Allbin Mua Dong Dua Anh Den
Hyuk: Dao?Hyuk nhìn thấy dao dưới gối cậu mà giật mìnhHyuk: Có khi nào anh ấy uống thuốc tự tử không được liền tìm cách khác không? " Hyuk nhìn cây dao trong tay mà lẩm bẩm "Cạch Cánh cửa mở ra khiến hyuk giật mình vội dấu cây dao ra sau lưngLew: Anh làm gì mà giật mình dữ vậy Jaewon: Anh làm gì mờ ám đúng không?Hai người bước vào nhìn Hyuk nói. Hyuk khi thấy là 2 đứa em của mình liền thở phào nhẹ nhõmHyuk: Đóng cửa lại điHọ nghe vậy cũng đóng cửa lại rồi nhìn Hyuk, Hyuk liền cầm con dao leo xuống dướiLew: Anh đi ngủ mà đem dao vô đây làm gì thế?Hyuk: Không phải của anhJaewon: Vậy của ai?Hyuk: Hanbin Jaewon: HảLew: HảHyuk: Nhỏ nhỏ thôi lại đây chúng ta nói chuyện xíuHọ tụ lại giường của Lew ngồi xuống thì thầm to nhỏLew: Anh tìm nó được ở đâu vậyHyuk: Dưới gối hanbin đó Jaewon: Có khi anh ấy tìm thời cơ sát hại hết chúng ta không?Hyuk: Xem phim hành động ít thôi "Hyuk đánh lên đùi Jaewon cảnh cáo"Lew: Có khi nào anh ấy tìm cách khác để tự tử khôngHyuk: Anh cũng nghĩ giống em đóJaewon: Vậy giờ chúng ta phải làm sao?Một không gian im lặng bao trùm cả phòngHyuk: Anh nghĩ có vẻ tâm lý anh ấy không được ổn nên mới tìm cách tự tử, bây giờ chúng ta tìm mọi cách để anh ấy thoải mái vui vẻ, suy nghĩ thoáng hơn, và tuyệt đối đừng nói mấy câu nặng lời với anh ấyLew: Đúng anh Hyuk nói cũng có lý, dù gì bây giờ anh ấy cũng không làm gì ảnh hưởng đến chúng ta, bây giờ cứ coi anh ấy như một người anh mà đối xửJaewon: nhưng...Hyuk: Anh biết em không ưa anh ấy tụi anh cũng không thích anh ấy nhưng cố đi, chỉ khi đủ 7 người mới là Tempest còn vắng đi một người thì chỉ là những cái tên thôiJaewon: được rồi em sẽ cốLew: Không phải cố hay không, cậu không nghe anh ấy nói hồi sáng à, thà không quan tâm chứ đừng giả tạo quan tâmJaewon: tối biết rồi Cạch Bọn họ giật mình nhìn ra cửa Hyuk: Muộn rồi anh qua đây là gì thế? " Hyuk cười nhẹ nhàng nói "Hyeongseop: Hanbin đâu? không có trong phòng àHyuk: anh ấy khi nãy vào uống thuốc rồi đi ra ngoài rồiHyeongseop: Ồ vậy các em nghỉ ngơi đi, ngủ ngonHyeongseop khi không thấy được người mình muốn tìm liền nhanh tạm biệt rồi đóng cửa lạiBên trong căn phòng 3 người nhìn nhau khó hiểuHyuk lúc này trầm ngâm suy nghĩ gì đó từ từ đi lên giường hanbin nằm xuốngHyuk: * Có vẻ có sự thay đổi rồi nhỉ *
_______________Hyeongseop đi xuống nhà kiếm vẫn không thấy hanbin đâu, nhà bếp, nhà vệ sinh đều không có một aiHyeongseop tìm mãi không thấy thì nhớ ra còn một chỗ mình vẫn chưa kiếm, hyeongseop liền đi nhanh lên tầng thượngHanbin vì chán quá nên đi lên tầng thượng hóng gió, anh bước lên thấy có một cái xích đu ngay đó thì liền nhớ đến kết truyện của anh từng đọc, kết truyện là hyeongseop ngồi giữa xích đu đó còn 5 người đứng phía sau cùng nhau ngắm saoAnh lắc đầu bỏ đi suy nghĩ đó nhưng hanbin lại nhớ mấy đứa nhỏ ở thế giới thực, ở thế giới của anh ngay chỗ đó có 1 cái bàn và 7 cái ghế, sau khi tập luyện hay sau chạy lịch trình dầy đặc thì cả 7 sẽ lên đi cùng nhau tâm sự giải tỏa những mệt