Allhar Lam Nhan Vat Phan Dien Cung Kho Lam Chu Bo
Giai điệu du dương phát ra từ mấy cái nhạc cụ chả biết làm làm từ đời nào, cụ Dumbledore vừa vung vẩy đũa phép điều khiển nhạc cụ vừa đung đưa theo điệu nhạc.Bản tình ca đưa những đôi bạn nhảy trầm mình vào tình yêu tuyệt mĩ.Harry dựa thân mình vào cạnh bàn, lười biếng nhấm nháp ly bia bơ ngắm nhìn các cặp đôi khiêu vũ giữa sàn tiệc. Nhìn bọn họ say mê khiến cậu nhớ về tên lông vàng nào đó. Tuy tên đó thấy ghét thiệt, kiêu căng ngạo mạn, chả coi ai ra gì. Nhưng lại sẵn lòng cứu vớt con người mù khiêu vũ như cậu. Vào cái năm Harry bị bắt tham gia cuộc thi pháp thuật, cậu còn nhớ rõ cái bản mặt đáng ghét cau có khinh bỉ nhìn cậu, cái mỏ gây nghiệp dám nói cậu là đứa quê mùa đến khiêu vũ còn chả biết, rồi còn bảo cậu làm mất mặt trường Hogwart. Nhưng cái mỏ hỗn thì hỗn vậy thôi, chứ Draco vẫn chăm chỉ sau mỗi bữa tối là dẫn cậu tới căn phòng Bí mật, ân cần nắm tay cậu dạy từng bước từng bước. Cứ mỗi lần Harry đạp trúng chân hắn, là cái gương mặt kiêu căng trở nên trắng bệch, dùng ánh mắt tức giận trừng cậu. Một lát sao Draco vẫn nắm lấy tay cậu dạy lại lần nữa. Sau mỗi bữa tập mệt mỏi, Draco sẽ đưa cho Harry một viên kẹo bạc hà, rồi dùng cái giọng kiêu căng đó mà khen cậu tiến bộ hơn hôm qua thế nào. Trông trẻ trâu là vậy, có ai mà ngờ, Draco lại là gián điệp hai mang đâu. Draco đã âm thầm giúp nhóm Harry trốn thoát khỏi nanh vuốt của đám Tử thần thực tử không biết bao lần. Đúng là con đỡ đầu của Snape, hai cha con nhà này dùng dáng vẻ kiêu căng làm vỏ bọc đến hoàn hảo.Kiếp trước Tom bị một thế lực hắc ám nào đó khống chế, làm cho gương mặt hắn trở nên biến dạng, thay đôi mắt màu xám bạc lạnh lùng thành màu xanh chết chóc. Khiến cho Tom Riddle từ một chàng trai anh tuấn tài năng thành một giết người không chớp mắt.Bí mật này bị Harry phát hiện ra lúc cậu tiếp xúc với cuốn nhật ký - một trong những trường sinh linh giá - ở năm hai. Từng câu chữ Tom nhắn cho cậu toát lên vẻ không cam chịu, phản kháng một cách yếu ớt như con thú đang bị giam cầm. Có vẻ là do linh hồn bị tách quá nhiều, khiến cho thế lực hắc ám không còn đủ mạnh để điều khiển Tom nữa.Lúc đầu cậu chả thông minh tới nỗi nhận ra ngay đâu. Chỉ lờ mờ cảm thấy linh hồn trong cuốn nhật ký đang vùng vẫy phản kháng. Cậu cứ tưởng linh hồn trong cuốn sách muốn thoát ra để gia tăng sức mạnh cho linh hồn gốc. Cho tới khi cậu bứt răng nanh của tử xà Basilisk, mạnh bạo đâm xuyên cuốn nhật ký. Tiếng gào thét chói tai phát ra nghe như tiếng thét vui sướng khi được giải thoát.Harry vẫn còn nhớ mấy lời nói ẩn ý cảnh cáo của Draco. Lúc ấy cậu còn chê hắn phiền, thậm chí Hermione còn đấm vào mặt hắn một phát đau điếng. Chậc, tự nhiên cảm thấy tội lỗi ghê. Không biết bây giờ cậu ta như thế nào rồi nhỉ?"Em đang nghĩ gì mà vui thế?", Tom chạm ly với Harry, tiếng kim loại chạm vào nhau lôi cậu ra khỏi mớ suy nghĩ."Đang suy nghĩ về bé công kiêu ngạo ấy mà, không biết cậu ta như thế nào rồi nhỉ?""Chậc.", Tom nghiến răng bất mãn, tên nhóc thúi đó có gì hay ho mà Harry nhớ thương nó dữ vậy?"