TruyenHHH.com

Allaether He Thong Meo Con Giup Nha Lu Hanh Tha Thinh

Chương 13: Án mạng Minh Ôn trấn [1]

-------

Aether lập tức kéo quân tới Tổng vụ Liyue.

Đậu má, mấy cái thứ liên quan tới án mạng hay pháp luật kiểu như vậy thì cậu xin khiếu, dù cậu thực sự không làm gì xấu nhưng mấy cái này dễ làm ơn mắc oán lắm, cậu gánh không có nổi.

Chạy thục mạng từ Minh Ôn trấn, mất một lúc sau mới nhận ra sao không dùng điểm dịch chuyển cho nó nhanh, thế là Aether thở hổn hển ngay trước Tổng vụ.

Điều chỉnh được hơi thở, cậu ngước lên tính đi vào trong báo cáo, thì hình ảnh một người phụ nữ quen thuộc lọt vào mắt cậu.

Người phụ nữ đó có hơi gầy, quần áo có chút bạc màu, đang nói chuyện gì đó với Thiên nham quân, cuối cùng cả người run rẩy quỳ xuống ôm mặt mà khóc.

Aether nghiêng đầu quan sát, Thiên nham quân đó dỗ dành cô ấy, rồi đỡ cô ấy đứng dậy, cô ấy cúi đầu xin lỗi rồi quay người rời đi.

Khoảnh khắc cô ấy quay lại, Aether hiểu sau cậu thấy quen đến thế.

Là người phụ nữ trong tấm ảnh, là người vợ của người đàn ông cậu tìm thấy ở Khe Hẹp Huỳnh Quang.

Aether phút chốc kích động, chạy đến túm lấy tay áo của cô ấy.

- A, cậu là, Nhà Lữ Hành sao?

- Cậu tìm tôi có việc gì ạ?

Dù gương mặt hơi đỏ vì khóc, cô ấy vẫn lịch sự cầm khăn lau thật sạch, sau đó nói chuyện với cậu rất nhẹ nhàng.

Aether thấy cổ họng mình nghẹn đắng.

Cậu không biết phải nói như thế nào, nói rằng chồng cô ấy chết rồi, người đàn ông cô ấy yêu thương đã bị sát hại một tháng trước, thi thể bầy hầy bị phân hủy không ra hình người, rằng ba đứa con của cô ấy mồ côi cha mất rồi, rằng đứa con trai mà cha mẹ anh ra dứt ruột đẻ ra không còn trên cõi đời này nữa.

Cậu nói không có được, thà rằng cậu tự đánh mình bầm dập còn dễ hơn xé tan trái tim của người phụ nữ trước mặt.

Cô ấy nhìn Nhà Lữ Hành lúng túng, dù chưa nói câu nào, nhưng vẫn rất kiên nhẫn đứng đợi cậu.

Aether bối rối nhìn cô, rồi nhìn sang hai người bạn đồng hành của mình, dứt khoát làm người xấu một chút.

- Xin lỗi, cô đi theo tôi một chút.

- Vâng??

Aether nắm tay cô ấy, kéo đến chỗ một Thiên nham quân gần đó và hỏi.

- Xin hỏi là hiện tại có Thất tinh nào ở Tổng vụ không ạ?

- A, là Nhà Lữ Hành. Nếu cậu hỏi có Thất tinh nào ở đây không thì có, Ngọc Hành đại nhân đang bàn việc về Vực Đá Sâu ở bên trong.

Quá tuyệt vời luôn.

- Tôi có thể vào trong gặp Keqing không?

- Tự nhiên ạ.

Aether kéo người phụ nữ ấy vào trong, dù đã khuya rồi nhưng Tổng vụ vẫn còn khá bận rộn với công việc.

Paimon thấy Keqing đang chăm chú đọc công vụ, liền lớn tiếng gọi cô ấy.

- Keqing!! Keqing!!

Keqing nghe được âm thanh quen thuộc, nhận ra Nhà Lữ Hành cùng Paimon đến với một người phụ nữ kì lạ.

- A, Nhà Lữ Hành, Paimon, mèo con và...

- Ngọc, Ngọc Hành đại nhân, tôi tên là Cẩn Mai.

- Ừm, cô Cẩn, có việc gì sao mọi người? Đêm hôm rồi sao vẫn chưa đi ngủ?

- Vậy Keqing thì sao?? Cậu cũng đã đi nghỉ đâu??_Paimon chống hông phản bác lại.

- Vì đây là ca làm của mình, mình được nghỉ cả sáng nay rồi!

- Rốt cuộc là có chuyện gì sao?

