Allsakura The Light Of My Life
____
Tại trường Fuurin, mọi người trong lớp đa văn chúng năm 1 đang rất lo lắng , bầu không khí không được tốt lắm . Vì vị lớp trưởng của bọn họ đã mất tích hơn 1 tuần nay rồi . Ban đầu Suo và Nirei nghĩ Sakura bị ốm nên hai người họ quyết định đến thăm cậu . Nhưng kì lạ thay khi họ vào trong nhà thì chẳng thấy cậu đâu . Điện thoại cũng đã biến mất . Cảm giác nơi này như chưa từng có ai sống vậy .Thấy bất thường Suo và Nirei đã báo cáo tình hình này cho thủ lĩnh BouFuurin biết và họ bắt đầu tìm kiếm cậu . Ume chạy ra biên giới Shishitoren để xem Sakura có ở bên đấy ko và tất nhiên là có cái nịt. Mấy người bên Shishitoren nhìn 3 con người ( Ume , Suo , Nirei ) bên BouFuurin đang tìm gì đó ở bên lãnh thổ mình mà mặt đầy hỏi chấm . Bộ bọn này ăn cắp thứ gì của bọn mày mà đến đây vậy ? "Nè mấy người qua lãnh thổ của bọn tôi làm gì vậy? Bộ có chuyện gì à." Chouji chống tay lên nhìn"Nói đi. Mấy cậu có chuyện gì à ? Sao nhìn lo lắng vậy?" Togame nhìn bọn họ
"Sakura mất tích rồi . Bọn tôi không thấy em ấy đâu cả."
"Sakura mất tích sao ? Em ấy mất tích được bao lâu rồi."
"Cũng đã hơn 4 ngày rồi. Bọn tôi đã chia nhau tìm nhưng ko thấy em ấy đâu cả."
"Vậy sao... Còn chỗ ông kẹ với con gà đỏ đuôi vàng thì sao . Mấy người đã tìm chưa ?"
"Chỗ đó bọn em cũng check rồi ko có dấu hiệu Sakura đến chỗ đó." Nirei lo lắng nói
"Này có khi nào Sakura bị bắt cóc không."
"Không có chuyện đó được đâu. Không có chuyện Sakura bị bắt cóc dễ dàng như vậy được. Nếu là bắt cóc thì Endo và Chika sẽ giỏi bắt cậu ấy hơn bất cứ ai nhưng bọn em có tìm với lại họ còn không biết Sakura mất tích . Biểu cảm của họ trông bất ngờ lắm không có giả trân đâu."
Cả 5 người nhìn nhau rồi thầm nghĩ rốt cuộc Sakura đang ở đâu? Tại sao cậu ấy lại bỏ đi mà không nói câu nào?
Quay trở lại thời điểm hiện tại .
Sakura nhìn mọi người xung quanh rồi nhắm mắt chạy thật nhanh . Cậu sợ lắm sau hàng tấn chuyện xảy ra với cậu nó đã tô lên nỗi ám ảnh của cậu mãnh liệt hơn . Đột nhiên cậu đâm chúng ai đó . Ngẩng đầu lên thì thấy một anh trai có mái tóc trắng mắt xanh trông rất đẹp.
"Này nhóc em không sao chứ ? Đừng chạy như vậy nha nguy hiểm lắm đó."
Giọng nói ấm áp dịu nhẹ lảng vảng trong tai cậu . Khi người đó chuẩn bị rời đi cậu liền vội kéo lấy tay áo anh.
"Anh ơi anh là ai vậy ? Anh tên là gì vậy?"
"Anh tên là Umemiya Hajime cứ gọi anh là Ume nhé."
"Ume?"
"Ừm."
Bây giờ anh mới để ý đến cậu . 'Nhìn cậu nhóc này rất giống với Sakura.' anh thầm nghĩ
"Nhóc à em tên gì vậy."
Thấy hỏi tên mình cậu có chút cảnh giác
"T-Tôi tên là Sakura Haruka."
"Sakura? Này em bao nhiêu tuổi rồi , em sống ở đâu.?"
Những câu hỏi dồn dập của anh làm cậu có chút bối rối
"Tôi năm..nay 6 tuổi . Tôi sống ở thị trấn XXX . Với lại anh ơi anh biết đây là đâu không ? Nhìn lạ quá."
'Thị trấn XXX sao ? Thật trùng hợp đó cũng là nơi Sakura lớn lên ở đó' anh thầm nghĩ.
