Allchifuyu Tr Be Con Dong Co Lanh Khong
Có yếu tố 18+ cân nhắc trước khi xem.
.......Chifuyu nằm dài trên chiếc sofa tại phòng khách, đôi mắt xanh nắm lại đầy mệt mỏi cùng mái tóc đen xõa xuống gương mặt trắng bệch. Cơ thể Chifuyu giờ đây mệt mỏi hơn bình thường, nhiệm vụ sáng nay thật sự đã khiến Chifuyu tiêu hao hết tất cả tinh lực của bản thân. Bây giờ Chifuyu chỉ muốn ngủ thôi.Nhưng có lẽ ông trời không cho Chifuyu được toại nguyện, một cỗ cơ thể có sức nặng không nhỏ đổ ập lên người em. Khiến Chifuyu phải nhíu mày vì nghẹt thở. "Gì vậy?! Tránh ra đi!" "Không muốn!"Hơi thở ấm nóng, cùng giọng nói trầm ngọt thi nhau rót vào tai Chifuyu, khiến em rùng mình. Đôi tai nhỏ đỏ lên một cách lạ thường, Chifuyu cố gắng dùng bàn tay nhỏ của mình để đẩy người phía trên ra. Nhưng có vẻ điều này là không thể."Mikey! Em mệt lắm, tránh ra đi mà!"Mikey cong môi, tay không yên phận mò vào trong chiếc áo sơ mi của em. Xoa nắn hai hạt đậu đỏ hồng."Ưm! Mikey, dừng lại đi....!"Mikey bỏ ngoài tai lời Chifuyu nói, bàn tay hư hỏng tiếp tục chơi đùa vùng ngực của Chifuyu. Lưỡi đưa ra liếm nhẹ lên vành tai của em.Chifuyu khẽ rên, em đưa tay túm chặt chiếc gối kê, cả khuôn mặt và vành tai đều đỏ lên."Chifuyu!"Mikey ghé sát tai Chifuyu, giọng nói trầm thấp vang lên khiến em không khỏi rùng mình."Chifuyu à! Cho anh nhé!""Ư...."Chifuyu chưa kịp trả lời đã bị nụ hôn bất ngờ của Mikey tấn công. Đôi tay nhỏ của em túm chặt lấy tấm lưng rắn chắc của cậu. Miệng phát ra những tiếng rên vô nghĩa.Chifuyu bắt đầu thở dốc, em đưa tay lên che đi gương mặt đang chìm vào dục vọng của mình. Đôi mắt xanh phủ đầy hơi sương, khóe mắt chảy ra những giọt lệ tình quyến rũ."Mikey! Nhanh lên, em không chịu nổi nữa! Áh...."Chifuyu lấy tay che miệng, cố gắng để kiềm đi tiếng rên. Mikey vẫn luôn chăm chú nhìn em, hai ngón tay ở trong hậu huyệt không ngừng mò mẫn khám phá. Đôi mắt đen chưa đầy dục vọng, tiếng thở nặng nề, và ánh nhìn chăm chăm của Mikey. Khiến Chifuyu cảm tưởng như mình sẽ bị ăn không còn mảnh xương."Áh...."Mikey bất ngờ rút hai ngón tay của mình ra, khiến Chifuyu phải rên lên một cách bất ngờ. Mikey cầm lấy tay của Chifuyu, cho em chạm vào cậu bé đang căng trướng lên."Chifuyu! Muốn không?!"Chifuyu nuốt nước bọt, em nhắm mắt lại quay đầu sang nơi khác, đôi tai đỏ lên trong thấy. Em gật gật đầu, gương mặt bị che hoàn toàn bởi chiếc gối ở sofa.Mikey mỉm cười, cậu đưa tay kéo khóa xuống, giải thoát cho cậu bé đang căng trướng."Chifuyu! Anh cho vào nhé!""Ừm!!"Mikey vuốt nhẹ mái tóc của Chifuyu ra sau đầu, đồng thời trao một nụ hôn nhẹ lên trán của em."Chifuyu chịu đau chút nhé!"Nói rồi Mikey nhẹ nhàng đưa cậu bé của mình vào trong Chifuyu, đôi tay không ngừng vuốt ve khuôn mặt đang nhăn lại của Chifuyu."Chifuyu, thả lỏng chút nào! Không sao đâu!"Chifuyu mắt nhắm nghiền, đôi tay nhỏ bấu lấy bờ vai của Mikey, để lại đó những vệt cào đỏ.