Allkuro Hang Ngay Cua Chung Ta
"Bạn Aomine, bạn Aomine, vì sao không để ý tới bọn tớ a? ~" Aomine lấy lại tinh thần, nhìn thấy nhóm nữ sinh ở trước mắt hắn đang cười ngọt ngào, hung hăng trừng mắt nhìn tên bạn cùng lớp Fuchida đã lôi kéo hắn tới, không phải nói chỉ cần ngốc ở trong này thì tốt rồi? Vì cái gì sẽ có phát triển như vậy?"Tôi chỉ là lại đây giết thời gian mà thôi." Aomine cất giọng lạnh lùng mang theo khinh thường, phiền chết, líu ríu, sao không thể im lặng một chút? Giống như người kia. A, không được, không phải vì không cho bản thân nghĩ đến người kia mới làm cho bản thân bận rộn lên sao? Sao chưa gì đã nghĩ đến người kia rồi?"Nha ~ bạn Aomine như vậy thật đẹp trai a ~~""Đúng rồi đúng rồi ~ trận đấu của Aomine-kun tớ đều có xem, thật sự siêu đẹp trai ~~~""Aomine-san, coi như là vì giết thời gian nên trò chuyện với bọn tớ đi mà ~~ ""Ồn quá a! Các người!" Aomine có chút bực bội nói."Nha ~""Tớ liền thích Aomine-kun, nam nhân dã tính như vậy a ~" "Cực giỏi a ~~~~ "Nữ sinh ngồi ở góc bên trái thu hồi đang tay đang che mặt, khôi phục bộ dáng nhã nhặn lịch sự nói "Bạn Aomine, vừa mới bạn Aomine nhất định không có nghe được tên của tớ đi? Tớ gọi là Hakira Kinomoto, xin được giúp đỡ nhiều hơn." Lần đầu tiên ở khoảng cách gần người này như vậy, làn da ngăm đen khỏe khoắn, ánh mắt coi rẻ hết thảy, a ~~~"A~ tớ cũng muốn một lần nữa tự giới thiệu, như vậy Aomine-kun có thể nhớ kỹ tớ đi? Tớ gọi là Shichiya Hazumi, xin được giúp đỡ nhiều hơn ~" Quả nhiên trong thế hệ kỳ tích vẫn là người này hợp khẩu vị của cô a, khó được có cơ hội như vậy, nhất định phải bắt lấy hắn! Kiêu ngạo ưỡn ưỡn bộ ngực hơi bị lớn của chính mình, đối với hai cái cô gái bên cạnh mỉm cười, nột, Aomine Daiki người này thích nhất chính là **** a!"Tớ cũng muốn, tớ cũng muốn một lần nữa tự giới thiệu " Nữ sinh đáng yêu ngồi bên góc phải cũng giơ tay lên. "Aomine-san, tớ gọi là Kiotome Natsumi ~ tuy rằng đối với chuyện khác không có gì quá tin tưởng, nhưng tình yêu của tớ đối với Aomine-kun tuyệt đối sẽ không thua bất kì ai. "Fuchida đứng ở một bên thấy Aomine thái độ rõ ràng ác liệt như vậy lại được hoan nghênh cực kì, trong lòng hâm mộ, ghen tị, hận, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.Rõ ràng chính là ôm suy nghĩ 'Người này là siêu sao bóng rổ, nếu kêu cậu ta tới nhất định sẽ có rất nhiều nữ sinh chất lượng tốt tham gia buổi gặp mặt này. Hơn nữa người này trên thực tế thái độ ác liệt như vậy, nhất định không có nữ sinh nào sẽ thích! Đến lúc đó chính mình thân là người khởi xướng, lớn lên cũng không tệ, nhất định là sẽ được hoan nghênh.', vì nguyện vọng được nữ sinh vây quanh, đối với Aomine Daiki cùng lớp đưa ra lời mời.Thật ra lúc đầu nghĩ chắc chắn sẽ bị từ chối, bởi vì người này phi thường phi thường không hợp đàn, luôn ở một mình. Nếu không phải là từ mùa đông năm trước tính tình có chút dịu đi, cho hắn 100 cái gan cũng không dám đi mời a!Nhưng người này lại đồng ý, sau khi mời Aomine, có rất nhiều nữ sinh