Allaether He Thong Meo Con Giup Nha Lu Hanh Tha Thinh
Chương 15: Án mạng Minh Ôn trấn [3]-----Tình huống choá má hiện giờ có thể tóm gọn như sau:"Thiếu niên một chân đạp ba thuyền, đang bận hú hí với cái thuyền lớn thì bị hai cái thuyền con bắt gặp, xong đời thiếu niên cmnr!!"Aether: Có ai xu cà na như tui không, tự viết tiêu đề cho chính cái tình huống cẩu huyết mà bản thân đang vướng phải (-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩___-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩-̩̩̩) Aether nhìn không khí trước mặt dần đông lạnh lại, mắt cá chết hất cằm với đũy mều 1827.Aether: Đấy, tác hại của mi đấy, đi mà kêu Hệ thống toàn năng của mấy người đi mà giải quyết(┛◉Д◉)┛彡┻━┻Nhưng đũy mều vẫn cực kỳ bình tõm, đuôi ngoe nguẩy nhìn nhìn Aether.Aether cũng nhìn lại nó, bốn con mắt nhìn nhau, đắm đuối tha thiết.Nhìn một hồi, Aether chỉ thấy đũy mều nhếch mép lên một tí, toàn thân Aether liền ớn lạnh.- Ê nè m-Giống hệt lần trước, chưa kịp nói xong, khung cảnh trước mắt mặt cậu mờ ảo cực kỳ, đến khi cơn đau đầu biết mất, hình ảnh cũng rõ nét hơn, chỉ thấy cậu đang rất thích thú ôm tay Zhongli, mặt đối mặt với Chongyun và Xingqiu bên kia, còn Paimon với đũy mều trốn biệt nơi phương trời nào.Aether '...'Aether: Cái lùmmmmmmm mmmmmmé (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻Ụa ậu má mày phá cho đã rồi bắt ông gánh hậu quả là sao???? Cái cùn que con mều kia xách mông lại đây tự mà dọn tàn cuộc của mi đê chớ!!!! Choá moá nó tôi muốn khiếu nại, cmn tôi muốn khiếu nại cái sự vô trách nhiệm của con hàng Hệ thống này aaaa~~~~~Mặc dù gào thét trong lòng là thế, Aether vẫn phải nuốt nước mắt vào trong, đối mặt với thực tại tàn nhẫn rằng con mều 'nhu nhục' kia xách đuôi chạy trối chết và cậu đâu đang tự mình gánh cái tàn cuộc này của nó.Aether: Thề xuống địa ngục cũng phải ăn mèo xào bảy món (ノ ̄皿 ̄)ノ ⌒== ┫Aether cử động như một con robot, từ từ buông tay Zhongli, hít một hơi thật sâu, sau đó mỉm cười quay sang chào đôi bạn thân kia.- Xingqiu, Chongyun, sáng tốt lành a~-...[Đing!! Chỉ số 'Hắc Hoá' của mục tiêu Zhongli +15, chỉ số 'Hắc Hoá' hiện tại là 75.][Đing!! Chỉ số 'Hắc Hoá' của mục tiêu Xingqiu +20, chỉ số 'Hắc Hoá' hiện tại là 60.][Đing!! Chỉ số 'Hắc Hoá' của mục tiêu Chongyun +20, chỉ số 'Hắc Hoá' hiện tại là 30.][Đing!! Chỉ số 'Dị Ứng' của mục tiêu Zhongli +10, chỉ số 'Dị Ứng' hiện tại là 15.][Đing!! Chỉ số 'Dị Ứng' của mục tiêu Xingqiu +10, chỉ số 'Dị Ứng' hiện tại là 15.][Đing!! Chỉ số 'Dị Ứng' của mục tiêu Chongyun +10, chỉ số 'Dị Ứng' hiện tại là 15.]Aether '...'Cậu biểu thị bây giờ nhảy ùm xuống biển luôn có được không?? Nhảy xuống biển bây giờ còn tận 50% giữ được mạng sống của mình hơn lúc này đó.Can đảm chưa kịp gom đủ một nửa của một nửa, bị đám chỉ số không chút thương tiếc đè bẹp thành hạt cát hết.