TruyenHHH.com

【AllIsagi】 Xin Hỏi Làm Sao Để Bị Loại Khỏi Show Tuyển Idol Và Về Đá Bóng Ạ!?

027

ToiLaEditorNotWriter

Nguồn video: https://www.youtube.com/watch?v=ww6l18z-c5k

Nghệ sĩ thể hiện: ASH DA HERO x Issei Hironaga

***

Isagi tóm lấy tay Chigiri, trao đổi vị trí với y.

Mà đúng lúc đó, tiếng súng từ phía Iemon vừa vặn vang lên, Isagi thả tay Chigiri, tung đóa bách hợp trắng trên ngực đi, nhắm mắt, bình tĩnh lại thong dong ngả người ra sau.

Như là một kẻ tử vì đạo không hề sợ hãi cái chết, lại hoặc là một vong hồn đã chết đi từ lâu, vào khoảnh khắc tiêu tán sau cùng, vì đạo nghĩa mà không do dự, quyết định kéo bạn mình lại.

Con ngươi Chigiri co rút, Isagi bất ngờ đổi vị trí, kết hợp với sự hy sinh, chết thay "thảm thiết, bi tráng" này, biến sự chững lại của y trở nên hợp lý lại trôi chảy, tựa như tình tiết đã được sắp xếp từ trước của tiết mục, sức dãn trong vở diễn vô cùng phù hợp.

Nhưng chỉ có Chigiri mới biết, y đã hoảng đến mức nào. Lần này không có Kunigami đỡ lấy, nếu cậu cứ thế mà ngã nhào xuống......

Trong chớp nhoáng, Chigiri bùng phát thiên phú vận động mà có lẽ chính y chưa từng để tâm tới, trượt quỳ ra một khoảng rất xa, khó khăn lắm mới đón được Isagi ngã xuống.

Isagi: Không phải chứ, Chigiri cậu hát câu tiếp theo đi mà.

Hết cách, Isagi đành tự hát, giọng cậu vẫn còn hơi khàn, nghe vào lại càng có cảm giác rách nát gần chết.

"If you drag me down

Nếu cậu muốn kéo gục tôi......"

Isagi vươn tay khẽ vuốt mặt Chigiri, tiện tay gỡ cái tai nghe đã không còn tiếng gì xuống.

Chigiri vốn còn hơi ngơ ngẩn cuối cùng cũng phản ứng lại, y nắm lấy tay Isagi, hát tiếp câu sau,

"I will take you in

Thì tôi sẽ lừa theo cả cậu."

Nhưng tôi không muốn lừa cậu ngã xuống, rõ ràng tôi muốn bảo vệ cậu mà......

Cảm xúc nồng hậu truyền ra từ tiếng hát của Chigiri, trong tiếng hát ấy, nỗi đau đớn cứa tim đến mức ai nghe cũng thấy cả người tê dại.

Khả năng ca hát này quá tốt rồi đó. Hơi thở của Isagi cứng lại, anh em Wanima nói đúng quá ấy chứ, hồi trước rốt cuộc cậu lười biếng đến mức nào vậy hả Chigiri.

Đây mới là thiên tài thật sự nên ở lại giới giải trí này. Isagi mất hết sức lực rũ tay xuống, cậu vừa diễn dịch vừa spam hệ thống như điên.

"Chiếu chùm sáng xuống chỗ Chigiri hộ tôi, phần sau chính là điệp khúc, tôi muốn để Chigiri phụ trách hát phần đó."

"Đợi đã đợi đã, không kịp đâu Isagi-kun, tôi cũng cần thời gian để hack vào hệ thống điều khiển sân khấu của các cậu mà."

"Không cần cậu điều khiển ánh sáng, tôi mua vật phẩm dùng cho Chigiri, chọn luôn gì ấy nhỉ, 'Người Đẹp Bắt Gặp Dưới Trăng', mau mau, lấy ra cho tôi dùng nhanh."

May mà hệ thống không có tay nên nó sẽ không rối tay rối chân. Mất nửa giây để phản ứng, một chùm sáng nhạt nhòa chiếu xuống, cắt ngang cả sân khấu lấy ánh sáng đỏ sậm làm nền cơ bản, đậu lại trên người Isagi và Chigiri ở giữa sân khấu.

Chigiri ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua các thành viên, bấy giờ mới phát hiện......

Tất cả mọi người đang nhìn y, tất cả mọi người đang chờ mong y.

Nơi này không phải hiện trường hội võ đạo, nơi này không có các fan hô gào chói tai, không có sân vận động bị lấp kín bởi hàng chục ngàn người, nhưng dưới những ánh mắt chăm chú kia, nơi này sao lại không phải hiện trường sân khấu cao cấp nhất chứ.

