TruyenHHH.com

(AllKuro) Hàng ngày của chúng ta

Chương 16

peheoxe

Akashi thở dài đi đến bên người Aomine. "Daiki, cậu gần nhất trạng thái thật không tốt, như vậy đi xuống sẽ ảnh hưởng trận đấu tiếp theo, xảy ra chuyện gì sao?"

Aomine rối rắm một hồi ở trước khi Akashi mất hết kiên nhẫn, mới nhăn nhó mở miệng "Nột, Akashi, nếu có một ngày cậu không cẩn thận thấy được nam sinh trần truồng, tim có đập nhanh hoặc là có cảm giác 'oanh' một tiếng hay không a?"

"Daiki, cậu là đang nói giỡn với tớ sao?" Akashi lơ đãng thưởng thức cây bút trong tay, toàn thân tản ra sát khí.

"Không có! Tớ là nói thật!" Aomine vội vàng khoát tay tỏ vẻ chính mình không có loại ý tứ này.

"Ngày đó các cậu đi rồi, tớ ở lại tự luyện tập một chút, ra một thân mồ hôi nên phải đi tắm. Tớ vốn nghĩ đến không ai, nghe được tiếng nước còn tưởng rằng là ai quên đóng vòi nước. Sau đó đi vào lại thấy Tetsu, ân. . ." Aomine có chút thẹn thùng "Tetsu không có mặc quần áo, rồi không biết vì sao gần nhất vừa nhắm mắt lại tất cả đều là cái hình ảnh đó. "

"Nói vậy, không bằng đem ánh mắt của cậu đào ra, thế nào?" Akashi hơi dùng sức đem bút trong tay bẻ gãy, sau đó mỉm cười "Tớ là hay nói giỡn. Bất quá thật sự là ngoài ý muốn, tớ nghĩ đến Daiki chỉ đối với loại hình như mai-chan của cậu cảm thấy hứng thú. "

Aomine nhịn không được lui lại mấy bước, vừa mới Akashi bộ dáng hoàn toàn không phải nói giỡn đi?

"Từ từ... Akashi, cậu như thế nào sẽ biết! !"

"Không có gì là tớ không biết. Thân là đội trưởng, tình huống cơ bản của đội viên tự nhiên là phải nắm giữ toàn bộ!"

"Không, không, này chính là ngay cả người nhà tớ cũng không biết a!"

Kise nhìn thoáng qua Akashi cùng Aomine, vỗ vỗ bóng, chạy ba bước nhảy lên hoàn mỹ úp rổ. Sau khi rơi xuống đất, sử dụng thanh âm rất nhỏ nói "A, thật sự là làm cho người ta phức tạp a."

Thật sự là, mặc dù ở trên bóng rổ rất lợi hại, quả nhiên giống như là Kurokocchi nói, trừ bỏ bóng rổ chính là AHO a.

"Aomine-kun, cậu gần nhất đang trốn tránh tớ." Uống đồ uống lạnh, Kuroko đột nhiên đối với Aomine bên người nói.

"A! ! Không. . . Không có a! Tetsu, tớ sao có thể trốn tránh cậu a."

"Nếu Aomine-kun không phải chột dạ, nói không dám nhìn tớ, tớ có thể sẽ tin tưởng." Kuroko yên lặng hút một hơi. "Aomine-kun, đã xảy ra chuyện gì sao? Nói thật tớ có chút lo lắng."

"Tetsu cậu người này, như thế nào có thể thẳng thắn nói ra lời nói làm cho người ta cảm thấy thẹn thùng như vậy a!"

"Ai?" Kuroko nghiêm túc nhìn Aomine. "Vì cái gì những lời này sẽ làm người thẹn thùng? Tớ chỉ là đem tâm tình của tớ nói ra mà thôi."

"Cậu không hiểu đâu!"

Từ ngày đó, không hiểu sao bắt đầu chú ý mỗi cử động của Tetsu, chẳng sợ một cái chi tiết nho nhỏ cũng sẽ làm cho hắn đặc biệt để ý. Sinh ra tới nay lần đầu tiên lại như thế này. Hơn nữa cảm giác này tới quá mức đột nhiên, làm cho hắn bình thường chỉ có bóng rổ cùng mai-chan có chút trở tay không kịp.

"Aomine-kun chỉ có bóng rổ cùng mai-chan tự nhiên sẽ nói với tớ 'Cậu không hiểu đâu' loại lời nói có ý nghĩa phức tạp này. Không biết vì cái gì, tớ hiện tại tâm tình thực phức tạp a."

"Tetsu, tớ trong mắt cậu rốt cuộc là cái gì a! ! Còn có, vì cái gì ngay cả cậu cũng biết mai-chan a! ! !" Aomine rít gào.