- À thì...ừm..

Paimon lóng nga lóng ngóng chưa biết nói làm sao, Aether quyết định lên tiếng trước.

- Lúc ở Vực Đá Sâu - Khu Mỏ Ngầm, tôi có nhặt được tấm ảnh này. Mà hôm trước tôi thấy trước Tổng vụ có đăng thông báo tìm kiếm người, cậu ta khá giống trong ảnh.

Nghe Aether nói thế, Keqing tính cầm lên xem, nhưng Cẩn Mai có hơi nghe có hơi kích động, liền giật tấm ảnh trên tay Aether.

Cô nhìn kĩ bức ảnh, sau đó toàn thân run rẩy. Mai quay sang nắm lấy tay cậu lay lay liên hồi, hỏi rằng cậu lấy tấm ảnh này ở đâu.

Keqing nhìn một màn trước mặt, nhận ra Cẩn Mai là người nhà của một công nhân mỏ đá mất tích hơn một tháng nay, Cẩn Y Hiên chồng cô ấy. Biết Nhà Lữ Hành tìm được chút tin tức của anh ta, Keqing đề nghị cậu dẫn người đến nơi mà cậu phát hiện ra bức ảnh.

- Tớ sẽ cho chuẩn bị đầy đủ, cậu chờ mình một chút.

Aether gật gật, lúc sau thì có nguyên một dàn Thiên nham quân hùng hậu sẵn sàng phía sau làm Aether cũng muốn hãi.

Cứ như chuẩn bị đi đánh nhau ấy giời ạ -_-.

- Ờm, huy động nhiều người đến vậy sao??

- Vực Đá Sâu vẫn còn là một nơi rất nguy hiểm, vẫn nên phòng trước.

- Ờ, oke!

Nhìn ánh mắt nghiêm túc của Keqing, Aether không nói nữa, dẫn đầu đoàn người đi vào Khu Mỏ Ngầm.

Cho đến khi tới nơi, Mai đã khóc tới thương tâm, khóc đến khi tâm tê liệt phế mà ngất đi.

Nhìn thiếu nữ đã ngất rồi mà tiếng thút thít vẫn nghẹn nơi cổ, Aether thở dài trong lòng, chỉ có thể gửi lời cầu nguyện đến tương lai của gia đình họ.

- Cảm ơn cậu đã báo cáo việc này cho chúng tôi.

Aether nghe tiếng nói của thiếu nữ phía sau liền quay lại, Keqing nghiêm chỉnh nhìn Aether, sau đó cúi đầu một cái, tay đặt lên ngực, phong thái tràn đầy trách nhiệm khiến người khác tin tưởng.

Không hổ là Ngọc Hành của Thất tinh Liyue.

- Với sức mạnh và quyền lực của pháp luật, chúng tôi sẽ sớm đem tên tội nhân đó ra ánh sáng, trừng phạt hắn thật thích đáng.

Aether gật đầu, rồi nhìn sang Cẩn Mai.

- Tôi nghe nói họ còn hai đứa nhỏ, và cha mẹ già. Cậu có dự định gì không?

- Vì sự việc lần này quá nghiêm trọng, phía Thất tinh nhất định sẽ đưa gia đình nhà Cẩn vào danh sách hỗ trợ xã hội của Liyue cho tới khi họ có thể độc lập tài chính, cậu không cần lo lắng.

- Ừm, việc này nhờ cậu.

- Cậu vất vả rồi.

Cúi đầu chào cậu lần nữa, Keqing tới hiện trường tiếp tục điều tra. Aether nhìn lại hiện trường, sau đó nhìn lên màn hình dao diện màn hình, cuối cùng dứt khoát rời đi.

1827 nhìn Kí Chủ nhà nó bình thản trở về, uống ngụm nước rồi ru Paimon đi ngủ, không nhịn được nữa liền hỏi một câu.

[Chủ Nhân, ngài không làm nhiệm vụ ạ?]

-...

Aether im lặng đôi chút, rồi xách đũy tam thể ấy lên đùi mình, vuốt ve.

- Trong giới hạn pháp luật của một quốc gia, tội nặng nhất là tội gì?

[Giết người hoặc hành động đe doạ trực tiếp tính mạng người khác.]

1827 vừa hưởng thụ đặc ân trời ban, vừa ngoan ngoãn trả lời Aether.

- Ta, thứ nhất không phải là thám tử, không phải là một người tai to mặt lớn, nhất là không phải là công nhân mang quốc tịch của một quốc gia. Thử hỏi xem không không nhúng tay vào việc mà pháp luật phải can thiệp vào, dù mình đúng, chắc gì giữa chừng sẽ không phát sinh ra chuyện gì đó vả cái đốp vào mặt mình.