Đây là sân khấu tuyệt vời nhất, hợp lại từ đủ loại trùng hợp, được Isagi tạo ra riêng cho y......

Một thần tượng, cả đời có thể có được mấy lần sân khấu đỉnh cấp như thế này đây?

Chigiri ngẩng đầu nhìn về phía chùm sáng không biết rọi từ đâu ra kia, nghe thấy xao động trong lòng càng lúc càng lớn, vô cùng đinh tai nhức óc.

Mình muốn ở lại...... Tôi muốn tiếp tục sống sót!

"Let's roll!!!

Lăn mình đi nào!!!"

Cùng với tiếng gầm giận dữ của Chigiri, nhịp trống phần cao trào vang lên, các thành viên được tiếng hát của Chigiri đánh thức, tụ về giữa sân khấu bắt đầu đoạn nhảy nhóm, toàn bộ nối liền ổn thỏa với nhau.

Isagi xoay người bật dậy, lùi về phía sau đám người, vừa nhảy theo tiết tấu của nhóm vừa nhìn vào Chigiri ở trung tâm sân khấu.

Tỏa sáng hoàn toàn rồi này. Isagi hài lòng gật đầu. Ánh mắt đảo qua ghế giám khảo, thấy vẻ ngạc nhiên rõ ràng trên mặt Lavinho và Luna thì Isagi lại càng hài lòng hơn.

Chigiri nhà tôi ca hát xuất sắc vậy đấy, sao mà không chinh phục được mấy người chứ?

Thật vậy, Luna và Lavinho đang nhỏ giọng thảo luận đoạn của Chigiri và Isagi ban nãy.

"Phản ứng tại chỗ vừa nãy tốt ghê ấy." Lavinho thì thầm, "Cảm giác phát huy tự do rất tuyệt vời, tôi rất thích."

"Tai nghe xảy ra vấn đề nhỉ." Luna gật đầu, "Quả thật rất tốt, thật ra có ra hiệu tạm dừng thì cũng có thể hiểu được."

Trong mắt người qua đường không chuyên, đây có lẽ là một tiết mục không còn nhìn ra tỳ vết gì được nữa, nhưng người trong ngành vẫn có thể phát hiện một vài manh mối.

Song, những tỳ vết ấy sao có thể bị nói không phải là nét bút vẽ rồng điểm mắt chứ.

"Nhưng thế thì không thú vị nữa." Lavinho tán thưởng màn trình diễn của Chigiri, "Âm sắc rất tốt, vừa có tình cảm vừa có tính biểu diễn, mặt cũng rất đẹp, nếu có thể trụ vững thì sẽ có tiềm chất siêu sao lắm đấy."

"Chương trình này của Ego đúng là có rất nhiều mầm non không tồi." Tầm mắt Luna lại phóng ra phía sau, dừng lại trên người Isagi.

Màn phát huy bùng nổ của Chigiri đúng là đã thúc đẩy phần điệp khúc đầu tiên của Team Z đạt đến cao trào chưa từng có từ trước đến giờ, nhưng...... Ness ngồi dưới đài sốt ruột cắn môi.

Ở đoạn này cậu quá nổi bật rồi, cậu định để plot twist của Isagi phải làm sao mới có được sự tương phản chê trước khen sau đây!? Hướng đi của cả stage bị quấy tung lên, đầu voi đuôi chuột, thậm chí nếu hiệu ứng biểu diễn của hai đoạn trước sau mà chỉ ở mức bình thường thôi thì đều sẽ trở thành nét bút hỏng.

Bình thường không luyện tập không phát huy, đến khi lên sâu khấu lại làm một cú đâm sau lưng thế này hả! Ness phẫn nộ đến mức nghiến răng nghiến lợi, quyết định từ giờ trở đi, mình sẽ đơn phương từ chối bất cứ cơ hội nào có khả năng hợp tác với Chigiri.

Nhưng hắn có tức đến đâu đi nữa thì cũng chẳng thay đổi được cái gì. Ness nhìn chằm chằm vào Isagi ẩn sau đám người, phát hiện thế mà Isagi lại chú ý đến hắn, sau đó cười với hắn.

Isagi: Đừng lo, tôi sẽ thu xếp được.

Ness: ......

Ness đành phải vuốt mặt: Ha, nếu em không xử lý được thì tôi sẽ vứt bỏ em, center vô dụng.

Mà trình diễn vẫn tiếp tục, sau điệp khúc là rap, vốn Isagi cần hát phần bè, nhưng giọng cậu vẫn chưa tốt lên hẳn, vậy nên bè rap được Ness đổi thành tiếng huýt sáo.

