Allisagi Blue Lock Hai The Gioi
Trận đấu giữa Bastard Munchen và Ubers vừa mới kết thúc, cảm giác hưng phấn do ghi được bàn thắng vẫn còn đang rạo rực nơi lòng ngực Isagi, em cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở của mình rồi quay sang đám bạn vẫn còn đang hăng say kể về đường truyền điên rồ ban nãy của em và Hiori" Tớ đi tắm trước đây "Sau khi chạy nhảy cùng hoạt động hết công suất trên sân cỏ, bây giờ người Isagi đầy mồ hôi khiến cơ thể khó chịu, điều này làm em không thể chấp nhận được" Vậy cậu tới phòng tắm trước đi, bọn tôi sẽ đến sau "Hiori đang mệt nhọc đối phó với mấy câu hỏi dồn dập của đồng đội cố phân ra một hơi thở để trả lời Isagi, cái đám này thấy em đang mệt thì đâu có ai nỡ làm phiền em, nên cuối cùng người chịu trận lại là HioriBỏ qua sự ầm ĩ sau lưng, Isagi cố lê thân thể rã rời của mình ra khỏi phòng thay đồ mà không để ý đến bọn họ, gì chứ tắm xong em phải nhanh chóng nghỉ ngơi rồi còn chuẩn bị cho buổi tập luyện nữa chứVừa nghĩ Isagi vừa mở cửa ra, đồng thời phía đối diện cũng có tiếng mở cửa, điều này khiến Isagi hơi bối rối, em nhớ đối diện phòng thay đồ của đội Đức làm gì còn căn phòng nào nữa, lúc tò mò ngước lên nhìn càng khiến Isagi hoang mang hơn" Bachira? "Cậu con trai đang cuối gằm mặt xuống lửng thửng đi về phía trước nghe thấy có người gọi tên mình thì phản ứng chậm một chút mới ngước đầu lên nhìn IsagiLúc này Isagi mới thấy được vẻ mặt của Bachira, vành mắt cậu ta đỏ hoe đang cố kìm nén nước mắt, đôi môi bị chủ nhân của nó dày vò đến bật cả máu, phía sau đôi mắt phủ đầy hơi nước là sự trống rỗng cùng không cam lòngThấy bạn của mình như vậy thì Isagi hoảng lắm, em lo lắng chạy lại xoay quanh Bachira ríu rít như con chim nhỏ, Isagi hết lau nước mắt rồi tới xoa đầu Bachira, miệng còn không ngừng hỏi han cậu ta, đôi đá quý xanh thể hiện rõ sự lo lắng, sự quan tâm dịu dàng đến mức khiến kẻ khác nhìn thấy chỉ muốn tham lam cầu xin được nhiều hơn nữa" Cậu làm sao vậy Bachira? Sao lại khóc thế này, ngoan, nói cho tớ nghe đã có chuyện gì xảy ra vậy? "Bachira* nhìn con chim nhỏ ríu rít lượng quanh mình không ngừng hỏi thăm thì không biết nên nói gì, bởi cậu hoàng toàn không quen biết cậu bạn trước mặt mìnhĐội của Bachira* vừa thua thi đấu với đội tuyển U20, đó cũng là sự chấm dứt cho giấc mộng ảo tưởng đầy điên khùng của Blue LockKhoảnh khắc đồng đội ngã gục trên sân cỏ gào lên vì không cam lòng, Bachira* chẳng biết lúc ấy cậu ta có cảm xúc gì nữa, cậu dường như cái xác không hồn mà lửng thửng đi theo phía sau đồng đội của mình, không khóc cũng không la hét, cứ như vậy im lặng đến khi ngồi trên chiếc ghế trong phòng thay đồ, cảm xúc đến muộn mới mon men gặm nhấm cậuKhông cam lòng, không cam lòng, không cam lòngCái cảm giác bất lực này khiến Bachira* không biết phải làm sao, cậu chỉ biết ngay bây giờ cậu không thể ngồi