[...]

- Cho nên, việc này cứ từ từ. Bản thân ta có uy tín nhất định với Thất tinh, việc được phép tham gia điều tra vụ án sớm muộn cũng sẽ có. Lúc đó đến phiên chúng ta sẽ dễ dàng hơn.

- Chính vì vậy cao nhân mới nói, làm người xấu thì dễ mà người tốt thì khó là ở cái chỗ đó đó.

Nhìn lên thanh tiến trình nhiệm vụ hiển thị 5%, Aether nhắm mắt lại đắm mình trong ánh trăng sáng rực của Ấm Trần Ca.

____________________________________________________________

Đúng một tuần sau, Aether được gọi tới Tổng vụ.

Nhìn thanh tiến trình sáng được 35%, Aether ngồi im lắng nghe điều Keqing nói.

- Mặc dù bản thân cậu không hề liên quan tới vụ án này, nhưng vì thông tin bị tắc nghẽn quá nhiều trong quá trình điều tra, và cũng vì cậu là Nhà Mạo Hiểm kiến thức uyên bác nhất, ít nhiều cậu cũng gặp qua vài kiểu trường hợp như vầy lúc thám hiểm. Cho nên, lần này lại làm phiền cậu rồi.

Keqing cúi người, thay cho lời xin lỗi, Aether cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, bởi chính cậu cũng muốn tham gia vụ này.

Trước đó, Keqing đưa cho cậu một số manh mối họ tìm được trong quá trình điều tra, Aether nhìn mớ tài liệu đó, thầm nghĩ sẽ sử dụng thật tốt, bởi nó chính là 35% nhiệm vụ về án mạng này.

Nhìn tấm thẻ đặc cách được điều tra mọi hoạt động của Liyue từ tay Thất Tinh, chưa bao giờ Aether cảm nhận được tay mình lại nặng thế này, không hổ là Thiên Quyền, cái thẻ đặc cách thôi mà cũng đậm mùi mora nguyên chất đến thế :v

Không chần chừ gì nhiều, Aether lập tức phóng đến Minh Ôn trấn, cái nơi mà ma trận cổng dịch chuyển từ Khu Mỏ Ngầm sang.

Từ chỗ ma trận, đi thẳng lên là tới một căn nhà khá lớn, cậu vào đó kiểm tra, không phát hiện gì đó bất thường. Tiếp tục rẽ trái, cậu trực tiếp đi vào làng. Không bỏ qua bất cứ cái căn nhà bỏ hoang nào, cậu cùng Paimon và 1827 lục lọi hết mọi ngõ ngách trong làng, thậm chí cả ba đã men lên những cái cầu xa xa chỗ khai thác, cùng với mấy căn nhà lẻ tẻ gần đây, cũng không thu được chút kết quả gì.

Trời chuyển sang hoàng hôn, cả ba ngồi nghỉ tại cái giếng trong làng.

- Tìm kiếm cả một buổi sáng, cũng không mò ra được cái gì.

Aether quệt chút mồ hôi còn lại, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Hôm trước cậu có đến thăm gia đình nhà Cẩn, hỏi thăm Cẩn Mai mới biết gia đình bọn họ từng định cư tại Minh Ôn trấn bởi công việc khai thác khoáng sản của Y Hiên. Sau này, vì hoạt động khai thác ở đây bị dừng lại, gia đình họ di chuyển đi theo lệnh từ cấp trên.

Nhìn khung cảnh xung quanh tối dần, phía xa xa, Liyue đang dần sáng lên những ngọn đèn, sự phồn thịnh sáng ngời ấy phút chốc lan toả đến ngôi làng hiu quạnh Minh Ôn trấn này.

Aether nhìn thành phố cảng kia một chút, trong đầu vẫn còn vương vấn chuyện của bản thân.

Ma trận dịch chuyển đó dẫn đến Minh Ôn trấn này, thiết nghĩ thủ phạm đã từng đến đây, hay Y Hiên có thể quay về nơi này tìm đồ vật thất lạc, nghĩ rằng có thể tìm chút thông tin, ai dè đến mẩu giấy còn không có.

Nghĩ rằng bản thân suy đoán sai chỗ nào, Aether có chút bực bội đứng dậy một cái, nghĩ rằng nên dắt sấp nhỏ về nhà ăn uống rồi bàn lại kế sách, chợt nhớ ra chưa kiểm tra cái hang nhỏ dưới hồ của Minh Ôn trấn.

Dù có chút uể oải, Aether vẫn cố lết xuống xem sao.