Đầu óc lúc này của Chifuyu hoàn toàn trở nên trắng xóa, em không nghĩ được gì cả, chỉ có thể mặc cho Mikey sai khiến cơ thể mình. Cậu bé của Mikey đã hoàn toàn vào bên trong Chifuyu, to và thô khiến em gồng mình lên để đón lấy."Mikey...to quá..Hức!!"Mikey gần như đã mất hết lý trí, không ngừng đưa đẩy vào trong Chifuyu. Không chút lưu tình."Chậm...hức...chậm lại!"Mikey hôn lên khóe mắt đang chảy lệ của em, bên dưới không ngừng luận động bên trong Chifuyu. Cậu bé càng lúc càng đâm vào sâu hơn, khiến Chifuyu chỉ có thể cầu xin được buông tha."Chifuyu! "Mikey khẽ gầm lên một tiếng, dòng tinh ấm nóng chảy vào sâu bên trong Chifuyu. Nhưng cậu bé bên trong không có dấu hiệu sẽ xỉu xuống, mà còn phấn khích hơn."Mikey! Em...không chịu nổi nữa...Hức!""Nốt lần này thôi Chifuyu!"
......Chifuyu mệt mỏi mở đôi mắt xanh, cơ thể em lúc này không có gì ngoài sự mệt mỏi và đau nhức, nhất là vùng eo.Chifuyu lục đục ngồi dậy khỏi chiếc giường, em tiến vào nhà tắm, ngắm nhìn cần cổ vẫn còn nguyên vẹn mà thầm thở phào."Mikey xem ra anh vẫn còn có tình người!"Sau ba mươi phút vệ sinh cá nhân, Chifuyu đi ra ngoài, chỉnh lại vạt áo vest của mình, rồi tiến đến bên giường, hôn lên mái tóc vàng của Mikey."Ngủ ngon! Em đi trước đây!"
......Chiếc xe đen rời khỏi gara của căn chung cư ngoại thành Tokyo. Chifuyu phi trên con đường cao tốc đến bến cảng Shinagawa. "Sắp đến rồi! Không, tao đi một mình. Tí hội ngộ với Mitsuya, biết rồi không sao!"Chifuyu nói vọng vào chiếc tai nghe bluetooth. Gương mặt hơi đanh lại, không còn dáng vẻ thản nhiên như mọi ngày."Tao sẽ sống mà! Cớm không làm gì được tao đâu!"Chifuyu khẽ sờ lên chiếc vòng màu đỏ trên tay, đôi mắt ánh lên vẻ dịu dàng."Tao còn về để nấu cơm cho Mikey chứ!"
.....Chiếc xe dừng lại ở bến càng Shinagawa, Chifuyu đi xuống trên tay là chiếc cặp táp màu xanh đen. Em đi thẳng đến chỗ nhóm người đang đứng, tiện tay đưa chiếc cặp táp cho chàng trai với mài tóc màu khói tím."Mitsuya!""Chifuyu! Đến rồi à!"Mitsuya nhanh tay đón lấy chiếc cặp táp, anh mở ra kiểm tra đồ bên trong chiếc sự chứng kiến của mọi người."Đủ rồi! Giờ mày muốn chuyển tiền hay đưa tiền mặt!"Gã đàn ông với mái đầu trọc lóc, nhìn chằm chằm vào chiếc cặp táp. Sau đó gã lại chuyển ánh nhìn đến cậu trai vừa mới xuống xe kia."Đưa tiền mặt!"Nói rồi gã búng tay, gọi đám đàn em bước lên, lần lượt mở những chiếc vali đen trên tay."Mười triệu yên! Mỗi vali là một triệu, không thiếu vali nào đâu!"Chifuyu đánh mắt nhìn những chiếc vali phía đối diện. Bên trong không có gì ngoài tiền, và xem độ dày của các xếp tiền kia, thì coi như lời của gã đúng."Được! Việc này coi như kết thúc ở đây! Chuyển hàng!"Sau khi sắp xếp xong tất cả mọi thứ, Chifuyu sai người đem những vali tiền xếp vào cốp xe của Mitsuya. Còn em thì thong thả đi lên chiếc xe đen của mình, rời khỏi nơi bến cảng Shinagawa.
