[allisagi] Xuyên không rồi sao?
chap 57
⚠️ CÁC TÌNH TIẾT TRONG ĐÂY ĐỀU BỊ THAY ĐỔI, SẼ CÓ MỘT SỐ VẤN ĐỀ ĐƯỢC LÀM THEO Ý CỦA MÌNH, NHƯNG CÓ GÌ SAI MONG CHIA SẺ HOẶC GÓP Ý ĐỂ MÌNH SỬA. CẢM ƠN!
_________________________________________
Một bàn thắng tuyệt vời, một màn ghi điểm tuyệt đối mà không có ai cản trở càng khiến cho tâm trạng của Reo trở nên phấn khích hơn, anh quỳ xuống nền cỏ, ôm chặt lấy gương mặt đã đỏ lên vì vui, nụ cười cũng từ đó mà xuất hiện, anh hạnh phúc đến nổi muốn chạy tới chỗ những người đồng đội mà ôm thật chặt chẽ đặc biệt là Isagi, người đã đưa ra kế hoạch cho cả đám.Reo đứng dậy chạy tới chỗ của Isagi, ngồi xuống dưới nền cỏ, giọng anh cất lên như muốn khoe về thành quả của bản thân."Thắng rồi Isagi""....."Không nghe thấy tiếng trả lời, cơ thể cậu vẫn thở đều và đang quay ngược hướng so với Reo."Isagi, Isagi!?" Reo hoàn hốt dây dây người cậu, không thấy cử động cũng chả nghe thấy tiếng ơi hởi, cảm xúc từ phấn khích chuyển sang rối rắm, lo lắng hiện lên trong lòng, anh mạnh kéo mặt cậu sang phía mình."Isagi...."Nhìn cậu đang ngủ, anh chợt nhẹ lòng lại, Reo đỡ cậu nằm lên đùi mình, dùng tay lau đi mồ hôi trên nét mặt xinh đẹp ấy rồi mỉm cười hạnh phúc, giá như cậu còn tỉnh ngủ thì tớ có thể khoe với cậu rồi, Isagi à, cảm ơn cậu nha."Cậu ấy sao vậy? Reo" Yukimiya bước tới, anh cầm chai nước trên tay rồi đưa chai khác cho Reo, nhìn xuống phía dưới, Isagi đã và đang nằm thoi thóp trên đùi của Reo mà lòng lại khó chịu, không biết tại sao cả, nhưng khi thấy nụ cười hạnh phúc của 'bạn' mình thì Yukimiya lại càng khó ưa, đừng có thân thiết trước mặt tôi hai tên 'khó ưa'.Nagi nằm đằng xa thấy Reo đang không ngừng xoa mái tóc đã ướt của Isagi liền nổi cơn thịnh nộ, anh bỗng chợt khỏe lại không còn vẻ mặt lười biếng liền nhanh chóng tới cho Reo mà cướp lấy Isagi lại."Cậu mệt rồi Reo, Isagi cứ để tớ" Nagi bế cậu lên cao một chút rồi liếc xuống Reo vẫn đang cáu bẳn với mình, Nagi à tớ nhịn cậu lâu rồi đó, đừng nói tới chuyện lúc đó cậu dám bỏ tớ và theo Isagi thì tớ đã rất tức giận, lại cò tỏ vẻ thân thiết hơn với cậu ấy, tớ sẽ không cho cậu có cơ hội đạt được mục tiêu đâu tên gấu trắng lười nhát."Tớ không mệt mà, Nagi người cậu MỒ HÔI không à, cứ để tớ" Reo cười lại, đáp trả lại một tiếng."Người tớ mồ hôi nhưng cậu CŨNG THẾ mà?""Cậu...."Một màng so tài giữa hai bên đôi bạn 'thân' vẫn chưa có hồi kết, hai người không ai nhịn ai, luôn tỏ vẻ mặt thân thiện ấy vậy mà lại luôn có những câu nói chỉ trích trong từng lời nói mỗi người, Gin và Yukimiya chỉ có thể đứng trơ trọi mà nhìn, dù Yukimiya thấy khá khó ưa với tình cảnh này nhưng vì bản thân chưa thật sự thân thiết với người tên Isagi kia nên đành ngậm ngùi cho qua."Hai cậu dừng được rồi đó" Yukimiya nói."Trả nó cho tao" "!?"Giọng nói cọc cằn pha thêm chút ra lệnh của Rin từ xa đã khiến toàn bộ chú ý đến, càng ở gần chỗ Team C thì cả đám lại càng ngửi thấy mùi nặng nề và áp bức đến kì lạ, mọi lời nói của Rin như đe dọa, không phải vì sợ vẻ mặt đang cáu bẳn của gã No.1 mà