TruyenHHH.com

All Night |Trans Fic| JAEDO/DOJAE

The Past

tomomitomomi

Khi Doyoung bước vào phòng khách, mặc chiếc áo sơ mi quá khổ của người đàn ông khác, Jaehyun đã mỉm cười vì không ngờ anh ấy mặc đồ của mình lại đẹp đến vậy, chứ không phải anh ấy cho là Doyoung đẹp trai. “Hãy chụp một bức ảnh cuối cùng anh đnag mặc chiếc áo sơ mi yêu thích của em trước khi xem một bộ phim hay điều gì đó”.

“Được rồi,” Doyoung nói một cách rụt rè. Những gì xảy ra trong phòng ngủ đã làm lung lay quyết tâm của anh. “Cho anh một phút thôi,” Xét đến sức hút ban đầu của anh đối với người đàn ông này và mọi thứ đang tiến triển nhanh như thế nào giữa hai người, Doyoung biết anh cần phải nghỉ ngơi một chút.

Khi người đàn ông cách chỗ Jaehyun ngồi vài bước chân, anh quỳ xuống như giả vờ tìm thứ gì đó trong túi xách của mình. Sự thật là, anh ấy chỉ không muốn gần gũi với Jaehyun sớm như vậy. Doyoung sợ mình sẽ không kiểm soát được bản thân mà làm điều gì đó ngu ngốc.

"Anh đang tìm kiếm cái gì?" Jaehyun hỏi khi đang mở  Netflix trên TV thông minh của mình.

“Anh đại loại là mang theo một số thứ của mình,” Doyoung lải nhải vì một lý do, bất kỳ lý do nào khác ngoài sự thật. “Như cạo râu, nước hoa, bàn chải đánh răng. Tôi thậm chí còn mang theo khăn tắm của riêng mình ”. Doyoung nói trước khi giả vờ cười.

Có một vẻ bối rối trên khuôn mặt Jaehyun, điều mà Doyoung có thể nhận ra. “Anh đã nghĩ đến việc đặt chúng trong phòng ngủ hoặc thậm chí trong phòng tắm để khi anh ấy sử dụng nó, trông sẽ thực tế hơn”.

“Chà,” Jaehyun đang cười rạng rỡ theo đúng nghĩa đen. “Em không ngờ là Doyoung tận tâm đến thế này. Cảm ơn anh."

“Anh biết không,” Jaehyun đứng lên và bất ngờ nắm lấy tay Doyoung bằng tay trái trong khi tay phải nắm lấy chiếc túi của người đàn ông trên ghế sa lông. "Đó là một ý tưởng thực sự hay."

Doyoung bị kéo đi bởi người đàn ông có vẻ quá phấn khích với ý tưởng này. Khi họ đến phòng tắm, Doyoung ngay lập tức nhận thấy rằng hầu hết tất cả các vật dụng trên bồn rửa đều được xếp thành từng cặp, từ bàn chải đánh răng, nước hoa, sữa rửa mặt và những thứ cần thiết khác.

"Một chút thảm hại phải không?" Jaehyun nói đùa. “Nó là của Taeyong. em dường như không thể vứt bỏ chúng. " Người đàn ông kia chỉ có thể mỉm cười. Doyoung biết rõ hơn là không nên nói bất cứ điều gì trong tình huống này.

“Một phần em vẫn hy vọng anh ấy sẽ quay lại, đó là lý do tại sao em giữ chúng lại.” Người đàn ông tiếp tục, quên rằng anh ta vẫn đang nắm tay Doyoung.

"Nhưng bây giờ bạn trai giả của em đã ở đây, em nghĩ đã đến lúc bỏ đi." Jaehyun nói, cố gắng chuyển tâm trạng sang tâm trạng nhẹ nhàng hơn khi anh buông tay Doyoung.

“Em không cần phải vứt bỏ chúng đâu Jaehyun.” Doyoung nói khi bắt đầu nhìn quanh phòng tắm. Nó được giữ sạch sẽ đối với một người sống một mình trong độ tuổi của anh ta.

