có hẹn ở đấy. Hay mình đi chung ha?Trùng hợp thay, Hina cũng vừa nhận được cuộc gọi từ bạn có hẹn ở đền Musashi. Trong khi cô đang lúng túng không biết giải thích thế nào với cậu thì may thay hai người lại chung chỗ hẹn.- Mà ai hẹn cậu thế?_Cậu khó hiểu, chắc chắn nếu là Draken thì chỗ đó cũng chẳng phải chỗ vui chơi gì nhưng con gái như Hina tới đấy làm gì?- Tớ mới quen được một bạn nữ tên Ema, nay cậu ấy hẹn tớ tới đấy trò chuyện ấy mà- Ema Sano á??- Đúng rồi, cậu quen Ema-chan sao?- Ừ thì đại loại là thế nhưng lát núp sau lưng tớ nhé, không lại bị chọc ghẹo đấy- Hả?_Cô khó hiểu trước câu hàm ý của cậu, nghĩa là sao??Hai người cứ thế đi một mạch đến đền Musashi nhưng lạ thay chẳng có bóng dáng ai ở đây, ơ? Cậu bị tên Đồ Ra Ken kia cho leo cây à >=v
Vừa dứt đoạn suy nghĩ thì hàng loạt tiếng xe mô tô đang đi về hướng cậu.- Đứng sau tớ này, Hina_Takemichi dang tay để cô đứng sau lưng mình.Đúng như cậu nghĩ, những người chạy mô tô đồng thời đang mặc lên bộ bang phục kia thì không cần đoán cũng biết đó là Toman. Vì sao á?? Do Takemichi với Mitsuya là người lựa kiểu mà :D - Oi oi! Nhóc con, đây không phải chỗ chơi đâu. Cút ra chỗ khác!!- Xin lỗi nhưng bọn tôi có hẹn ở đây nên các anh thông cảm nhé?_Cậu không ngờ Toman sau 1 năm bị tha hóa hết rồi.Sao trong bang lại có mấy thằng đầu trâu mặt ngựa đít heo này đây!? Không thể chấp nhận được, cho một lũ cao như cây cột điện vào bang là sai lầm!! Người đâu (*゚ロ゚) CHÉM!!!!- Biết đây là đâu không mà hẹn với chả hò hả? Biến ra chỗ khác lẹ!- Bố mày mà biết đây là đâu thì bố mày đếch thèm tới đâu, do cái thằng mặt heo Đồ Ra Ken nó kêu tới chứ bố mày rãnh lắm hay gì mà tới hả (╬ŎдŎ ) mày nói thêm từ nữa nguyên viên gạch vô đầu mày giờ!!Hai người cứ thế gân cổ lên mà cãi lộn, thằng oắt con này. Mày láo lắm rồi đấy, tao xách súng bắn lủng sọ mày giờ (ʘ言ʘ╬)
Tay cậu đang tính rút súng từ trong túi ra nhưng rất may, có người tới nên cậu tha vậy. Mày hên đấy con zai (. ❛ ᴗ ❛.)- Takemichi? Phải mày không???- Ồ! Mitsuya đấy à?- Hả!? Thật sao, tao tưởng mày là con gái chứ_Anh ngơ người ra, trước giờ cứ tưởng cậu là con gái nên không động fay động chân gì ( này theo nghĩa đem lẫm nghĩa bóng (. ❛ ᴗ ❛.) )- Hình như chúng mày thèm gạch đúng không (ꐦ '͈ ᗨ '͈ )_Cậu cố trấn tỉnh bản thân lại để không phang nguyên viên gạch vào đầu anh.- Thôi thôi, tao xin lỗi màCảm giác tín mạng đang bị đe dọa, Mitsuya nhanh chóng tạ lỗi kẻo nguyên viên gạch bay thẳng vào đầu chứ đùa gì- Theo tao, Mikey đang đợi đấy- Đi thôi Hina!_Takemichi nắm lấy tay cô rồi đi theo anh.- Mikey! Takemichi tới rồi này!_Mitsuya- Ồ! Takemitchy, tao nhớ mày lắm đó!!!!_Mikey đang ngồi trên xe nghe tiếng cậu tới liền phóng như bay tới chỗ cậu.- À ừ mà kêu tao tới đây có việc gì?- Họp bang ấy mà, sợ mày chán nên tao rủ mày theo (〃゚3゚〃)-....vâng tao rất là chán luôn đấy (╬ꈍᴗꈍ)_Cậu cố kìm nén để không đấm chết tên này.Thay vì bị lôi đầu tới đây thì cậu có thể đi làm thêm và kiếm thêm thu nhập. Có khi lại đủ tiền đóng tiền thuê nhà nhưng Takemichi đã chọn tới đây. Cứ ngỡ rằng kêu tới do việc gì quan trọng lắm chứ (. ❛ ᴗ ❛.)- Mày giận à?_Draken- Không, không hề. Sao tao lại giận tụi mày được (ꐦ '͈ ᗨ '͈ )- Vậy thì bỏ viên gạch xuống đi, trông mày như muốn đồ sát bọn tao vậy đó (・_・;)- Haha! Vậy à_Takemichi nén cục tức lại quăng cục gạch đi chỗ khác.- Hina-chan!! Bên này, bên này!!_Ema từ xa vẫy tay kêu cô.- Thôi tớ qua chỗ Ema đây, tạm biệt!_Cô chào tạm biệt họ rồi rời đi.- Được rồi, tới giờ rồi đấy!!_DrakenSau tiếng hô lớn của Draken, tất cả mọi người có mặt ở đấy liền tập trung lại ở trong đền. Trước đấy Mikey có nói rằng đi sau anh, cậu cũng gật đầu ầm ừ chứ biết sao giờ.
