TruyenHHH.com

All Or Nothing


VOL 4.5 [ĐÃ HOÀN THÀNH]Mở đầu: Dẫu vậy thì kì nghỉ hè cũng dần đi đến hồi kếtĐộ dài: 425 từ - Lần cuối: 2 tháng -

Triệu chứng Sazae-san.

Tôi tự hỏi liệu mọi người có bao giờ nghe đến thuật ngữ này hay chưa.

Đơn giản thì đó là một sự thất vọng khi phải đối mặt với thứ Hai, ngay sau khi xem xong bộ phim hoạt hình về cô nàng Sazae-san được chiếu mỗi chủ nhật.

Mang cùng một tâm trạng, khi mà những ngày nghỉ hè cuối cùng cận kề, rất nhiều học sinh cũng rơi vào trạng thái tương tự. Họ đều nghĩ đến mấy thứ đại loại như 'giá như mà kì nghỉ dài hơn' hay là 'giá như mà mình được chơi lâu thêm một chút'.

Nhưng tôi thì không nghĩ thế đâu.

Hầu hết khoảng thời gian mà bạn có thể tự do thỏa thích phần lớn là lúc còn được ngồi trên ghế nhà trường.

Giả định tuổi nghỉ hưu là 60 và 18 là tuổi đặt chân vào xã hội, thì con người ta sẽ phải làm việc tới tận 42 năm. Một khoảng thời gian rất dài so với 12 năm từ tiểu học tới tốt nghiệp trung học phổ thông. Và khi thời điểm đến, họ sẽ bị trói buộc với xã hội và đánh mất chính tự do của mình. Trong một vài trường hợp nó còn kéo dài quá cả tuổi hưu trí nữa. Tất nhiên cũng có những con người ngay từ lúc sinh ra đã ngoại lệ.

Những người có bậc song thân giàu có và đôi khi còn là doanh nhân thành đạt. Cuộc đời có những con đường tắt như thế đấy, nhưng cơ hội xảy ra những điều đó cũng giống như cơ hội trúng xổ số vậy, và con người cần hiểu được điều đó.

Kết quả là, hơn nửa đời người, hầu hết con người đều phải hi sinh bản thân mình để cống hiến cho xã hội.

Nhìn từ góc nhìn của những người trong xã hội, thì được trở thành những học sinh đối với họ cũng như là đang được tận hưởng một kì nghỉ hè vậy.

Tuy nhiên, có nhiều học sinh đang trưởng thành mà không biết quý trọng những điều đó.

Và một khi đến tuổi tam hay tứ tuần, họ sẽ nhớ lại những khoảng thời gian đó và nghĩ nhiều điều như là 'hồi đó thật là vui làm sao.'

Câu chuyện này kể về những học sinh đang lưỡng lự ở ngưỡng cửa giữa tuổi thơ dại và tuổi trưởng thành. Cũng chỉ là một câu chuyện vụn vặt ấy mà.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com