TruyenHHH.com

[ AllBaku ]_ A brilliant journey_

#2_Nơi đất khách quê người

KhnhNguyn382173


🚫Lưu ý❌: Trong truyện có từ ngữ tục tĩu quá mức cho phép vui lòng các bồ cân nhắc trước khi đọc.
🚫Truyện chỉ reup trên Wattap vui lòng không bê đi đâu khi chưa có sự xin phép của tôy và em bé Bakugo❌

—————

Vì để băng qua sa mạc nóng muốn chảy mỡ, Bakugo đã quyết định sẽ nhờ Haru và Mike, 2 linh thú sẽ giúp họ chạy trên sa mạc vào buổi sáng còn khi trời chập tối sa mạc sẽ dịu đi nên họ chỉ cần tìm được một mỏm đá để có thể nghỉ chân là được rồi.

- Xong hành trình ngon phết - Bakugo sau khi hỏi xong ý kiến linh thú của mình thì cũng vạch ra quãng đường ngắn nhất để đến cái thôn hẻo lánh kia, cậu chỉ hy vọng ở đó có gì dùng được là ngon rồi.

- KACCHAN SUUGOII - Midoriya? Một con simp chúa hú hét đủ thứ tiếng khi nhìn thấy Bakugo đang bị những ánh nắng vàng óng chiếu lên người làm những giọt mồ hôi trên người cậu óng ánh như những viên đá quý ấy thế mà dù nóng muốn đột quỵ Bakugo vẫn cật lực làm việc và hoành thành một cách nhẹ nhàng như vầy, crush ai mà giỏi thế không biết.

- ĐỊT MẸ GOI LÀ CÁI ĐÉO GÌ!?? Á À MÀY ĐANG KHINH THƯỜNG TAO À!?? - Đừng trách Bakugo ngây thơ khi ẻm không biết sugoi là gì, nói chung tất cả là do Midoriya chơi ngu có thưởng thôi. Midoriya khóc không thành tiếng và bắt đầu 5s cuối cùng niệm cho bản thân qua khỏi.

- CHẾT ĐI THẰNG MỌT SÁCH KHỐN KIẾP!!

Và sau đó. .mà thôi không còn sau đó đâu. .

————

Đi tầm khoảng 2 ngày rưỡi thì cũng đến được cái thôn nọ kia, vào trong mới biết dù tách biệt với thế giới nhưng cái thôn này vẫn rất gì và này nọ, tạm thời khi mà nhiên liệu đã gần cạn kiệt họ định sẽ làm thám hiểm giả ở đây để kiếm thêm chút tiền để mua một ít linh kiện được cho là cần thiết, khi nào đi qua những nơi khác còn có thứ để xài.

- Deku mày đi tìm phòng trọ còn bố sẽ đi loanh quanh tìm chỗ để đăng ký đến tối mày đéo tìm được phòng trọ là xác định ngủ ngoài đường đi con - Hẳn là thế rồi Bakugo sau khi nhắc nhở người 'bạn' đồng hành của mình xong thì chỉ ném lên người Midoriya một ánh mắt khinh bỉ rồi quay đít bỏ đi.

- Kacchan à. . . - Midoriya buồn rầu vì từ bây giờ anh và crush chính thức đường ai nấy đi. .mà thôi nên làm việc của mình không tý hai đứa ngủ ngoài đường như chơi.

————

Bakugo đặt Haru sau khi trở về dạng thú non trên vai, điều cậu hoang mang nhất bây giờ là nơi đăng ký mạo hiểm giả ở đâu, đang lang thang thì không biết trời xui quỷ khiến thế nào mà lại vào ngay con hẻm đang có vài vụ xô xát nhẹ hẳn là nhẹ đối với cậu nó là nhẹ. Vẫn giữ nguyên châm ngôn khi đặt chân đến chỗ lạ của mình là người ta không đụng mình mình không chạm người ta, nhưng đéo hiểu sao hôm nay cậu ăn ở thế nào mà vẫn có vào thằng oắt con đến moi tiền cậu bộ cậu chưa đủ nghèo hay gì!?

- Này nhóc vàng hoe muốn đi thì móc tiền ra đây - Tên da đen kia sau khi thấy Bakugo mặt vẫn tỉnh bơ khi thấy bọn họ thì lại nổi nên ý muốn trêu trọc, rằng xem ra Bakugo khá thú vị đấy.

- THƯA MÀY CÓ THỂ CHO BỐ ĐI NHỜ KHÔNG? - Giọng Bakugo gằn lại nhấn mạnh từng chữ một để báo hiệu cho tên phò châu Âu kia rằng nguy hiểm đang đến gần nhưng hình như não bộ của hắn quá tải rồi hay sao ấy, không hiểu tiếng người thì chắc chỉ có thể là con chó bị xổng thôi.

- Ầy chú em nóng tính thế chỉ cần đưa 50 đồng vàng là có thể đi qua dễ dàng rồi cơ mà? Sao phải khó khăn vậy nhỉ?

- À THẾ À? HARU ĐÀM PHÁN THẤT BẠI CẮN CHẾT CỤ NÓ CHO TAO - Bakugo sau một hồi đàm phán không được cậu đã đưa ra một quyết định sáng suốt hơn đó là nhờ linh thú của mình cắn chết mẹ bọn Giang hồ mõm đỡ phải nói nhiều tốn nước bọt.

Con sử tử háu đá kia nghe lời chủ nhảy tót xuống dưới nền đá hoá thân thành một con sư tử trưởng thành và lao đến chỗ tên da đen cắn không chừa phát nào, cứ thế Bakugo cười thanh lịch nhìn cảnh con cưng của mình đang chơi đuổi bắt cùng bạn bè. Đến tận một lúc sau khi mà bạn bè của con sư tử nhà cậu chạy hết rồi thì Bakugo mới lớ ngớ ngó đến cái người đàn ông vừa bị lũ phò kia đàn áp, đù ngon phết.

- Cảm ơn. . .vì đã giúp. .tôi. . - Người đàn ông nọ kia ôm chặt con linh thú yếu ớt nằm trong tay, có vẻ như anh ta vừa trải qua một trận chiến nào đó, với một cơ thể bê bết máu cùng với con linh thú đang bị thương nặng, bọn phò châu Âu kia dám lợi dụng người đang bị thương để bóc lột sao? Chó má thế chứ lại biết thế cậu giữ lũ phò đấy ở lại xin tý vàng có phải tốt hơn không.

- Tao không có ý định giúp mày đâu nhân tiện thì mày còn đi được không đấy? - Bakugo thật ra cũng hiền lành tốt tính chán, thấy người bị nạn phải ra tay giúp đỡ thế mới xứng đáng với danh hiệu người tốt cậu duy trì được 10 năm chứ.

- Làm ơn. .giúp. .nó. .tôi. .xi. .n c.. .ậu. . - Giọng người đàn ông nọ cứ thế mà nhỏ lại dần giờ thì toang luôn không tìm được việc đã thế lại gặp thêm cha âm binh.

- Ê ĐỊT CỤ ĐỪNG CÓ NGẤT!!!??? Ê TỈNH LẠI ĐÊ THẰNG KHỐN HAI MÀU!!????

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com