muốn tham gia, nghe nói thậm chí còn bởi vì chỉ có ba nữ sinh mà xảy ra tranh đoạt. Nhìn thấy những nữ sinh này, hắn cực kì hưng phấn, hôm nay cũng cố ý cách ăn diện một phen, nhưng là! Nhưng là! Đây là cái tình huống gì, vì sao người ác liệt lại có nhiều người thích như vậy?Uy! Mấy bạn nữ, các cậu nhìn bên này a! Bên này có nam sinh đẹp trai dịu dàng nga! Mau nhìn tớ a! Nhìn a! ! ! ! Thật muốn ngửa mặt lên trời thét dài, hiện tại sở thích của nữ sinh rốt cuộc là chuyện gì xảy ra! Vì sao thiên đường có trai đẹp dịu dàng lại không cần, lại nghiêng về địa ngục có 'Aomine da đen ác liệt! ! ! !'Rơi lệ ngồi chồm hổm ở trong góc vẽ vòng tròn, rõ ràng không phải đều nói loại hình như hắn mới được hoan nghênh sao? Vì cái gì cục than đen ở bên kia lại được hoan nghênh như vậy? Vì cái gì! ! ! ! ! ! ! !"Cái kia Aomine-san, bình thường thích làm được gì? Tớ a, bình thường thích đọc sách cùng chơi đàn dương cầm nga ~" Kiotome nói"Cáp ~~" Aomine nhàm chán nâng cằm ngáp một cái. "Bóng rổ." Ngô, nhìn thấy nữ sinh ở giữa đang ưỡn ngực của chính mình, a, đúng là thật lớn, nhưng gần đây tính thú của hắn biến thành ngực phẳng rồi. "Aomine-kun thật sự rất thích bóng rổ đâu ~~ như vậy Aomine-kun thích ăn cái gì nhỉ? Tuy rằng không phải rất lợi hại, nhưng đối với nấu nướng tớ rất có tự tin a. Nếu Aomine-kun không chê, tớ có thể làm bento cho Aomine-kun." Hakira dịu dàng hỏi"Ân, thích ăn gì, trứng luộc đi?" 'Nếu là trứng luộc, tớ có tự tin sẽ không thua bất kì ai.' Aomine nhịn không được cười ra tiếng, rõ ràng không phải chuyện đáng tự hào, chính là người kia lại có thể nói đến kiêu ngạo như vậy. Ngồi thẳng lưng lắc lắc đầu, không nên không nên, không thể nhớ tới cậu ấy, bằng không, sẽ nhịn không được."Tớ cũng thực thích ăn trứng luộc, vậy Aomine-kun, thích loại hình gì a?" Shichiya một bàn tay cố ý đặt trên bộ ngực ngạo nhân của mình mang theo chút hấp dẫn cười, sau đó đánh mắt với hai người bên cạnh ra vẻ thắng chắc rồi.Aomine sửng sốt, kiểu người thích sao? "Đầu tiên, nhất định có thể theo giúp tôi chơi bóng rổ, thường thường còn có thể giúp đội ngũ mang đến kỳ tích nghịch chuyển, hơn nữa phải ăn ý hoàn toàn với tôi. Sau đó, chính là cái loại cảm giác tồn tại rất thấp, chính là cái loại rõ ràng vẫn đều theo dõi người đó nhưng lại luôn sẽ làm cho người nọ trốn đi. Bình thường thực không có tinh thần, nhưng vừa đến thời điểm mấu chốt sẽ rất có mị lực, không thích nói chuyện, nhưng là vừa mở miệng lại thẳng thắn làm cho người ta không chấp nhận được. Trong lòng nghĩ đến cái gì liền phải nói cái ra chứ, cho dù trong lòng có bí mật nhưng cũng giấu. Thực ngốc mà. Chính là loại hình như vậy." Aomine cố gắng nghĩ, thật sự là, người kia rõ ràng mỗi cử chỉ đều như là đang ở trước mắt, lại tìm không ra lời mô tả càng nhiều."A? Vì cái gì, so với điều tra của tớ không giống a!" Shichiya có chút kinh ngạc nói, hơn nữa, hơn nữa, có thể nói ra nhiều thế, này không phải là có người thích rồi sao? Vì cái gì? Chẳng lẽ còn không có yêu