- Nhà Lữ Hành, em quen Nhị thiếu gia Thương hội Phi Vân và phương sĩ trẻ tuổi này sao??Giọng Zhongli trở nên thâm trầm hơn bao giờ hết. Câu hỏi của y vừa tuôn ra, sát khí non nớt từ hai kẻ kia đánh thẳng vào y, như cố ý nói cho y rằng họ cũng như y vậy.Đều thầm thương trộm nhớ đứa con xinh đẹp của ánh dương quang trước mặt.Zhongli khẽ siết chặt nắm đấm giấu sau lưng, Nhà Lữ Hành của y, quá đào hoa, quá cuốn hút. Em như mặt trời thu nhỏ rực cháy, thắp lên người đối diện ngọn lửa sinh mệnh đẹp đẽ, ngọn lửa của sự sống, ngọn lửa của sự mãnh liệt. Bên cạnh em, dường như mọi buồn phiền khó khăn đều bay biến hết, mọi niềm vui như được nhân đôi lên gấp nhiều lần.Chính vì như vậy, em cứ thế xinh đẹp, cứ thế rực rỡ nở bung những cánh hoa mảnh mai mà không hề để ý rằng có rất nhiều kẻ thương nhớ em, ham muốn em, vấy bẩn em.Muốn cướp em khỏi tầm mắt y.Trái tim đá gỗ cằn cỗi của y, vì em mà lần nữa đâm chồi nảy lộc, vì em mà lần nữa trao đi yêu thương.Y không muốn, và cũng không hề muốn nhìn thấy em vui vẻ bên cạnh ai đó mà không phải là y.Mặc dù y rất muốn trói buộc em, giữ em bên cạnh mình, nhưng không chỉ là một viên bảo thạch mạnh mẽ cứng cáp, em còn là làn gió tự do bay nhảy xung quanh. Y sợ rằng nếu y làm như thế, em sẽ căm hận y, sẽ bỏ mặc y, sẽ không yêu y nữa.Vì vậy, y sẵn sàng chờ em, đến khi em thuộc hoàn toàn về y.Nhưng hỡi ôi, ong bướm quanh em quá nhiều, tình địch của y cũng quá nhiều.Y phải làm sao đây??-----------Aether đối mặt với ba đôi mắt chòng chọc nhìn mình, bị giọng nói thâm trầm của Zhongli doạ cho vỡ mật, chưa bao giờ tay của Aether lại mãnh liệt sẵn sàng rút kiếm kề cổ mình đến thế!!Cậu khóc không ra nước mắt, mà muốn khóc cũng đéo khóc được đậu má!!!Nhưng mà người ta thường nói, thời thế tạo anh hùng, bị dồn vào đường cùng thì chuột cũng có thể trở thành sát thủ khiến con người khiếp sợ.Đầu óc thông minh nảy số đúng lúc trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Aether hơi hơi run người, sau đó ngẩng mặt lên nhìn Zhongli cười thật tươi, tới mức ai ai cũng nhìn thấy nét thanh thuần không tạp chất trong tâm hồn người con trai kia.- Đúng vậy á, Chongyun và Xingqiu là bạn tốt của tôi, cũng giúp đỡ tôi rất nhiều khi còn ở Liyue, chúng tôi cũng từng làm ủy thác và đi thám hiểm cùng nhau á!!Nói đoạn Aether chạy đến ôm chầm lấy cả Xingqiu và Chongyun, khiến cả hai giật mình đỏ mặt, sau đó tung tăng kéo cả hai đến trước mặt Zhongli.- Xin giới thiệu, đây là Zhongli tiên sinh, người tớ ngưỡng mộ và kính trọng nhất Liyue vì sự uyên bác thâm sâu và tinh tế của ngài ấy.