Lõm bõm nước bước vào cái hang, nó thực ra gọi là cái hốc thì đúng hơn, Aether ngó nghiêng xung quanh kĩ lần nữa, tưởng sẽ chẳng có gì như lần trước, ai ngờ phát hiện vết tích đào bới gần đây.

Aether nhanh chóng 'bật đèn pin' được 1827 tài trợ, ngó nghiêng thật kỹ vết tích. Nhìn có vẻ đã lâu, nhưng so với thời gian bị bỏ hoang và vẻ đìu hiu của Minh Ôn trấn, quả thật nó còn mới và chứng minh rằng có con người tác động vào.

Có thể là Đạo Bảo đoàn, nhưng cái hốc này khá nhỏ, đám Đạo Bảo đó lại ham của nhiều, giấu tài liệu kho báu hay gì đó ở đây, dù xung quanh vắng vẻ nhưng ma vật ở đây cũng khá nhiều, thất sách.

Aether cẩn thận bới lớp đất lên, trong đó là một bản đồ chỉ dẫn với cái dấu X chói mắt ở trên.

- Paimon chắc chắn là bản đồ kho báu luôn!!

- Ừm, ai nhìn vào cũng vậy cả.

Aether nhìn bản đồ, nó tuy có chút mòn vì cát bụi và thời gian, nhưng chất lượng vẫn còn tốt chán.

[Chủ Nhân, thiết kế bản đồ kiểu này, hình như là Khe Hẹp Huỳnh Quang.]

- Chuẩn cmnl.

Aether nhìn mớ thiết kế dài đuột cộng với phông chữ Teyvat lí nhí bên dưới, liền có thể xác định rõ bản đồ này là vẽ Khe Hẹp Huỳnh Quang.

Có vẻ người vẽ một chín một mười với cô tiểu bối Zhiqiong nhà cậu, nhưng cậu chỉ mới công bố bản đồ của Khu Mỏ Ngầm gần đây, thế quái nào lại có cái bản đồ đi trước thời đại thế này.

- Hưm, chuyện này nhiều góc khuất quá.

Aether cẩn thận gấp tấm bản đồ lại, đưa cho 1827 cất vào trong vi diện Tâm Trí, sau đó dịch chuyển đến vị trí của đội thăm dò Vực Đá Sâu.

- Hửm, trước khi chúng ta thăm dò Vực Đá Sâu??

Jinwu chống cằm suy nghĩ trước câu hỏi bất ngờ kia của Nhà Lữ Hành.

- Tôi không rõ vấn đề này lắm, nhưng quả thật sau khi Vực Đá Sâu xảy ra chuyện, cụ thể hơn là dạo trước khi Thất Tinh ban bố thăm dò Vực Đá Sâu, cũng có vài kẻ lảng vảng quanh đây, Và khi cậu mở phong ấn xuống Khu Mỏ Ngầm, tôi nhớ Tổng vụ nhận một số tin có những kẻ tham tiền dám đặt chân xuống đây trước cả chúng ta. Tóm lại tình hình lúc đó rất phức tạp, cậu hỏi bên Tổng vụ sẽ rõ hơn. À mà cậu hỏi vấn đề này làm gì??

- À, việc này...

Aether kể chuyện lại về cái chết của Cẩn Y Hiên, Jinwu nghe xong, chỉ biết khoanh tay thở dài.

- Hy vọng sớm tìm ra chân tướng cái chết của người thợ mỏ đó.

- Ừm, tôi sẽ cố gắng.

- Cậu thụ án vụ này hả?

- À không, tôi phát hiện ra xác của anh ấy, báo cáo lên Tổng vụ. Gần 1 tuần sau đó Ke-, Ngọc Hành đại nhân mới cho phép tôi tham gia, nhưng với tư cách hỗ trợ thôi.

- Tôi không tài giỏi tới mức hoá thân thành thám tử được.

- Ha ha, cũng phải.

Jinwu vỗ vai động viên cậu, cậu cảm ơn cô rồi tính rời khỏi đây về Ấm nghỉ ngơi, Paimon gật lên gật xuống từ nãy giờ rồi.

Nhưng không hiểu sao, Jinwu tự nhiên túm tay kéo cậu lại, làm cậu suýt ngã.

- Có chuyện gì sao cô Jinwu?

- Này, lúc nãy cậu bảo, người thợ mỏ bị sát hại ấy, tên là Cẩn Y Hiên đúng không?

- Ơ dạ, sao thế?

- Hình như, hơn một tháng trước, tôi đã chân chính nhìn thấy cậu ta...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com