Cậu biết huýt sáo, nhưng huýt sáo nguyên một khúc thế này, Ness đúng là dám nghĩ thật đấy. Tiếng huýt sáo du dương, thậm chí có thể nói là nhẹ nhàng, như ẩn như hiện trong nhịp trống và lời rap bốc lửa, rõ ràng không quá nổi bật, nhưng lại tạo ra được sự đối lập rất mạnh, có cảm giác căng thẳng như mưa gió sắp đến, ánh sáng lạnh lẽo ẩn dưới ánh lửa nóng rực.

Nếu có Noa ở đây, có lẽ anh sẽ đưa ra phân tích và đánh giá dựa trên logic đối với đoạn huýt sáo thay cho diễn xuất như trong phim "Cô dâu báo thù" (*) này.

(* 杀死比尔 (Cô dâu báo thù - Kill Bill): nói chung là bộ này lắm drama và cũng khá máu me, với cả trong phim này có khá nhiều đoạn huýt sáo của The Bride nghe cũng rợn người phết, đây là một trong những đoạn đó: https://dantri.com.vn/video/tieng-huyt-sao-trong-mot-phan-canh-cua-kill-bill-volume-1-co-dau-bao-thu-1-2003-61281.htm)

Nhưng Noa không có mặt, thế nên tất cả mọi người đều bị cuốn vào cảm giác tràn đầy nguy cơ này, vô thức bị kéo vào vũng bùn nguy hiểm mang tên "Isagi".

Hết phần rap là đến đoạn điệp khúc thứ hai, sau đó là nhạc dạo.

Tiếp theo sẽ là đoạn điệp khúc cuối cùng.

So với công diễn 2, diễn biến câu chuyện trong stage này thay đổi nhanh hơn nhiều, khi nhạc dạo còn ba lần 8 nhịp, ánh đèn trên sân khấu tắt ngúm.

Trong bóng đêm, tiếng chà đĩa bỗng to hẳn lên, ánh đèn sáng lên lần nữa, song lại đổi thành màu xanh dương, các thành viên đang nhảy nhóm ở giữa sân khấu chợt lùi lại tản ra, một lần nữa rút súng đề phòng lẫn nhau, kế đó rời khỏi trung tâm sân khấu.

Đèn lại bị tắt, tiếng chà đĩa cũng biến mất, trải qua một loạt thay đổi bất ngờ, bấy giờ mọi người mới phản ứng lại được.

Tiếng chà đĩa ban nãy, giống như tiếng máy nghe nhạc đĩa than cổ đảo chiều kim đọc đĩa vậy.

Không còn nhạc đệm, đèn sân khấu tắt, dường như toàn bộ đã trở nên im lặng hoàn toàn, nhưng chính vào lúc này, xiềng xích trên cổ các thành viên lại tỏa ra ánh sáng màu đỏ.

So với ánh sáng trắng trong sân khấu công diễn 2...... nó khác hẳn.

Ánh sáng đỏ giống như các vết rách chảy máu, mà sợi xích lóe lên hội tụ các ánh đỏ về phía trung tâm kia, thì càng như mạch máu chới với trong không trung.

Mà lúc này, một vệt sáng trắng từ từ bung tỏa, rơi xuống đỉnh đầu của vị bạo quân cô độc ngồi trên vương tọa.

Lụa bạc lả tả rơi xuống trong ánh sáng rực rỡ, Isagi vươn tay đón lấy những dải lụa lấp lánh nhỏ vụn ấy, vung tay lên, làm ảo thuật biến ra một cái túi hồ sơ.

Quá trình biến chuyển của tiết mục, đến bây giờ mới hoàn toàn kết thúc.

Isagi cầm túi hồ sơ, vừa định mở ra xem thứ ở bên trong thì nó lại tan nát, rơi rụng như những miếng ghép hình vỡ vụn, dù duỗi tay muốn lấy thì cũng không thể bắt được bất cứ cái gì.

Cùng lúc đó, những 'mạch máu' quấn quanh ngón tay cậu, vốn đã như tàn đuốc trong gió, rốt cuộc vỡ tan.

Ahh, sinh mệnh quả nhiên là thứ khó giữ lại nhất.

Isagi duỗi tay vén tóc mái, giương mắt nhìn về thính phòng, dùng chất giọng khàn khàn, rách nát hát lên khúc dạo đầu của đoạn điệp khúc,

"選べ Judgement!! Judgement

Erabe Judgement!! Judgement

Lựa chọn đi, lựa chọn phán quyết đi."

Ánh mắt cậu trống rỗng là vậy, nhưng biểu cảm lại vô cùng thong dong. Cậu tựa như bạo quân nắm quyền sinh sát trong tay, tùy ý đùa bỡn, hủy diệt các quân cờ; rồi cậu lại giống như đứa trẻ cô độc, bất lực, chỉ có thể cuộn mình trên vương tọa, giữ lại một chút hơi ấm cuối cùng.