Cảm gjác bị lạc loài giữa đám đông, đã thế còn bị nhìn bằng ánh mắt như sinh vật lạ thế này (*꒦ິ꒳꒦ີ)- Mày đứng tạm ở đấy nhé?_Draken dẫn cậu tới một chỗ tách biệt hoàn toàn với các phiên đội khác.Takemichi trầm trồ nhìn xung quanh, không ngờ chỉ vỏn vẹn 1 năm. Mikey đã gầy dựng Touman lớn mạnh tới thế này.- Takemichi?- Là mày hả Pachin? Lâu rồi không gặp!!Takemichi rất quý Pachin, vì sao á? Vì có mỗi Pachin không nghĩ cậu là nữ và cũng là người có tâm thần ổn định nhất trong đám bất lương chuyên làm ba cái trò con bò kia (;¬_¬)- Cảm ơn mày nhiều! Vì đã giúp bạn tao!Chợt Pachin cúi gập người xuống khiến cậu giật mình, ủa gì đây là cái đền? Cúi xuống nữa? Ơ??? Mày định tế sống tao đấy à Pa Σ(°ロ°)- Bạn mày?......À! Là cậu trai hôm trước ấy hả?_Takemichi cố nhớ lại xem, hóa ra người đấy là bạn của Pa.- Cảm ơn mày nhiều, tao không biết nói sao nữa_Pa vẫn giữ nguyên tư thế đấy và không ngừng cảm ơn cậu.- Thôi được rồi, được rồi. Đừng khách sao quá_Cậu bắt đầu ngại khi phải để bạn mình cúi đầu như thế này.- Như mọi người đã biết, bọn Moebius cố tình động tới bạn của Pachin để khiêu khích chúng ta. Pa! Mày muốn đánh hay không?_Mikey dõng dạc đứng trên bục cao nhất của ngôi đền- Bọn chúng hơn chúng ta tận hai thế hệ, tao e là....- Tao không hỏi việc đó, đánh hay không?-....đánh...TAO PHẢI ĐÁNH CHẾT BỌN NÓ!!!!!- Ở đây có ai phản đối không?...........không ai chứ gì, vậy chúng ta sẽ quyết đấu với Moebius để giành lại công bằng cho bạn của Pa!!!!!- Rõ!!!Dù câu từ không có gì đặc biệt nhưng nó lại kích thích tới tâm trí những người khác một cách lạ thường, khiến nhhngẽ ai khi nghe xong trong người đều tràn trề khí thế.Thấy không còn phận sự ở đây nữa, cậu quay gót ra về.- Takemichi!_Pachin chạy tới kéo tay cậu lai.- Sao thế Pa? Có chuyện gì á?- Tao biết việc này khó nói nhưng mà...- Suỵt! Ba mày thuê tao làm việc này nên đừng nhúng tay vào, được chứ? Và cũng đừng nói với ai_Takemichi để ngón tay lên miệng hàm ý rằng đừng nói gì.Cứ thế cậu quay lưng rời đi, để lại Pa với biểu cảm phức tạp nhìn theo.- Haizzz coi bộ vụ này căng đây_Cậu lấy tấm hình trong túi ra, săm soi một lúc rồi lại nhét vô chỗ cũ.- Nay mệt quá đi!! Về nhà ngủ một giấc nhỉ_Cậu kéo giãn gân cốt mình ra rồi đeo tai nghe vào và rảo bước ra về......- Pa! Mày bị làm sao thế?_Mitsuya thấy Pa từ nãy giờ cứ đứng im một chỗ nên tới xem thử.- À không, không có gì- Liên quan tới Takemichi à?_Anh như đọc được suy nghĩ của đối phương, lập tức hỏi một cậu như đâm xuyên tim đen của Pachin vậy.- À không không! Không liên quan tới nó đâu!!- Thế à? Vậy thì thôi_Mitsuya biết rõ Pa đang nói dối nhưng cũng không muốn hỏi thêm nữa nên đành rời đi.- Takemichi sao?- Oi! Chifuyu! Làm gì thế, về thôi!_Baji từ đằng xa hối thúc cậu bạn tên Chifuyu đấy.- Ừ! Tao ra ngay!-------Hết chap 6