đương cô liền thất tình? Thân là hot girl của học viện cũng có ngày này sao?"Aomine-kun, là có người thích sao?" Hakira hai tay đặt trên đầu gối, cúi đầu hỏi."A, có a, thích đến muốn cùng cậu ấy kết hôn, nghĩ muốn đem người kia giấu ở nơi mà trên thế giới tất cả mọi người đều tìm không thấy, làm cho người kia chỉ thuộc về tôi." Không biết là nhớ tới gì, Aomine ôn nhu nở nụ cười.Nữ sinh ngồi ở bên trái Aomine mỉm cười buông tách cà phê xuống, từ túi tiền lấy tiền ra đặt lên bàn rồi đi ra ngoài, mấy tên này đều là ngu ngốc đâu, nhưng là, Tetsuya, theo đám ngu ngốc này cùng một chỗ, cậu sẽ hạnh phúc đi?
——"Shin-chan~ Shin-chan ~ Shin-chan, gần đây cậu cùng Kuroko cãi nhau sao?" Takao nâng bóng đối với Midorima nói."Cáp? Đột nhiên nói cái gì vậy? Cái đầu phá hư của cậu rốt cục hôm nay đình chỉ công tác sao? Chuyền bóng nhanh lên!" Còn chưa đủ, còn muốn, còn muốn làm cho chính mình càng mệt, hiện tại chỉ là như thế này vẫn chưa được!"Chính là, Shin-chan, gần đây cậu có phải làm cho chính mình quá mệt mỏi hay không?" Ném bóng trong tay, đi đến bên cạnh Midorima nghiêm túc nói "Shin-chan, dạo này ngoại trừ bình thường đi học cùng câu lạc bộ, còn có chương trình học ở nhà? Rõ ràng nhiêu đó liền đủ làm cậu bận rộn, nhưng gần nhất cậu rốt cuộc suy nghĩ cái gì?."Takao thu hồi mỉm cười nhìn quả bóng nằm trên sân. "Chính là cậu rốt cuộc muốn làm gì? Không chỉ đã không có hạn mức cao nhất, mỗi một ngày còn đem thân thể của chính mình bức đến cực hạn." Nhìn về phía Midorima trầm mặc không nói "Shin-chan, cậu hiểu được đi? Các cậu bởi vì tự thân thiên phú đã muốn mang đến gánh nặng cho thân thể các cậu. Hiện tại cậu còn luyện tập muốn chết như thế. Vừa mới bắt đầu, cậu tâm tình không tốt tớ bồi cậu vài ngày, nhưng hiện tại tớ không thể để cậu tùy hứng làm bậy nữa!""Như vậy cũng không có mang đến phiền phức cho bất cứ ai đi? Cậu có thể về, lần sau tớ một người luyện tập là đủ rồi" Midorima quay đầu nói."Cậu quả nhiên là ngu ngốc." Nắm cổ áo bắt Midorima đối mặt với chính mình. "Cậu chính là Ace của Shutoku a, sắp bắt đầu thi đấu, ở phía sau nếu cậu ngã xuống, cậu sẽ không làm ... thất vọng các senpai mỗi ngày vất vả luyện sao? Senpai bọn họ chính là đem hy vọng đặt trên người cậu a! ! !" Takao như là đột nhiên nhớ tới, dịu đi giọng nói buông tay ra "Hơn nữa, cậu làm như vậy, Kuroko sẽ khổ sở đi?" Dù sao cậu là một trong những đứa nhỏ cậu ấy quý trọng nhất."Không cần nhắc tới Kuroko với tớ!" Trước đây đã quen cuộc sống luôn ở bên cạnh cậu ấy, bây giờ sao có thể quen được với cuộc sống không có cậu ấy bên cạnh chứ? Trừ bỏ mỗi một ngày làm cho chính mình bận rộn đến cái gì đều nhớ không nổi, hắn không biết còn có phương pháp gì khác, nhưng là cho dù như thế, lại vẫn không có biện pháp thói quen ngày không có cậu ấy.Nhưng không thể lại gần cậu ấy nữa, sẽ bức cậu ấy rời đi, cậu ấy sẽ thật sự bỏ rơi bọn họ, rất sợ hãi, rất sợ hãi. Hiện tại mỗi một ngày tới giờ ăn cơm đã trở thành thời điểm hắn vui vẻ nhất, bởi vì chỉ có