Allga Taegi Abo Small Shortfic 16 18 Flowers Sunshine
Gia tộc Kim, nơi hội tụ những con người quyền lực và giàu có bậc nhất Đông Nam Á, một dòng tộc sỡ hữu khối tài sản kết sù tiêu sài ba đời không hết, sự sa hoa và quá sức cao quý khiến những kẻ mang họ Kim được sinh ra từ đây trở nên ảm đạm với xã hội, họ chỉ cần những Alpha tài giỏi, những đứa trẻ vừa ra đời đã ở vạch đích nhưng lại mang trên người trọng trách của cả một gia tộc khổng lồ. Kim Taehyung chính là điển hình của một đứa trẻ được ngậm thìa vàng từ khi chưa đầy ngày sinh, tiểu thiếu gia của nhà họ Kim, một Alpha có đôi mắt màu lục sậm.
Nói đến cái xã hội phân biệt đối xử này nếu nằm ở tầng đáy của xã hội là những Omega nam thì cấp bậc đứng trên tất cả chính là một đứa trẻ Alpha may mắn có được đôi đồng tử màu lục. Kim Taehyung từ rất sớm đã nhận thức được ngôi vị của mình, cậu được tôn sùng đến mức khó tin và dường như kim chưa bao giờ bận tâm đến cái lẽ thường tình đó nếu sự cố đáng tiếc ấy không xảy ra.
Thời gian cứ trôi như thế cho đến khi đứa em trai đáng thương của cậu ra đời, thằng bé nhỏ hơn cậu bốn tuổi và mang cái tên do cả dòng tộc đặt với một sự kì vọng không hề nhỏ...
'Kim Eun Hee'
Khoảnh khắc vật tròn tròn được gọi là Eun Hee kia lần đầu tiên mở đôi mắt to ngập nước ngước nhìn cậu thì Taehyung đã quyết định dành cả đời để bảo bọc cho đứa em nhỏ đáng yêu này, một mực thương yêu ôm trọn em trong vòng tay non nớt, tâm tư vô thức chỉ muốn xem em như một thiên sứ trên trời mà quý trọng.
Ban đầu, Eun Hee rất được mọi người yêu thương, coi em như bảo bối nhưng chẳng được bao lâu bất hạnh đột nhiên kéo đến, sau ngày ra đời được nữa năm cả gia tộc Kim nhận ra Eun Hee vô tội là một omega nam, em đã suýt nữa bị ba mẹ vứt bỏ tại cô nhi viện nếu Taehyung không điên cuồng trốn khỏi nhà để tìm đứa em trai duy nhất của mình. Mặc kệ mọi chỉ trích của người khác, bỏ qua lời mắng chửi thậm tệ của ba mẹ đến Eun Hee cậu chỉ ngồi đó gói gọn em vào lòng, thu trọn nụ cười ngây ngô không vướng bụi trần của Eun Hee. Taehyung như một sinh vật kí sinh luôn bên cạnh bảo vệ em suốt 24/24, thỉnh thoảng thấy em khóc thút thít cả đêm vì nhớ vòng tay mẹ mà lòng cậu quặn thắt, Taehyung được yêu thương, chiều chuộng bao nhiêu thì Eun Hee lại bị ghẻ lạnh, chán ghét bấy nhiêu! Thằng bé vốn dĩ không có tội!
Eun Hee sống cùng anh trai, từ từ khôn lớn, mỗi lần phát tình đều có thuốc ức chế bên cạnh nên cuộc sống của cả hai trôi qua rất yên bình, đứa em trai năm nào còn khóc oa oa trong lòng cậu nay đã lớn hơn và xinh xắn hơn rất nhiều rồi! So với bao Omega nữ ngoài kia họ cùng Eun Hee chính là chẳng bằng một cọng cỏ ngoài đồng, khuôn mặt khả ái hơn người, xinh đẹp một cách khó diễn tả. Eun Hee nhận thức được thân phận của mình nên em hầu như chưa bao giờ trở về gia tộc Kim, bản thân lặng lẽ ở bên cạnh Taehyung suốt 16 năm, bên trong ẩn dấu một cỗ tổn thương không thể cất thành lời nhưng vẫn dấu nhẹm đi trước mặt anh trai cố gắng cười thật nhiều.
Taehyung năm ấy đã được 20, chương trình đại học hay cao học đều đã hoàn thành từ sớm, cậu bắt đầu đến công ty làm việc dù chẳng có chút hứng thú nào với nó nhưng vì đứa em nhỏ mọi việc từ dễ đến khó cậu đều có thể làm, sự bận bịu cũng khiến Taehyng trong giây lát để quên mất đứa em nhỏ. Kim Eun Hee còn đang học cấp 3, thường ngày biết anh hai không có thời gian nghỉ ngơi nên cũng không có ý định nói lên những suy nghĩ trong lòng, đâu ai biết Eun Hee đã phải trải qua những gì.
Vì một sự cố nào đó cả ngôi trường Eun Hee đang theo học đều biết được thân phận Omega nam của em, Eun Hee đã phải chịu những gì, đã bị đối xử tàn bạo như thế nào dưới những lời đồn đại, những câu từ sỉ vả không chút thương tiếc. Họ đánh đập, ghê tởm và cô lập em, sẵn sàng chìm sâu thân thể gầy gò dưới tận đáy của những cơn ác mộng u tối nhất, khoảnh khắc khi em vừa đau đớn khóc nấc vừa lau đi những vết sơn chửi rủa của bao kẻ từng mang hai tiếng "bạn bè" ngoài kia thì... giới hạn cuối cùng đã bị phá vỡ không còn một mảnh vụn (cre: Bi thương ngược dòng thành sông) ,từng chút từng chút một họ mang linh hồn... thậm chí là cả sinh mạng của em đi, đến lúc Taehyung lao tới muốn bao bọc lấy đứa nhỏ đáng thương kia thì mọi chuyện đã vượt quá tầm với, cơ thể của em an an ổn ổn nằm trong vòng tay cậu đã lạnh toát, hương hoa ly năm ấy tan biến trong những nỗi uất nghẹn không thể thốt thành lời. Eun Hee nhỏ bé của cậu đã tự tử khi em vừa tròn mười sáu, cuộc đời ngắn ngủi của em thấm đẫm bởi tủi khổ và cô quạnh...
có lẽ...
...cái chết chính là con đường đẹp nhất đối với em...
Nuốt đi ngàn nỗi cay đắng Kim Taehyung âm thầm điều tra ra kẻ đã tiết lộ thân phận của Eun Hee cho người khác cũng là kẻ đã đẩy em sa vào con đường dẫn đến vực sâu thâm thẩm không lối thoát kia, kẻ thâm độc đứng sau tất cả...
"Hwang Mihi."
END CHAP.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com