All X Trac Duc Than Dmql Dong Nhan
.
Băng Di bị hai đại yêu quái người trên kẻ dưới đồng thời chế trụ, tiểu long tốt xấu gì cũng đã ở tạ thuỷ hồng liên tu luyện được hơn ngàn năm, luận về sức mạnh cơ bắp có lẽ y không bằng bọn chúng, nhưng y có linh lực, còn chúng lại đang bị xiềng xích cùng chú pháp trói buộc, chắc chắn có thể thoát thân.Y nâng cổ tay lập tức thôi thúc linh lực, muốn xuất ra băng châm ngăn cản trấn áp từ Ly Luân và Triệu Viễn Chu, nào ngờ ngón tay vừa loé lên một tia lam quang nhạt màu liền tắt vụt như đèn dầu trước gió, khiến cho Băng Di thêm kinh hãi trợn mắt."Chuyện...chuyện gì vậy? Linh lực của ta tại sao lại biến mất?""Đế quân ném ngươi xuống đây cũng không nói với ngươi, đáy vực này biết hút linh khí à?""Cái gì? Ngài ấy...ngài ấy chỉ bảo ta xuống đây trông coi hai ngươi, chưa từng nhắc đến chuyện này.""Trông hắn vẫn thâm độc như xưa nhỉ, bên ngoài ra vẻ đạo mạo, tâm địa lại thối nát, tiểu long đáng yêu này bị lừa thật đáng thương.""Hắn không giống bọn ta, muốn mạng một người cũng vòng vo lại vờ như không cố ý, với địa vị của hắn đi lấy mạng ngươi chẳng khác nào tự bôi bác thanh danh, thế nên lừa ngươi xuống đây với danh nghĩa cai ngục rồi bỏ mặt ngươi chết dần chết mòn."Giọng điệu Ly Luân cùng Triệu Viễn Chu vô cùng căm phẫn, mắt loé hàn quang trông không có vẻ gì là bịa chuyện, sắc mặt Băng Di càng khó coi hơn khi nghe thấy Đế quân là thượng thần nhưng lòng dạ lại độc ác như vậy, khiếp đảm rùng mình một cái."Không thể...ta không thể chết ở đây được..."Mới một tuần trăng trôi qua mà linh lực y đã tắc nghẽn nghiêm trọng, càng thêm chắc chắn rằng đáy vực này có vấn đề, y dùng hết sức bình sinh co chân đá Triệu Viễn Chu ngã sang một bên rồi thoát khỏi hai bàn tay Ly Luân đang đè nghiến vai mình, ở trên mặt đất trườn bò về phía sau lưng."A?"
Bàn tay chống trên đất đá đột ngột trượt một cái, Băng Di nhìn xuống mới phát hiện ban nãy mình vừa đụng trúng một cái đầu lâu, tức thì hét lên đem nó quẳng về phía hai con yêu quái kia, bị chúng nhanh nhẹn né được."A a a đáng sợ quá, toàn là xương cốt...các ngươi...các ngươi đừng qua đây."Dù cho đáy vực thực sự như lời bọn chúng nói biết hút linh khí người khác đi chăng nữa, đống xương cốt này rõ ràng là do chúng ăn thịt những tên cai ngục trước đó thì đúng hơn."Cái gì bị hút cạn linh khí, ta thấy bị các ngươi hút cạn máu trong người mà chết thì có."Ly Luân cùng Triệu Viễn Chu cũng không bày ra quá nhiều biểu tình, chỉ đơn giản thích thú nhìn tiểu long đang run rẩy trước mặt, lần nữa ép sát tới chỗ y.Băng Di sợ hãi cứng cả người, lông tóc đều muốn dựng lên, y chỉ mới hoá hình, không muốn chôn xương ở nơi đáy vực lạnh lẽo rùng rợn này đâu, bèn nhanh nhảu nghĩ ra một kế sách giữ mạng, đem hai đầu gối bò đến quỳ trên mặt đất."Hai đại yêu các ngươi tha cho ta đi, thịt ta không ngon đâu, cứng lắm, nếu Đế quân đã là kẻ máu lạnh giả nhân giả nghĩa như vậy, ta đình công, ta không muốn làm cai ngục nữa."Ly Luân nhướng mày nhìn Triệu Viễn Chu đang khoanh tay trước ngực, cả hai đều đang muốn chờ đợi xem gia hoả này sẽ làm gì