- Ngài ấy cũng đã giúp đỡ cho mình rất nhiều.Aether: Thực ra là đã từng lừa tôi một vố đau rất nhiều -_-Cả ba tên tình địch nhìn nhau, tia lửa điện trong mắt ba người sắp tạo thành tam giác Bermuda huyền thoại thứ hai ở Teyvat.Mặc dù rất muốn tổng sỉ vả vào mặt nhau lắm, nhưng Xingqiu và Chongyun đều được dạy dỗ rằng với người lớn tuổi thì không được vô lễ, Zhongli thì nghĩ gây sự với người trẻ tuổi thì chỉ tổ phiền phức.Nhưng quan trọng là vì nụ cười trong sáng của thiếu niên kia, khiến trái tim các lão công đập bình bịch rồi rớt mất tiêu luôn.Em đơn thuần dịu dàng như thế, họ không muốn tổn thương em.Vậy nên, vì nụ cười của Nhà Lữ Hành, cả ba đã có một cuộc chào hỏi nhau khá hoà bình.- Vậy, Zhongli tiên sinh cùng Aether đang đi đâu vậy??Hoà bình là hoà bình, nhưng Xingqiu vẫn không thể quên được nụ cười của crush khi ôm ấy tay của người đàn ông khác. Chết tiệt, Aether còn chưa ôm anh bao giờ.Zhongli nhíu mày trước giọng điệu của Xingqiu, tính mở miệng trả lời thì Aether đã lanh chanh nói trước.- À, dạo này có nhiệm vụ dài hạn ở Tổng vụ, mình mới loanh quanh từ Vực Đá Sâu trở về, tính đi ăn sáng thì gặp tiên sinh, tiên sinh đãi tớ một bữa, tớ với tiên sinh đang đi dạo một chút.Aether tiếp tục tươi cười trả lời Xingqiu, trong lòng không ngừng đổ mồ hôi ào ào, không ngừng cầu nguyện.Chỉ số ơi làm ơn giảm xuống đi, người không biết không có tội mà làm ơn đó ( ꈨຶ ˙̫̮ ꈨຶ )Xingqiu gật gù, coi như lý do này tạm chấp nhận.Với lại, trông Aether có vẻ vẫn chưa nhận ra tâm ý của Zhongli, tất cả vẫn ở vạch xuất phát như nhau.Chongyun vẫn lựa chọn im lặng, nhìn sang mỹ thiếu niên mà anh thầm thương trộm nhớ.Tưởng rằng cậu sẽ không nhìn thấy, ai ngờ cậu cảm nhận được ánh mắt của anh, quay sang tặng anh một nụ cười.Chongyun: (o-_-o)[Đing!! Chỉ số 'Hắc Hoá: của mục tiêu Chongyun -5, chỉ số 'Hắc Hoá' hiện tại là 25.][Đing!! Chỉ số 'Mê Tình' của mục tiêu Chongyun +5, chỉ số 'Mê Tình' hiện tại là 75.]Aether: •́ ‿ ,•̀Vớt vát được chút ít là được rồi. Niềm tin đã mất giọt nước mắt cuốn hy vọng em chìm sâu ;;-;;Đột nhiên anh nhớ ra điều gì đó, Chongyun lên tiếng:- Đúng rồi, nhắc đến Tổng vụ, cậu có nghe đến vụ án mới công bố sáng nay không?- Hả, vụ gì cơ??Aether ngơ ngác nhìn Chongyun, sáng nay đói lả người nên chưa có nghe ngóng được cái gì cả, với lại mục đích sáng nay là lết tới Khinh Sách Trang, nên tự nhiên loại Tổng vụ ra khỏi não.Cậu bỏ lỡ cái gì à??- Um, ta cũng có nghe qua._Zhongli xoa cằm. - Nghe bảo ở thôn Khinh Sách Sơn, có xảy ra một vụ án mạng, được phát hiện vào tối hôm qua.Hả?? Án mạng?? Khinh Sách Sơn???