"À đây là Thị trấn Makochi . Mọi người ở đây tốt bụng với thân thiện lắm đó. Mà anh có câu cuối hỏi nhóc."
"Anh hỏi đi ."
"Nhóc đang sống ở thị trấn XXX . Vậy năm đó là năm nào.?"
"Là năm 2xxx."
Nghe câu trả lời của cậu anh có chút ngạc nhiên . Năm mà cậu nói là đã hơn 9 năm trước rồi . Cậu bé này không lẽ?
"Này nhóc em muốn đi với anh không."
"Đi với anh sao? Đ-Được."
Ume mỉm cười rồi chìa tay ra trước mặt cậu . Sakura nhìn anh cậu cảm thấy anh giống như tia sáng của cuộc đời cậu vậy . Cậu nắm lấy tay anh , cảm giác thật ấm áp . Cả hai cùng nhau đến trường Fuurin.
Sau khi đến nơi . Ume dắt cậu lên sân thượng rồi dặn cậu ngồi yên chờ anh đi đâu đó .
Ume đi đến lớp đa văn chúng (năm1) rồi gọi Suo và Nirei lên sân thượng . Cả lớp ai nấy cũng ngạc nhiên . Chuyện gì quan trọng mà anh phải đến tận lớp tìm hai người đó vậy .
Sakura nhìn xung quanh , lần đầu tiên cậu cảm thấy yên bình như vậy . Đột nhiên có tiếng mở cửa . Sakura chạy vội đến chỗ cửa để đón anh . Khi cánh cửa mở ra một giọng nói đáng yêu cất lên
"Ume-san."
Suo và Nirei nhìn xung quanh nơi phát ra giọng nói mà có thấy ai đâu . Khi nhìn xuống họ thấy một đứa bé trông nó rất giống Sakura.
"Đ-Đứa bé đó giống Sakura quá đúng ko Nirei."
"Cực..kì giống mới đúng ấy . Không lẽ đây là con của anh Umemiya với Sakura à."
Cả hai đều nghi ngờ nhìn anh . Ume liền xua tay giải thích.
"Không phải đâu cậu bé này anh tình cờ gặp trên đường thôi."
Sau đó Ume bắt đầu kể cho Suo và Nirei mọi chuyện vừa nãy xảy ra . Nirei xâu chuỗi lại mọi chuyện
"Nếu là như vậy thì giống kiểu du hành thời gian nhỉ."
"Du hành thời gian ý cậu là sao."
"Theo tớ thì cậu nhóc này chính xác là Sakura của chúng ta . Vì một lí do nào đó như kiểu bị cái lỗ đen hút vào , hay bất tỉnh chẳng hạn ,...(nhiều lí do khác) nên Sakura 6 tuổi đã đến chỗ của chúng ta. Anh Umemiya nói cậu bé này đã nói về năm 2xxx tức là 9 năm trước . "
"Nói theo kiểu của cậu thì cũng đúng nhưng hơi khó hiểu."
"Xin lỗi ha tại có lúc tớ giải thích hơi rối . Nhưng tóm lại là đây là Sakura của 9 năm trước."
Thấy họ cứ bàn tán về mình Sakura cảm giác sợ hại núp sau lưng Ume mà nắm chặt tay áo anh . Cảm thấy có ai đó chạm vào mình anh quay lại nhìn xuống thấy Sakura có vẻ sợ hãi.
"Sao vậy Sakura. Em không khỏe hả.?"
"Ume có phải anh đang kiếm tiền đúng không."
"Hả." Anh nghe cậu nói có chút khó hiểu
"Đừng giả ngu. Anh định nói với mấy người này là tôi là bao cát có thể đấm để trút giận đúng không ? Từ đó anh lấy được một số tiền của bọn họ chứ gì."
Cả 3 người ngơ ngác nhìn cậu rốt cuộc Sakura đang nói gì vậy . Ume bê cậu lên rồi lấy tay xoa đầu cậu.
"Không phải đâu . Đừng suy nghĩ nhiều bé con à."
"Nói dối..."
"Anh không nói dối đâu ngoan nào."
Cảm nhận hơi ấm từ tay anh , cậu vô thức rúc vào để cảm nhận được hơi ấm ban nãy rồi chìm vào giấc ngủ vì mệt.
"Cậu vừa nãy có nghe Sakura nói gì không Suo ."
"Có . Tớ thắc mắc rốt cuộc cậu ấy đã gặp chuyện gì trong quá khứ vậy.."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com