Allnor Dam Bar Con Cung
Chap này mình kháy tí về Norton :>
Trong chap này, mình hoàn toàn (hoặc 1 phần) chém gió, gạch đá vẫn nhận như thường.
-------------------------------
Mike Morton là một đại gia, anh sở hữu khối tài sản hàng nghìn tỉ đồng mà không hề tham nhũng hay lạm phát :>Hàng ngày, anh làm diễn viên bình thường tại rạp xiếc của riêng mình. Anh diễn trò để làm trẻ con cười: tung hứng, làm trò hề, đu giây. Nghe có vẻ là một con người tốt bụng mang lại hạnh phúc cho trẻ con nhưng sâu trong đó là 1 con người bí ẩn.Mike cũng là một thương nhân, khi đêm xuống cũng là lúc đóng cửa rạp, những chiếc xe ngựa lại lọc cọc trên con đường rải sỏi. Ánh sáng mập mờ với làn sương mù làm tưởng như một vụ giao dịch của những tên độc tài tham lam vậy."Cho tôi như mọi khi" một gã đồ tể ngồi trên xe ngựa nói vọng xuống cửa sau của rạp xiếc, giọng nói lạnh hơn băng của con người đã giết hàng trăm người không ghê tay."Vâng, lại 12 thùng thuốc nổ đúng không? Tôi lấy ra ngay" Mike nói vọng từ tầng hầm. Rồi anh đi lấy từng thùng chất lên xe ngựa. Từng thùng gỗ được chuyển lên xe được phủ bạt che kín thật gọn gàng."Vẫn nhanh nhẹn như mọi khi nhỉ. Đây là tiền, giờ tôi đi đây" gã đồ tể lấy trong người bọc tiền rồi lên xe biến mất trong làn sương, cuộc giao dịch diễn ra thật nhanh gọn. Bảo sao Mike chưa bao giờ bị nghi ngờ từ cảnh sát.Đêm hôm sau, vẫn là rạp xiếc đó, Mike đang ngồi đếm từng cọc tiền trên bàn. Cả lều có mỗi ánh đèn dầu toả ra mập mờ được đặt trên bàn, bên ngoài hoang vắng, có thể nghe rõ tiếng gió lướt qua nhanh cỡ nào."Cộc cạch cộc cộc" tiếng gõ cửa kêu lên. Có ai đó đang đứng ngoài chờ, một người rất quen với chủ lều."Mời vào cậu Norton, khách quen của tôi. Tôi có thể giúp gì cậu tối nay?" Mike vẫn ngồi, không cần đánh mắt ra cửa cũng có thể nhận ra cách gõ cửa đầy ẩn ý mà chỉ Norton mới làm vậy.Người được gọi mở cửa đi vào. Norton với bộ quần áo quen thuộc, nước da trắng ngồi xuống trước mặt Mike, nhấc tách trà lên rót vào cốc, để mặc cho anh vẫn đang đếm tiền."Tôi muốn mua bom và thuốc nổ, gấp 20 lần mọi khi" Norton nói, ánh mắt có chút lườm nhẹ đến anhLời nói của Norton khiến anh có chút giật mình, anh bỏ xấp tiền xuống, đưa ánh mắt khó hiểu như muốn nói"cậu chắc chứ" với Norton.Norton hiểu được anh đang muốn nói gì, anh nhắm mắt, đan tay nói quả quyết:"Tôi đang cần, có chút việc đột xuất""Ồ, việc gì mà cần nhiều vậy?"
