Allgin Hijigin Redamancy
Hijikata nén đau mà cất bước đi tìm kiếm các cặp khác để tụ họp lại. Ánh sáng màu bạc đó trong hắn vẫn chưa bao giờ vụt tắt, Gintoki chỉ là tạm thời biến mất thôi. Chắc chắn tên đó vẫn còn hiện hữu trên thế gian này. Dù tên ngốc đầu bạc đó có lên thiên đàng hay xuống địa ngục, hắn cũng nhất quyết đuổi theo rồi ôm chặt người ấy vào lòng. Đi được một lúc, hắn bỗng chạm mặt 2 đứa nhóc nhà Yorozuya. Dù là còn hy vọng nhưng làm sao có thể nói rằng Gintoki đã biến mất với 2 đứa nhỏ này cơ chứ. Chúng nó đã từng đau khổ một lần rồi, bây giờ lại nhẫn tâm thông báo ông chủ của Yorozuya vừa mới tan biến đi sao? Hijikata còn chưa nghĩ ra cách trả lời xong thì Kagura đã lên tiếng trước:- Mayora, Gin-chan đâu? Hồi nãy anh ấy đi cùng ngươi mà?-Phải rồi Hijikata-san, hai người tách nhau ra rồi sao?Hijikata im lặng một hồi rồi cũng phải lên tiếng:-Tên đó, vừa nãy không biết vì sao linh hồn hắn bị tan biến rồi.Nét mặt của Kagura cùng Shinpachi kinh ngạc, xen lẫn trong đó là sự sợ hãi và tuyệt vọng. Cô bé ngay lập tức thả cây dù đang che mưa ra mà chạy đến nắm cổ áo hắn, gần như hét lên:-Ngươi nói thế là sao hả? Tại sao Gin-chan lại tan biến chứ? Rõ ràng... rõ ràng bà thầy bói kia nói khi đến đây, anh ấy có thể quay về với... tụi tôi cơ mà!Giọng cô bé run run như sắp khóc, Gintoki mà cô bé yêu quý lại một lần nữa biến mất. làm sao có thể kìm lại nước mắt bây giờ. Shinpachi đứng đằng sau run giọng hỏi:-Hijikata-san, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Làm ơn hãy kể lại rõ tình hình cho chúng tôi nghe.Cậu nhóc vừa nói vừa tiến lại gần can ngăn Kagura lại, Shinpachi cũng đã đến tuổi trưởng thành nên cậu biết phải kìm nén bản thân mình lại. Hijikata rút ra một điếu thuốc, vừa hút vừa kể lại câu chuyện vừa nãy, tất nhiên là bỏ qua màn tỏ tình nhau rồi. Kể xong, Hijikata kết luận một câu:-Đừng có thất vọng như vậy. Ông chủ của các ngươi không chỉ vì như vậy mà chết dễ dàng đâu. Bọn nhóc các ngươi không tin hắn à?Có vẻ câu nói của cục phó cũng góp phần thúc đẩy tinh thần một chút cho bọn nhỏ. Kagura lau đi nước mắt sắp ứa ra rồi nhanh chóng kéo Shinpachi với Hijikata đi. Một lần này nữa thôi, cô chọn cách tin tưởng vào Gintoki. Bởi vì anh đã nói là sẽ trở về mà! Đi được một đoạn thì trời cũng tạnh mưa. Nhưng ngay lúc đó, những tên lính thuộc Naraku từ đâu xuất hiện xông thẳng vào 3 người. Kagura vừa đánh bay một tên vừa lên tiếng hỏi:-Tại sao mấy tên Naraku này lại ở đây chứ? Shinpachi cũng không khỏi bất ngờ, cậu không nghĩ sau 2 năm mình lại phải gặp đội quân bất tử này một lần nữa. Hijikata cũng không ngoại lệ, nếu Naraku ở đây, chẳng lẽ Utsuro đang ở trên hành tinh này sao? Hắn định làm gì?Trong lúc cả 3 đang bận tham gia vào cuộc chiến thì phía bên Okita và Kamui cũng gặp một vị khách không ngờ. Đó là Umibouzu - người ba hói của Kamui và Kagura. 2 năm trước, mối quan hệ của hai cha con đã được hàn gắn lại nhưng cứ mỗi khi 2 người này gặp nhau là lại không tránh khỏi những trận đấu xã giao. Okita thì đứng nhìn hai con người đang đạp nhau qua lại. Sau khi đánh vài quyền, Kamui mới bắt đầu hỏi thăm ông bố của mình:-Tại sao ông lại ở đây vậy?