"Aomine-kun đương nhiên là bóng rổ ngu ngốc Ahomine a!" Kuroko không chút do dự trả lời.

Aomine một tay túm áo Kuroko. "Tiểu tử cậu, tớ thật sự sẽ đánh cậu a!"

Kuroko không thèm để ý Aomine uy hiếp, nói "Cho nên, Aomine-kun như vậy thật sự không thích hợp tự hỏi nhiều như vậy. Tuy rằng tớ không biết cậu rốt cuộc đang phiền não cái gì, nhưng là tớ nghĩ dựa vào Aomine-kun chính mình nhất định sẽ không cho ra kết quả. Không bằng nói ra, không chừng tớ có thể giúp được cậu."

Cậu bảo tớ làm sao nói ra a! Nói tớ sau khi xem qua cậu trần truồng thì nhớ mãi không quên? Lại đặc biệt để ý mỗi cử động của cậu, sẽ bị trở thành biến thái đi? Biến thái và vân vân có Kise một người thì tốt rồi!

"Tetsuya, cậu đừng hỏi Aomine. Cậu phải biết rằng thiếu niên tuổi này luôn có chút bí mật nhỏ của mình không muốn để cho người khác biết." Akashi đưa tay nhẹ nhàng đẩy tay Aomine ra, thuận tay tiếp được Kuroko.

"Không có việc gì, Tetsuya cũng nói, Aomine chính là một cái bóng rổ ngu ngốc, ngu ngốc là sẽ không phiền não lâu như vậy. "

"Ân, tuy rằng không phải thực hiểu rõ, nhưng nếu Akashi-kun nói như vậy, bỏ qua đi"

Sau đó Kurojo nhìn về phía Aomine. "Tớ hy vọng có thể sớm nhìn thấy Aomine-kun bình thường."

"Kuroko-cchi ~~ các cậu nhanh lên, sẽ bỏ lại các cậu nga!"

Kuroko nhìn thấy xa xa Kise đang hướng bên này vẫy tay, có chút tiếc nuối nói "Kise-kun rõ ràng có bề ngoài xuất sắc như vậy, vì cái gì đầu óc lại làm cho người ta tiếc nuối đâu? Quả nhiên trời cao là công bằng a."

Akashi kề vào người Kuroko, ở bên tai nói "Tetsuya, cậu tốt nhất vẫn là nhiều chú ý tớ sẽ tốt hơn. Không biết vì cái gì, tớ gần nhất có chút ý tưởng khủng bố đâu." Món đồ chơi yêu thích bị những người khác cướp đi lực chú ý, món đồ chơi yêu thích làm chuyện không phù hợp với thân phận đồ chơi.

Kuroko lạnh nhạt nói "Akashi-kun sẽ không làm gì."

"Nga? Như vậy khẳng định sao? Tớ có lúc đều không biết chính mình sẽ làm ra cái gì đâu."

"Akashi-kun tuy rằng thường xuyên có một chút nguy hiểm, nhưng là Akashi-kun chỉ có đối với đối thủ mới ngoan quyết tâm. Hơn nữa, trọng yếu nhất chính là, Akashi-kun thực thích đội ngũ này, có thể so với hiện tại Akashi-kun nghĩ còn thích hơn nữa."

Kuroko nghiêng đầu nghĩ nghĩ. "Có lẽ tớ so với trong tưởng tượng của Akashi-kun càng hiểu biết Akashi-kun cũng không chừng?" Cậu cười cười "Không biết vì cái gì nghĩ như vậy lại khiến cho người cảm thấy vui vẻ đâu."

"Vì cái gì cậu sẽ có ý nghĩ như vậy?"

"Bởi vì nói vậy có lẽ là làm cho Akashi-kun không còn cô đơn. Thật lâu thật lâu trước kia, từ khi chúng ta gặp nhau, cậu luôn một người đâu."

Akashi buông ra Kuroko, dừng lại bước chân, nhìn Kuroko đi phía trước bị ngọn đèn ven đường chiếu rọi đến có chút trong suốt. Hắn không tự giác tăng nhanh tốc độ cầm cổ tay Kuroko, cúi đầu nhìn tay chính mình Akashi bất giác nở nụ cười hơi hơi ôn nhu, giống như có thể hòa tan hết thảy. Chỉ tiếc Kuroko không có quay đầu lại, bỏ lỡ này một màn. A, thật là, món đồ chơi nên có bộ dáng một món đồ chơi a!

"Tetsuya" Đối với tớ nói ra lời như vậy. "Tớ hình như không có biện pháp đem cậu trở thành món đồ chơi rồi."

"Akashi-kun thật sự là thất lễ, tớ mới không phải món đồ chơi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com