TruyenHHH.com

Allkieu Khi Nang La Em Be

Ngay khi mọi người đang vui vẻ quây quần quanh Kiều, những anh trai khác cũng không thể đứng ngoài cuộc.

“Bé Kiều, dậy rồi hả?” Quang Hùng lên tiếng, mỉm cười khi thấy em ngồi giữa mọi người. Hùng Huỳnh, Dương Domic, và Isaac đều tiến đến bên em, ôm nhẹ Kiều như thể muốn ôm trọn cả thế giới của em. “Bé có nhớ anh không?” Dương Domic cười tươi, một tay xoa đầu Kiều, tạo cho em cảm giác như vừa tỉnh giấc mơ giữa tình yêu thương bao la.

"Nhớ lắm, anh Dương!" Kiều đáp lại, giọng ngọt ngào như chim hót. Những anh trai xung quanh em lập tức phá lên cười vì vẻ đáng yêu của Kiều.

Isaac thì không thể đứng yên khi nhìn thấy em, anh nở một nụ cười tinh nghịch rồi nhanh chóng vươn tay ôm em, hôn lên trán Kiều. “Em thật sự là người đẹp nhất, bé Kiều.”

“Bé Kiều, ăn sáng chưa?” Hùng Huỳnh hỏi, đưa tay vuốt nhẹ tóc em, mắt tràn đầy sự quan tâm. “Có muốn ăn gì không, để anh đi lấy cho?”

Kiều nhìn vào mắt các anh, rồi nhẹ nhàng cười. “Em muốn ăn với tất cả mọi người!” Em nói, và các anh trai lập tức bật cười, nhìn nhau như thể một lời nói dứt khoát, và tất cả bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho Kiều.

Đúng lúc đó, Phú Quí, Quang Trung, và Negav cùng nhau bước vào, nhìn Kiều và nở nụ cười trìu mến. “Cả nhà đông đủ rồi, bé Kiều ơi!” Phú Quí lên tiếng, vỗ nhẹ vào vai Kiều. “Sáng nay chúng ta sẽ có một bữa sáng thật đặc biệt đấy!”

Quang Trung bước đến gần em, dịu dàng xoa đầu Kiều. “Sáng nay thế nào, em có ngủ ngon không?” Kiều đáp lại với nụ cười ngọt ngào, “Em ngủ ngon lắm, cảm ơn mọi người!”

Tất cả cùng ngồi lại quanh bàn ăn, mọi người không chỉ chuẩn bị bữa sáng mà còn dành những lời yêu thương, những cái ôm, và những nụ hôn ngọt ngào cho em. Dù không cần lời nói, nhưng mọi ánh mắt đều đầy ắp tình cảm, là cách các anh bày tỏ sự quan tâm và chăm sóc tuyệt vời dành cho Kiều.

Ngay khi Kiều cười tươi, Bảo Khang và Hùng Huỳnh thì thầm: “Em thật sự là tất cả của tụi anh.” Những lời yêu thương như vậy cứ tiếp tục rót vào tai Kiều, khiến em cảm thấy mình thật sự là người hạnh phúc nhất trên thế giới.

"Anh Thành, em và Ly phải đi đây, bọn em có công việc bận mất rồi, giao con gái em lại cho anh chăm sóc đấy." BigDaddy quay sang nói với Trấn Thành, giọng đầy lo lắng.

Trấn Thành nhìn sang, khẽ mỉm cười rồi gật đầu, ánh mắt ánh lên vẻ trìu mến. "Em yên tâm, anh sẽ chăm sóc bé Kiều thật tốt, không cần phải lo đâu."

BigDaddy nhìn bé Kiều một lúc, nhẹ nhàng vỗ đầu con gái rồi dặn dò: "Em ngoan ngoãn với anh Thành nhé, nếu có gì không ổn nhớ gọi bố, đừng quên nhé." Kiều mỉm cười gật đầu, đôi mắt sáng lấp lánh, chẳng hề lo lắng chút nào khi được Trấn Thành chăm sóc.

Mẹ ly cũng cười, nhìn Kiều một cách âu yếm rồi quay sang nói với Trấn Thành: "bọn em sẽ không đi lâu đâu, anh nhớ chú ý một chút nhé." Trấn Thành chỉ khẽ vẫy tay, cười: "Yên tâm, đã có anh lo cho Kiều rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com