....Mikey ngồi trên chiếc sofa của phòng họp, đối diện cậu là chàng trai với đôi kính gọng vàng, đôi mắt sắc nhọn như nhìn thấu được mọi thứ."Sao nay mày rảnh mà đến đây vậy, Kisaki!""Chỉ là nhớ mày nên đến thôi mà!"Kisaki khẽ cười, gã như đang chờ một điều gì đó xảy đến vậy."Vậy ngồi yên đi, tao lười quản mày!"Mikey cầm chiếc cốc cà phê lên, khẽ nhấp một ngụm, mùi vị đắng ngắt và hương thơm của cà phê len lỏi trong khoang miệng của cậu."Đắng quá!"Cậu khẽ nhíu mày, nhưng sau đó liền dãn ra khi cảm nhận được ít vị ngọt nơi đầu lười. "Có vẻ ly cà phê này rất hợp khẩu vị của mày!"Mikey nhìn Kisaki, cậu định nói gì đó nhưng bất chợt tiếng điện thoại reo lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu. Nhìn dòng chữ hiển thị trên điện thoại, Mikey không nói gì, khuấy nhẹ cốc cà phê rồi bắt máy."Alo! Mitsuya!"Giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên chút hoảng hốt và sợ hãi."Mikey! Chifuyu mất tích rồi!""Cái...."Mikey còn chưa nói xong, cơn đau ở phía sau gáy bất chợt ập đến. Cậu đổ người xuống phía trước, đôi mắt lờ mờ nhìn đến người ngồi đối diện."Trò chơi kết thúc!"
.......Chifuyu nằm dài trên chiếc sofa tại phòng khách, đôi mắt xanh nắm lại đầy mệt mỏi cùng mái tóc đen xõa xuống gương mặt trắng bệch. Cơ thể Chifuyu giờ đây mệt mỏi hơn bình thường, nhiệm vụ sáng nay thật sự đã khiến Chifuyu tiêu hao hết tất cả tinh lực của bản thân. Bây giờ Chifuyu chỉ muốn ngủ thôi.Nhưng có lẽ ông trời không cho Chifuyu được toại nguyện, một cỗ cơ thể có sức nặng không nhỏ đổ ập lên người em. Khiến Chifuyu phải nhíu mày vì nghẹt thở. "Gì vậy?! Tránh ra đi!" "Không muốn!"Hơi thở ấm nóng, cùng giọng nói trầm ngọt thi nhau rót vào tai Chifuyu, khiến em rùng mình. Đôi tai nhỏ đỏ lên một cách lạ thường, Chifuyu cố gắng dùng bàn tay nhỏ của mình để đẩy người phía trên ra. Nhưng có vẻ điều này là không thể."Mikey! Em mệt lắm, tránh ra đi mà!"Mikey cong môi, tay không yên phận mò vào trong chiếc áo sơ mi của em. Xoa nắn hai hạt đậu đỏ hồng."Ưm! Mikey, dừng lại đi....!"Mikey bỏ ngoài tai lời Chifuyu nói, bàn tay hư hỏng tiếp tục chơi đùa vùng ngực của Chifuyu. Lưỡi đưa ra liếm nhẹ lên vành tai của em.Chifuyu khẽ rên, em đưa tay túm chặt chiếc gối kê, cả khuôn mặt và vành tai đều đỏ lên."Chifuyu!"Mikey ghé sát tai Chifuyu, giọng nói trầm thấp vang lên khiến em không khỏi rùng mình."Chifuyu à! Cho anh nhé!""