Rốt cuộc em ấy thật sự không có tình cảm, hay chỉ đang giả vờ lạnh nhạt? Rốt cuộc em ấy có từng để ý mình không, có từng để lại một giọt nước mắt thật lòng vì cái chết của mình không?

Sự không cam lòng và chấp niệm điên cuồng chiếm đầy đầu óc, nhưng bọn họ không có tư cách, cũng không có cơ hội chất vấn vị quân chủ ác liệt ấy nữa.

Nhạc đệm lại vang lên, đoạn điệp khúc cuối cùng chính thức bắt đầu.

Bị âm nhạc cắt ngang dòng suy nghĩ, mọi người cuối cùng cũng thoát khỏi màn trình diễn của Isagi, đè lại trái tim kinh hoàng không ngừng của mình......

Cmn, đây thực sự là năng lực trình diễn sân khấu muốn ép người ta phát điên, so với sân khấu lượt trước, lúc này cảm giác áp bách càng ghê gớm hơn, càng làm người ta nhập tâm hơn.

Tại sao tiết mục còn có thể như vậy? Nagi cúi đầu nhìn đôi tay hơi phát run của mình, từ trước tới giờ, cậu ta chưa từng thấy được một sân khấu nào như thế này.

Rõ ràng động tác nhảy đơn giản là thế, hơn nữa cũng không có ca hát gì, vậy tại sao lại có cảm giác, so với sân khấu công diễn 2, lúc này lại càng...... khiến người ta không kháng cự được?

Nếu nói với sân khấu công diễn 2, cậu ta vẫn có lòng tin có thể bắt chước được 7 phần, vậy thì với sân khấu này, đây chính là lĩnh vực mà cậu ta hoàn toàn không tài nào hiểu nổi.

Cho đến sân khấu công diễn 4, khi đó, Isagi sẽ tiến hóa thành như thế nào?

"Reo, làm sao mới có thể tạo ra một sân khấu như của Isagi đây?" Nagi hỏi.

"A?" Reo được Nagi gọi hồn về, im lặng một hồi, "Chúng ta rất khó bắt chước được phong cách trên sân khấu của Isagi."

"Sân khấu của cậu ấy, hoặc là sở hữu kỹ thuật diễn thiên tài, hoặc là......"

Hoặc là thần tượng số một trời sinh. Kaiser hạ tay xuống, nhìn chằm chằm vào Isagi Yoichi trên sân khấu. Đây là Center am hiểu tiến hóa, am hiểu cải tạo bản thân, là Thiên Tài trên sân khấu.

Rõ ràng 1, 2 tuần trước, Yoichi mới chỉ là một newbie không biết gì cả, nhưng hiện giờ lại có thể có được năng lực trình diễn như vậy ở trên sân khấu, thậm chí là đang trong tình trạng vũ đạo thì be bét, perform thì kéo chân sau.

Là nhờ kỹ thuật diễn sao? Quả thật, sức khống chế sân khấu của tên nhóc này có một nửa đến từ việc diễn dịch, khả năng nắm bắt bầu không khí ấy thật sự tuyệt vời đến mức không thể nói gì. Nhưng Yoichi lại tuyệt đối không phải mầm non tiềm năng cho ngành diễn viên.

Toàn bộ sự diễn dịch của cậu đều đến từ việc phóng đại một phương diện trong tính cách của chính mình, cậu không thể diễn nổi bất cứ nhân vật nào khác ngoài bản thân cậu.

Cho nên, Yoichi chắc chắn không phải diễn viên thiên tài mà Noa vốn chờ mong, tên nhóc này từ trong ra ngoài phải là thần tượng số một bung tỏa sức hấp dẫn trong con mắt chăm chú của vạn người mới đúng. Kaiser lấy tay che đi khóe miệng không ngừng nhếch lên của mình.

Thật sự quá tuyệt vời, Yoichi, em quả là một kẻ không bao giờ làm người ta cảm thấy nhàm chán mà.

Đừng ngóng trông đến chuyện rời khỏi đây nữa, Yoichi, chờ đến vòng tuyển chọn thứ hai, tôi sẽ tự mình nói cho em biết sân khấu có sức hấp dẫn như thế nào, khiến em phải khát vọng được ở lại nơi này.

***

【Lời tác giả】

Isagi: Xincamon, sân bóng thú vị hơn sân khấu nhiều

Trứng màu là tuyến xem phim, về khung cảnh kinh điển Isagi cưng tức giận đá Ness, Ness còn phải chạy ra xin lỗi.