-Hừ, thằng nhóc nhà ngươi cũng biết hỏi thăm ta à? Nghe nói Utsuro đang âm mưu làm gì đó với hành tinh này nên ta tới ngăn chặn hắn. Còn ngươi tới đây làm gì?-Tôi tới vì Gin-chan thôi, thân thể anh ấy đang ở đây.-Gin-chan? Thằng nhóc samurai đầu bạc?Kamui ngay sau đó cũng kể vắn tắt lại tình hình hiện tại của Gintoki. Umibouzu cũng bất ngờ, hồn thoát xác, rồi còn cả vụ chỉ có 7 người nhìn thấy, điều này thật kì lạ làm sao. Okita đang đứng nhìn hai cha con nói chuyện với nhau, bỗng dưng cậu cảm thấy ớn lạnh. Cái cảm giác này như lúc gặp Utsuro trên đảo khi giải cứu Kondo-san vậy. Okita ngước lên trên thì thấy một người đàn ông mặc đồ đen đang chạy xuống từ vách đá dựng thẳng. Có vẻ như mục tiêu hắn nhắm đến là hai cha con Yato đang nói chuyện kia. Umibouzu nhận ra nguy hiểm cận kề nên ngay lập tức đá Kamui qua một bên rồi tiếp chiêu với người đàn ông lạ mặt. Ông ba hói của Kagura nhận ra đó là Utsuro, xem ra hắn đã phát hiện ông ở đây nên mới đến diệt trừ. Kamui và Okita cũng không rảnh rang bởi vì ngay sau đó là những tên Naraku từ đâu tiến tới. Đối với hai tên sadist này thì đây cũng là một cơ hội tốt để họ có thể thoải mái chém giết những tên phá đám này. Phía bên kia, Utsuro cùng với Umibouzu đang đấu với nhau.-Utsuro tên khốn, mục đích của ngươi tới hành tinh này là gì?-Nhiều chuyện quá đấy Umibouzu. Chuẩn bị chết cùng hành tinh này đi.Những đòn đánh hướng về phía Utsuro ngày càng mạnh hơn nhưng tên quái vật này hầu như đỡ được hết. Những vết thương cũng mau chóng lành lại. Đúng là một con quái vật bất tử. Utsuro nhân lúc Umibozou lộ sơ hở, hắn đã nhanh tay dùng kiếm chém phăng cánh tay giả của ông. Kamui đang đánh nhau bên kia cũng ngay lập tức chạy lại đá thẳng vào mặt tên quái vật này những cũng bị hắn chặn lại chỉ bằng một tay. Utsuro nắm lấy chân Kamui rồi quăng thẳng vào vách đá gần đó. Trong lúc Kamui đang gây sự chú ý, Umibouzu đã dùng chiếc dù của mình cắt đứt cánh tay đang cầm kiếm của hắn. Utsuro cũng không bất ngờ gì, hắn ta chỉ mỉm cười một cách đầy ẩn ý rồi nói:-Con trai của Umibouzu và tên nhóc tóc nâu đằng kia, các ngươi có tình cảm với Sakata Gintoki nhỉ?Cả hai người được nhắc đến hơi khựng lại, sao hắn lại biết được. Hắn lại tiếp tục nói:-Thật đáng tiếc làm sao. Nếu các ngươi cứ để hắn ở Trái Đất thì yên tâm bên nhau rồi, không ngờ lại ngu ngốc đến đây và cái giá phải trả là linh hồn tên đó sẽ tan biến mãi mãi. Nơi đây sẽ là nấm mồ của hắn cùng các ngươi.Kamui cùng với Okita mở to mắt, hắn nói như vậy nghĩa là khi Gintoki đến đây thì anh sẽ chết sao? Okita đang chém mấy tên Naraku và Kamui đang trong vách đá cùng lao tới áp sát lấy Utsuro, ánh mắt giận dữ gằn giọng:-Nói cái gì vậy hả? Đừng tưởng nói nhảm vài câu là bọn ta sẽ tin ngươi.-Tùy các ngươi, nên nhớ người thầy bói mà các ngươi tin tưởng đó là người của ta. Nếu muốn thì cứ hỏi tên cục phó của ngươi đang chạy đến đây kìa.Okita liếc mắt ra đằng sau. Đúng thật là có Hijikata, nhỏ tàu với giá để kính. Nhưng tuyệt nhiên không có một chút bóng dáng của Danna mà cậu yêu đâu cả."Danna/Gin-chan, anh thật sự đã...?"Mọi người nhớ vote ủng hộ nha!03122021
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com