là hành động cướp lấy Isagi từ tay Nagi.Anh không một lời xin phép, dù có giật mạnh bạo cỡ nào thì sự nhẹ nhàng vẫn ẩn ý rất rõ.Không dám làm tên nhãi phía dưới phải tỉnh giấc, Isagi chỉ cử động nhẹ vài cái rồi nhanh chóng thiếp giấc tiếp."Trả Isagi đây tên lông mi dưới kia" Nagi cau mày, lần đầu tiên trong lịch sử Nagi lớn tiếng với người khác, nếu là bình thường, Nagi chỉ có thể dùng đôi mắt lạnh nhạt của mình liếc đối thủ cho kẻ đó sợ, đằng này thì khác, ngoài giữ lấy cánh tay của Isagi ra Nagi còn co đồng tử lại, đôi mắt vẫn lạnh buốt nhìn Rin."Gì vậy? Tên Rin đang níu giữ Isagi sao? Hiếm thấy đó nha" Yukimiya nói."Nếu là bình thường thì chắc đã cho đối thủ ăn một đòn sợ hãi vì làm trái ý cậu ta rồi mà nhỉ? Phải không?" Gin nói."Haha chắc vậy""Rin.....Rin không tức giận khi thua sao?" Mio nghĩ, cậu ta đứng trơ trọi một mình ở giữa sân mà không ai chú ý đến, cậu ta kinh ngạc khi thấy một người khó tính như Rin lại có thể ân cần giúp đỡ đối thủ khi bị ngất, không thể nào, Rin không thể kiểu người như vậy được, chắc chắn có vấn đề....."Đừng cướp đồ của người khác, Rin à mày không được dạy là phải xin phép khi lấy đồ của người khác sao" Reo nhíu mày,nói."Chẳng phải con người của mày là nên giận dữ khi đối thủ thắng thay vì ôm ấp sao? Mày có ý đồ gì đây hả? Itoshi Rin...." Reo nói tiếp."Chuyện của mà mày? Chúng mày thắng là do có tên này hỗ trợ chứ chúng mày không có cửa thắng....""Isagi là của tao" Nagi siết chặt lấy cánh tay của Isagi, nói."Ảo tưởng ít thôi" Rin hất tay Nagi ra khỏi tay của Isagi, liếc lấy lần cuối rồi nhanh chóng đi mất.Cả đám trong sân cũng dần tản ra hết, chỉ riêng Mio là vẫn còn đang trong cơn mê mang của mình, cho đến khi thông báo dọn sân thì cậu ta mới di chuyển."Isagi.....cậu chờ đó."
•
•
•
"Mày đừng có mím môi, trông mày ghê quá""Sao mày ở đây?" Isagi thắc mắc hỏi, cậu đã thức dậy từ cái lúc mà anh bước vào trong cánh cửa, tai cậu vẫn còn ù ù nên không thể nghe rõ những gì phát ra từ bên trong khi cậu rời đi, chỉ có thể nghe được một ít những tiếng chửi rủa Rin từ ai đó trong kia và tiếng ai đó kêu tên mình bằng giọng nói giận dữ."Tao thích" "Mày không giận khi thua à?""Tại sao tao phải giận, mày có ghi được bàn đi chăng nữa thì mày vẫn thua tao, đừng có mơ tưởng""Rồi rồi, Rin là nhất, Rin là số một" Cậu cạn lời luôn nên không muốn nói thêm, mặc cho Rin muốn đưa mình đi đâu thì đi, Isagi tiếp tục nhắm đôi mắt lại nên không hề biết kế bên còn có một kẻ nhìn mình bằng đôi mắt thèm thuồng, anh ta còn liếm mép môi rồi vài vệt hồng xuất hiện trên mặt."Tên kh*n này, biến dùm cái" Rin cáu gắt, liếc qua nhìn Shindou vẫn đang chăm chú nhìn Isagi, gã đã tay ra đang sau gáy mình rồi cười toe toét lại càng khiến Rin khó chịu.Nằm trong vòng tay của Rin, Isagi cứ thế ngủ từ lúc nào không hay, Rin thấy cậu đã ngủ nhưng mùi mồ hôi trên người lại khiến Rin cảm thấy khó ngửi, cả ba xách chân nhau mà đi vào nhà tắm, cho tới khi bước hẳn vào phòng thay đồ thì cậu mới được Rin kêu dậy, cậu dụi dụi mắt rồi bắt đầu đi tắm.