"Anh không cần biết" Norton quay mặt sang trái, tránh ánh nhìn từ anh.Mike không phải là người quan tâm đến khách hàng khi mua cần làm gì, nhất là khi khách của anh toàn là bọn xảo quyệt và mưu mẹo."Thôi được, tôi có đủ như anh cần. Nhưng anh có tiền trả chứ" Mike đứng lên, đi lại gần căn hầm và bắt đầu gom từng thước mìn lên, có thể nói hôm nay Norton mua hết hầm nhà anh mất"Tiền thì...tôi trả sau có được không?" Norton nói khiến Mike lập tức dừng lại hành động, bước đến chỗ cậu cười nhếc môi"Oh, chưa có tiền thì sao lại mua lắm thế?" Mike hỏi"Sau khi dùng xong chỗ này, tôi sẽ có tiền trả, bây giờ cho tôi nợ" Norton vẫn quả quyết mua, anh cho rằng việc vay nợ thật bình thường một phần anh cũng là khách quen rồi"Vậy cũng được, nhưng tôi cần đặt cọc, dù anh là bạn nhưng tôi cũng cần đề phòng, nghề này dễ bị lừa lắm." Mike quay lại bàn lấy phiếu ghi nợ"Ờm, tôi có thể trả được 1/4 và xong việc tôi sẽ quay lại tr-" Norton chưa nói xong, Mike đã áp đầu Norton vào, đặt lên một nụ hôn bất ngờ.Ban đầu chỉ là hôn nhẹ, sau đó anh ghì chặt Norton vào hơn, tách môi cậu ra, đưa cái lưỡi ẩm ướt vào khuấy động.Norton bị Mike hôn bất ngờ, người giãy nảy nhưng bị anh đàn áp, anh ghi chặt vào tường, xâm chiếm khoang miệng và khám phá từng nơi bên trong cậu."Ah" nụ hôn dứt ra, sợi chỉ bạc nối 2 người rồi cũng mất. Norton đỏ mặt vô cùng."Anh anh anh...làm gì vậy, sao lại tự dưng hôn tôi" Norton vô cùng bối rối lắp ba lắp bắp rồi lấy tay che miệng quay mặt vào tường.Mike quay lại bên tờ giấy, "khách đặt cọc nụ hôn đầu, hẹn 10 ngày trả bằng cơ thể" anh cầm bút ghi vào và đưa cho Norton."Đây, hẹn gặp lại" Mike cười hiền hậu càng khiến Norton tức sôi máu"Hứ, tôi cóc thèm quay lại" Anh giật lấy tờ giấy, hậm hực và đỏ mặt lấy đồ đặt lên xe.Và đúng như Norton nói, anh không còn quay lại nữa. Mike chỉ biết rằng mỏ của Norton đã bị sập và anh đã biến mất. Mike chính thức đã bị quỵt nợ và mất đi cơ hội làm tình với cậu.Anh rút ra kinh nghiệm là không nên quá tin tưởng dù là người thân thiếtBiết thế nên thịt luôn mới phải, Mike khóc thầm quay lại căn lều.
----------------------------
Shiet :> nó nhạt và thiếu muối kinh khủng. Ước gì mình mặn hơn ahuhu.
Hoàn thành 0:45' 30/7/19
Trong chap này, mình hoàn toàn (hoặc 1 phần) chém gió, gạch đá vẫn nhận như thường.
-------------------------------
Mike Morton là một đại gia, anh sở hữu khối tài sản hàng nghìn tỉ đồng mà không hề tham nhũng hay lạm phát :>Hàng ngày, anh làm diễn viên bình thường tại rạp xiếc của riêng mình. Anh diễn trò để làm trẻ con cười: tung hứng, làm trò hề, đu giây. Nghe có vẻ là một con người tốt bụng mang lại hạnh phúc cho trẻ con nhưng sâu trong đó là 1 con người bí ẩn.Mike cũng là một thương nhân, khi đêm xuống cũng là lúc đóng cửa rạp, những chiếc xe ngựa lại lọc cọc trên con đường rải sỏi. Ánh sáng mập mờ với làn sương mù làm tưởng như một vụ giao dịch của những tên độc tài tham lam vậy."Cho tôi như mọi khi" một gã đồ tể ngồi trên xe ngựa nói vọng xuống cửa sau của rạp xiếc, giọng nói lạnh hơn băng của con người đã giết hàng trăm người không ghê tay."Vâng, lại 12 thùng thuốc nổ đúng không? Tôi lấy ra ngay" Mike nói vọng từ tầng hầm. Rồi anh đi lấy từng thùng chất lên xe ngựa. Từng thùng gỗ được chuyển lên xe được phủ bạt che kín thật gọn gàng."Vẫn nhanh nhẹn như mọi khi nhỉ. Đây là tiền, giờ tôi đi đây" gã đồ tể lấy trong người bọc tiền rồi lên xe biến mất trong làn sương, cuộc giao dịch diễn ra thật nhanh gọn. Bảo sao Mike chưa bao giờ bị nghi ngờ từ cảnh sát.Đêm hôm sau, vẫn là rạp xiếc đó, Mike đang ngồi đếm từng cọc tiền trên bàn. Cả lều có mỗi ánh đèn dầu toả ra mập mờ được đặt trên bàn, bên ngoài hoang vắng, có thể nghe rõ tiếng gió lướt qua nhanh cỡ nào."Cộc cạch cộc cộc" tiếng gõ cửa kêu lên. Có ai đó đang đứng ngoài chờ, một người rất quen với chủ lều."Mời vào cậu Norton, khách quen của tôi. Tôi có thể giúp gì cậu tối nay?" Mike vẫn ngồi, không cần đánh mắt ra cửa cũng có thể nhận ra cách gõ cửa đầy ẩn ý mà chỉ Norton mới làm vậy.Người được gọi mở cửa đi vào. Norton với bộ quần áo quen thuộc, nước da trắng ngồi xuống trước mặt Mike, nhấc tách trà lên rót vào cốc, để mặc cho anh vẫn đang đếm tiền."Tôi muốn mua bom và thuốc nổ, gấp 20 lần mọi khi" Norton nói, ánh mắt có chút lườm nhẹ đến anhLời nói của Norton khiến anh có chút giật mình, anh bỏ xấp tiền xuống, đưa ánh mắt khó hiểu như muốn nói"cậu chắc chứ" với Norton.Norton hiểu được anh đang muốn nói gì, anh nhắm mắt, đan tay nói quả quyết:"Tôi đang cần, có chút việc đột xuất""Ồ, việc gì mà cần nhiều vậy?"