tiếp theo.Băng Di cũng nhìn thấy chúng như đang cho mình thời gian, lập tức nói tiếp."Chỉ cần hai ngươi thả ta đi, ta giúp các ngươi trốn thoát khỏi đây."Triệu Viễn Chu nhìn gương mặt xinh xắn của thiếu niên, đến gần đem ống quần vén lên, để lộ mớ xích sắt vừa to vừa nặng muốn lớn hơn cả cánh tay Băng Di, phá bỏ e là không đơn giản.Không phá được thì biến thành bữa ngon cho hai con yêu quái này mất, nghĩ vậy trán y lại đổ thêm một tầng mồ hôi lạnh, đúng lúc đó Ly Luân một bên lên tiếng."Cũng không phải không có cách gỡ bỏ thứ gông xiềng này, nếu có yêu lực bọn ta dùng một ngón tay cũng có thể tháo chúng ra, nhưng trên dây xích có dính phù chú của gã Đế quân đó, bây giờ ngươi xé chúng xuống, bọn ta khôi phục yêu lực có thể tự mình thoát ra ngoài.""Được được được a, ta lập tức xé chúng xuống."Băng Di dĩ nhiên là cần mạng, nghe vậy hai mắt liền sáng rỡ ngồi dậy đem đống phù chú tháo bỏ, trên phù chú có vô vàn pháp ấn ẩn hiện, nếu Ly Luân và Triệu Viễn Chu chạm vào sẽ bị đánh văng ra xa, tuy nhiên đối với Băng Di lại vô hiệu, vậy nên qua một lúc y đã thuận lợi xé rách tấm phù chú cuối cùng."Ngươi định thả y thật à?" Triệu Viễn Chu một bên huých lấy vai Ly Luân, hắn ngược lại chỉ nhếch môi cười nhàn nhạt."Cái tai nào của ngươi nghe được ta đáp ứng thả y đi?"Triệu Viễn Chu nhìn biểu tình ranh mãnh của Ly Luân khoé môi cũng kéo căng lên, đúng là bằng hữu vạn năm chỉ cần liếc mắt cũng biết được đối phương đang nghĩ gì, chỉ trách tiểu long ngây thơ lại không biết mình thoát khỏi cái bẫy này lại rơi vào một cái bẫy khác."Này, ta tháo xong rồi.""Bây giờ ngươi ra phía sau tảng đá lớn đằng kia, nấp kỹ một chút."Băng Di ngoan ngoãn nghe lời đem người nấp gọn vào trong, giây tiếp theo nghe thấy tiếng nổ đinh tai nhức óc làm rung chuyển cả đáy vực, hai đại yêu quái thoát khỏi phong ấn yêu lực cuồn cuộn bùng phát không gì cản nỗi, xung kích từ vụ nổ phát ra khiến cho bụi giăng mù mịt, đất đá cùng mấy mảnh xích sắt bị đánh cho tan thành mảnh vụn lả tả rơi vươn vãi trên đất."Đáng...đáng sợ quá."Băng Di vừa bịt tai vừa run cầm cập, y biết hai con yêu quái này bị đích thân Đế quân phong ấn hẳn không tầm thường nhưng cũng không ngờ chúng lại mạnh đến như vậy, cái mạng nhỏ không nên để chúng tóm được, nhân lúc hỗn loạn còn không chạy trốn thì đợi tới khi nào.Tiểu long bò dưới đất men theo mấy tảng đá lớn che khuất muốn thoát khỏi đáy vực, chân vừa nhảy đi vài bước cổ áo đã bị túm lấy kéo ngược trở về, kẻ ra tay hung ác đó không ai khác chính là Ly Luân."Yo, Ly Luân, ngươi nhẹ tay chút được không, đừng có làm hỏng làn da của tiểu mỹ nhân."Triệu Viễn Chu thương hoa tiếc ngọc, nhăn mày gỡ tay vị bằng hữu ưa thích bạo lực của mình ra, lại bắt lấy eo Băng Di nhẹ nhàng ôm ngang."Hai ngươi dù sao cũng thoát được rồi, có phải nên thả ta đi không."Băng Di nhỏ bé bị kẹp ở giữa, lí nhí run rẩy lên tiếng.Đổi lại là cái lắc đầu của hai đại yêu."Gì...gì chứ? Không phải ban nãy nói chỉ cần ta giúp các ngươi thoát ra liền tha cho ta sao?""Là ngươi nói, bọn ta còn chưa có đáp ứng ngươi đã tự tháo bỏ phong ấn."