Jaehyun thoáng mỉm cười với Doyoung. “Em nghĩ là tôi có. Em không muốn anh nghĩ rằng em làm những điều kỳ lạ với những thứ của Taeyong như em không biết, sử dụng bàn chải đánh răng của anh ấy hay gì đó ”. khiến Doyoung bật cười.

Doyoung nhặt một chai nước hoa từ bồn rửa mặt lên.

“Không gây dị ứng”, người đàn ông đọc to và xịt một giọt lên cổ tay và ngửi. Mùi không phải là mùi quen thuộc mà từ cuộc gặp gỡ nhỏ của họ trong phòng ngủ, vì vậy anh cho rằng nước hoa là của Taeyong.

“Đó là của Taeyong. Anh ấy thực sự ghét nó ”. Jaehyun nói khi bắt đầu thu dọn đồ đạc của người đàn ông trong bồn rửa. “Anh ấy bị dị ứng với nước hoa nhưng vẫn sử dụng của em mặc dù nó khiến anh ấy hắt xì như điên. Nói rằng nó khiến anh ấy nhớ đến em suốt cả ngày.”

“Điều đó thật dễ thương,” Doyoung nhận xét. Theo những gì anh ấy đã nghe được từ Jaehyun, Taeyong là một người rất đáng yêu vì vậy anh ấy không thể không thích người đàn ông đó.

"Vâng,"

Khi Jaehyun cất đồ của Taeyong vào một chiếc túi nhựa xong, bắt đầu thay thế chúng bằng đồ của Doyoung. “Tại thời điểm này, em tin rằng chúng ta đang sống cùng nhau.” Người đàn ông đó trêu chọc.

“Hãy đi xem phim nào,” Jaehyun bắt đầu, một lần nữa nắm lấy tay Doyoung.

Chỉ khi họ đến phòng khách, Jaehyun mới nhận ra rằng mình đang nắm tay người đàn ông. Anh nhìn lên Doyoung, người hiện đang thoa một lớp màu hồng nhẹ nhàng trên má của mình. “Xin lỗi,” Jaehyun nói và buông tay người đàn ông lần thứ n trong ngày hôm nay.

“Không sao đâu” Doyoung nói.

Hai người nhìn nhau một lúc, Jaehyun ngồi trên ghế bành và dang tay ra hiệu cho Doyoung lại gần. “Lại đây,” Người đàn ông nói, vẫn với nụ cười ngượng ngùng trên khuôn mặt. “Em nghĩ chúng ta nên hoàn toàn tình cờ chạm vào nhau và tỏ ra trìu mến,” Lần này, Jaehyun có vẻ như nhanh chóng hối hận về hành động của mình. "Trông sẽ thuyết phục hơn."

Doyoung một lần nữa thấy mình bất lực trước Jaehyun. "Ừ chắc chắn." Sau đó, anh ta ném tất cả sự thận trọng vào gió và âu yếm người đàn ông trên chiếc ghế dài.

Bộ phim mà cả hai quyết định xem là 500 Days of Summer. Tuy nhiên, hai người họ không thực sự chú ý nhiều đến nó. Họ tiếp tục nói về bất cứ điều gì và mọi thứ được bày tỏ. Từ công việc họ đang làm cho đến các cung hoàng đạo của họ là gì.

Khi bộ phim gần kết thúc, tâm trạng của Jaehyun đột nhiên chuyển sang một phần nào đó nghiêm trọng hơn. “Khi em xem bộ phim này lần đầu tiên, em ghét nhân vật của Zooey Deschanel.” Người đàn ông nói. "Làm thế nào cô ấy có thể để nhân vật của Joseph Gordon-Levitt như vậy khi tất cả những gì người đàn ông làm là dành cả cuộc đời cho cô ấy?"

Doyoung định đồng ý nhưng Jaehyun đã nói trước. "Nhưng xem lại nó bây giờ vài tháng sau khi chia tay, em nhận ra rằng en không thể trách cô ấy vì đã làm điều đó."

“Nhân vật của Joseph Gordon-Levitt đã thiếu sót. Anh ấy thật không công bằng vì anh ấy đã biến Summer thành nguồn hạnh phúc duy nhất của mình, giống như em đã làm với Taeyong.”