***

TRỨNG MÀU

【Isagi Yoichi rời giường, bật đồng hồ, xem bảng xếp hạng, nghẹt thở, nằm lại, yên phận.

Sao cậu vẫn vất vưởng trên vị trí hạng nhất vậy!!!】

"Dù mất nết quá, cơ mà buồn cười thật đấy." Chigiri vui đến nỗi vai run không ngừng, "Tôi nhớ lần cuối thấy Isagi đau khổ nhưng không thể không nín nhịn thế này vẫn là lần trước ở thế giới đó đấy."

Bachira bắt chước giọng điệu của Isagi, "Mình cứ tưởng mình thể hiện như thế rồi, xong vòng tuyển chọn đầu tiên là có thể đi, nhưng tại sao...... Ha ha ha ha ha ha."

"Thật ra từ các bình luận cũng có thể thấy được, Isagi rất hot." Hiori nhìn bình luận lướt qua màn hình, không ngừng có câu thổ lộ nhiệt tình rồi quà cáp, hiệu ứng lóe qua, đủ để thấy được mức độ nổi tiếng của cậu, "Nhưng không ngờ lại đẩy thẳng cậu ấy lên làm hạng nhất."

"Dù sao thì Isagi khi đá bóng thật sự làm người ta hoàn toàn không dời mắt nổi mà." Nagi chống cằm, "Bao giờ Isagi mới có thể quay về đá bóng với chúng ta đây."

"Chờ đến khi cậu ấy rời khỏi chương trình này?" Niko suy đoán. Kế đó cả đám thấy một hàng chữ to lướt qua màn hình.

"5 năm sau!?!?" Yukimiya thoạt trông muốn điên rồi, "Mày có biết 5 năm với sự nghiệp của vận động viên nhà nghề nó quý giá cỡ nào không?"

Lại thêm một hàng chữ to lướt qua.

"Ở thế giới bên kia là 5 năm, còn thế giới bên này mới một đêm." Reo châm biếm, "Đây là cơ học lượng tử hay gì?"

Nhưng dù chế nhạo thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không quản được chuyện của không gian thần bí này, tựa như bọn họ đã tức đến ngứa răng rồi thì cũng không thể chui qua màn hình để hành hung những kẻ ăn đậu hũ của Isagi bên đó.

Khi mọi người mải tán gẫu câu được câu không, Team Z đã bắt đầu trầy trật thay đổi sân khấu, mà lúc này, nhận xét của Itoshi Sae nã một cú vào đầu của tất cả thành viên Team Z ngoại trừ Isagi.

【"Vốn tôi qua đây để xem xem trong nhóm các cậu rốt cuộc có thể cho ra đời một center thật sự không." Sae tỏ vẻ chán đời, "Ban đầu còn nhìn được, kết quả giờ lại bị bóp chết hoàn toàn."

"Xin hỏi, đàn anh Sae, rốt cuộc center thật sự là gì ạ? Thật sự không thể tạo ra một sân khấu cho phép mọi người thể hiện bản thân một cách hài hòa được sao ạ?" Isagi không nhịn được hỏi, bản thân cậu bị loại thì không sao, nhưng cậu vẫn muốn giúp đỡ Team Z một chút.

Đây là câu hỏi ngu xuẩn gì vậy?

Gân xanh trên trán Sae giần giật, vừa định xoay đi chạy lấy người, nhưng thấy ra là Isagi ngoan ngoãn ngốc nghếch giơ tay hỏi thì vẫn không nhịn được giật giật hai cái mầm của cậu, đoạn bắt đầu giải thích.

"Em cho rằng Ego thật sự muốn chọn ra một nhóm idol nam 11 thành viên à?" Sae càng sờ càng thấy chất tóc của Isagi thật tốt, sau đó dần sờ xuống xoa bóp mặt Isagi, kết quả phát hiện làn da trông rõ trơn láng trắng nõn, vô cùng mịn màng của tên nhóc này thế mà đang trong trạng thái chưa hề trang điểm!?

Cảm giác như ngọc mỡ cừu này, Sae không nhịn được nhìn vào mông Isagi, bỗng hơi hiểu được sự cố chấp của Kaiser dành cho Isagi.】

"Sae-chan bên kia thật ra cũng là một con quỷ háo sắc đó nha." Shidou cười đến là mập mờ, "Ánh mắt như kiểu sẽ xuống tay với Isagi-chan ấy."

"Chưa chắc." Sae nhìn vào mắt 'mình', anh quá hiểu sở thích của bản thân, dáng người, diện mạo hay tính cách của Isagi Yoichi đều xem như trúng gu anh, thế nhưng......