mỏiHanbin: Hazzzhanbin đi đến ngồi xuống xích đu ngước lên bầu trời, hôm nay không có sao nhưng mặt trăng hôm nay rất tròn và sáng, mỗi khi mệt mỏi hay bận lòng gì đó hanbin luôn nhìn lên bầu trời, nó giúp anh thoải mái hơn vui vẻ hơnTạch Hanbin đưa điện thoại lên chụp một tấm" Ảnh ": Hôm nay mọi người thế nào? dù thế nào đi nửa thì mình vẫn luôn yêu các bạn 💙Hanbin cười hài lòng bỏ điện thoại xuống sau khi đăng ảnh, vì từ khi anh nhập viện và về đến giờ anh vẫn chưa có động thái gì , anh sợ mọi người sẽ còn lo lắng cho mình nên đã đăng lên để 1 phần nào đó an ủi mọi ngườiHanbin luôn vậy, luôn sống tình cảm nghĩ đến cảm nhận của mọi người, một người luôn tích cực vui vẻ vô tư như anh mà từ khi xuyên vào đây anh lại sống trầm lặng đến đáng sợ, có vẻ là mấy đứa kia không thích anh khiến anh khó chịu ấm ức hay do anh nhớ mấy đứa nhỏ kia của anhHanbin mãi suy nghĩ mà ngã xuống xích đu ngủ quên lúc nào không hay_________________________
Xem trang phục RTK tuần sau mà trầm lặng, trời ơi nhìn nó 3 chấm cạn lời không biết diễn tả sao, nhưng được cái hanbin dễ thương phồng má cưng thì thôiNgoan xinh yêu 😍
_______________Hyeongseop đi xuống nhà kiếm vẫn không thấy hanbin đâu, nhà bếp, nhà vệ sinh đều không có một aiHyeongseop tìm mãi không thấy thì nhớ ra còn một chỗ mình vẫn chưa kiếm, hyeongseop liền đi nhanh lên tầng thượngHanbin vì chán quá nên đi lên tầng thượng hóng gió, anh bước lên thấy có một cái xích đu ngay đó thì liền nhớ đến kết truyện của anh từng đọc, kết truyện là hyeongseop ngồi giữa xích đu đó còn 5 người đứng phía sau cùng nhau ngắm saoAnh lắc đầu bỏ đi suy nghĩ đó nhưng hanbin lại nhớ mấy đứa nhỏ ở thế giới thực, ở thế giới của anh ngay chỗ đó có 1 cái bàn và 7 cái ghế, sau khi tập luyện hay sau chạy lịch trình dầy đặc thì cả 7 sẽ lên đi cùng nhau tâm sự giải tỏa những mệt mỏiHanbin: Hazzzhanbin đi đến ngồi xuống xích đu ngước lên bầu trời, hôm nay không có sao nhưng mặt trăng hôm nay rất tròn và sáng, mỗi khi mệt mỏi hay bận lòng gì đó hanbin luôn nhìn lên bầu trời, nó giúp anh thoải mái hơn vui vẻ hơnTạch Hanbin đưa điện thoại lên chụp một tấm" Ảnh ": Hôm nay mọi người thế nào? dù thế nào đi nửa thì mình vẫn luôn yêu các bạn 💙Hanbin cười hài lòng bỏ điện thoại xuống sau khi đăng ảnh, vì từ khi anh nhập viện và về đến giờ anh vẫn chưa có động thái gì , anh sợ mọi người sẽ còn lo lắng cho mình nên đã đăng lên để 1 phần nào đó an ủi mọi ngườiHanbin luôn vậy, luôn sống tình cảm nghĩ đến cảm nhận của mọi người, một người luôn tích cực vui vẻ vô tư như anh mà từ khi xuyên vào đây anh lại sống trầm lặng đến đáng sợ, có vẻ là mấy đứa kia không thích anh khiến anh khó chịu ấm ức hay do anh nhớ mấy đứa nhỏ kia của anhHanbin mãi suy nghĩ mà ngã xuống xích đu ngủ quên lúc nào không hay_________________________
Xem trang phục RTK tuần sau mà trầm lặng, trời ơi nhìn nó 3 chấm cạn lời không biết diễn tả sao, nhưng được cái hanbin dễ thương phồng má cưng thì thôiNgoan xinh yêu 😍
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com