Allpeanut Dau Nho
Lee Sanghyeok nhận thấy có điều gì đó không ổn ngay khi bước vào.
Mùi thơm ngọt ngào của kem bay trong không khí, tràn khắp phòng như một chiếc bánh bị đổ.
Anh nới lỏng cà vạt bằng một tay và bật công tắc bằng tay kia.
Phòng ngủ khách sạn chỉ có một ngọn đèn ngủ nhỏ, dưới ánh sáng mờ ảo, khuôn mặt thanh tú của Han Wangho hiện ra trước mặt Lee Sanghyeok.
Người em vừa còn cố giữ khoảng cách với anh giờ đỏ bừng mặt, áo vest đã bị cởi bỏ, sơ mi trắng buông xõa trên người, làn da trắng như tuyết hồng hào dị thường.
Han Wangho ngồi ở bên giường anh, trìu mến nhìn anh.
"Wangho, em đang làm gì vậy?"
Lee Sanghyeok lùi lại với nụ cười nhạt, đưa tay cởi áo khoác vest của mình.
"Anh ơi, giúp em với."
Đôi mắt Han Wangho dường như đầy sương mù, giọng nói có chút ngọt ngào, em đưa tay kéo mạnh góc áo của Lee Sanghyeok, nhưng anh lại bình tĩnh né tránh.
"Cứu Wangho?"
Lee Sanghyeok cảm nhận được mùi thơm ngọt ngào của bơ tràn ngập trong phòng, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh,
"Anh có thể giúp gì?"
Hôm nay là tiệc đính hôn của Han Wangho và Jeong Jihoon, hai người đứng thành cặp, đứng trước sân khấu và nhận lời chúc mừng từ mọi phía. Là bạn thuở nhỏ của Han Wangho, Lee Sanghyeok đương nhiên không bỏ lỡ, anh đưa cho Han Wangho một ly rượu và chúc em đính hôn vui vẻ.
Hiển nhiên, nửa giờ sau, ly rượu Han Wangho uống có tác dụng đặc biệt nữa.
Kẻ chủ mưu giả vờ ngơ ngác, Han Wangho vừa xấu hổ vừa tức giận, trong bụng như có lửa đốt, đốt cháy hết lý trí của em, Wangho liều lĩnh muốn chạm vào cơ thể Lee Sanghyeok, muốn anh chạm vào, hôn hay thậm chí là bước vào.
"Em muốn anh."
Những đốt ngón tay gầy gò trắng nõn của Han Wang đang bận kéo khóa quần Lee Sanghyeok, Lee Sanghyeok không ngăn cản mà đứng trước giường, cười nửa miệng nhìn em.
Han Wangho xé toạc lớp vải lót của anh ra, dương vật to lớn lập tức nảy lên trên mặt, trông thật hung dữ trước khuôn mặt thanh tú của Han Wangho.
Gần như không chút do dự, em cầm lấy dương vật đáng sợ đó và đưa vào miệng.
"Hmm...ha..."
Wangho đã thực hiện hành động này hàng nghìn lần nhưng con cặc trước mặt vẫn ngon lành. Căn phòng tràn ngập mùi rượu thoang thoảng, xen lẫn mùi bơ.
Han Wangho miệng quá nhỏ, chỉ có thể liếm một chút, cố gắng giữ lấy đầu nấm, dùng sức mút. Lee Sanghyeok vuốt đầu trịch thượng rồi thoải mái nheo mắt lại.Đột nhiên ác tâm nổi lên, Lee Sanghyeok đẩy dương vật to lớn vào cổ họng Han Wangho, nước mắt không tự chủ được trào ra khóe mắt, nhưng tay Lee Sanghyeok đã kiên quyết ấn đầu em, với những cú đâm nhanh vào trong. Han Wangho vùng vẫy muốn thoát ra nhưng không thể cử động nên chỉ có thể chấp nhận. Lee Sanghyeok lùi lại, rút dương vật ra một cách gọn gàng bắn hết tinh dịch ấm áp lên khuôn mặt xinh đẹp của Han Wangho.
Người đàn ông phía dưới mờ mắt vì dục vọng, khuôn mặt đỏ bừng dính đầy tinh trùng, Lee Sanghyeok nâng cằm, cúi đầu hôn nhẹ nhàng.
Đầu lưỡi linh hoạt quét qua miệng em, nụ hôn hung hãn chặn lấy môi, lúc này Han Wangho cảm thấy lồng ngực mình khó thở.
Cánh tay trắng nõn của em vô thức bám vào vai Lee Sanghyeok, một đôi bàn tay to lớn giữ chặt sau đầu em khiến Wangho không thể cử động.
Không biết họ hôn nhau bao lâu, Han Wangho cảm thấy như mình sắp hết oxy, em dùng hai tay đẩy ngực Lee Sanghyeok, người phía trên cuối cùng cũng buông em ra.
