Allisagi Long Giam Vo Hinh
𝐁𝐢́ 𝐦𝐚̣̂𝐭 𝐧𝐨̛𝐢 𝐠𝐨́𝐜 𝐭𝐨̂́𝐢
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Liều thuốc độc
Người con trai tóc trắng hay đến thăm nhà Isagi. Hàng xóm xung quanh dần biết chuyện và đi bàn tán xôn xao.
Chàng thanh niên không quan tâm đến lời bàn tán của hàng xóm xung quanh, tập trung duy nhất vô mục đích chính.
"Anh ơi, em tặng anh nè"
Yoichi tặng cho Nagi một bông hoa hồng, gương mặt tươi cười của bé không thể nào Nagi từ chối được.
"Cảm ơn em"
Nagi đón lấy bông hoa, trên thân cây có gai, vội vàng cầm hai bàn tay bé, lo lắng khi thấy những vết xước trên mu bàn tay.
"Em đau lắm đúng không?"
"Không ạ, vì em muốn tặng hoa cho người thân thiết của em, là anh đó"
"Hả? Anh chỉ là người lạ thôi mà"
"Không, anh chơi với em, anh hay làm cho em cười, anh cho em niềm vui khi em thấy buồn, và anh không bỏ em, anh là người thân thiết với em!"
Nói xong, Yoichi quàng tay lên cổ Nagi, cái ôm bất ngờ khiến hắn bất động, đây có phải giấc mơ không, lần đầu tiên được cục bông nhỏ này chủ động ôm.
"Em thích anh nhiều lắm á!"
"Anh cũng vậy.....cũng "thích" em nhiều, rất nhiều"
Đỡ lấy thân thể nhỏ nhắn này và đưa vào trong lồng ngực bản thân, Nagi cảm thấy được an ủi về phần tinh thần. Lần đầu tiên, lựa chọn nghe theo lí trí không phải lựa chọn sai.
"Anh sẽ bảo vệ em, hi vọng cuối cùng của anh"
Tuy không thể hiện cảm xúc, lời nói nhẹ nhàng cũng đủ để hiểu được hắn vui đến nhường nào, như một lời thề, cho đến chết cũng không buông tia hi vọng nhỏ này.
Kẻ giết người hàng loạt, có thể hạnh phúc không? Còn tùy thuộc vào việc làm của người đó sau này. "Bé con à, hãy trở thành liều thuốc chữa bệnh cho anh""Anh bị bệnh sao?""Không......một liều thuốc chữa lành tâm hồn....anh mong em hãy thực hiện nguyện vọng ích kỉ đó...."Tình yêu đối với bé con này là vô cùng lớn, ngay từ giây phút đầu tiên đã không thể xóa đi nụ cười ngọt ngào đó rồi. "Em không biết, em không hiểu""Em không cần hiểu đâu bé con, sau này anh sẽ cho em biết nghĩa của nó"_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Dưới gầm cầu, lũ quạ đang ăn xác động vật chết. Mùi hôi thối xác thịt xộc thẳng vào mũi của những người đi ngang qua cây cầu phía trên cầu. Từng con quạ thay phiên nhau xé đi cơ thể con vật chết, có một vài con giòi lúc nhúc trong miệng lũ quạ mà chúng không để ý, chỉ chăm chăm ăn miếng mồi của hôm nay.
Dạo gần đây, lũ quạ xuất hiện rất nhiều. Buổi chiều hoàng hôn chỉ toàn là màu đen của quạ. Từng cái lông vũ rụng xuống trên dòng sông thơ mộng và trên cây cổ thụ già. Người ta nói quạ là điềm xui, khi thấy quạ, họ thường đi ra xa để giữ khoảng cách với màu đen xui xẻo đó.