"Chỉ cần Isagi không thể hiện thiên phú khác người khiến tên kia cảm thấy hứng thú thì vẫn ổn." Sae đánh giá đúng trọng tâm về 'bản thân', "Tôi thích những kẻ mạnh."

Có điều, nói thật, các vị đang ngồi đây hoặc nhiều hoặc ít đều thích kẻ mạnh mà. Dù sao thì có ai không bị thu hút bởi ánh sáng lóa mắt tỏa ra từ Isagi khi cậu đá bóng đâu chứ.

Bên kia, cuộc đối thoại giữa Isagi và Sae vẫn đang tiếp tục. Từ đó ta biết được, thứ mà show idol có cùng tên với dự án Blue Lock này muốn tuyển chọn chân chính thật ra là một vị siêu sao thiên hoàng duy nhất.

"Giống như bên chúng ta muốn chọn ra một tiền đạo duy nhất, duy nhất." Kurona xem Isagi cãi nhau với Raichi trên màn hình, phàn nàn, "Dù cuối cùng lại chọn ra cầu thủ ở đủ loại vị trí."

Cãi nhau với Raichi rồi, Bachira dẫn Isagi ra ngoài để giải thích về quy tắc ngầm trong Dự án Siêu Tân Tinh Blue Lock.

Không còn nghi ngờ gì nữa, chương trình tạp kỹ sặc mùi giải trí này thật ra đều là địa ngục với các nghệ sĩ, giống như Blue Lock bên bọn họ.

Không tiến lên, thì sẽ chết.

"Tch, cái tên này lại mềm lòng gì chứ?" Rin vừa thấy vẻ mặt của Isagi là biết, cậu dao động rồi.

"Lo chuyện không đâu." Barou cũng đã nhìn ra, hoặc nên nói, chỉ cần là người có hiểu biết về Isagi thì đều có thể nhìn ra, "Nếu ngay từ đầu đã quyết định muốn bị loại thoát khỏi đây thì cũng đừng có thay đổi suy nghĩ."

"Hết cách rồi, đó là Isagi mà." Hiori thở dài, "Ngoại trừ việc liên quan đến bóng đá, cậu ấy đều dịu dàng đến quá đáng."

"Nhưng đây lại không phải bóng đá, Isagi có thể làm gì chứ?" Yukimiya 'a' một tiếng, "Chỗ này có phải đường đến phòng nghỉ của Ness không vậy?"

Ness tự dưng bị điểm danh chậm chạp ngẩng đầu, nhớ tới lời hứa tên khốn ở thế giới song song kia từng nói với Yoichi......

Chỉ cần cậu trở thành chuyên viên trang điểm độc quyền cho Kaiser, hắn sẽ thiết kế một stage giúp Team Z.

Yoichi đáng ghét sẽ không vì những kẻ râu ria đó mà bán mình đấy chứ!? Biểu cảm của Ness lập tức căng thẳng, nếu cậu ta dám bán mình cho tên Kaiser pha kè kia, mình, mình, mình nhất định phải tịch thu toàn bộ đồ ngọt của cậu ta.

Một phút sau, trên màn hình lại lướt qua dòng chữ góc nhìn ghi hình đặc biệt.

【"Thế là em đến tìm tôi để dàn dựng tiết mục cho đội của mình?" Ness ngoài cười nhưng trong không cười, hắn từ trên nhìn xuống Isagi, như đang dò xét con mồi đợi làm thịt, "Dựa vào đâu?"

"Anh muốn cái gì?" Isagi hít sâu một hơi, "Trừ việc làm thợ trang điểm độc quyền cho Kaiser."

Ness nhìn lại bằng vẻ mặt khinh thường, "Vậy thì trên người Yoichi thật sự chẳng còn tí giá trị nào cả."】

Ness: Thằng đần ngu ngốc, lương một năm của Yoichi tận 1 tỷ 2 euro đấy, căn bản mày chẳng biết cái mẹ gì cả!

【"Tôi xin anh cũng không được sao?" Isagi khẽ nói.

Xin, xin, xin mình!?!? Ness bị dáng vẻ đầu hàng của Isagi dọa cho ngây người, nghẹn một phát suýt ngỏm, hắn nhìn Isagi, Isagi nhìn hắn, cặp mắt xanh vừa tròn vừa mềm mại đó nhẹ nhàng động đậy, như một chú nai con quật cường lại ấm ức, vô cùng làm người ta muốn trìu mến.】

Ness: Ahhhhh, Yoichi ngu ngốc, Yoichi đần độn, Yoichi chúa hề, Yoichi đáng ghét, Yoichi suốt ngày dụ dỗ người khác, mày tưởng thủ đoạn xấu hổ mất mặt này hữu dụng với bất cứ ai sao? Chẳng phải ỷ vào mình đá tiền đạo quá tốt nên mới bắt những tiền vệ như bọn tao phải thỏa hiệp à, không được làm vậy với cái gã có khuôn mặt giống tao kia, gã không phải tao, không dính đâu, mày sẽ chỉ mất mặt vô ích thôi!