Vừa dứt đoạn suy nghĩ thì hàng loạt tiếng xe mô tô đang đi về hướng cậu.- Đứng sau tớ này, Hina_Takemichi dang tay để cô đứng sau lưng mình.Đúng như cậu nghĩ, những người chạy mô tô đồng thời đang mặc lên bộ bang phục kia thì không cần đoán cũng biết đó là Toman. Vì sao á?? Do Takemichi với Mitsuya là người lựa kiểu mà :D - Oi oi! Nhóc con, đây không phải chỗ chơi đâu. Cút ra chỗ khác!!- Xin lỗi nhưng bọn tôi có hẹn ở đây nên các anh thông cảm nhé?_Cậu không ngờ Toman sau 1 năm bị tha hóa hết rồi.Sao trong bang lại có mấy thằng đầu trâu mặt ngựa đít heo này đây!? Không thể chấp nhận được, cho một lũ cao như cây cột điện vào bang là sai lầm!! Người đâu (*゚ロ゚) CHÉM!!!!- Biết đây là đâu không mà hẹn với chả hò hả? Biến ra chỗ khác lẹ!- Bố mày mà biết đây là đâu thì bố mày đếch thèm tới đâu, do cái thằng mặt heo Đồ Ra Ken nó kêu tới chứ bố mày rãnh lắm hay gì mà tới hả (╬ŎдŎ ) mày nói thêm từ nữa nguyên viên gạch vô đầu mày giờ!!Hai người cứ thế gân cổ lên mà cãi lộn, thằng oắt con này. Mày láo lắm rồi đấy, tao xách súng bắn lủng sọ mày giờ (ʘ言ʘ╬)
Tay cậu đang tính rút súng từ trong túi ra nhưng rất may, có người tới nên cậu tha vậy. Mày hên đấy con zai (. ❛ ᴗ ❛.)- Takemichi? Phải mày không???- Ồ! Mitsuya đấy à?- Hả!? Thật sao, tao tưởng mày là con gái chứ_Anh ngơ người ra, trước giờ cứ tưởng cậu là con gái nên không động fay động chân gì ( này theo nghĩa đem lẫm nghĩa bóng (. ❛ ᴗ ❛.) )- Hình như chúng mày thèm gạch đúng không (ꐦ '͈ ᗨ '͈ )_Cậu cố trấn tỉnh bản thân lại để không phang nguyên viên gạch vào đầu anh.- Thôi thôi, tao xin lỗi màCảm giác tín mạng đang bị đe dọa, Mitsuya nhanh chóng tạ lỗi kẻo nguyên viên gạch bay thẳng vào đầu chứ đùa gì- Theo tao, Mikey đang đợi đấy- Đi thôi Hina!_Takemichi nắm lấy tay cô rồi đi theo anh.- Mikey! Takemichi tới rồi này!_Mitsuya- Ồ! Takemitchy, tao nhớ mày lắm đó!!!!_Mikey đang ngồi trên xe nghe tiếng cậu tới liền phóng như bay tới chỗ cậu.- À ừ mà kêu tao tới đây có việc gì?- Họp bang ấy mà, sợ mày chán nên tao rủ mày theo (〃゚3゚〃)-....vâng tao rất là chán luôn đấy (╬ꈍᴗꈍ)_Cậu cố kìm nén để không đấm chết tên này.Thay vì bị lôi đầu tới đây thì cậu có thể đi làm thêm và kiếm thêm thu nhập. Có khi lại đủ tiền đóng tiền thuê nhà nhưng Takemichi đã chọn tới đây. Cứ ngỡ rằng kêu tới do việc gì quan trọng lắm chứ (. ❛ ᴗ ❛.)- Mày giận à?_Draken- Không, không hề. Sao tao lại giận tụi mày được (ꐦ '͈ ᗨ '͈ )- Vậy thì bỏ viên gạch xuống đi, trông mày như muốn đồ sát bọn tao vậy đó (・_・;)- Haha! Vậy à_Takemichi nén cục tức lại quăng cục gạch đi chỗ khác.- Hina-chan!! Bên này, bên này!!_Ema từ xa vẫy tay kêu cô.- Thôi tớ qua chỗ Ema đây, tạm biệt!_Cô chào tạm biệt họ rồi rời đi.- Được rồi, tới giờ rồi đấy!!_DrakenSau tiếng hô lớn của Draken, tất cả mọi người có mặt ở đấy liền tập trung lại ở trong đền. Trước đấy Mikey có nói rằng đi sau anh, cậu cũng gật đầu ầm ừ chứ biết sao giờ.
