Allsanzu Con Chot Cua Vua
Lão (Takeomi) cảm thán trong đầu mình từ khi gặp em.
Mà gặp lại em cái bộ dạng tả tơi này là sao. Phục tùng bên lão thì muốn gì hắn không cho sao lại phải rời đi như vậy.
Takeomi: mày đã ở đây suốt thời gian qua à?
Sanzu: liên quan gì đến ông.
Takeomi: ta chỉ đang quan tâm đứa em trai của mình thôi mà không được sao, Haru~( những lời nói pha giễu cợt được lão tuông ra cùng làn khói trắng của thuốc lá, xung quanh như mờ theo khói thuốc của lão)
Sanzu: mẹ nó, tôi không có thời gian cho ông nên đừng cản đường tôi.( Em đi về phía trước mà mặc lão)
Sao lão có thể để yên cho em đi dễ dàng như thế được. Em đi ngang qua lão thì bị tóm lại kéo vào người, mặt em đang sát vào mặt lão, lão phà một hơi thuốc lá vào mặt em. Em ho sặc sụa lên khi luồng thuốc sộc lên mũi mình.
Takeomi: sao lại nóng vội như thế, lâu ngày không gặp anh trai mình mà hờ ơ thế.
Sanzu: hực hự.. MẸ ÔNG BỊ KHÙNG À.
( em đẩy người lão ra )
Takeomi: mày lại tính chạy trốn tao như mèo vờn chuột à. Mày nghĩ tao lại cứ thế để cho mày đi.( Kéo sát người em vào người mình)
Cơ thể không mấy lành lặn thêm cơn ê nhứt từ tối qua Mikey để lại em cứ thế mà sa vào lòng lão.
"RẦM"
Mikey mở sầm cánh cửa ra mắt đảo về phía em và lão mà nhăn mặt.
Mikey: ông đến đi làm gì, Takeomi
Takeomi: mày biết tao đến đây chỉ có một lý do thôi mà Mikey.
Mikey: thả Sanzu ra.
Takeomi: Sanzu? Ha thì ra đây là cái họ mới của mày à Haru-kun. (Lão cười khó hiểu mà tay vuốt lên má em)
Sanzu: b-bỏ tôi ra( em vùng vẫy trong lòng lão)
Mikey: ông quen Sanzu?( Gã khó hiểu trước hành động của Takeomi)
Takeomi: quen à, đúng vậy đã từng rất thân là đằng khác.
Sanzu: ông đang nói nhảm gì vậy buông tôi ra mau.(em sợ Mikey lại thấy cảnh này rồi hiểu lầm mà ra sức vùng vẫy khỏi người lão)
Mikey: TÔI BẢO LÀ ÔNG BỎ SANZU RA.( gằn giọng)
Takeomi: nếu tao nói không.(nhướng mày)
Sanzu: ông thả tôi ra đi, một chút thôi rồi muốn gì cũng được ( em nói nhỏ vào tai lão)
Takeomi: được thôi ( buông em ra)
gặp nhau ở chỗ của tao nhé.( Ghé sát vào tai em mà thầm thì)
Sanzu: b-biết rồi.
Em theo đó với tay lấy cái áo khoác dài ngay cái móc mà mặc đi ra ngoài .
Mikey: ông và Sanzu có quan hệ là gì?
Takeomi: mày quan tâm làm gì.(nhàn nhã hút thuốc)
Mikey: tốt nhất đừng đụng vào người của tôi.
Takeomi: người của mày? Từ khi nào nó đã là người của mày? Tao đón không sai thì vừa rồi nó mới trốn tránh mày thì phải.
Mikey: cứ thử đụng vào đi( lướt ngang qua người Takeomi đi ra ngoài)
Takeomi: ha, mày mang theo một đống thú vị tới cho tao à Haru.( lão nhếch mép khi nghe lời nói của Mikey)
Sanzu đi qua nhà Mucho mà thay bang phục của Thiên Trúc mà đi đến căn cứ của Thiên Trúc.