Song, dù có phủ nhận thế nào thì Ness cũng biết rõ, dáng vẻ này của Isagi Yoichi luôn luôn hữu hiệu với Ness, cho dù là Ness nào đi chăng nữa.

Trông thì bình tĩnh lắm đấy, nhưng trong lòng chắc đã sướng điên rồi ha. Ness che kín mặt, hắn quá hiểu bản thân, cái kẻ ở bên kia ngoảnh đầu không phải để từ chối như trong suy nghĩ của Yoichi, mà là để cặp mắt tràn đầy dục vọng vặn vẹo kia không bị Yoichi nhìn thầy.

Hắn chẳng qua chỉ là một tiền vệ có thể có có thể không trong kiếp sống chuyên nghiệp của Isagi Yoichi mà thôi, hắn có tư cách gì để lộ ra dục vọng xấu xí như vậy với Yoichi chứ.

【Isagi không được đáp lại như dự đoán, bèn tính toán rời đi, "Nếu không được thì thôi, xin lỗi vì đã làm phiền anh, tôi đi trước."

"Đợi đã, em định đi đâu!?" Ness bị Isagi kéo tay áo làm nũng dẫn đến đầu óc chết máy, giờ mới phản ứng lại, hắn lập tức chặn đứng Isagi đã đứng dậy mở cửa chuẩn bị chạy lấy người, ấn người ta xuống sô pha, vẻ mặt hung dữ, "Em chỉ có chút thành ý như vậy?"

"Thì tôi cũng đâu còn cách nào, anh không đồng ý với tôi thì tôi biết làm gì đây?" Isagi bĩu môi, "Thả tôi ra, tôi phải đi tìm Sae-senpai."

"Em còn muốn đi tìm Itoshi Sae!?" Ness thiếu chút nữa là hét lên, "Cái đồ kỹ nữ không biết liêm sỉ nhà em, Yoichi!"】

"Eo, cái lời bẩn thỉu này, không thể nghe không thể nghe." Kurona căng thẳng đến mức trông như muốn vọt qua che tai cho Isagi.

"Chửi bon mồm quá nhỉ, lẽ nào trong lòng thủ dâm với dirty talk kiểu này nhiều lần rồi hay gì." Shidou tặc lưỡi, "Các loại kịch bản trong đầu mày chắc chắn thú vị lắm nhỉ."

"Bạch tuộc con, mày ở bên kia to gan thật đấy." Karasu cười nhạo, "Dám chửi ghê cơ, may mà người thường không phải loại người thích giận chó đánh mèo."

"Cậu ta từng chửi rồi." Itoshi Sae vừa mở miệng đã thốt ra chuyện động trời, "World Cup năm ngoái, lúc tôi với Isagi gặp phải cậu ta trong lối đi."

Woah...... Cả phòng chiếu phim vang lên tiếng cảm thán thật dài.

"Lại phải cảm khái Isagi thật sự quá tốt tính." Hiori mỉm cười, "Nếu tao mà ở đó thì tao nhất định phải khiến mày gãy răng quay về nước Đức."

"Đề nghị của cậu rất hay, lần trước tôi chỉ tặng cho cặp mắt cậu ta một cú đấm thôi có vẻ vẫn hơi nhẹ." Itoshi Sae gật đầu.

"Ness." Kaiser lạnh lùng nhìn Ness, "Miệng mồm nói gì sạch sẽ chút, đó là đối thủ tao tự chọn, mày sỉ nhục em ấy cũng sẽ khiến tao trông chẳng ra gì đâu."

"Xin lỗi, Kaiser." Ness cúi đầu, "Tôi đã tìm Yoichi xin lỗi, về sau tôi sẽ không vạ miệng nữa."

Nhưng không ai chú ý đến lời xin lỗi của Ness, bởi vì Isagi ở bên kia đã tức giận rồi.

【"Anh chửi bới người khác thật sự vừa hạ đẳng vừa kinh tởm. Nếu việc thủ dâm tinh thần tôi thành kỹ nữ sẽ khiến anh sướng, vậy thì anh cứ ôm ảo tưởng đốn mạt đó mà lên đỉnh đi." Isagi phẫn nộ, cậu sút một phát vào cẳng chân Ness, "Cút ngay, cái thứ đồ chơi tặng kèm của Kaiser."