Han Wangho thở hồng hộc, khuôn mặt xinh đẹp hồng hào tinh tế. Cánh tay trắng trẻo đột nhiên bị nắm lấy, Han Wangho ngạc nhiên ngước lên, chỉ thấy Lee Sanghyeok kéo cà vạt trên cổ xuống và buộc gọn gàng cổ tay Han Wangho.
"Anh ơi, đây là... à."
Em chưa kịp nói xong thì đã bị đẩy xuống giường. Lee Sanghyeok bước xuống và giơ hai tay lên quá đầu.
"Không phải Wangho vừa nhờ anh giúp em sao?"
Bàn tay Lee Sanghyeok chạm vào đôi môi thanh tú của em, đôi môi vừa hôn có chút đỏ và sưng tấy, Lee Sanghyeok cúi đầu cắn chặt.
"A! Đau quá!"
Han Wangho đau đớn kêu lên.
"Nếu không đau, Wangho sẽ không nhớ lâu đâu."
Lee Sanghyeok kéo quần Han Wangho xuống và chạm vào địa phương đã ướt đẫm.
"Wangho, anh rất muốn."
Bộ phận sinh dục to lớn bị ấn vào trong miệng huyệt, nó chậm rãi xoay, nhưng không đi vào. Chất lỏng từ trong chảy ra làm ướt ga trải giường, Han Wangho bị dục vọng chọc cho ngứa ngáy, hai tay bị trói bất lực, em chỉ có thể lo lắng vặn vẹo thân thể,
"Anh, làm ơn."
"Em muốn anh làm gì?"
Lee Sanghyeok rất kiên nhẫn, anh đặt dương vật cứng rắn và đau đớn của mình vào cửa hang, thỉnh thoảng đưa vào một chút rồi lại rút ra dưới sự bối rối của Han Wangho.
Người phía dưới hai mắt đỏ lên vì đau, dục vọng trong lòng càng ngày càng mãnh liệt,
"Anh, vào đi."
"Nhưng Wangho bây giờ là chồng chưa cưới của Jeong Jihoon."
Lee Sanghyeok chậm rãi lướt tay qua mặt Han Wangho, nhìn em với nụ cười nửa miệng. Cuối cùng, anh cúi xuống thì thầm vào tai em:
"Wangho thật tham lam, phải không? Vị hôn phu của em biết không?"
Nói xong, anh đâm thẳng dương vật đã chuẩn bị từ lâu vào.
"A... ha"
Han Wangho bị kích thích đến mức hét lên, huyệt đạo khát khao của em cuối cùng cũng thỏa mãn, ham muốn trong lòng lại bắt đầu bùng cháy.
"Mau, nhanh nữa."
Đâm chậm rãi không thể thỏa mãn Han Wangho quá ngứa ngáy, em chỉ cảm thấy trong lòng như có hàng triệu con kiến đang bò lổm ngổm. Lee Sanghyeok cười khúc khích, nắm lấy eo em và đụ em một cách cuồng nhiệt.
"Hmm...ah...ah..."
Sự va chạm dữ dội tích tụ quá nhiều khoái cảm khiến Han Wangho cảm thấy mình như một chiếc thuyền bồng bềnh, lạc lối trong làn sóng dâng trào.
"Anh là ai?"
Lee Sanghyeok đâm mạnh, thịt mềm trong miệng huyệt khiến da đầu anh tê dại, mỗi lần tiến vào càng sâu hơn, như muốn đụ Han Wangho cho đến chết.
"Sang... anh Sanghyeok."
Những lời em nói bị vỡ vụn bởi cú va chạm. Da của Han Wangho phát ra một màu hồng mơ hồ. Em đang được đụ rất thoải mái, với vẻ mặt mơ màng.
"Không đúng."
Giọng điệu của Lee Sanghyeok đột nhiên trở nên lạnh lùng, bộ phận sinh dục nóng bỏng của anh chạm tới khoang sinh sản, lực tác động mạnh mẽ khiến khoang miệng mỏng manh không thể phản kháng. Cơn đau nhức quen thuộc lan ra từ phần dưới cơ thể, Han Wangho kinh hãi hét lên:
"Không! Không!"
Em không thể tưởng tượng mình sẽ giải thích thế nào với bố mẹ nếu bị Lee Sanghyeok đánh dấu hoàn toàn.
"Han Wangho, anh là ai?"
Lee Sanghyeok không hề dừng lại, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Han Wangho, tốc độ đâm càng lúc càng nhanh, cái lỗ mỏng manh được mở ra, khoái cảm cực lớn ập vào em như một đợt sóng dâng trào, hơi ấm tràn vào chất lỏng nóng hổi bắn vào huyệt đạo của em, Han Wangho gần như chìm vào cao trào, toàn thân khoái cảm tê dại.
Em tỉnh lại đã là đêm khuya, Han Wangho bị Lee Sanghyeok đè xuống, dương vật vẫn còn ở bên trong, em thậm chí có thể cảm nhận được vật trong cơ thể mình đã lớn hơn một chút.
Em đẩy vai Lee Sanghyeok ra, nhưng người đàn ông phía trên đứng vững như núi, nằm trên người em bất động.