Mới đến căn cứ đã thấy hai người nằm dài trên ghế nhìn cũng biết là anh em nhà Haitani. Chỉ có bằng phục của bọn chúng mới nổi bật như vậy thôi. Sao hôm nay lũ nó lại nằm ở đây bình thường đã mất hút đâu hết rồi. Có chuyện gì quan trọng lắm à.
Rin: ay da ~ mày đến rồi à Sanzu.( Hắn ngước mắt lên khi thấy em đi vào)
Sanzu: mấy người khác đâu?
Ran: tụi nó có việc hết rồi.
Sanzu:...(tiến lại ghế ngồi)
Rin đi lại ngồi gần em.
Rin: mặt mày làm sao vậy Sanzu.( Sờ lên mặt em)
Ran cũng theo đó đi theo em trai mình mà lại ngồi gần em. H em đang kẹt ở giữa hai anh em nhà này.
Sanzu: bọn mày bị mẹ gì đây, cút ra coi.( hất tay Rin ra)
Rin: tao chỉ muốn biết mặt mày bị làm sao thôi mà.
Ran: còn đâu vẽ đẹp thường ngày của mày.( tay luồn qua eo em)
Sanzu: đm anh em mày nứng à, cứ sát vào người tao làm gì.
Rin: mày đoán đúng rồi đó, mày quên đeo khẩu trang à.( Nâng mặt em lên)
Lúc đầu Rin xém nhìn không ra em vì em quên đeo khẩu trang nhưng khi nhìn vào mái tóc màu nắng đó hắn liền biết là em.
Ran: trong mày vẫn rất xinh đẹp khi có hai vết sẹo ở đây ( tay sờ lên môi em)
Sanzu: cút mẹ anh em mày ra coi ( đứng lên)
Em chưa bước được thì đã bị Ran kéo ngược về sau, em ngã cả người vào lòng gã.
Sanzu: mày làm con mẹ gì vậy Ran.
Ran: đừng đi như vậy chứ, bọn tao có việc cho mày này.( Gã cúi đầu vào người em mà hít mùi hương từ cơ thể em nhưng nó có thoang thoảng mùi máu nhỉ)
Ran: mày nói đi gây rối ở đây à cơ thể mày có mùi máu này.
Sanzu: mày là chó à.( Cố đứng dậy khỏi người gã)
Rin: anh hai làm gì kì vậy, chúng ta phải chia sẻ cho lẫn nhau chứ.( Hắn định kéo em vào người mình từ Ran)
Kakuchou: lũ mày đang làm gì đấy ( đứng ngoài cửa nhìn rõ mấy cảnh em đang bị chúng tóm gọn)
Đúng là vị cứu tinh trong đời em mà .
Sanzu: Kakuchou lũ này nó ai phải mẹ gì rồi, tự nhiên cứ sáp sáp lại người tao. ( Em tỏ vẻ đáng thương nhìn Kakuchou)
Kakuchou: thả nó ra đi.
Ran cũng thả cho em đứng lên.
Rin: gì vậy sao mày lại về sớm thế Kakuchou.
Kakuchou: không về sớm để xem cảnh anh em mày định làm gì nó à?( Đi vào )
Sanzu: đm tao có việc rồi, đi đây( em bỏ ra ngoài khi nhìn vào điện thoại )
Ran: ơ tao chưa kịp chơi gì cả.
Kakuchou: mặt nó làm sao vậy tại sao lại bị bầm?( Ngồi vào ghế)
Rin: bọn tao đéo biết, lúc nó vào mặt nó đã bị thế rồi.Sanzu: mẹ nó lão già này muốn gặp mình làm mẹ gì.( Êm đi đến một ngôi nhà rất to đứng trước đó mà lẩm bẩm)
Cạch
Takeomi: mày đến rồi à Haru~~, rất đúng với lời hứa.( Lão ngồi ngay Sofa tay còn đang cầm điếu thuốc lá, kế bên lão còn có một người nữa, mái tóc màu trắng dáng người ngang bằng lão cũng đang quay mặt về em mà nở nụ cười).
- anh Haru à, đã lâu không gặp~~~
-----------------------------------------------
Ngày mai là mình thi rồi chắc hết tuần mình mới có chap mới. Mình cũng chúc mọi người thi tốt nhé.