Cú này Isagi đá thật sự không nương chân tẹo nào, trực tiếp sút cho Ness rút gân. Ness đau đến nỗi tay mất sức lực, Isagi lập tức thoát khỏi vòng tay gông cùm của hắn, không hề ngoảnh đầu lại đi ra ngoài.

"Đợi đã, đợi đã." Ness vừa cà nhắc vừa đuổi theo cậu, hắn hoàn toàn không rỗi hơi đi lo đống camera trên hành lang, hắn tóm lấy tay Isagi nhưng lại bị cậu hất ra, "Tôi không, tôi không có, tôi không có ý đó, tôi chỉ là nói không lựa lời......"

Hắn nói năng lộn xộn, hắn thậm chí không nghĩ được rõ ràng tại sao mình phải xin lỗi, chửi thì chửi thôi, Yoichi không nên bị chửi ư? Thế nhưng......

"Yoichi, Yoichi......" đừng đi.

Lần nào cũng vậy, rõ ràng kẻ mạt sát người khác chính là hắn, kết quả người thấy ấm ức lại cũng là hắn. Isagi có phần bực bội, quá giống, thậm chí cậu có thể tưởng tượng ra khi gọi cậu Ness đang có vẻ mặt thế nào, đôi mắt màu quả mơ rũ xuống vô cùng đáng thương giống như một chú chó, môi cắn chặt, khi gọi cậu lại thì ngay cả cánh môi cũng đang run rẩy......

"Vậy anh xin lỗi đi." Cuối cùng Isagi vẫn đành quay đầu lại, cậu đứng trước mặt Ness vươn tay về phía hắn, Ness lập tức bắt lấy tay cậu thấp giọng nói, "Xin lỗi em rất nhiều."】

Tại sao lại dễ dàng tha thứ cho gã như vậy...... Xem đến đây, Ness đau khổ giật tóc mình. Và vì sao trước kia lại có thể dễ dàng tha thứ cho tao?

Rõ ràng tao đã nói ra những lời quá đáng đến thế, rõ ràng mày đã có thể tức giận thêm chút nữa, phẫn nộ thêm chút nữa, lại tra tấn tao bằng sự lạnh nhạt của mình lâu thêm chút nữa.

Tại sao tao vừa xin lỗi thôi thì mày đã tha thứ cho tao rồi? Là bởi vì mày phá lệ mềm lòng, phá lệ dung túng tao ư? Là bởi vì tao cũng có thể được coi như là một người đặc biệt với mày ư?

Nếu tao đúng là thế, vậy gã thì sao? Gã đang được mượn phúc lợi từ tao?

Hay bởi vì tao và gã đều chỉ là người qua đường giáp không có cân lượng gì đối với mày.

"Lại mềm lòng." Rin cảm thấy khung cảnh này thật sự quá làm bẩn mắt mình, hắn lựa chọn nhắm mắt không xem.

"Cậu ta dựa vào đâu." Yukimiya thoạt trông sắp tức muốn ngất đi, "Cái thứ chết tiệt dơ bẩn, xấu xí kia vấy bẩn Isagi, cậu ta dựa vào đâu......"

"Bởi vì Isagi Yoichi mẹ nó là một tên tốt bụng vô độ." Barou cũng bị chọc cho tức cười.

Trái lại, Kaiser đưa ra đáp án khác hẳn, "Hẳn là vì Ness không quan trọng rồi."

Lời nói của Kaiser như cây búa của thẩm phán, gõ cho tất cả nỗi lòng rối loạn của Ness sắp xếp thành một suy nghĩ hoàn chỉnh. Quốc vương của hắn có một đôi mắt rất lợi hại, từ trước tới giờ luôn nhìn mọi thứ rõ ràng hơn hắn, chính xác hơn hắn.

"Vừa không cản trở em ấy đá bóng, lại không thể trợ giúp Yoichi tiến hóa, huống chi cái tên ở bên kia còn không cả biết đá bóng." Kaiser không hề để tâm, "Dù có tức giận nhất thời thì cũng sẽ nguôi đi rất nhanh, bởi vì em ấy cảm thấy không cần thiết, tha thứ cho người ta cũng sẽ không gây trở ngại cho việc đá bóng của em ấy."

"Tàn nhẫn thật đấy, người hầu của mày sắp hòa tan luôn rồi kìa." Bachira nhìn Ness.

"Ness, thật ra chính mày cũng biết rõ mà." Kaiser không để bụng, ngược lại nhấc đầu Ness lên bắt hắn nhìn vào màn hình, "Thật ra mày biết nguyên nhân tại sao Yoichi lại phá lệ khoan dung với mày, đúng không?"

"Vâng, tôi biết." Ness lí nhí đáp lại, nhìn lên màn hình không nói chuyện nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com