Triệu Viễn Chu nghịch một lọn tóc uốn lượn nằm trước ngực y, còn đưa lên mũi hít một hơi, hưng phấn khi cảm nhận hương thơm thanh mát đầy dụ hoặc toả ra trên người tiểu mỹ nhân."Ngươi ngươi ngươi hai ngươi...lật lọng, trơ trẽn!!!"
Băng Di bấy giờ mới biết là do mình ngốc nghếch không cẩn thận bị hai con yêu quái gian xảo này lừa, tức đến trợn mắt, đem trái phải hai người đẩy ra, xoay lưng lại muốn bỏ trốn."Áaaa... thả ta xuống, tên yêu quái khốn kiếp này...aaa"Ly Luân trước giờ đều không thích dông dài, trực tiếp đem Băng Di tóm lấy vắt ngược ở trên vai, vận khinh công bay khỏi đáy vực khiến y đầu óc xoay mòng kêu la oai oái, tay còn đấm bùm bụp vào tấm lưng hắn."Đã bảo ngươi nhẹ tay thôi, không nhẹ tay được thì đưa cho ta, để ta bế y.""Không thích. Ngươi bay không nhanh bằng ta.""Aaaa ta cũng không phải đồ chơi, hai ngươi giành giật cái gì chứ, thả ta xuống, chóng mặt quá."Tiểu long bị cứ thế bị vác như bao tải mang đi, Ly Luân cùng Triệu Viễn Chu thì thi nhau kẻ kéo người đẩy, dọc đường đi với tốc độ liên thanh còn bị người lắc tới lắc lui làm cho đầu óc y rối tinh rối mù, Ly Luân chê y ồn ào, lại thêm Triệu Viễn Chu cứ lải nhải bên tai làm hắn tức giận, vung tay vỗ mạnh vào mông y một cái đét."Ư..."Ly Luân thô bạo đã quen, lực đạo vỗ mông Băng Di không hề kiêng nể, mới hơi hơi dùng sức đánh một cái mông nhỏ căng tròn đã muốn sưng lên, y rên lên một tiếng rồi cuối cùng ngất đi."Con mẹ nó Ly Luân, ta đã nói ngươi đừng để lại dấu vết trên người y rồi cơ mà, ngươi xem y bị ngươi đánh ngất luôn rồi."Triệu Viễn Chu lần này thật sự nổi giận, đem người cướp về nâng niu ôm ở trong lòng, tiểu long đã mất ý thức chìm vào mê man nên gương mặt cũng giãn ra trông vô cùng ngoan ngoãn, Triệu Viễn Chu xót y bị Ly Luân đánh đau còn đưa tay xoa nhè nhẹ lên mông y, liếc gã bạn già đến cháy con mắt."Này cũng là lần đầu ta thấy có người bị vỗ mông mà ngất xĩu.""Còn không phải do ngươi không biết tiết chế à? Mông y sưng lên luôn rồi đây này."Ly Luân nhún vai, không nhìn ra vẻ gì là hối lỗi, da thịt rồng nhỏ trơn láng mịn màng như vậy, bị chà đạp hẳn là rất kích thích, chơi như vậy mới là phong thái của hắn.
Tiểu long cứ vậy vô lực phản kháng, bị hai đại yêu quái xem như đồ chơi thượng hạng cắp mang về ổ chính mình.
.
Mấy tỷ tỷ nói coi chấm anh nào, anh chu xốp boi hay là anh luân bạo lựk =)))))))))))) con nít mới chọn, còn tui chọn tất
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com