- Nạn nhân là thanh niên họ Mạc tên Nam Lăng, từng là một thợ mỏ ở Vực Đá Sâu. Người ta phát hiện xác anh ta bị giấu ở chân thác nước sau núi, không biết bị sát hại lúc nào, đến khi phát hiện thì bốc mùi hôi thối lẫn trương phình lên hết rồi!_Xingqiu.- Ừm, nghe nói anh ta lại là nhân chứng của vụ án về công nhân mất tích, Cẩn Y Hiên, mới phát hiện dạo gần đây._Chongyun.- Chắc chắn là giết người diệt khẩu!! Không thể tin được là tên sát nhân kia lại ra tay tàn nhẫn đến thế!!!_Xingqiu.- Không thể đoán trước được, lòng người đôi lúc tham lam lẫn ác độc đến cùng cực._Zhongli.Cả ba tích cực bàn luận về vụ án Khinh Sách Sơn, Aether bên cạnh thì dường như vừa chết đứng vừa lắng nghe.Nhân chứng cậu muốn gặp mặt, bị sát hại ngay tại thôn quê hẻo lánh ấy.Không, vì nó hẻo lánh nên mới dễ bề hành động. Thiên nham quân canh giữ khá lỏng lẻo, làng đa số toàn trẻ em và người già, thanh niên hầu hết đều đến cảng lập nghiệp, nên đột nhiên có một thanh niên mất tích ít nhiều cũng không bị nghi ngờ. Nếu có bị phát hiện lúc hành án, thêm một cái xác nữa chắc cũng không có vấn đề gì với tên sát nhân đó.Aether chống cằm, coi bộ lý do gây án hơi phức tạp nha. Vậy là việc của Cẩn Y Hiên, dám chắc là có hai ba người tham gia, dù sao Thất Tinh Trận Pháp, không phải bảo phá là phá được, rồi cứ thế bảo nhảy xuống là nhảy xuống.Cũng nên đề xuất giả thiết trong số bọn chúng cũng có kẻ sử dụng Vision, Delusion, mê mẩn sức mạnh Vực Sâu, hoặc cao siêu hơn...Cũng có một cái Hệ thống Thời - Không.Uầy, cái nào cũng có nguy cơ cao ha.Nhìn ba người kia lúc trước còn muốn hợp tác tạo cái tam giác Bermuda hủy diệt, nay nhiệt tình bàn luận chuyện thời sự, khẽ lắc dầu, ngoắc ngoắc tay ta hiệu hai đứa kia nhanh chóng lết cái mông lại đây.Paimon ôm 1827 bám lấy người Aether, truyền tống điểm dịch chuyển, Khinh Sách Trang phút chốc hiện ra trước mắt.- Giờ thì, Thiên nham quân tụ tập chỗ nào thế nhẩy??_________________________________________________Đến con thác phía sau núi, Aether lần nữa bắt gặp Keqing đang suy tư.- Keqing!!!_Paimon vẫy ta gọi lớn, thiếu nữ nghe thấy giọng quen thuộc liền quay lại.- Paimon, Nhà Lữ Hành.- Keqing.Aether dịu dàng trả lời, nhìn thấy bên kia là cái chiếu quấn quanh cái gì đó, nhận ra đó là xác Nam Lăng.- Mệt mỏi quá ha, việc của Cẩn Y Hiên còn chưa đâu vào đâu, bây giờ lại thêm việc này.- Coi bộ tên kia rảnh rỗi quá kiếm việc cho chúng ta rồi.- Haizzz.Keqing có chút thở dài, cô nhìn sang bên kia, ánh mắt liền bùng lên sự giận dữ vô hình.- Việc kiểu này tôi không muốn thấy một chút nào cả.- Ừm, giết người vẫn là giết người thôi, khổ nhất vẫn là người thân gia đình nạn nhân.Aether cũng gật đầu đồng tình, khoanh tay nhìn trời nhìn đất.