Lê Trường Sơn biết Bùi Công Nam từ trước khi vào chương trình. Mối nhân duyên của họ nói ngắn thì không ngắn, mà bảo dài thì cũng chưa được tính trong hàng ngũ thân nhau từ thuở mấy chục năm như Trần Anh Khoa. Chỉ là mỗi lần có job mới, anh đều nghĩ tới cậu trai nọ đầu tiên. Chẳng có mục đích nào sâu xa, chỉ đơn thuần là anh muốn trao cho Công Nam những gì tốt nhất để nó phát triển hơn sau này.Trường Sơn thừa nhận mình khá giỏi trong việc nhìn nhân tướng học. Gặp ai lần đầu, anh sẽ chậm rãi quan sát họ rồi mới quyết định có nên thân thiết lâu dài hay không. Có thể thấy Trường Sơn quen rất nhiều người trong giới giải trí. Từ đạo diễn, diễn viên, nghệ sĩ, rapper, anh đều quen và nói chuyện qua với họ. Nhưng để nói thân thì không có nhiều. Trường Sơn rất chú trọng các mối quan hệ xung quanh. Muốn bước vào thế giới nội tâm của anh, e rằng có phần khó nhằn.Lúc đọc danh sách khách mời sẽ trở thành Anh Tài, Trường Sơn trông thấy nhiều cái tên quen thuộc. Nào là Nguyễn Hữu Duy Khánh, cậu em quen nhau qua nhiều bộ phim có anh là đạo diễn. Nào là Trần Phan Quốc Bảo, cộng sự thân thiết từ lúc anh giúp Quốc Bảo quay dựng MV parody hồi còn BB&BG. Thậm chí anh gặp cả Lê Nguyễn Trung Đan, người bạn cả mấy chục năm từ lúc anh và Anh Khoa còn cà phê cà pháo lề đường, khi cả ba chỉ là những thanh niên chưa nổi lúc bấy giờ. Trường Sơn xem hết một lượt danh sách xếp theo thứ tự từ người có tuổi cao nhất, tới những cậu chàng hội út ít. Bàn tay đang gõ đều đều bỗng chốc khựng lại. Anh nhướng mày, vô thức nở nụ cười mà chính anh cũng chẳng nhận ra. Trường Sơn không ngờ là Công Nam cũng trong danh sách này. Anh chưa nói chuyện nhiều với cậu. Nhưng anh tò mò, có phần mong chờ, muốn thử thân thiết hơn với cậu trai.Đã làm việc với nhau mấy bận mà mãi chưa có cơ hội ngồi xuống uống trà đàm đạo, chàng đạo diễn muốn nhân cơ hội ở chung này để kéo cậu vào hội bạn thân của anh.Ngày quay tại phòng hội ngộ, Trường Sơn đi vào phòng trước. Khi ấy đâu đó mười mấy người, toàn những gương mặt gạo cội trong giới giải trí. Anh có phần khớp, vẫn chưa quen. Gặp toàn các anh lớn, anh không thể đột ngột bày trò như cách anh hay làm với hội bạn, sẽ bị đánh giá là thiếu chuyên nghiệp. Còn đang lóng ngóng chưa biết làm gì, anh Tuấn Hưng liền kéo tấm nệm ra cho Trường Sơn ngồi kế bên Bằng Kiều. Sau lưng anh là Vũ Đức Thiện và Nguyễn Huỳnh Sơn, cả năm người ngay lập tức vào tâm thế tám chuyện quên lối về.Dần dần, có nhiều Anh Tài hơn xuất hiện. Có đám bạn của anh, có cả thần tượng của anh, nhưng vẫn chưa thấy người cần kiếm. Trường Sơn lén hỏi mấy bạn staff khi nghỉ giữa giờ, xác nhận các Anh Tài khác vẫn còn ở ngoài phim trường chưa vào, lén nuốt tiếng thở dài vào bụng. Đứa em thân thiết Anh Khoa rỉ tai anh về trò đùa mà cậu vừa nghĩ, được Trường Sơn hưởng ứng ngay tức khắc. Sau đó anh dùng khả năng điều phối đám đông, nói mọi người nghe về kế hoạch siêu vĩ mô để cho ra mắt màn chào đón khách mời độc đáo. Đến cả người anh Bằng Kiều còn hưởng ứng, thì chẳng khó khăn gì khi các anh lớn cũng nhiệt liệt đáp lời.Nạn nhân đầu tiên trong chuỗi chào hỏi nhau là Võ Thành Trung. Kế đó là Hà Lê và Đỗ Hoàng Hiệp. Sau đấy lại tới Nguyễn Tiến Luật. Đương lúc anh đang cười ngặt nghẽo vì vẻ mặt sượng trân từ người anh thì cánh cửa nọ được mở ra, có bóng hình chậm rãi tiến vào. Thằng nhóc Anh Khoa đứng ngay cửa. Trường Sơn thấy rõ đứa em có một thoáng sững người, nhưng rất nhanh đã đưa tay ra bắt với người nọ. Còn anh Tiến Luật đã vội nhào tới bá vai Công Nam còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện. Trường Sơn kéo cao khóe môi, hai tay chắp sau lưng cùng mọi người thách Công Nam sáng tác một bài hát tại chỗ. Cậu trai