Ư...."Chifuyu chưa kịp trả lời đã bị nụ hôn bất ngờ của Mikey tấn công. Đôi tay nhỏ của em túm chặt lấy tấm lưng rắn chắc của cậu. Miệng phát ra những tiếng rên vô nghĩa.Chifuyu bắt đầu thở dốc, em đưa tay lên che đi gương mặt đang chìm vào dục vọng của mình. Đôi mắt xanh phủ đầy hơi sương, khóe mắt chảy ra những giọt lệ tình quyến rũ."Mikey! Nhanh lên, em không chịu nổi nữa! Áh...."Chifuyu lấy tay che miệng, cố gắng để kiềm đi tiếng rên. Mikey vẫn luôn chăm chú nhìn em, hai ngón tay ở trong hậu huyệt không ngừng mò mẫn khám phá. Đôi mắt đen chưa đầy dục vọng, tiếng thở nặng nề, và ánh nhìn chăm chăm của Mikey. Khiến Chifuyu cảm tưởng như mình sẽ bị ăn không còn mảnh xương."Áh...."Mikey bất ngờ rút hai ngón tay của mình ra, khiến Chifuyu phải rên lên một cách bất ngờ. Mikey cầm lấy tay của Chifuyu, cho em chạm vào cậu bé đang căng trướng lên."Chifuyu! Muốn không?!"Chifuyu nuốt nước bọt, em nhắm mắt lại quay đầu sang nơi khác, đôi tai đỏ lên trong thấy. Em gật gật đầu, gương mặt bị che hoàn toàn bởi chiếc gối ở sofa.Mikey mỉm cười, cậu đưa tay kéo khóa xuống, giải thoát cho cậu bé đang căng trướng."Chifuyu! Anh cho vào nhé!""Ừm!!"Mikey vuốt nhẹ mái tóc của Chifuyu ra sau đầu, đồng thời trao một nụ hôn nhẹ lên trán của em."Chifuyu chịu đau chút nhé!"Nói rồi Mikey nhẹ nhàng đưa cậu bé của mình vào trong Chifuyu, đôi tay không ngừng vuốt ve khuôn mặt đang nhăn lại của Chifuyu."Chifuyu, thả lỏng chút nào! Không sao đâu!"Chifuyu mắt nhắm nghiền, đôi tay nhỏ bấu lấy bờ vai của Mikey, để lại đó những vệt cào đỏ.Đầu óc lúc này của Chifuyu hoàn toàn trở nên trắng xóa, em không nghĩ được gì cả, chỉ có thể mặc cho Mikey sai khiến cơ thể mình. Cậu bé của Mikey đã hoàn toàn vào bên trong Chifuyu, to và thô khiến em gồng mình lên để đón lấy."Mikey...to quá..Hức!!"Mikey gần như đã mất hết lý trí, không ngừng đưa đẩy vào trong Chifuyu. Không chút lưu tình."Chậm...hức...chậm lại!"Mikey hôn lên khóe mắt đang chảy lệ của em, bên dưới không ngừng luận động bên trong Chifuyu. Cậu bé càng lúc càng đâm vào sâu hơn, khiến Chifuyu chỉ có thể cầu xin được buông tha."Chifuyu! "Mikey khẽ gầm lên một tiếng, dòng tinh ấm nóng chảy vào sâu bên trong Chifuyu. Nhưng cậu bé bên trong không có dấu hiệu sẽ xỉu xuống, mà còn phấn khích hơn."Mikey! Em...không chịu nổi nữa...Hức!""Nốt lần này thôi Chifuyu!"
......Chifuyu mệt mỏi mở đôi mắt xanh, cơ thể em lúc này không có gì ngoài sự mệt mỏi và đau nhức, nhất là vùng eo.Chifuyu lục đục ngồi dậy khỏi chiếc giường, em tiến vào nhà tắm, ngắm nhìn cần cổ vẫn còn nguyên vẹn mà thầm thở phào."Mikey xem ra anh vẫn còn có tình người!"Sau ba mươi phút vệ sinh cá nhân, Chifuyu đi ra ngoài, chỉnh lại vạt áo vest của mình, rồi tiến đến bên giường, hôn lên mái tóc vàng của Mikey."Ngủ ngon! Em đi trước đây!"