- Anh ta có người thân nào không?- Có, một người mẹ già, chưa lập gia đình.Keqing đáp lại.Aether vẫn gật gù, sau đó tiến về phía tử thi, Keqing phía sau cũng nối gót theo.Cậu quỳ xuống, nhìn bên ngoài một hồi lâu, sau đó lật tấm chiếu lên, một mùi hôi vì thịt thối xộc thẳng vào mũi.Aether có chút quay đầu đi, sau đó vừa dùng tay che vừa quay lại nhìn, so với mùi gây của Cẩn Y Hiên, do bị nước trung hoà nên ít ra đỡ hơn một xíu.Ừm, một xíu hoi.- Có kết quả khám nghiệm chưa?- Chưa, vì ngâm lâu trong nước nên có chút khó khăn.Aether thâm trầm nhìn Mạc Nam Lăng, anh ta bây giờ phình to như quả bóng, thịt bên ngoài xám xịt vì thối rữa, vừa bị tróc từng mảng do lực xối của nước, nhão nhoèn nhoẹt, lại tả tơi vô cùng.Aether nhìn tổng thể tử thi, phát hiện có vết hằn quanh cổ, bên đó còn có vào cái quanh cẳng tay và chân, sau đó nhìn lại tử thi, đứng dậy hỏi:- Có kết luận sơ bộ nào chưa?- A, có!Keqing đập tay, sau đó đưa tài liệu mà pháp y mới biên soạn để báo cáo cho cậu.- Nạn nhân chết do bị siết cổ, sau đó bị trói lại ném xuống chân thác, vì thế mới không thấy máu. Phát hiện được là do mùi cùng với việc tử thi trương phình lên, sức nặng của tử thi khiến nó rơi khỏi chân thác.Keqing tác phong nhanh gọn nói.- Tớ đến xem chỗ tử thi được giấu một chút, chỗ này nhờ cậu.- Ừm.Aether đọc tài liệu cẩn thận, sau đó đưa cho Keqing, cậu cùng Paimon và 1827 đi đến chân thác, nơi giấu xác của hung thủ.- 1827, kiểm tra xem có gì khả nghi không?[Vâng.]1827 ưỡn người một chút, sau đó nhảy lên lộn một vòng, biến thành quả cầu, chiếu đèn bay bay xung quanh.Aether cũng không rảnh rỗi, đi đến gần chân thác quan sát.Bên trong thác tạo một khoảng khá lớn, đủ nhét một người trưởng thành. Paimon lách vào trong còn bay tứ tung mà không bị ướt.Này kì lạ nha, nếu nhét được hẳn một người vào đó, tại sao tử thi của Nam Lăng lại trương phình vì ngâm trong nước chứ. Cứ để yên ở đây chả phải tốt hơn sao.[Chủ Nhân, em phát hiện thấy một ma trận dịch chuyển ở đây.]- Uầy, thiệt hả??Aether cảm thán nói, cậu kéo Paimon ra, chạy đến chỗ của 1827.Cũng không đến nỗi xa lắm, khuất sau bên kia một xịu.- Y chang cái dưới Khu Mỏ Ngầm luôn á.Paimon ngắm nghía nói, sau đó đưa tay sờ sờ một tí.- 1827, còn sử dụng được không?[Còn mới luôn đó ạ.]- Vậy thử kích hoạt xem nó đưa ta đến đâu nào.[Vâng.]1827 quay lại hình thái mèo tam thể, đưa chân lên chạm ma trận, nó sáng lên chói mắt, phút chốc đem cậu tới Minh Ôn trấn.Bộ ba bụi đời đơ người nhìn khung cảnh y chang lần đầu dịch chuyển từ Khu Mỏ Ngầm.Cổng vào làng Minh Ôn trấn.Aether: Rồi ý nà gì đây (╯°□°)╯︵ ┻━┻
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com