lúc đó hắn mới có thể ở bên cạnh vì cậu ấy nấu cơm. "Quả nhiên là đã xảy ra chuyện gì mà?" Takao khiếp sợ nhìn Midorima. "Rốt cuộc là cái gì, tuy rằng tưởng tượng qua nhưng là không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy." Không thể nào a, Kuroko không thể nào sẽ làm cho người mình quý trọng khổ sở a, người kia rõ ràng là một người ôn nhu như vậy. Hơn nữa đối với Kuroko mà nói Shin-chan là đặc biệt đi? Cậu ấy sao có thể nỡ lòng nhìn Shin-chan khó chịu."Không liên quan tới cậu." Thích một người vì cái gì sẽ khó như vậy? Như thế nào mới có thể làm cho người kia chấp nhận tâm ý của chính mình? Không nghĩ làm cho thế giới của cậu lại bởi vì tâm ý của chình mình mà xảy ra thay đổi tan vỡ, rốt cuộc làm sao mới có thể gửi gắm phần tâm ý này?Biểu đạt một chút liền làm người nọ lùi bước, nhưng chuyện tới bây giờ làm sao hắn có thể che giấu tình cảm lúc gặp người kia chứ? Nhưng so với việc người nọ cả đời đều không biết tâm ý của chính mình, thì việc người nọ phải rời đi thế giới của hắn càng đáng sợ hơn. Tuyệt đối không cần, không được rời khỏi hắn, tuyệt đối không thể."Shin-chan, có một số việc nói ra để người khác cho ý kiến sẽ rất tốt a ~ đừng nhìn tớ như vầy, tớ thật ra cũng rất đáng tin cậy, nói ra không chừng tớ có thể giúp cậu giải quyết vấn đề đâu?" Dựa theo trình độ không được tự nhiên của Shin-chan nhất định không có nói cho Kuroko, nếu chuyện gì đều nói cho Kuroko, tuyệt đối cái gì cũng giải quyết được."Vô ích, chuyện này, chỉ có thể như thế." Như vậy mới có thể làm cho Kuroko ở lại bên người bọn họ, người này nếu muốn biến mất, quá mức đơn giản, giống như hồi năm ba sơ trung, rõ ràng đều phát hiện ra nên đều có lưu ý, nhưng người kia vẫn là biến mất, biến mất đến không còn chút tin tức gì."Shin-chan..."
——"Shin-chan~ Shin-chan ~ Shin-chan, gần đây cậu cùng Kuroko cãi nhau sao?" Takao nâng bóng đối với Midorima nói."Cáp? Đột nhiên nói cái gì vậy? Cái đầu phá hư của cậu rốt cục hôm nay đình chỉ công tác sao? Chuyền bóng nhanh lên!" Còn chưa đủ, còn muốn, còn muốn làm cho chính mình càng mệt, hiện tại chỉ là như thế này vẫn chưa được!"Chính là, Shin-chan, gần đây cậu có phải làm cho chính mình quá mệt mỏi hay không?" Ném bóng trong tay, đi đến bên cạnh Midorima nghiêm túc nói "Shin-chan, dạo này ngoại trừ bình thường đi học cùng câu lạc bộ, còn có chương trình học ở nhà? Rõ ràng nhiêu đó liền đủ làm cậu bận rộn, nhưng gần nhất cậu rốt cuộc suy nghĩ cái gì?."Takao thu hồi mỉm cười nhìn quả bóng nằm trên sân. "Chính là cậu rốt cuộc muốn làm gì? Không chỉ đã không có hạn mức cao nhất, mỗi một ngày còn đem thân thể của chính mình bức đến cực hạn." Nhìn về phía Midorima trầm mặc không nói "Shin-chan, cậu hiểu được đi? Các cậu bởi vì tự thân thiên phú đã muốn mang đến gánh nặng cho thân thể các cậu. Hiện tại cậu còn luyện tập muốn chết như thế. Vừa mới bắt đầu, cậu tâm tình không tốt tớ bồi cậu vài ngày, nhưng hiện tại tớ không thể để cậu tùy hứng làm bậy nữa!""Như vậy cũng không có mang