yên được, chạy cả trăm vòng trong sân luyện tập của Blue Lock cũng được, tâng bóng đến khi kiệt sức cũng được, làm gì cũng được, miễn là đừng ngồi yên một chỗNghĩ vậy Bachira* liền đứng dậy rời khỏi phòng thay đồ, không nghĩ đến vừa bước ra ngoài liền chạm mặt một người mình hoàn toàn không quen biết, nhưng hình như cậu trai mắt xanh kia biết cậu thì phảiĐến khi đôi bàn tay mềm mại chạm vào mặt Bachira* nhẹ nhàng xoa nơi khóe mắt, Bachira* mới nhận ra bản thân không biết đã khóc từ khi nào, cậu cứ như vậy mà lẳng lặng khócĐột nhiên thấy 'Bachira' càng khóc hăng hơn khiến Isagi chẳng biết phải làm sao, Bachira mỗi khi Isagi thấy đều luôn vui vẻ, dù cho có thất bại cũng chỉ khiến cậu ấy càng hăng hái đối đầu hơn là từ bỏ, cũng bởi vì vậy mà Isagi chẳng biết phải đối phó với một Bachira đầy nước mắt này như thế nào" Cậu là ai vậy, Blue Lock cho người ngoài vào sao? "Dù giọng nói vẫn hơi nghẹn ngào, nhưng Isagi không ngờ 'Bachira' sẽ phá vỡ bầu không khí bằng một câu chấn động như vậy"Cậu không phải đang chơi tớ đó chứ"Isagi nhìn thẳng vào mắt cậu, thấy 'Bachira' nhìn mình một cách xa lạ em mới thật sự tin bạn của mình không phải do rảnh rỗi quá mà kiếm chuyện để chọc em"Không phải là đập đầu vô đâu rồi chứ, hay là có chuyện gì khiến cậu sốc đến chấn thương tâm lý rồi, não bộ còn bị ảnh hưởng nữa, chuyện quan trọng như vậy thì mau báo cho Ego đi"Thấy Isagi lo lắng đến chạy thành vòng tròn, Bachira* vội vàng giữ chặt em lại rồi thanh minh" Tôi không bị đập đầu vô đâu hết, tôi cũng không bị chấn thương tâm lý gì cả, trận đấu vừa rồi với U20 tuy thua tôi cũng sốc lắm, nhưng không đến nỗi khiến đầu óc có vấn đề đâu "Bachira* cười trấn an Isagi, sự xuất hiện bất ngờ của em làm cảm xúc bên trong cậu đã được ổn định hơn một chútNhưng Isagi thì không, em đang nghi ngờ có phải mình vừa nghe sai mấy từ rồi không" U20? Thua? "Sự hoang mang của Isagi quá rõ ràng, đến cả Bachira* cũng phải ngẫm lại xem mình có vừa nói sai gì khôngLúc này Isagi mới nghiêm túc quan sát 'Bachira' trước mặt. Cậu ta vậy mà đang mặt đồng phục Blue Lock hồi đấu với trận U20, những gì Bachira* vừa nói kết hợp với việc cậu ấy không quen mình, Isagi đột nhiên cho ra một kết luận chấn động" Cánh cửa này đâu ra đột nhiên xuất hiện ở đây vậy? Bachira* cậu cứ vậy mở cửa đi ra mà không nhìn xem bản thân mở nhầm cửa rồi à "Giọng nói quen thuộc phát ra từ phía sau Baghira*Một chàng trai có mái tóc dài màu đỏ từ sau cánh cửa đi ra, trông thấy hoàn cảnh bên ngoài thì chợt khựng lại rồi nhìn Isagi bằng đôi mắt tò mòHành động này làm não Isagi vang lên hồi chuông cảnh báo, em còn chưa kịp nói gì thì lại có âm thanh khác cắt ngang" Isagi cậu đang nói chuyện với ai vậy, nãy giờ vẫn cứ đứng ngoài cửa suốt "Kurona khi hỏi đôi mắt vẫn luôn đặt trên người Isagi, đợi đến một hồi thấy bầu không khí hơi kì lạ cậu mới chậm chạp nhận ra có gì đó không đúng rồi nhìn hai kẻ người ngoài kiaThấy được hai gương mặt quen thuộc thì có vẻ không bất ngờ lắm, Kurona còn nhăng mặt tỏ ra khó chịu" Các cậu lại sang tòa nhà Đức nữa à, Chigiri không phải đội các cậu đang có trận đấu với đội Pháp sao? "" Kurona Ranze? "Bachira* là một kẻ hướng ngoại, cậu luôn để ý tất cả mọi thứ xung quanh mình, kể cả những người chưa từng tiếp xúc, nên rất nhanh cậu đã tìm thấy tên người đối diện trong hàng đống gương mặt hiện diện trong đầuKhác với Bachira*, Chigiri* để ý câu nói phía sau của Kurona hơn" Đấu với đội Pháp? "Lúc này cửa phòng thay đồ phía sau Isagi lại mở ra, Yukimiya từ bên trong bước ra, tầm mắt của anh đầu tiên tỏa định trên người Isagi rồi mới nhìn qua những người khác" Có chuyện gì sao? Isagi vừa đấu xong trận với đội Ý rất mệt cần được nhanh chóng nghĩ ngơi, tôi nghĩ cậu cũng vậy nhỉ, vừa kết thúc trận đấu với đội Pháp mà? "Tuy lời nói đầy sự quan tâm nhưng bên trong lại ẩn chứa sự đuổi khéo, Yukimiya cười một cách ôn hòa nhìn sang Chigiri*Hai người đang được chú ý thì nhìn Yukimiya bằng sự khiếp sợ, vừa định hỏi gì thì cửa sau lưng họ lại mở ra, một đám người trông có vẻ mệt mỏi đi ra từ cánh cửa" Chigiri *, Bachira* hai người đứng ở cửa là- đệt!!! "Tiếng kêu hốt hoảng của Reo* thành công thu hút những con người vẫn còn đang thơ thẩn trên mây còn lại" Sao vậy Reo*? "Nagi* trên vai Reo* nghe thấy bạn thân mình chửi tục thì không tình nguyện nâng tầm mắt quý giá của mình lên" Có tới hai Yukimiya*! Sinh đôi à? "Hai người được nhắc tên đồng loạt nhìn về phía Reo* rồi quay qua nhìn nhau, thấy được gương mặt giống hệt mình cả hai cũng không kìm nổi sự bất ngờYukimiya đột nhiên quay qua nói với Isagi" Tuy tôi chưa kể về gia đình của mình cho cậu nhưng tôi chắc chắn bản thân mình không có anh em sinh đôi nào cả, mẹ tôi đảm bảo tôi là con một "Tuy không biết tại sao Yukimiya lại nói điều này với mình, nhưng Isagi biết người đứng ở phía bên kia không phải là anh em của YukimiyaCó lẽ vì cũng biết bản thân là nhân vật chính trong câu chuyện, Yukimiya* suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng" Xin chào, tôi tên là Yukimiya Kenyu*, 18 tuổi, sinh ngày 28 tháng 4 "Nếu là bình thường chỉ cần giới thiệu tên là được, nhưng trong sự kiện kỳ lạ này thì thật sự cần phải nói rõ ràng một chútQuả nhiên, nghe lời giới thiệu kia, đám Isagi không khỏi hít lấy một ngụm khí lạnh, Yukimiya cũng đen mặt khi nghe xong lời giới thiệu đó, anh cố gắng sắp xếp lại mớ suy nghĩ ngổn ngang trong đầu mình rồi nhìn thẳng vào Yukimiya*" Xin chào, tôi cũng tên Yukimiya Kenyu, 18 tuổi, sinh ngày 28 tháng 4 "Như một ngòi nổ, những người khác bắt đầu bắng những ánh mắt đánh giá về phía hai người" Ôi~ chuyện thú vị gì đây "Karasu* thích thú nhìn hai YukimiyaNhững chuyện này làm sao thiếu Bachira* được, cậu ta vui