nghe yêu cầu, tay xoắn xuýt với nhau. Nó dòm chẳng khác gì một con nai tơ giữa một bầy hổ gằm gừ hăm dọa. Công Nam liếc mắt qua phía Tiến Luật. Anh ngồi ngoác mồm cười ha hả trong khi trước đó còn anh em ngọt xớt với nó. Cậu trai bĩu môi, lia mắt về phía người có khí khái đầu sỏ nhất. Trường Sơn bất ngờ khi mắt hai người giao nhau. Công Nam bước tới chỗ anh, chống hai tay ngang hông."Neko Lê."Người nọ thấp hơn cả Trường Sơn nửa cái đầu. Anh hạ tầm mắt xuống, lén thấy cậu trai nhón chân lên để tầm mắt cả hai bằng nhau."Anh đừng chọc em."Có tiếng xì xào sau lưng. Trường Sơn bừng tỉnh khỏi ánh nhìn quá mức chăm chú. Anh đảo lưỡi, búng tay vào trán nó rồi kéo nó đứng kế bên anh, lấp liếm bằng vài ba câu để ngưng màn chào hỏi này lại. Mọi người chọc ghẹo nhau chán chê thì tới lúc công bố luật công diễn. Set quay hôm đó kéo dài tới tối, tận cho tới lúc nhận phòng kí túc xá và trùng hợp thay, cả hai được xếp chung một tầng. Các Anh Tài nháo nhào chuẩn bị đồ đạc rồi giỡn nhau đủ kiểu, cuối cùng tụ họp ở phòng ăn dưới sảnh. Trường Sơn đi phía sau Công Nam. Nhìn nó há hốc mồm ngắm kiến trúc xung quanh, rồi lại tíu tít với Trần Quốc Thiên bằng đôi mắt sáng bừng khiến anh vô thức bật cười."Gì mà cười miết vậy cha nội?"Tăng Vũ Minh Phúc đi kế bên Trường Sơn. Dăm ba giây là thấy tên kia nhe hàm răng sứ trăm triệu ra, trông tí tởn hết sức. Trường Sơn đảo mắt, đưa ngón trỏ lên môi làm dấu hiệu im lặng. Anh bước chân nhanh hơn, thoáng cái đã đi kế bên cậu. Công Nam nắm lấy cổ tay anh kéo về phía trước, đến cái bàn đặt cơ man là quà từ nhà tài trợ Búp Non. Mỗi Anh Tài đều được nhận một hộp quà có nón, có quạt, có cả gấu bông mềm ơi là mềm. Công Nam đội cài tóc có hình búp non, hai tay xòe ra để dưới cằm, đi đây đi đó chọc mọi người khiến ai cũng cười nắc nẻ. Nhân lúc không khí đang sôi động, Liên Bỉnh Phát ra thử thách cho mọi người. Trường Sơn lại dở chứng nghịch ngợm. Anh lén đi ra sau Công Nam, chọt chọt lưng nó. Cậu trai chưa kịp nuốt ngụm nước, hai má phồng lên nghe anh bắn một tràng."Em có thật sự là nhạc sĩ không? Hả Nam? Nói anh nghe xem nào."Công Nam suýt nghẹn. Nó vuốt ngực để trôi ngụm nước xuống, chân đá nhẹ vào ống quần Trường Sơn. Cậu trai không chú ý đến anh, bắt đầu tập trung vào thế giới riêng. Hàng loạt nốt nhạc chạy thành hàng, đáp chậm rãi vào khuông theo từng nhịp đều đặn. Công Nam nhẩm nhẩm trong đầu, tay gõ theo giai điệu vừa chập chờn thành hình."Rồi Nam xong chưa?"Tăng Phúc thấy rõ, Trường Sơn không rời mắt vào bóng lưng kia dù chỉ một chút. Anh nhìn kẻ nọ, lại nhìn cậu trai, bắt đầu tập trung quan sát bài nhạc chưa đến năm phút đã xong từ Công Nam. "Để em thử nghen."Mọi người không ai nói với ai câu nào, tự động im lặng nghe cậu ca nhạc sĩ cất lời. Giai điệu dễ nghe, câu từ đơn giản, lại ngay lập tức khiến người ta ấn tượng. Tăng Phúc bất ngờ. Anh biết Công Nam giỏi, chẳng ngờ lại tài đến như vậy. Anh không tiếc gì tặng cho cậu một tràng pháo tay thật to. Bên tai bắt gặp âm thanh đập tay còn to hơn mình, Trường Sơn đã cười tít mắt chẳng thấy mặt trời đâu. Công Nam hát lại lần nữa, cứ thế tất cả giọng ca hòa cùng giai điệu dễ thương ngọt lịm. "Rất là catchy, rất là dễ thuộc đó nha."Không phản bác lại nhận xét từ Quốc Thiên, bởi vì những gì anh nói đều chính xác. Công Nam cười khúc khích khi Trường Sơn ôm lấy nó. Chỉ lấy tay chọt nhẹ vào eo, lại khiến cậu trai nhỏ đỏ bừng hai má vì nhột. Sau một màn bám nhau không rời của hai đương sự, Tăng Phúc âm thầm rút ra kết luận. Chỉ cần có Công Nam ở đâu, là sẽ thấy một Trường Sơn tại đó. Nhìn đi nhìn lại, sẽ luôn thấy anh chàng họ Lê bừng bừng sức sống khi có Công Nam ở bên.Để chọc nhau hay làm gì khác, chỉ hai người họ hiểu.