Đừng có tỏ thái độ như thế.", Harry liếc mắt, "Nhờ có nhóm của Draco mà anh mới được giải thoát đấy."Tất nhiên là Tom nhớ rồi, nếu không thì hắn cam chịu kiếp chung vợ này làm gì.Harry lắc lắc ly bia bơ, "Anh có nghĩ tới mọi chuyện xảy ra dạo gần đây là do thế lực hắc ám gây ra không?""Ồ! Chúng ta đồng liên tương thông thật đấy!"Harry phì cười bất lực, "Mọi manh mối đều là do anh dẫn đường tiết lộ cho tôi, giờ còn bày đặt đồng liên tương thông à.Tom vui vẻ ra mặt, "Em nhận ra rồi à! Cục cưng thông minh thật."Mọi việc rõ ràng như thế cậu còn không nhận ra được hay sao. Tự nhiên cảm thấy IQ bị sỉ vả.Bản nhạc đầu kết thúc, các cặp đôi lục đục kéo nhau xuống nghỉ mệt. Snape nhẹ nhàng ôm lấy Henry xoay một vòng, để Henry lọt vào lòng hắn. Snape dịu dàng lau lớp mồ hôi mỏng trên trán Henry cười hỏi, "Mệt không em? Chúng ta nghỉ một lát nhé!""Dạ.", Henry nở nụ cười mà cậu ta coi là rung động lòng người nhất, ngoan ngoãn trở về bàn tiệc vươn tay nhận lấy ly nước bí ngô Liliana đưa cho, "Cảm ơn chị.""Ngoan!", Liliana dịu dàng xoa xoa mái tóc rối bời của Henry, "Cả tháng chị không có ở đây, tên Potter kia có bắt nạt em không?""Chị đừng nói vậy chứ, anh Harry đâu có bắt nạt em đâu.", Henry phồng cái miệng nhỏ tỏ vẻ bất mãn."Rồi rồi, là chị nói sai. Xin lỗi em nhé!", Lilian bất lực với lòng tốt của Henry, em ấy quá thuần khiết. Ron lăng xăng chạy tới đưa cho Henry một hộp đầy ụ bánh, cậu ta nở nụ cười tỏa nắng nói: " Henry, Ginny mới làm bánh, con bé nhờ anh đem tới cho em nè.""Oa, mấy cái bánh này đẹp quá, em không nỡ ăn luôn á.", Henry nhận lấy hộp bánh, vui vẻ ngắm nghía không rời mắt.Harry đứng ở dãy bàn đối diện vô tình nhìn thấy cảnh tình thương mến thương trao nhau hộp bánh này, cậu kinh ngạc mở to mắt, không ngờ tới có ngày cậu được chứng kiến cảnh Ron cam tâm tình nguyện chia sẻ đồ ăn cho người khác đấy.'Bản nhạc một lần nữa vang lên, Nagini lôi kéo Hermione hòa mình vào vào các cặp đôi đang khiêu vũ, Nagini đặt tay lên vòng eo nhỏ của Hermione, mạnh mẽ kéo cô vào lồng ngực của mình, khoang mũi của Nagini lập tức được lấp đầy bởi hương hoa hồng. Nagini trầm giọng nói: "Hôm nay em đẹp lắm."Tom đỏ mắt ghen tị nhìn cảnh thân mật của hai cô nàng, lôi kéo kéo cậu vào nhảy cho bằng được.Harry với Tom nhịp nhàng đắm chìm vào điệu nhảy mà không nhận ra đôi mắt xám lạnh lẽo đang theo dõi hai người. Malfoy nhìn chằm chằm vào cảnh tay ôm trọn vòng eo thon gọn kia, chủ nhân của nó lâu lâu còn bóp cánh mông đầy đặn của Harry. Cổ họng Malfoy khô rát, lòng hắn trở nên ngứa ngáy. Đột nhiên một suy nghĩ muốn chặt đứt cánh tay đang ôm lấy Harry mà xé thành trăm mảnh.Cũng ở một góc khuất nào đó, Pansy bực bội gấp mạnh cái quạt nhỏ đáng thương, con nhỏ Hermione kia đúng là lẳng lơ mà. Mới mấy ngày trước còn luôn miệng nói yêu ả giờ lại tay trong tay cùng người khác. Nhìn cánh tay ôm lấy vòng eo nhỏ kia, Pansy chưa bao giờ muốn chặt tay người khác như bây giờ. Ngứa mắt ghê á.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com