vẻ đánh giá hai con người kia một cách không kiên dè" Trời ơi chuyện gì vậy, cậu phân thân à Yukimiya*, làm sao mà có tới hai cậu giữ vậy? Là thuật Ninja sao, cái này Otoya* làm được không? "Otoya* được réo tên chỉ nhún vai một cái, hắn cũng hùa theo trò đùa của Bachira*" Tôi mà làm được cũng làm nữa, lúc đang thi đấu trên sân đột nhiên xuất hiện thêm một bản sao của mình nghe cũng ngầu đó chứ "Mọi người bật cười vì câu nói đó, nhờ câu trêu đùa của Otoya* mà bầu không khí đã nhẹ nhàng hơn" Các cậu không ở đội của mình mà chạy đến tòa nhà Đức làm gì vậy "Hiori vờ như vô tình hỏi, nhưng những người có mặt ở đây điều hiểu, bọn họ nãy giờ vẫn luôn đứng thành hai hàng người, và những người ở phía đối diện thì không phải là 'đồng bạn' mà bọn họ quen biết, câu hỏi của Hiori chính là sự mở đầu" Bọn tôi vừa thua trận đấu với đội tuyển U20 "Dù trong lòng có khó chịu như thế nào Niko* vẫn nói ra, bọn họ thật sự đã thua trận đấu đó" Thua trận đấu với U20!? "Dường như không thể tin được, ngoại trừ Isagi đã biết trước thì những người còn lại đều tỏ vẻ không thể tin đượcKhi thấy phản ứng của những người đối diện, đám Chigiri* không biết tại sao trái tim lại đập một cách kịch liệt, tựa như có một tảng đá lớn từ trên trời rơi xuống đè ép bọn họ, không thể thở đượcNhận ra vẻ mặt tái mét của đám người kia, Isagi nhanh chóng lảng tránh sang chuyện khác" Thời gian ở hai bên vậy mà không giống nhau nhỉ "Đám Kurona cũng nhận ra phản ứng của bản thân hơi lớn, những người còn lại đều ngại ngùng cười xin lỗiNagi* nãy giờ không lên tiếng cứ nhìn chầm chầm vào Isagi, dù được Reo* nhắc nhở hắn cũng chỉ thu ánh mắt lại một chút, đến lúc này hắn không e ngại gì nữa mà hỏi ra câu hỏi trong lòng những người đứng bên phía hắn"Cậu là ai vậy? 'Bên tôi' không có cậu"Quá trực tiếp, bọn Kurona đang ríu rít nói chuyện đồng loạt dừng lại, nhưng không phải vì sự trực tiếp của Nagi* làm đám người Isagi im lặng" Mày không biết Isagi? "Raichi nhìn Nagi* bằng vẻ mặt khó tinLúc này Isagi cũng đã xác định được suy nghĩ của mình, em nhìn hết một lượt những gương mặt quá quen thuộc phía đối diện rồi thở dài" Không phải một mình Nagi* đâu, tất cả các cậu đều không biết tôi là ai đúng không "Thấy những cái gật đầu ngập ngừng của đám kia, mấy người đứng phía sau Isagi không khỏi hít một ngụm khí lạnh, Kurona còn trực tiếp nắm chặt lấy bàn tay của Isagi, sau lưng cậu từng giọt mồ hôi lạnh không ngừng làm ướt áoIsagi không biết đồng đội của mình đang suy nghĩ gì, nhưng nhìn sắc mặt chẳng mấy tốt đẹp của họ, em biết mình không nên chọc vào ngay lúc nàyYukimiya phục hồi tinh thần lại đầu tiên, anh đột nhiên cười nhẹ thu hút tầm mắt của mọi người" Không phải vậy cũng rất tốt sao? Isagi chính là tồn tại duy nhất không thể thay thế được "Em là độc nhất vô nhị.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com