TruyenHHH.com

Allnoo Enhypen Ss2 Cau Chuyen Gia Dinh Bi Mat

Sáng sớm – Biệt thự gia đình

Junghoon mặc đồng phục, đứng trước gương để mama chỉnh lại nơ cổ. Minseo ngồi thẫn thờ trên ghế sofa, ôm gấu bông “Minmin 2” – phiên bản bé hơn của con gấu anh hai hay ôm.

Sunoo vừa dỗ anh hai ăn bánh vừa dỗ em uống sữa:

“Minseo, lát nữa minseo sẽ chơi cùng mama nhé. Mama sẽ kể truyện và nướng bánh luôn đó.”

Minseo phụng phịu quay mặt đi:

“Không muốn. Con muốn theo anh hai.”

Junghoon chạy lại, ngồi xổm xuống trước mặt em:

“Minseo ngoan ở nhà nha. Trường anh không cho bé vô đâu. Học xong anh hai sẽ mang bánh về cho em, được không?”

Minseo không trả lời, chỉ siết chặt con gấu, đôi mắt ươn ướt.

---

Sau khi Junghoon rời đi

Minseo đứng ở cửa sổ tầng ba, bàn tay nhỏ áp vào mặt kính, đôi mắt tròn xoe dõi theo chiếc xe đang xa dần.

“Anh hai đi mất rồi…”

---

Buổi sáng cùng mama – Phòng chơi

Sunoo đang ngồi xếp hình, cố gắng làm Minseo vui bằng bộ lắp ghép khủng long mới mua. Nhưng bé chỉ ngồi im, chống cằm.

“Minseo không vui à?”

Minseo lắc đầu. Một lát sau thì nhỏ giọng:

“Mama, sao anh hai đi học mà con không được đi?”

Sunoo kéo bé vào lòng, thơm nhẹ lên trán:

“Vì Minseo còn nhỏ, chưa tới tuổi đi học. Nhưng mama luôn ở nhà chơi với Minseo mà. Anh hai học xong sẽ kể chuyện cho em nghe mỗi tối nha.”

Minseo dụi mặt vào ngực mama:

“Nhưng sáng ngủ dậy không thấy anh hai... ăn cơm cũng không có anh hai…”

Sunoo nghe vậy, trong lòng xót xa vô cùng. Em bé thứ hai nhạy cảm hơn tưởng tượng rất nhiều.

---

Chiều tối – Junghoon trở về

Vừa vào nhà, Junghoon đã bị một khối mềm ôm chầm lấy.

“Anh hai đi đâu lâu quá àaaa…”

Minseo nức nở, ôm chặt lấy Junghoon như sợ anh biến mất lần nữa.

Junghoon hơi bất ngờ, nhưng ngay sau đó cũng ôm lấy em:

“Anh hai về rồi mà. Có mang bánh cá ngọt cho em nè! Em ăn xong anh kể chuyện 'Cáo và Gà' cho nghe nha.”

Minseo dụi dụi mắt, vẫn còn thút thít nhưng đã ngoan ngoãn gật đầu.

---

Tối – Trong phòng hai anh em

Minseo ngủ ngoan bên cạnh anh hai. Junghoon đặt tay lên trán em, thì thầm:

“Minseo là bé ngoan. Ngày mai cũng ngoan vậy nha, mai anh hai lại về.”

Từ cửa phòng, Sunoo nhìn hai đứa nhỏ mà mắt cay cay.

---
Đêm khuya – Phòng ngủ Junghoon & Minseo

Junghoon đã ngủ, tay vẫn giữ lấy tay Minseo. Nhưng đôi mắt to tròn của bé Minseo vẫn còn mở, ánh đèn ngủ hình thỏ chiếu bóng nhẹ lên trần nhà. Bé khẽ quay sang nhìn Junghoon, rồi khe khẽ rút tay ra, bước xuống giường bằng những bước nhỏ xíu.Bé không đến phòng mama như mọi khi, mà đi xuống lầu một mình…

---

Phòng khách – lúc 1 giờ sáng

Sunoo đang ngồi trong ánh đèn lờ mờ, đọc tài liệu công việc nhẹ, vừa đợi một trong các alpha về muộn. Đột nhiên nghe tiếng dép nhỏ lẹp xẹp Minseo bước ra, tóc xù cả lên vì gối. Tay vẫn ôm con gấu “Minmin 2”.

“Minseo?” –sunoo ngạc nhiên

“Sao con xuống đây? Không ngủ với anh hai à?”

Bé mím môi, trèo lên ghế sofa, rúc vào lòng mama, dụi dụi vào bụng Sunoo.

“Mama… mai anh hai lại đi nữa đúng không?”

“phải, anh hai phải đi học mà. Nhưng chiều là về liền mà.”