......Chiếc xe đen rời khỏi gara của căn chung cư ngoại thành Tokyo. Chifuyu phi trên con đường cao tốc đến bến cảng Shinagawa. "Sắp đến rồi! Không, tao đi một mình. Tí hội ngộ với Mitsuya, biết rồi không sao!"Chifuyu nói vọng vào chiếc tai nghe bluetooth. Gương mặt hơi đanh lại, không còn dáng vẻ thản nhiên như mọi ngày."Tao sẽ sống mà! Cớm không làm gì được tao đâu!"Chifuyu khẽ sờ lên chiếc vòng màu đỏ trên tay, đôi mắt ánh lên vẻ dịu dàng."Tao còn về để nấu cơm cho Mikey chứ!"
.....Chiếc xe dừng lại ở bến càng Shinagawa, Chifuyu đi xuống trên tay là chiếc cặp táp màu xanh đen. Em đi thẳng đến chỗ nhóm người đang đứng, tiện tay đưa chiếc cặp táp cho chàng trai với mài tóc màu khói tím."Mitsuya!""Chifuyu! Đến rồi à!"Mitsuya nhanh tay đón lấy chiếc cặp táp, anh mở ra kiểm tra đồ bên trong chiếc sự chứng kiến của mọi người."Đủ rồi! Giờ mày muốn chuyển tiền hay đưa tiền mặt!"Gã đàn ông với mái đầu trọc lóc, nhìn chằm chằm vào chiếc cặp táp. Sau đó gã lại chuyển ánh nhìn đến cậu trai vừa mới xuống xe kia."Đưa tiền mặt!"Nói rồi gã búng tay, gọi đám đàn em bước lên, lần lượt mở những chiếc vali đen trên tay."Mười triệu yên! Mỗi vali là một triệu, không thiếu vali nào đâu!"Chifuyu đánh mắt nhìn những chiếc vali phía đối diện. Bên trong không có gì ngoài tiền, và xem độ dày của các xếp tiền kia, thì coi như lời của gã đúng."Được! Việc này coi như kết thúc ở đây! Chuyển hàng!"Sau khi sắp xếp xong tất cả mọi thứ, Chifuyu sai người đem những vali tiền xếp vào cốp xe của Mitsuya. Còn em thì thong thả đi lên chiếc xe đen của mình, rời khỏi nơi bến cảng Shinagawa.
....Mikey ngồi trên chiếc sofa của phòng họp, đối diện cậu là chàng trai với đôi kính gọng vàng, đôi mắt sắc nhọn như nhìn thấu được mọi thứ."Sao nay mày rảnh mà đến đây vậy, Kisaki!""Chỉ là nhớ mày nên đến thôi mà!"Kisaki khẽ cười, gã như đang chờ một điều gì đó xảy đến vậy."Vậy ngồi yên đi, tao lười quản mày!"Mikey cầm chiếc cốc cà phê lên, khẽ nhấp một ngụm, mùi vị đắng ngắt và hương thơm của cà phê len lỏi trong khoang miệng của cậu."Đắng quá!"Cậu khẽ nhíu mày, nhưng sau đó liền dãn ra khi cảm nhận được ít vị ngọt nơi đầu lười. "Có vẻ ly cà phê này rất hợp khẩu vị của mày!"Mikey nhìn Kisaki, cậu định nói gì đó nhưng bất chợt tiếng điện thoại reo lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu. Nhìn dòng chữ hiển thị trên điện thoại, Mikey không nói gì, khuấy nhẹ cốc cà phê rồi bắt máy."Alo! Mitsuya!"Giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên chút hoảng hốt và sợ hãi."Mikey! Chifuyu mất tích rồi!""Cái...."Mikey còn chưa nói xong, cơn đau ở phía sau gáy bất chợt ập đến. Cậu đổ người xuống phía trước, đôi mắt lờ mờ nhìn đến người ngồi đối diện."Trò chơi kết thúc!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com