Thêm vài tháng từ khi lũ quạ xuất hiện, dòng sông với dòng nước xanh đã gần như bị nhuốm phải thứ dơ bẩn. Xác quạ nằm trôi sông, mùi máu tanh trên khắp con sông, và bên dưới, thứ đó đã bị cột lại bởi một cục đá. Kế hoạch hoàn hảo đến từng chi tiết, lợi dụng hình ảnh quạ đen để che đi xác người dưới sông. Một cái đầu của đàn ông được bao bọc đang yên vị ở dưới lòng sông, thân thể thì đã bị đem đi thiêu. Dòng nước được thêm một lớp phủ màu đen, hòa với máu quạ tạo thành hỗn hợp màu kì dị, dễ che tầm mắt người khác và khiến họ không muốn nhìn xuống con sông. Và điều đáng quan tâm là cái đầu đó là của gã tài xế xe buýt mới nhận chức ở trường mẫu giáo của Yoichi. Ban đầu chỉ định giết quạ chơi cho vui, nào ngờ lại phải ra tay giết thêm một mạng người. Có vẻ như đây là cái giá phải trả cho việc lạm dụng những đứa trẻ chưa có cái nhìn sâu về thế giới. Việc biến mất của gã không ai biết, vì nó xảy ra rất bất ngờ. Vụ gã mất tích với việc con quạ cảnh sát cho rằng không liên quan, vì xác quạ và con sông hôi thối đã có trước khi việc đó xảy ra. Không ai nghi ngờ, thương xót cho cái việc gã biến mất. Vì gã tài xế này có tiền án là đã từng xâm hại một nữ giáo viên của ngôi trường trước đây gã làm giảng viên. Sau khi được ra tù, đút lót hiệu trưởng và che dấu quá khứ, gã chuyển đến làm việc ở trường mầm non, chuyển mục tiêu sang những đứa trẻ, gã nghĩ chỉ cần uy hiếp thì bọn nó sẽ không khai báo về hành vi lạm dụng tình dục của gã. Mơ mộng hão huyền chưa được lâu thì đã bị chặt phăng đầu và thiêu xác. Khi chết, thông tin cá nhân liên quan đến đời tư mới được phanh phui ra hết. Các lần thu thập thông tin và tìm kiếm cũng ít đi, và dần quên lãng. Cái đầu dưới sông cũng được vớt lên, kẻ đó cho cảnh sát cơ hội tìm, nhưng ai ngờ lại ngu đến mức bỏ đi một nơi chốn quen thuộc. Hiện tại, kẻ giết người đàn ông xấu số đang cầm trên tay một hộp bánh và sẽ trao tặng cho một người quan trọng. /Cộc Cộc/Cánh cửa dần mở ra, và người phụ nữ không lấy làm ngạc nhiên mà mời hắn vào bên trong nhà. "Kurona, cháu đến chơi với Yoichi sao?""Vâng, bánh cho Yoichi""Xin lỗi cháu, Yoichi nhà cô mới đi nha sĩ nên không ăn được nhiều đồ ngọt""Không sao đâu, cháu sẽ đem bỏ"Người phụ nữ chỉ cười cười, vì biết không thể thay đổi suy nghĩ của người con trai tên Kurona này. "Yoichi, cháu muốn gặp Yoichi""Cháu ngồi đợi một tý nha, cô lên phòng kêu Yoichi""Vâng"Hai người nói chuyện không ngại ngùng vì đã thân với nhau từ rất lâu. Cậu Kurona đã gặp gia đình Isagi từ trước khi bé con ra đời, có thể nói là hàng xóm thân thiết, không lâu sau thì chuyển đi, bây giờ thì về thăm đứa bé ngày xưa chưa kịp nhìn mặt. Người anh Kurona này lâu rồi mới trở về, chỉ muốn thăm lại hàng xóm cũ với bé con được khoe lúc người mẹ mới sinh. Lần gặp đầu tiên thì ấn tượng của Yoichi đối với Kurona là hình ảnh cá mập. Bé con bám riết lấy người anh hàng xóm cũ, Kurona không những không thấy phiền mà còn lấy nó làm thú vui. Lâu lâu Kurona hay qua nhà Isagi và mua bánh cho bé con làm quà gặp mặt. Yoichi ham ăn lắm, lớp kem tươi dính đầy trên mặt không à. Hai người Nagi và Kurona cũng đã chạm mặt nhau vài lần, không để lại ấn tượng gì mà chỉ thấy ghét bỏ. Cả hai cũng từng suýt ẩu đả vì cãi nhau xem ai là người bạn thân thiết của bé, may thay không muốn hình tượng bị sụp đổ nên đã kìm được cơn nóng giận, chỉ kiềm lại chứ không làm hòa. Quay lại hiện tại, Kurona thấy may mắn vì tên tóc trắng đó không có ở đây. Cuộc gặp mặt của bé và hắn là lén lút gặp mặt, vì mẹ bé đã không có ấn tượng tốt nên chỉ biết gặp lúc mẹ bé đi vắng. Kurona cảm thấy thật may mắn khi có thể đường đường chính chính xuất hiện. "Anh Kurona!!!"Gương mặt của Yoichi xuất hiện, ngồi vào lòng Kurona. Tay em che đi miệng mình vì không muốn anh nhìn thấy cái răng bị nhổ. "Có đau lắm không?"Xoa xoa bên má bé mà hỏi, tuy gương mặt không cảm xúc nhưng tâm lại tràn đầy lo lắng. "Không đau đâu ạ""Ngoan ngoan, đừng nói dối"Anh nhận ra hết, bao lần giết người, bao lần nghe thấy những lời cầu xin giả tạo, bao lần nghe những điều dối trá từ những người xung quanh thì anh biết đâu là lời nói dối, đâu là nói thật. "Hehe, anh Kurona siêu thật đó"Yoichi thấy tự hào vì gặp được một người tài giỏi như anh trai này. Nhưng nếu biết anh trai siêu giỏi này giết người thì không biết sự ngưỡng mộ đó sẽ biến thành gì nữa._ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Author:
Cake (K)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com