Minseo nhỏ giọng:

“Con ghét học luôn… Nếu học rồi phải xa anh hai…”

Sunoo nghe mà tim mềm nhũn. Cậu vén tóc bé sang một bên, cười khẽ:

“Vậy con có muốn lớn lên thật mau để được đi học với anh hai không?”

Minseo ngẩng đầu, mặt nhăn nhó:

“Không! Con muốn làm em bé mãi, ngủ với mama và anh hai luôn.”

Sunoo bật cười khẽ, hôn lên trán con:

“Minseo ngốc… Con sẽ luôn là em bé nhỏ của mama mà. Lúc nào cũng vậy.”

---

Sáng hôm sau – Bữa sáng trong nhà bếp

Heeseung là người đầu tiên về từ chuyến công tác, đang đút sữa cho Minseo ăn. Junghoon thì khoe:

“Ba Hee, con hôm qua được cô giáo khen nè! Con còn giúp bạn Kenzo cất cặp nữa.”

Heeseung cười sảng khoái:

“Giỏi quá! Đúng là anh hai gương mẫu.”

Minseo vẫn không cười. Jongseong vừa bước vào đã bế bổng bé lên:

“Sao hôm nay mặt xụ như mèo bị ướt vậy?”

Minseo nhìn anh rồi lí nhí:

“Con không thích ba khen anh hai... Con cũng giỏi mà... con biết gấp áo gối rồi đó…”

Cả bàn ăn im 1 giây, rồi cùng bật cười ầm lên.

Sunghoon vội xoa đầu bé:

“Đúng đúng. Minseo siêu giỏi luôn! Ba Sunghoon sẽ mua kem dâu thưởng!”

Minseo nghe vậy mới bớt phụng phịu, nhưng tay vẫn bám chặt áo mama:

“Con vẫn không thích anh hai đi học…”

Sau bữa sáng – Phòng chơi tầng hai

Sau khi Junghoon đã lên xe đến trường cùng Heeseung, Minseo nằm dài giữa đống đồ chơi, gấu bông xung quanh rối tung. Bé không nghịch, không hát, chỉ ôm một cái gối nhỏ có hình Junghoon bé xíu in trên đó.

Sunoo bưng khay bánh và sữa lên, ngồi cạnh:

“Mama có bánh phô mai nè. Hôm qua Minseo thích nhất đúng không?”

Minseo lắc đầu.

Sunoo dịu dàng hỏi:

“Minseo giận anh hai hả?”

Bé vẫn không đáp, rồi một lát sau lại rúc đầu vào tay Sunoo, lí nhí:

“Anh hai bảo… mai lớn rồi sẽ đi học cả ngày luôn… vậy Minseo phải làm sao…”

Sunoo hôn vào mái tóc tơ mềm mịn của bé, thì thầm:

“Vậy Minseo sẽ làm bạn với mama thiệt ngoan, rồi làm bạn với cả Minmin 2, rồi học giỏi để sớm học chung với anh hai. Được không?”

Minseo dụi mắt. Đôi mắt long lanh như sắp khóc nhưng vẫn cố gật đầu.

“Con sẽ học… gấp quần áo nhanh hơn… chải đầu giỏi hơn… vẽ trái tim thật tròn…”

Sunoo bật cười, ôm bé vào lòng.

“Ừm. Rồi một ngày, cả Minseo và anh hai sẽ cùng đi học. Nhưng chỉ khi Minseo thật vui vẻ, ngoan và ăn hết bánh nè.”

---

Chiều tối – Junghoon về nhà

Minseo chạy ù ra cửa khi thấy Junghoon nhảy từ xe xuống. Không chờ anh hai nói gì, bé ôm chầm lấy và dụi vào vai Junghoon như thể sắp khóc.

“Anh hai… hôm nay có nhớ Minseo hông?”

Junghoon cười to, xoa đầu em:

“Có chứ! Nhớ nhiều cực kỳ luôn!”

Minseo ngẩng lên, nước mắt rưng rưng, nhưng kiêu hãnh nói:

“Vậy… mai anh hai phải kể hết mọi chuyện ở trường nha! Không được bỏ Minseo ở nhà buồn nữa…”

Junghoon nắm tay em:

“Anh hứa! Còn Minseo phải ăn bánh hết, chải đầu không khóc, thì mới được lên trường chơi với anh nghe chưa?”

Hai bé cười với nhau, tay nắm tay chạy về phòng chơi, bỏ lại sau lưng sáu alpha đang đứng nhìn nhau… mắt ai cũng dịu dàng lạ thường.

Jongseong bật cười:

“Hai đứa đó mà lớn hơn chút chắc thống trị cả nhà này…”

Sunghoon thở dài:

“Không cần lớn hơn đâu, giờ đã đủ khiến ba nào cũng rối bời rồi.”

Cả nhà liền bật cười.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com