TruyenHHH.com

Allkook Hop Dong Ket Hon

Jeon JungKook.....
Mồ côi lúc nhỏ, cậu được Cha nhận về ở nhà thờ, rồi lớn lên cậu tự lập bộ ba sát thủ..

Và các anh toàn là con nhà tập đoàn lớn nhất nhìn thứ Hàn Quốc.

-Phân nhiều rồi máy bà bảo con au tôi rãnh nữaa-

Cậu đi trên đường như người mất hồn.

"Jungkook em có sao ko"

Giọng nói khiến cậu quay đầu lại là ai.

Anh ấy là ai sao lại biết tên cậu.

"Anh Jimin đây em sao vậy . Sắc mặt của em ko hề ổn"

Jimin người này sao mình thấy quen.

"Anh là Jimin. Anh quen tôi ư"

"Uhm tôi quen em mà. Cách đây 1 tháng chúng ta có gặp nhau ở quán ăn lúc ấy em quên đem theo tiền và tôi đã trả nó giúp em em nhớ tôi chưa"

Cậu thở dài rồi , rồi thầm suy nghĩ.

* Hên quá đây không phải là mơ, là mình quên anh ta.

"À tôi xin lỗi ,chào anh lâu rồi chúng ta mới gặp nhau"

"Em có sao ko nhìn sắt mặt em ko ổn"

"Tôi ko sao"

"Tôi có thể mời em đi tới quán cf của tôi được không"

Lúc này cậu trong rất xấu xí . Tóc cậu để dài khuôn mặt cậu rất đen nhẻm. Quần áo quê mùa lắm.

"Anh có thể mời được chứ"

"Tôi.....ư .... đi với 1 người xấu xí như tôi anh ko sợ mất mặt ư"

"Có sao đau , xấu đẹp ko quan trọng mà"

"Uhm"

Cậu ùm rồi bước vào quán cf ấy bao nhiêu ánh mặt điều ập về hướng cậu.

"Cậu ta xấu xí vậy , mà sao lại có người đẹp trai như nam thần ở bên vậy"

"Em đừng nghe những lời người ta nói cứ vào ngồi đi"
Anh đã nghe những lời xì xầm bàn tán, anh rất hiểu người, anh thấy cậu cúi mặt liền trấn an cậu đến bàn ngồi.

Anh từ tốn kéo ghé cho cậu giúp cậu chọn đồ uống anh trong thật lịch lãm.

Cuộc cf của 2 người kéo đến nữa tiếng thì cậu và anh ra về .

"Jungkook cậu cho tôi xin số điện thoại của cậu được chứ"

"À nae~~ đây là số của tôi $}¥|@*]%Xx"

"Rồi chúng mình gặp nhau sau nhé"

Cậu đi về lang thanh trên con đường lá rụng.

Cậu suy nghĩ sao lại có con người đẹp trai đến vậy. Anh ấy làm cậu có chút mếm anh rất tốt .

Sáng hôm sau.

1 đêm vất vã kiếm tiền. Cậu đã lấy được giúp họ 1 mối nợ và tiền thưởng cậu cũng ko hề ít.

"Cuộc sống mình chỉ đến đây cũng đc dù sao ở 1 mình cũng ko sao"

Cậu lên sân thượng hít thở bầu không khí trong lạnh thì điện thoại cậu reo lên.

Tin tin tin

"Alo"

"Tôi Jimin đây cậu đang làm gì vậy"

"À ..... tôi vừa ngủ dậy"

"Tối nay cậu có bận ko"

Cậu lục lại đầu óc mình để xem lịch tối nay có đâm thuê chém mướn ai ko, à ko tối nay cậu ko có lịch nào cả.

"Không tối nay tôi rãnh"

"À tôi có thể mời cậu dùng bửa tối vs vài người bạn tôi được ko. Niếu cậu ko phiền"

"Uhm được chứ vậy tối tôi sẽ đến"

"Tôi có thể đến đón cậu được ko"

"Được anh chứ đến địa chỉ này xxxxx"

"Được rồi tối ta gặp nhau nhé"

"Vâng tôi cúp máy trước"

Nói rồi cậu tắt máy, cậu cũng quên hẳng giâc mơ cậu đã mơ, điều thắc mắc bây giờ sao tên ấy lại muốn gặp cậu chứ.

Ở trong nhà niếu ai tình cờ thấy cậu thì nghĩ là cậu có anh em song sinh . Ở nhà cậu ko hề cải trang gì cả người cậu rất hoàn mỹ đẹp ko góc chết. Mỗi lần ra đường cậu phải cải trang mình trong thật xấu xí để ko ai nhận ra cậu mới có thể sống trong thế giới cay nghiệt này. Đừng tưởng làm sát thủ là chỉ việc giết người ko thôi. Cậu rất có tiếng đấy.

7h rối nhà hàng DNA

"Tới rồi, để tôi mở cửa cho cậu"
Anh xuống xe mở cánh của cho cậu.

Cậu vẫn vậy ăn mặt bình thường nhưng niếu ngườu khác nhìn vào ko khác gì là cậu là người ở cho anh.

Anh rất sang trọng còn cậu thì.......

"Hey , tôi tới rồi các cậu đợi lâu ko"

Trên bàn là có 3 người 1 người trắng bóc như ma

Và 1 tên trong có vẻ khá được anh ta có nước da trắng nhưng cũng ngâm ngâm. Có cả má đồng tiền

Còn tên kia thì có vẻ rất nghiêm, anh ta khoác chiếc áo màu hường con trai di mặt màu hường.

Cậu nhìn 1 lượt đánh giá các anh.

"Ai vậy Jimin"
Jin anh lên tiếng.

"À bạn em, xin giới thiệu với anh đây là JungKook"

"À chào cậu tôi là Jin"
Anh bắt tay với cậu , cười mỉm thật dịu dàng.

"Còn tôi là Min Yoongi"
Anh cũng bắt tay với cậu, lãng đạm

"Tôi là Namjoon"
Anh mỉm cười lộ má lúm trong rất mê hoạc.

1 bửa tối trôi qua trong rất vui vẻ

Anh thầm đánh giá cậu là người bình thường theo cách nói chuyện lẫn bề ngoài trong cậu rất giãn dị.
Trong có đôi chút xấu xí nhưng vẫn dể mến.

Còn cậu thì ko như anh nghĩ chỉ là cà vỏ bọc của mình. Để cho họ khỏi nhận ra thôi.

Tối hôm ấy cậu rất vui, chắc đây có vẻ là tình cờ ko có sự sắp đặt nào đúng ko.

1 bức tranh ấy rất đẹp cậu nhìn những vì sao trên trời nó lấp lánh ánh sáng đẹp đến bình dị.

Cậu gặp các anh nhờ có Jimin và Jimin nữa 4 người rất đẹp đẹp như Nam thần vậy.

******************

Hoạ lại khuôn mặt người ta cất giữ trong tim......

Sinh tử có gì đâu khổ chẳng ai cần bận tâm

Niếu như không có ngươi sức ta cạn kiệt........

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com