Trong điện thoại của Wangho có vô số cuộc gọi nhỡ, là em đã bỏ trốn khỏi tiệc đính hôn quá lâu và hiện tại mọi người đang tìm kiếm em.
Han Wangho đang lướt tin nhắn trên điện thoại, bàn tay to lớn của Lee Sanghyeok đã chạm vào ngực em.
"A."
Núm vú nhạy cảm trên ngực bị nhấc lên, dùng chiếc lưỡi linh hoạt chà xát liếm láp, da đầu Han Wangho tê dại , vật khổng lồ trong cơ thể bắt đầu cử động, thịt mềm ở lỗ huyệt quấn lấy gân xanh của vật thể khổng lồ. Một dòng chất lỏng ấm áp chảy ra từ khớp.
Lúc này, cuộc gọi của Jeong Jihoon đã đến. Han Wangho định cúp máy nhưng Lee Sanghyeok đã chộp lấy điện thoại và nhấn nút trả lời.
"Han Wangho, anh đã đi đâu rồi? Chẳng phải anh đã đồng ý đính hôn sao?, Anh đã hứa sẽ che chở cho em mà? Han Wangho, anh ở đâu!"
Người liên quan chưa kịp nói gì thì Lee Sanghyeok đã thọc sâu dương vật vào trong.
"A!"
Han Wangho liên tục hét lên, tiếng thở dài ngọt ngào truyền qua điện thoại, thành công khiến cho Jeong Jihoon im lặng.
Hai giây sau, Jeong Jihoon cúp điện thoại.
"Anh, anh... à"
Tốc độ đâm dưới cơ thể em đột nhiên tăng tốc, Lee Sanghyeok dựa vào em mà đút vào ra vào, mỗi lần càng vào sâu hơn, điểm nhạy cảm trên ngực bị nhéo, lời em nói cũng mờ đi, vỡ vụn ra từng mảnh.
"Han Wangho."
Lee Sanghyeok tựa vào tai em, giọng nói của người đàn ông nhuốm vẻ ham muốn và khàn khàn.
"Nhớ kỹ, em chỉ có thể cưới anh."
Tốc độ của Lee Sanghyeok càng lúc càng nhanh, anh tóm lấy eo Han Wangho và đụ em một cách thô bạo, thực hiện cú chạy nước rút cuối cùng.
Han Wangho chỉ cảm thấy một dòng điện ấm áp trào ra từ cơ thể, cảm giác khoái cảm tê dại lan tỏa khắp cơ thể, Lee Sanghyeok đưa ra lực đẩy cuối cùng, tinh dịch ấm áp tràn ngập khoang sinh sản của Han Wangho.
...........5 năm sau......
"Haein, người cháu nên cảm ơn nhất là chú mới đúng."
Jeong Jihoon vẫy vẫy cây kẹo mút trước mặt cô bé.
"Tại sao?"
Lee Haein hiển nhiên lực chú ý đều đổ dồn vào cây kẹo mút, Han Wangho đối với cô con gái này rất nghiêm khắc, một tuần chỉ được ăn kẹo hai lần.
"Bởi vì nếu chú và ba Wangho không đính hôn, thì không biết khi nào bố mẹ con mới có thể tiến tới bước tạo ra con."
Jeong Jihoon vẫn đưa kẹo mút cho cô bé.
"Tại sao chú lại đính hôn với ba con?"
Lee Haein lập tức cảnh giác khi nhận ra rằng mami Wangho đã suýt nữa bị cướp.
Jeong Jihoon chỉ có thể xua tay giải thích:
"Chú không muốn làm việc này, gia đình chú đang ép thôi. Huống chi ba Sanghyeok luôn nói rằng họ vô tội."
"Hả? Bọn họ vô tội sao?"
Đứa trẻ năm tuổi nghe không hiểu lời nói sâu xa như vậy, chỉ có thể nghiêng đầu suy nghĩ.
"Nào, họ không vô tội. Họ đã ở bên nhau tám năm. Pheromone của ba Sanghyeok đã tràn ngập xung quanh ba Wangho của con trước khi trưởng thành. Và họ còn tạo ra con vào ngày đính hôn của chú nữa. Thật bất công mà."
"Ồ, họ không vô tội."
Lee Haein dường như hiểu được.
"Nếu hai người đó vô tội, thì làm gì có con."
Jeong Jihoon nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng."Vậy chú Jihoon có muốn nuôi con bằng pheromone của chú không? Giống như cách ba Sanghyeok đã làm với ba Wangho ấy. Haein sẽ giúp chú trả thù...."- Lee Haein túm lấy bàn tay Jihoon lắc qua lắc lắc lại."Chú Jihoon rất thơm. Cháu cho phép chú đợi cháu thêm 13 năm nữa....."
...
Vậy là nuôi vợ từ nhỏ sao? Chắc Lee Sanghyeok sẽ đột quỵ nếu được Jeong Jihoon này chào bằng hai từ " Ba vợ" nhỉ?????
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com