"Anh không cần biết" Norton quay mặt sang trái, tránh ánh nhìn từ anh.Mike không phải là người quan tâm đến khách hàng khi mua cần làm gì, nhất là khi khách của anh toàn là bọn xảo quyệt và mưu mẹo."Thôi được, tôi có đủ như anh cần. Nhưng anh có tiền trả chứ" Mike đứng lên, đi lại gần căn hầm và bắt đầu gom từng thước mìn lên, có thể nói hôm nay Norton mua hết hầm nhà anh mất"Tiền thì...tôi trả sau có được không?" Norton nói khiến Mike lập tức dừng lại hành động, bước đến chỗ cậu cười nhếc môi"Oh, chưa có tiền thì sao lại mua lắm thế?" Mike hỏi"Sau khi dùng xong chỗ này, tôi sẽ có tiền trả, bây giờ cho tôi nợ" Norton vẫn quả quyết mua, anh cho rằng việc vay nợ thật bình thường một phần anh cũng là khách quen rồi"Vậy cũng được, nhưng tôi cần đặt cọc, dù anh là bạn nhưng tôi cũng cần đề phòng, nghề này dễ bị lừa lắm." Mike quay lại bàn lấy phiếu ghi nợ"Ờm, tôi có thể trả được 1/4 và xong việc tôi sẽ quay lại tr-" Norton chưa nói xong, Mike đã áp đầu Norton vào, đặt lên một nụ hôn bất ngờ.Ban đầu chỉ là hôn nhẹ, sau đó anh ghì chặt Norton vào hơn, tách môi cậu ra, đưa cái lưỡi ẩm ướt vào khuấy động.Norton bị Mike hôn bất ngờ, người giãy nảy nhưng bị anh đàn áp, anh ghi chặt vào tường, xâm chiếm khoang miệng và khám phá từng nơi bên trong cậu."Ah" nụ hôn dứt ra, sợi chỉ bạc nối 2 người rồi cũng mất. Norton đỏ mặt vô cùng."Anh anh anh...làm gì vậy, sao lại tự dưng hôn tôi" Norton vô cùng bối rối lắp ba lắp bắp rồi lấy tay che miệng quay mặt vào tường.Mike quay lại bên tờ giấy, "khách đặt cọc nụ hôn đầu, hẹn 10 ngày trả bằng cơ thể" anh cầm bút ghi vào và đưa cho Norton."Đây, hẹn gặp lại" Mike cười hiền hậu càng khiến Norton tức sôi máu"Hứ, tôi cóc thèm quay lại" Anh giật lấy tờ giấy, hậm hực và đỏ mặt lấy đồ đặt lên xe.Và đúng như Norton nói, anh không còn quay lại nữa. Mike chỉ biết rằng mỏ của Norton đã bị sập và anh đã biến mất. Mike chính thức đã bị quỵt nợ và mất đi cơ hội làm tình với cậu.Anh rút ra kinh nghiệm là không nên quá tin tưởng dù là người thân thiếtBiết thế nên thịt luôn mới phải, Mike khóc thầm quay lại căn lều.
----------------------------
Shiet :> nó nhạt và thiếu muối kinh khủng. Ước gì mình mặn hơn ahuhu.
Hoàn thành 0:45' 30/7/19
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com