TruyenHHH.com

Allisagi Roi Chung Ta Se Khoc O Chinh Noi Ta Tung Cuoi


1.

Lần thứ tư Isagi tỉnh dậy.

Trong không khí ngập tanh mùi máu pha lẫn mùi hóa học của bệnh viện. Trần nhà màu trắng xóa giống như một chốn thiên đường nào đó đang mở ra chào đón em. Cơ thể Yoichi tê dại, từng tế bào run rẩy gào thét muốn vỡ tan, dường như hiệu quả thuốc giảm đau đã không còn nữa. Em thở ra một hơi yếu ớt, ánh mắt em ảm đạm nhìn lên trần nhà. Trong căn phòng nhỏ, Yoichi nằm một mình trên giường bệnh, một bên chân đã được băng bó. Tệ thật, chân em bị thương rồi, Yoichi hy vọng chân của em có thể nhanh chóng hồi phục vì trận đấu sắp đến.

"Bác sĩ, chân anh ấy thế nào rồi ạ?"

Ngoài kia vang lên âm giọng trầm ấm có chút xa lạ, Isagi tự hỏi người ở ngoài là ai. Không phải Bachira cũng chẳng phải Rin. Không phải bất kỳ người bạn nào của em cả.

"Chúng tôi đã cố gắng hết sức."

Câu nói của bác sĩ bỗng chốc khiến hai mắt Isagi mở to ra không thể tin nổi. Cố gắng hết sức? Cố gắng cái gì mới được. . .?

"Chân cậu ấy đã bị tổn thương rất nặng. Rất khó để hồi phục lại."

Không.

"Vậy. . .Isagi có thể tiếp tục chơi bóng đá được không, nếu như anh ấy hồi phục lại?"

"Không thể. Chân cậu ấy vĩnh viễn cũng không thể hồi phục lại như trước."

Không phải. . .

"Cả đời còn lại, Isagi Yoichi không bao giờ có thể chơi bóng đá được nữa."

Không phải như vậy!

"Loảng xoảng loảng xoảng"

"Isagi?!"

Âm thanh đổ vỡ vừa vang lên, cửa phòng lập tức mở ra. Thiếu niên người Pháp im lặng nhìn Isagi ngồi trên giường, dưới sàn đầy rẫy những món đồ mà hắn đã chuẩn bị. Isagi ngẩng đầu, đôi mắt xanh dương không có lấy một chút ánh sáng. Tựa như thể Thượng đế đã tàn nhẫn cướp đoạt đi thứ ánh sáng le lói có thể làm đôi mắt kia rực rỡ như ban đầu. Giống như đôi mắt của một xác chết. Trái tim Loki như bị dao găm vào, khảm sâu nổi đau vào tận linh hồn.

Và Loki biết. Bầu trời của Isagi đã sụp đổ rồi.


2.

"Không phải. . ." Isagi lầm bầm. "Đó không phải là sự thật."

"Tôi vẫn còn chơi bóng đá được!"

Em vẫn chạy được. Vẫn sút được. Isagi Yoichi vẫn chơi bóng đá được. . .

Yoichi vừa nói vừa vội vàng muốn ngồi dậy nhưng khoảnh khắc em muốn di chuyển chân mình đứng lên, Yoichi phát hiện, chân em không có cảm giác. Cái sự lạnh lẽo ấy hiện rõ trên da thịt, không cử động được cũng không có bất cứ cảm giác nào về đôi chân ấy. Isagi điên cuồng muốn đứng dậy, nhấc chân lên đi, mau nhấc lên!

Trận đấu sắp đến rồi! Kaiser vẫn ở Blue Lock, Rin vẫn còn chưa được ra sân đấu với em! Còn có Noa, còn có ước mơ của em nữa. . .

Isagi Yoichi vẫn còn sút bóng được! Em vẫn chạy được! Em vẫn còn. . .

Cả đời còn lại, Isagi Yoichi không bao giờ có thể chơi bóng đá được nữa. Cả đời còn lại, Isagi Yoichi không bao giờ có thể chơi bóng đá được nữa. Cả đời còn lại, Isagi Yoichi không bao giờ có thể chơi bóng đá được nữa. Cả đời còn lại, Isagi Yoichi không bao giờ. . .

". . .có thể chơi bóng được nữa." Isagi run rẩy lặp lại cậu nói kia.

Dối trá! Dối trá! Tất cả chỉ là dối trá!

Isagi không muốn tin. Đây không phải sự thật. Chỉ là một cơn ác mộng, một cơn ác mộng. Đúng vậy, em phải tỉnh lại thôi. Không được ngủ thêm nữa, sẽ trễ giờ tập mất. Anh Noa sẽ không vui. Đúng. . . Isagi cần phải tỉnh lại.


3.

Loki rũ mắt, hắn nhẹ nhàng ôm lấy người kia. Không quá mạnh mẽ ghì chặt lấy em mà Loki chỉ chầm chậm xoa đầu Isagi, vuốt nhẹ tấm lưng người thương. Hơi ấm từ cơ thể truyền qua khiến Isagi không khỏi tròn mắt ngạc nhiên. Bàn tay kia đang chầm chậm vỗ về em, nhẹ nhàng và dịu dàng. Hốc mắt Yoichi chịu không nổi mà tràn ra từng giọt lệ. Càng ấm áp bao nhiêu, Yoichi càng hiểu rõ. Đây không phải là mơ. . .

Không phải ác mộng. Đây là hiện thực tàn khốc đối với em.

Isagi Yoichi vĩnh viễn không thể chơi bóng đá được nữa. Đó là sự thật. Và cũng là một sự thật khiến Yoichi không thể chấp nhận nổi.

Trong căn phòng bệnh ngập mùi máu hòa với hóa chất, sinh mệnh thiếu niên ấy đang từ từ bị ăn mòn bởi sự tuyệt vọng. Như một loại thuốc độc hủy diệt toàn bộ lẽ sống của Yoichi.

Thiếu niên ấy năm nay mười bảy tuổi. Giấc mơ của Yoichi chấm dứt năm em chưa đến ngưỡng mười tám.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com