TruyenHHH.com

Allmikey


Cre: Trạm thu nỗi buồn

_________________________________________________________________

-"Tôi đã nói với ông bao nhiêu lần rồi"

-"Mẹ tôi vừa mới mất ông đã vội vàng đón đứa con hoang đó về"

-"Ông làm vậy có cảm thấy tội lỗi với mẹ tôi không hả ?!"

-"Tôi không phải trẻ con"

-"Đừng nói những lời ngon ngọt đó với tôi"

-"Tốt nhất ông nên đưa thằng con của ông tránh xa tôi ra "

-"Vì tôi không biết lúc nào sẽ giết nó đâu"









-"Cút"

-"Trông mày tởm quá"

-"Giống như mẹ của mày vậy"

-"Đều là đi*m chuyên đi quyến rũ đàn ông"

-"Tao không phải anh mày , biết điều thì cút xa tao ra"

Nam nhân vừa nói liền đá vào người thằng nhóc phía trước

Thằng nhóc như chả hiểu nó nói cái gì liền lồm cồm bò dậy cười lấy lòng

Đúng rồi thằng bé chỉ mới 5 tuổi

Chẳng ai nói với nó rằng anh trai nó không thích nó

Mà họ chỉ nói mẹ nó dù có chết rồi cũng bám được vào nhà của hắn

Cứ mỗi lần như thế nó sẽ đứng ra bảo vệ mẹ của nó

Rồi nó sẽ đổi được một đòn roi hay một trận đánh











Hắn cả đời cũng sẽ không biết được rằng chính mẹ hắn mới là người mắc nợ

Và chính hắn cũng không ngờ đến việc

Sau này không thế trả nợ còn mắc nợ nó một đời

Hắn không thích đứa con của tình nhân của ba hắn

Hận không thể trực tiếp giết chết thằng nhóc đó

Cứ nhìn thấy nó hắn như thấy được cảnh mẹ hắn nằm trên gường bệnh nhìn đôi cẩu tình nhân kia

Rồi đau lòng mà chết

Chưa ai từng nói cho hắn rằng

Ba mẹ hắn từng là bạn nối khố của ba mẹ em

Ba hắn yêu mẹ em

Tiếc thay trái tim của mẹ em lại dành tình yêu cho ba em

Ba hắn vì để bớt đau buồn đã lấy mẹ hắn

Chỉ là trong trái tim ông ta vẫn còn hình bóng của người con gái ông từng yêu

Mẹ hắn trong một vụ tai nạn may mắn sống sót

Ba em vì cứu mẹ hắn mà ch*t

Mọi người ai cũng biết việc này

Chỉ mỗi hắn không biết

Mẹ em phải một mình nuôi con từ chối sự trợ giúp từ ba mẹ hắn

Mẹ hắn do tình trạng sức khỏe yếu

Nên một vài năm sau liền mất

Bởi vì thấy có lỗi nên mới đưa em về nuôi

Hắn căn bản chưa từng hiểu ...











-"Đi ra ngoài đây là phòng của tao"

-"Chỗ của mày là chỗ của người giúp việc đấy"

-"Biết điều thì cút trước khi tao nổi điên lên"

-"Tại mày mà mẹ tao phải chết"

-"Do mẹ mày mà bố tao không quan tâm tao nữa"

-"Tại sao mày lại ở trong nhà tao , tại sao lại dùng đồ của tao, tại sao lại cướp đi gia đình của tao"











Nam nhân đóng sầm cửa lại. Bỏ một bé trai vẫn chưa hiểu mô tê gì hết. 

Nhóc không hiểu tại sao người anh trai này lại ghét mình

Tại sao cứ mang bộ mặt thống khổ như vậy

Nhóc chỉ muốn anh trai vui thôi




Dù hắn đã thể hiện mình ghét đứa em trai này nhưng ba hắn vẫn khăng khăng muốn nhận nuôi em

Đứa bé rất ngoan ngoãn

Nó không khóc , không làm phiền bất cứ ai

Ngoan ngoãn đến đau lòng

Năm ấy em  5 tuổi

Hắn 10 tuổi














-"Kh....không tìm thấy?"

- "Chắc nó lại đi đâu rồi "

-"Mặc xác nó"

-"Vậy thì cứ để nó chết ngoài đó đi"

-"Tại sao tao phải lo lắng ?"