Cảm gjác bị lạc loài giữa đám đông, đã thế còn bị nhìn bằng ánh mắt như sinh vật lạ thế này (*꒦ິ꒳꒦ີ)- Mày đứng tạm ở đấy nhé?_Draken dẫn cậu tới một chỗ tách biệt hoàn toàn với các phiên đội khác.Takemichi trầm trồ nhìn xung quanh, không ngờ chỉ vỏn vẹn 1 năm. Mikey đã gầy dựng Touman lớn mạnh tới thế này.- Takemichi?- Là mày hả Pachin? Lâu rồi không gặp!!Takemichi rất quý Pachin, vì sao á? Vì có mỗi Pachin không nghĩ cậu là nữ và cũng là người có tâm thần ổn định nhất trong đám bất lương chuyên làm ba cái trò con bò kia (;¬_¬)- Cảm ơn mày nhiều! Vì đã giúp bạn tao!Chợt Pachin cúi gập người xuống khiến cậu giật mình, ủa gì đây là cái đền? Cúi xuống nữa? Ơ??? Mày định tế sống tao đấy à Pa Σ(°ロ°)- Bạn mày?......À! Là cậu trai hôm trước ấy hả?_Takemichi cố nhớ lại xem, hóa ra người đấy là bạn của Pa.- Cảm ơn mày nhiều, tao không biết nói sao nữa_Pa vẫn giữ nguyên tư thế đấy và không ngừng cảm ơn cậu.- Thôi được rồi, được rồi. Đừng khách sao quá_Cậu bắt đầu ngại khi phải để bạn mình cúi đầu như thế này.- Như mọi người đã biết, bọn Moebius cố tình động tới bạn của Pachin để khiêu khích chúng ta. Pa! Mày muốn đánh hay không?_Mikey dõng dạc đứng trên bục cao nhất của ngôi đền- Bọn chúng hơn chúng ta tận hai thế hệ, tao e là....- Tao không hỏi việc đó, đánh hay không?-....đánh...TAO PHẢI ĐÁNH CHẾT BỌN NÓ!!!!!- Ở đây có ai phản đối không?...........không ai chứ gì, vậy chúng ta sẽ quyết đấu với Moebius để giành lại công bằng cho bạn của Pa!!!!!- Rõ!!!Dù câu từ không có gì đặc biệt nhưng nó lại kích thích tới tâm trí những người khác một cách lạ thường, khiến nhhngẽ ai khi nghe xong trong người đều tràn trề khí thế.Thấy không còn phận sự ở đây nữa, cậu quay gót ra về.- Takemichi!_Pachin chạy tới kéo tay cậu lai.- Sao thế Pa? Có chuyện gì á?- Tao biết việc này khó nói nhưng mà...- Suỵt! Ba mày thuê tao làm việc này nên đừng nhúng tay vào, được chứ? Và cũng đừng nói với ai_Takemichi để ngón tay lên miệng hàm ý rằng đừng nói gì.Cứ thế cậu quay lưng rời đi, để lại Pa với biểu cảm phức tạp nhìn theo.- Haizzz coi bộ vụ này căng đây_Cậu lấy tấm hình trong túi ra, săm soi một lúc rồi lại nhét vô chỗ cũ.- Nay mệt quá đi!! Về nhà ngủ một giấc nhỉ_Cậu kéo giãn gân cốt mình ra rồi đeo tai nghe vào và rảo bước ra về......- Pa! Mày bị làm sao thế?_Mitsuya thấy Pa từ nãy giờ cứ đứng im một chỗ nên tới xem thử.- À không, không có gì- Liên quan tới Takemichi à?_Anh như đọc được suy nghĩ của đối phương, lập tức hỏi một cậu như đâm xuyên tim đen của Pachin vậy.- À không không! Không liên quan tới nó đâu!!- Thế à? Vậy thì thôi_Mitsuya biết rõ Pa đang nói dối nhưng cũng không muốn hỏi thêm nữa nên đành rời đi.- Takemichi sao?- Oi! Chifuyu! Làm gì thế, về thôi!_Baji từ đằng xa hối thúc cậu bạn tên Chifuyu đấy.- Ừ! Tao ra ngay!-------Hết chap 6
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com