đến phiền phức cho bất cứ ai đi? Cậu có thể về, lần sau tớ một người luyện tập là đủ rồi" Midorima quay đầu nói."Cậu quả nhiên là ngu ngốc." Nắm cổ áo bắt Midorima đối mặt với chính mình. "Cậu chính là Ace của Shutoku a, sắp bắt đầu thi đấu, ở phía sau nếu cậu ngã xuống, cậu sẽ không làm ... thất vọng các senpai mỗi ngày vất vả luyện sao? Senpai bọn họ chính là đem hy vọng đặt trên người cậu a! ! !" Takao như là đột nhiên nhớ tới, dịu đi giọng nói buông tay ra "Hơn nữa, cậu làm như vậy, Kuroko sẽ khổ sở đi?" Dù sao cậu là một trong những đứa nhỏ cậu ấy quý trọng nhất."Không cần nhắc tới Kuroko với tớ!" Trước đây đã quen cuộc sống luôn ở bên cạnh cậu ấy, bây giờ sao có thể quen được với cuộc sống không có cậu ấy bên cạnh chứ? Trừ bỏ mỗi một ngày làm cho chính mình bận rộn đến cái gì đều nhớ không nổi, hắn không biết còn có phương pháp gì khác, nhưng là cho dù như thế, lại vẫn không có biện pháp thói quen ngày không có cậu ấy.Nhưng không thể lại gần cậu ấy nữa, sẽ bức cậu ấy rời đi, cậu ấy sẽ thật sự bỏ rơi bọn họ, rất sợ hãi, rất sợ hãi. Hiện tại mỗi một ngày tới giờ ăn cơm đã trở thành thời điểm hắn vui vẻ nhất, bởi vì chỉ có lúc đó hắn mới có thể ở bên cạnh vì cậu ấy nấu cơm. "Quả nhiên là đã xảy ra chuyện gì mà?" Takao khiếp sợ nhìn Midorima. "Rốt cuộc là cái gì, tuy rằng tưởng tượng qua nhưng là không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy." Không thể nào a, Kuroko không thể nào sẽ làm cho người mình quý trọng khổ sở a, người kia rõ ràng là một người ôn nhu như vậy. Hơn nữa đối với Kuroko mà nói Shin-chan là đặc biệt đi? Cậu ấy sao có thể nỡ lòng nhìn Shin-chan khó chịu."Không liên quan tới cậu." Thích một người vì cái gì sẽ khó như vậy? Như thế nào mới có thể làm cho người kia chấp nhận tâm ý của chính mình? Không nghĩ làm cho thế giới của cậu lại bởi vì tâm ý của chình mình mà xảy ra thay đổi tan vỡ, rốt cuộc làm sao mới có thể gửi gắm phần tâm ý này?Biểu đạt một chút liền làm người nọ lùi bước, nhưng chuyện tới bây giờ làm sao hắn có thể che giấu tình cảm lúc gặp người kia chứ? Nhưng so với việc người nọ cả đời đều không biết tâm ý của chính mình, thì việc người nọ phải rời đi thế giới của hắn càng đáng sợ hơn. Tuyệt đối không cần, không được rời khỏi hắn, tuyệt đối không thể."Shin-chan, có một số việc nói ra để người khác cho ý kiến sẽ rất tốt a ~ đừng nhìn tớ như vầy, tớ thật ra cũng rất đáng tin cậy, nói ra không chừng tớ có thể giúp cậu giải quyết vấn đề đâu?" Dựa theo trình độ không được tự nhiên của Shin-chan nhất định không có nói cho Kuroko, nếu chuyện gì đều nói cho Kuroko, tuyệt đối cái gì cũng giải quyết được."Vô ích, chuyện này, chỉ có thể như thế." Như vậy mới có thể làm cho Kuroko ở lại bên người bọn họ, người này nếu muốn biến mất, quá mức đơn giản, giống như hồi năm ba sơ trung, rõ ràng đều phát hiện ra nên đều có lưu ý, nhưng người kia vẫn là biến mất, biến mất đến không còn chút tin tức gì."Shin-chan..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com