•
•
•
Nằm trên giường thiếp đi từ lúc chìu, cậu mở mắt thì đã thấy ánh sáng, bóng đèn mở sáng chưng, cậu lại muốn quay sang hướng khác để ngủ tiếp vậy mà lại bị thứ gì đó đè lên bụng...."Cậu dậy rồi sao, ngủ thêm tý đi""Sao tên gấu trắng lại ở đây" Isagi nghĩ.
_________________________________________
_________________________________________
Một bàn thắng tuyệt vời, một màn ghi điểm tuyệt đối mà không có ai cản trở càng khiến cho tâm trạng của Reo trở nên phấn khích hơn, anh quỳ xuống nền cỏ, ôm chặt lấy gương mặt đã đỏ lên vì vui, nụ cười cũng từ đó mà xuất hiện, anh hạnh phúc đến nổi muốn chạy tới chỗ những người đồng đội mà ôm thật chặt chẽ đặc biệt là Isagi, người đã đưa ra kế hoạch cho cả đám.Reo đứng dậy chạy tới chỗ của Isagi, ngồi xuống dưới nền cỏ, giọng anh cất lên như muốn khoe về thành quả của bản thân."Thắng rồi Isagi""....."Không nghe thấy tiếng trả lời, cơ thể cậu vẫn thở đều và đang quay ngược hướng so với Reo."Isagi, Isagi!?" Reo hoàn hốt dây dây người cậu, không thấy cử động cũng chả nghe thấy tiếng ơi hởi, cảm xúc từ phấn khích chuyển sang rối rắm, lo lắng hiện lên trong lòng, anh mạnh kéo mặt cậu sang phía mình."Isagi...."Nhìn cậu đang ngủ, anh chợt nhẹ lòng lại, Reo đỡ cậu nằm lên đùi mình, dùng tay lau đi mồ hôi trên nét mặt xinh đẹp ấy rồi mỉm cười hạnh phúc, giá như cậu còn tỉnh ngủ thì tớ có thể khoe với cậu rồi, Isagi à, cảm ơn cậu nha."Cậu ấy sao vậy? Reo" Yukimiya bước tới, anh cầm chai nước trên tay rồi đưa chai khác cho Reo, nhìn xuống phía dưới, Isagi đã và đang nằm thoi thóp trên đùi của Reo mà lòng lại khó chịu, không biết tại sao cả, nhưng khi thấy nụ cười hạnh phúc của 'bạn' mình thì Yukimiya lại càng khó ưa, đừng có thân thiết trước mặt tôi hai tên 'khó ưa'.Nagi nằm đằng xa thấy Reo đang không ngừng xoa mái tóc đã ướt của Isagi liền nổi cơn thịnh nộ, anh bỗng chợt khỏe lại không còn vẻ mặt lười biếng liền nhanh chóng tới cho Reo mà cướp lấy Isagi lại."Cậu mệt rồi Reo, Isagi cứ để tớ" Nagi bế cậu lên cao một chút rồi liếc xuống Reo vẫn đang cáu bẳn với mình, Nagi à tớ nhịn cậu lâu rồi đó, đừng nói tới chuyện lúc đó cậu dám bỏ tớ và theo Isagi thì tớ đã rất tức giận, lại cò tỏ vẻ thân thiết hơn với cậu ấy, tớ sẽ không cho cậu có cơ hội đạt được mục tiêu đâu tên gấu trắng lười nhát."Tớ không mệt mà, Nagi người cậu MỒ HÔI không à, cứ để tớ" Reo cười lại, đáp trả lại một tiếng."Người tớ mồ hôi nhưng cậu CŨNG THẾ mà?""Cậu...."Một màng so tài giữa hai bên đôi bạn 'thân' vẫn chưa có hồi kết, hai người không ai nhịn ai, luôn tỏ vẻ mặt thân thiện ấy vậy mà lại luôn có những câu nói chỉ trích trong từng lời nói mỗi người, Gin và Yukimiya chỉ có thể đứng trơ trọi mà nhìn, dù Yukimiya thấy khá khó ưa với tình cảnh này nhưng vì bản thân chưa thật sự thân thiết với người tên Isagi kia nên đành ngậm ngùi cho qua."Hai cậu dừng được rồi đó" Yukimiya nói."Trả nó cho tao" "!?"Giọng nói cọc cằn pha thêm chút ra lệnh của Rin từ xa đã khiến toàn bộ chú ý đến, càng ở gần chỗ Team C thì cả đám lại càng ngửi thấy mùi nặng nề và áp bức đến kì lạ, mọi lời nói của Rin như đe dọa, không phải vì sợ vẻ mặt đang cáu bẳn của gã No.1 mà là hành động cướp lấy Isagi từ tay Nagi.Anh không một lời xin phép, dù có giật mạnh bạo cỡ nào thì sự nhẹ nhàng vẫn ẩn ý rất rõ.Không dám làm tên nhãi phía dưới phải tỉnh giấc, Isagi chỉ cử động nhẹ vài cái rồi nhanh chóng thiếp giấc tiếp."Trả Isagi đây tên lông mi dưới kia" Nagi cau mày, lần đầu tiên trong lịch sử Nagi lớn tiếng với người khác, nếu là bình thường, Nagi chỉ có thể dùng đôi mắt lạnh nhạt của mình liếc đối thủ cho kẻ đó sợ, đằng này thì khác, ngoài giữ lấy cánh tay của Isagi ra Nagi còn co đồng tử lại, đôi mắt vẫn lạnh buốt nhìn Rin."Gì vậy? Tên Rin đang níu giữ Isagi sao? Hiếm thấy đó nha" Yukimiya nói."Nếu là bình thường thì chắc đã cho đối thủ ăn một đòn sợ hãi vì làm trái ý cậu ta rồi mà nhỉ? Phải không?" Gin nói."Haha chắc vậy""Rin.....Rin không tức giận khi thua sao?" Mio nghĩ, cậu ta đứng trơ trọi một mình ở giữa sân mà không ai chú ý đến, cậu ta kinh ngạc khi thấy một người khó tính như Rin lại có thể ân cần giúp đỡ đối thủ khi bị ngất, không thể nào, Rin không thể kiểu người như vậy được, chắc chắn có vấn đề....."Đừng cướp đồ của người khác, Rin à mày không được dạy là phải xin phép khi lấy đồ của người khác sao" Reo nhíu mày,nói."Chẳng phải con người của mày là nên giận dữ khi đối thủ thắng thay vì ôm ấp sao? Mày có ý đồ gì đây hả? Itoshi Rin...." Reo nói tiếp."Chuyện của mà mày? Chúng mày thắng là do có tên này hỗ trợ chứ chúng mày không có cửa thắng....""Isagi là của tao" Nagi siết chặt lấy cánh tay của Isagi, nói."Ảo tưởng ít thôi" Rin hất tay Nagi ra khỏi tay của Isagi, liếc lấy lần cuối rồi nhanh chóng đi mất.Cả đám trong sân cũng dần tản ra hết, chỉ riêng Mio là vẫn còn đang trong cơn mê mang của mình, cho đến khi thông báo dọn sân thì cậu ta mới di chuyển."Isagi.....cậu chờ đó."
•
•
•
"Mày đừng có mím môi, trông mày ghê quá""Sao mày ở đây?" Isagi thắc mắc hỏi, cậu đã thức dậy từ cái lúc mà anh bước vào trong cánh cửa, tai cậu vẫn còn ù ù nên không thể nghe rõ những gì phát ra từ bên trong khi cậu rời đi, chỉ có thể nghe được một ít những tiếng chửi rủa Rin từ ai đó trong kia và tiếng ai đó kêu tên mình bằng giọng nói giận dữ."Tao thích" "Mày không giận khi thua à?""Tại sao tao phải giận, mày có ghi được bàn đi chăng nữa thì mày vẫn thua tao, đừng có mơ tưởng""Rồi rồi, Rin là nhất, Rin là số một" Cậu cạn lời luôn nên không muốn nói thêm, mặc cho Rin muốn đưa mình đi đâu thì đi, Isagi tiếp tục nhắm đôi mắt lại nên không hề biết kế bên còn có một kẻ nhìn mình bằng đôi mắt thèm thuồng, anh ta còn liếm mép môi rồi vài vệt hồng xuất hiện trên mặt."Tên kh*n này, biến dùm cái" Rin cáu gắt, liếc qua nhìn Shindou vẫn đang chăm chú nhìn Isagi, gã đã tay ra đang sau gáy mình rồi cười toe toét lại càng khiến Rin khó chịu.Nằm trong vòng tay của Rin, Isagi cứ thế ngủ từ lúc nào không hay, Rin thấy cậu đã ngủ nhưng mùi mồ hôi trên người lại khiến Rin cảm thấy khó ngửi, cả ba xách chân nhau mà đi vào nhà tắm, cho tới khi bước hẳn vào phòng thay đồ thì cậu mới được Rin kêu dậy, cậu dụi dụi mắt rồi bắt đầu đi tắm.
•
•
•
Nằm trên giường thiếp đi từ lúc chìu, cậu mở mắt thì đã thấy ánh sáng, bóng đèn mở sáng chưng, cậu lại muốn quay sang hướng khác để ngủ tiếp vậy mà lại bị thứ gì đó đè lên bụng...."Cậu dậy rồi sao, ngủ thêm tý đi""Sao tên gấu trắng lại ở đây" Isagi nghĩ.
_________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com