Doyoung im lặng. Điều này chắc hẳn khó khăn với Jaehyun, khơi lại vết thương lòng cũ với người anh mới gặp. Điều tốt nhất anh ấy có thể làm là ở đó và lắng nghe.

“Em đã đặt quá nhiều áp lực lên Taeyong đến nỗi cuối cùng em đã đánh mất anh ấy và những gì em và anh ấy đã chia sẻ.” Jaehyun nói với rất nhiều hối hận. Doyoung vòng tay qua ngực người đàn ông và ôm anh ta chặt hơn.

Hai người im lặng một chút. Họ thậm chí còn để các mục lục bộ phim chạy khi Jaehyun và Doyoung tìm thấy niềm an ủi yên tĩnh với nhau. Không khí không mang chút gì đó lãng mạn mà tràn ngập cảm giác an toàn khiến cả hai đều có thể thoải mái.

***

Doyoung bị đánh thức bởi một ai đó đang âu yếm vuốt ve cổ mình, một thói quen theo bản năng của Jaehyun mà Doyoung nhận thấy vào đêm qua khi họ đang âu yếm nhau trên ghế dài. Có vẻ như người đàn ông làm điều này ngay cả trong giấc ngủ của mình, Doyoung nghĩ.

Cả hai là một mớ hỗn độn chân tay trên chiếc ghế dài nên Doyoung đã cố gắng hết sức để gỡ rối cho mình và Jaehyun trong khi cố gắng không đánh thức người đàn ông đó. Điều đầu tiên anh ấy tìm kiếm là điện thoại của mình.

Điều đầu tiên anh nhìn thấy trên điện thoại của mình là hàng trăm tin nhắn từ người bạn thân nhất của anh, Jungwoo.

‘Doie
Lucas muốn ở lại tối nay
Mình thực sự không xin phép: D
Chỉ muốn cho cậu biết
Anh ấy muốn cho mình điểm D
Mình là ai mà lại từ chối một món quà khổng lồ như vậy?’

Doyoung thề rằng Jungwoo trông giống như một người không thể làm hại một con ruồi nhưng một khi bạn nghe thấy những điều bẩn thỉu mà cậu ấy nói một cách thường xuyên, bạn sẽ nghĩ khác. Điều này chỉ được củng cố bởi tin nhắn cuối cùng Jungwoo gửi.

Anh thực sự thích Jungwoo nhưng cậu ấy cần ngừng làm phiền anh về đời sống tình dục, hoặc thiếu nó. Anh thở dài trước khi đi vào phòng tắm để khiến bản thân trở nên đoan trang hơn.

"Doyoung?" Jaehyun cất tiếng gọi với một giọng khàn khàn trầm ấm, khiến người đàn ông mắc kẹt vì bàn chải đánh răng của mình buột phải lên tiếng.

Sau khi lấy lại được một chút bình tĩnh, Doyoung mới có thể trả lời lại, "Anh ở đây."

Jaehyun cùng anh vào phòng tắm một lúc sau đó. Doyoung ngạc nhiên trước việc người đàn ông đó trông vẫn đẹp như tranh vẽ dù vừa mới ngủ dậy. Tóc của anh ấy rất rối và áo sơ mi của anh ấy trông tất cả đều nhăn nhúm.

Jaehyun đứng bên cạnh Doyoung và lấy bàn chải đánh răng của chính mình, thậm chí không đợi anh ấy nói hết.

“Chào buổi sáng,” Jaehyun nói với nụ cười sảng khoái trên khuôn mặt.

Nhìn thấy người đàn ông như vậy mỗi sáng là điều Doyoung có thể làm quen. Anh nghĩ thật là một cách hoàn hảo để bắt đầu mỗi ngày.

“Em biết hôm nay chúng ta có rất nhiều việc phải làm” Jaehyun bắt đầu khi anh bóp một chút kem đánh răng lên bàn chải của mình. “Chúng ta phải chạy thật nhanh để mua nguyên liệu cho bữa tối và chúng ta cũng phải in những bức ảnh mà chúng tôi đã chụp đêm qua.”

“Vì vậy, em nghĩ có lẽ chúng ta có thể biến nó thành một buổi hẹn hò,” Jaehyun nói như thể đối với anh ấy chẳng là gì cả.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com