Mà gặp lại em cái bộ dạng tả tơi này là sao. Phục tùng bên lão thì muốn gì hắn không cho sao lại phải rời đi như vậy.
Takeomi: mày đã ở đây suốt thời gian qua à?
Sanzu: liên quan gì đến ông.
Takeomi: ta chỉ đang quan tâm đứa em trai của mình thôi mà không được sao, Haru~( những lời nói pha giễu cợt được lão tuông ra cùng làn khói trắng của thuốc lá, xung quanh như mờ theo khói thuốc của lão)
Sanzu: mẹ nó, tôi không có thời gian cho ông nên đừng cản đường tôi.( Em đi về phía trước mà mặc lão)
Sao lão có thể để yên cho em đi dễ dàng như thế được. Em đi ngang qua lão thì bị tóm lại kéo vào người, mặt em đang sát vào mặt lão, lão phà một hơi thuốc lá vào mặt em. Em ho sặc sụa lên khi luồng thuốc sộc lên mũi mình.
Takeomi: sao lại nóng vội như thế, lâu ngày không gặp anh trai mình mà hờ ơ thế.
Sanzu: hực hự.. MẸ ÔNG BỊ KHÙNG À.
( em đẩy người lão ra )
Takeomi: mày lại tính chạy trốn tao như mèo vờn chuột à. Mày nghĩ tao lại cứ thế để cho mày đi.( Kéo sát người em vào người mình)
Cơ thể không mấy lành lặn thêm cơn ê nhứt từ tối qua Mikey để lại em cứ thế mà sa vào lòng lão.
"RẦM"
Mikey mở sầm cánh cửa ra mắt đảo về phía em và lão mà nhăn mặt.
Mikey: ông đến đi làm gì, Takeomi
Takeomi: mày biết tao đến đây chỉ có một lý do thôi mà Mikey.
Mikey: thả Sanzu ra.
Takeomi: Sanzu? Ha thì ra đây là cái họ mới của mày à Haru-kun. (Lão cười khó hiểu mà tay vuốt lên má em)
Sanzu: b-bỏ tôi ra( em vùng vẫy trong lòng lão)
Mikey: ông quen Sanzu?( Gã khó hiểu trước hành động của Takeomi)
Takeomi: quen à, đúng vậy đã từng rất thân là đằng khác.
Sanzu: ông đang nói nhảm gì vậy buông tôi ra mau.(em sợ Mikey lại thấy cảnh này rồi hiểu lầm mà ra sức vùng vẫy khỏi người lão)
Mikey: TÔI BẢO LÀ ÔNG BỎ SANZU RA.( gằn giọng)
Takeomi: nếu tao nói không.(nhướng mày)
Sanzu: ông thả tôi ra đi, một chút thôi rồi muốn gì cũng được ( em nói nhỏ vào tai lão)
Takeomi: được thôi ( buông em ra)
gặp nhau ở chỗ của tao nhé.( Ghé sát vào tai em mà thầm thì)
Sanzu: b-biết rồi.
Em theo đó với tay lấy cái áo khoác dài ngay cái móc mà mặc đi ra ngoài .
Mikey: ông và Sanzu có quan hệ là gì?
Takeomi: mày quan tâm làm gì.(nhàn nhã hút thuốc)
Mikey: tốt nhất đừng đụng vào người của tôi.
Takeomi: người của mày? Từ khi nào nó đã là người của mày? Tao đón không sai thì vừa rồi nó mới trốn tránh mày thì phải.
Mikey: cứ thử đụng vào đi( lướt ngang qua người Takeomi đi ra ngoài)
Takeomi: ha, mày mang theo một đống thú vị tới cho tao à Haru.( lão nhếch mép khi nghe lời nói của Mikey)
Sanzu đi qua nhà Mucho mà thay bang phục của Thiên Trúc mà đi đến căn cứ của Thiên Trúc.