-"Nó là con của ba tao không có nghĩa tao phải làm tròn trách nhiệm của người anh"

-"Tao còn mong nó chết đi"






























Bé con đã đi học tiểu học rồi

Mỗi ngày em sẽ tự mình đến trường

Em sẽ không làm ảnh hưởng tới mọi người

Em sẽ ngoan

Nhưng sao hôm nay em lại về muộn thế ?

Tại sao chú lạ mặt lại nhốt em dưới hầm

Tại sao em lại bị đánh

Rõ ràng em đã ngoan ngoãn rồi mà ?

Em buồn ngủ quá

Nhưng baba đã nói không nên ngủ bên ngoài

Nếu không vâng lời em sẽ là em bé hư

Nhưng mắt em cứ nhắm lại

Cho phép em ngủ một chút nhé anh ơi









Ba hắn tìm thấy em trong một nhà xưởng bỏ hoang

Bên cạnh là gậy gộc cùng dây thừng

Bọn chúng tính bắt cóc em tống tiền

Nhưng em rất ngoan

Dù bị đánh cũng không mở lời cầu xin

Bác sĩ bảo em rất kiên cường

Chỉ muộn một chút nữa thôi ...

Sẽ không cứu được em nữa

Nhưng vậy thì sao chứ ?

Liên quan gì đến hắn

Có phải lỗi do hắn đâu

Vậy tại sao hắn phải chăm em

Điên à ! Chăm con trai của kẻ cướp ba mình ư ?!

Có phải ba hắn nghĩ rằng hắn không dám giết nó không ?

Và sự thật là hắn không dám






Em rất ngoan nhé

Tỉnh dậy rất sớm

Em mạnh mẽ lắm

Em không khóc

Thế nên anh trai đừng ghét em nhé

Năn ấy em 7 tuổi

Hắn 12 tuổi









Mọi chuyện dần lắng xuống

Em giờ đã trưởng thành hơn

Quên hết những quá khứ không vui kia

Hôm nay là ngày vui cơ mà

Hôm nay là sinh nhật anh trai em

Anh ấy vẫn giữ thái độ xa cách với em

Mà thôi

Ít nhất hãy để em bù đắp cho anh








-"Gì"

-"Không nhớ"'

-"Tại sao tao phải ra ngoài đó"

-"Không. Trời đang có tuyết"

-"Mày đừng làm những việc vô ích nữa"

-"Vì tao ghét mày"






Em cúp máy

Hai tay đan vào nhau sửa ấm cho cơ thể

Anh trai lại không vui rồi

Tay cầm bánh kem lòng lại vui trở lại

Em phải cười tươi chứ

Em thấy bên kia đường một xe bán hoa hồng

Hmmm bánh kem với hoa hồng thì còn gì bằng









-"Alo?"

-"Đã bảo là tao không xuống"

-"Mày không hiểu tiếng người à?"

-"Xin lỗi nhưng anh là Izana phải không ạ ?"

-".... Đúng. Nhưng anh là ai ?"

-"Chúng tôi là cảnh sát. Có một vụ tai nạn ngay đường , trong tay nạn nhân vẫn cầm bánh kem với một chiếc điện thoại nên tôi gọi cho số đầu tiên"

-"...."

-"Alo anh có nghe rõ không ạ "












Một bó hoa cúc trắng được đặt trước mộ

Tiếng người đàn ông khóc trước mộ

Thật bi thương

Cuối cùng chỉ còn một nam nhân ở lại

Một người phụ nữ tóc đen tay cầm hoa hồng đỏ tiến tới

-"Mikey "

-"Xinh đẹp là thế nhưng lại phải chết trong độ tuổi đẹp nhất"

-"Cô là ai"

-"Ôi đau lòng ghê. Tôi không thể lấy người chết rồi tiêu hủy chứ nhỉ"

-"Gì ? Ngạc nhiên gì chứ tôi chỉ hoàn thành nhiệm vụ thôi "

-"Tôi chỉ đi thu hồi Mikey lại "

-"Mà giải thích làm gì chứ , dù sao em ấy cũng chết rồi "

Chết ở độ tuổi 17













Nhiệm vụ thất bại










🍊

Tui chưa beta đâu :))

Sửa lỗi chính tả tui nhaaaaa

Ulatr tui không ngờ truyện của tui được mí cô thích như thế

Củm ưn nhiều nhắmmmmmmm ❤

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com