Mới đến căn cứ đã thấy hai người nằm dài trên ghế nhìn cũng biết là anh em nhà Haitani. Chỉ có bằng phục của bọn chúng mới nổi bật như vậy thôi. Sao hôm nay lũ nó lại nằm ở đây bình thường đã mất hút đâu hết rồi. Có chuyện gì quan trọng lắm à.
Rin: ay da ~ mày đến rồi à Sanzu.( Hắn ngước mắt lên khi thấy em đi vào)
Sanzu: mấy người khác đâu?
Ran: tụi nó có việc hết rồi.
Sanzu:...(tiến lại ghế ngồi)
Rin đi lại ngồi gần em.
Rin: mặt mày làm sao vậy Sanzu.( Sờ lên mặt em)
Ran cũng theo đó đi theo em trai mình mà lại ngồi gần em. H em đang kẹt ở giữa hai anh em nhà này.
Sanzu: bọn mày bị mẹ gì đây, cút ra coi.( hất tay Rin ra)
Rin: tao chỉ muốn biết mặt mày bị làm sao thôi mà.
Ran: còn đâu vẽ đẹp thường ngày của mày.( tay luồn qua eo em)
Sanzu: đm anh em mày nứng à, cứ sát vào người tao làm gì.
Rin: mày đoán đúng rồi đó, mày quên đeo khẩu trang à.( Nâng mặt em lên)
Lúc đầu Rin xém nhìn không ra em vì em quên đeo khẩu trang nhưng khi nhìn vào mái tóc màu nắng đó hắn liền biết là em.
Ran: trong mày vẫn rất xinh đẹp khi có hai vết sẹo ở đây ( tay sờ lên môi em)
Sanzu: cút mẹ anh em mày ra coi ( đứng lên)
Em chưa bước được thì đã bị Ran kéo ngược về sau, em ngã cả người vào lòng gã.
Sanzu: mày làm con mẹ gì vậy Ran.
Ran: đừng đi như vậy chứ, bọn tao có việc cho mày này.( Gã cúi đầu vào người em mà hít mùi hương từ cơ thể em nhưng nó có thoang thoảng mùi máu nhỉ)
Ran: mày nói đi gây rối ở đây à cơ thể mày có mùi máu này.
Sanzu: mày là chó à.( Cố đứng dậy khỏi người gã)
Rin: anh hai làm gì kì vậy, chúng ta phải chia sẻ cho lẫn nhau chứ.( Hắn định kéo em vào người mình từ Ran)
Kakuchou: lũ mày đang làm gì đấy ( đứng ngoài cửa nhìn rõ mấy cảnh em đang bị chúng tóm gọn)
Đúng là vị cứu tinh trong đời em mà .
Sanzu: Kakuchou lũ này nó ai phải mẹ gì rồi, tự nhiên cứ sáp sáp lại người tao. ( Em tỏ vẻ đáng thương nhìn Kakuchou)
Kakuchou: thả nó ra đi.
Ran cũng thả cho em đứng lên.
Rin: gì vậy sao mày lại về sớm thế Kakuchou.
Kakuchou: không về sớm để xem cảnh anh em mày định làm gì nó à?( Đi vào )
Sanzu: đm tao có việc rồi, đi đây( em bỏ ra ngoài khi nhìn vào điện thoại )
Ran: ơ tao chưa kịp chơi gì cả.
Kakuchou: mặt nó làm sao vậy tại sao lại bị bầm?( Ngồi vào ghế)
Rin: bọn tao đéo biết, lúc nó vào mặt nó đã bị thế rồi.Sanzu: mẹ nó lão già này muốn gặp mình làm mẹ gì.( Êm đi đến một ngôi nhà rất to đứng trước đó mà lẩm bẩm)
Cạch
Takeomi: mày đến rồi à Haru~~, rất đúng với lời hứa.( Lão ngồi ngay Sofa tay còn đang cầm điếu thuốc lá, kế bên lão còn có một người nữa, mái tóc màu trắng dáng người ngang bằng lão cũng đang quay mặt về em mà nở nụ cười).
- anh Haru à, đã lâu không gặp~~~
-----------------------------------------------
Ngày mai là mình thi rồi chắc hết tuần mình mới có chap mới. Mình cũng chúc mọi người thi tốt nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com