TruyenHHH.com

[All - Keria] Cưng chiều em (END)

Quay lại tuổi 18 (Rascal ❤️ Keria) (6)

Chanz_Chanz2

Ryu Minseok về đến ký túc xá thì lấy quần áo đi tắm luôn, cả người ám mùi lẩu cậu hơi khó chịu, tắm rửa xong thì nằm nghịch điện thoại một lúc rồi đi ngủ, cậu quyết định mặc kệ mọi chuyện, đến đâu hay đến đó vậy.

Từ đó Kim Kwanghee vô tình cố ý mà bước vào cuộc sống của Ryu Minseok, bọn họ cũng dần thân nhau hơn, lại như kiếp trước, nhóm 3 người bọn họ thân nhau, nhưng Ryu Minseok vẫn chưa thấy Kim Kwanghee có ý đồ gì ngoài làm bạn cả, nên cậu khẽ thở phào, bên cạnh đó cậu cũng hơi nóng lòng, không biết liệu tình cảm của Kim Kwanghee dành cho mình là gì.

Ai cũng có thể nhận ra, Kim Kwanghee và Ryu Minseok đang vờn nhau đến phát mệt, vờn qua vờn lại nhưng lại không yêu nhau. Có người đến tỏ tình với Kim Kwanghee thì Ryu Minseok khó chịu, còn ai đến tán tỉnh Ryu Minseok thì Kim Kwanghee tức giận, tuyệt nhiên cả hai không ai ngỏ lời.

"Minseok, mày thích Kwanghee đúng không?" Lee Minhyung chịu hết nổi rồi, quay ra hỏi thẳng.

"Mày bị hâm à, ai yêu ai cơ" Ryu Minseok lắc đầu phủ nhận, tiếp tục xem điện thoại.

"Vậy sao hôm qua có bạn kia đến tỏ tình với Kwanghee mày lại tức giận bỏ đi?"

"Tao chợt nhớ ra có việc cần làm thôi"

"Minseok à, làm bạn mày chưa lâu, nhưng tao rất hiểu mày, nói thật đi, có gì tao tư vấn cho"

"Một người không có mảnh tình nào như mày đòi tư vấn cho tao ấy hả?"

"Này, là tao không thích thôi nhá, chứ tao tán tỉnh hơi bị giỏi"

"Ừ được rồi, mày là nhất. Minhyung này, mày có tin vào chuyện trọng sinh không?" Ryu Minseok bỗng nghiêm túc nói.

"Không, nhưng tao tin mày có gì đó là lạ. Từ lần bị bóng đập vào đầu đến ngất xỉu, khi tỉnh dậy tao thấy mày rất khác lạ"

"Ừm, thật ra tao... nói sao nhỉ. Tao ở kiếp khác, xuyên không về hiện tại, tao đáng lẽ đã hơn 30 tuổi rồi, kết hôn với Kwanghee được mấy năm rồi"

"Thật sao?" Lee Minhyung không tỏ vẻ gì, chỉ hỏi lại, tập trung vào câu chuyện.

"Ừm, ở thế giới tao đang sống, thì mày đã bỏ đi nước ngoài với gia đình, tao và Kwanghee cưới nhau không mấy tốt đẹp, có nhiều mâu thuẫn xảy ra. Cuối cùng là bọn tao quyết định ly hôn, rồi tao bị xuyên không về đây" Ryu Minseok không dám chắc Lee Minhyung có tin lời cậu nói không, nhưng Ryu Minseok mặc kệ, nói ra cậu thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.

"Vậy nên mày mới tránh mặt Kwanghee khi mới gặp?"

"Ờ" Ryu Minseok gật đầu, khẽ nhìn ra xa xăm.

"Thật ra tao thấy, nếu đã là định mệnh thì có trốn chạy cũng không được, mày cứ nghe theo định mệnh và trái tim mách bảo, tao thấy hai người vẫn yêu nhau đó thôi"

"Tao biết, nhưng tao không muốn đi vào vết xe đổ như lần trước. Kwanghee là con một, anh ấy cần sinh con, tao thì có anh trai chị gái, nhà Kwanghee chỉ có mỗi mình anh ấy thôi, tao..."

"Minseok, mày bình tĩnh đã. Nghe tao nói này, tao biết mày nghĩ cho Kwanghee, nhưng mày thử nghĩ mà xem, liệu nó có nghĩ thế không? Yêu đương là chuyện của hai người, tao nghĩ có lẽ Kwanghee đã có tính toán riêng của mình rồi, mày làm như thế, vừa làm mình đau khổ, mà Kwanghee cũng không vui vẻ gì cả, hai người tự làm tổn thương nhau thôi"

"...." Ryu Minseok không biết nói gì, vì lời nói của Lee Minhyung phần đúng, cậu đứng dậy thay đồ, đi ra ngoài.

"Tao đi có việc chút"

"Ừ đi đi, nói rõ ràng với nhau đi" Lee Minhyung gật đầu, như ông bố nhìn đứa con đã trưởng thành.

[Minseok đang đi tìm mày, nhớ hậu tạ tao đó] Lee Minhyung nở nụ cười, huýt sáo rồi lấy đồ đi tắm.

Chuyện này phải quay lại một tuần trước, khi đó vừa tan học Kim Kwanghee đã gọi điện tho Lee Minhyung.

[Tao hẹn mày nói chuyện được không? Chỉ hai chúng ta thôi]

"Vậy gặp nhau ở quán cafe cổng trường"

Khi Lee Minhyung đến nơi Kim Kwanghee đã chờ sẵn, nhìn Kim Kwanghee có rất nhiều tâm sự. Lee Minhyung ngồi xuống, khẽ hỏi.

"Mày muốn nói về Minseok à?"

"Rõ ràng vậy à?" Kim Kwanghee  quay ra nhìn Lee Minhyung, hỏi ngược lại.

"Ừm, tao thấy hai đứa mày đều có tâm sự riêng"

"Thật ra, tao là xuyên không từ tương lai về. Tao và Minseok đã kết hôn rồi, nhưng bọn tao lại quyết định ly hôn vì nhiều lý do, nhưng tao chắc chắn cả hai vẫn còn tình cảm"

"Vậy thì tao nghĩ, hai người nên từ từ gỡ nút thắt mới được"

"Nhưng mày không thấy Minseok đang trốn tránh tao à? Em ấy còn yêu tao, nhưng lại cứ lẩn tránh, tuy chơi chung nhưng lại không đi riêng với tao bao giờ"

"Có lẽ cậu ấy cũng như mày, sợ hãi đủ thứ, mày phải chứng tỏ cho cậu ấy thấy mày đủ mạnh mẽ bao bọc được cậu ấy"

"Bằng cách nào?" Kim Kwanghee mờ mịt hỏi.

"Giải quyết vấn đề trước đã. Nguyên nhân dẫn đến ly hôn có lẽ từ gia đình mày, nên bây giờ mày gỡ rối từ phía gia đình mình, rồi tiếp đến là Minseok. Chỉ cần đủ tin tưởng, Minseok sẽ bước ra khỏi vùng an toàn"

"Minhyung, cảm ơn mày" Kim Kwanghee như được khai sáng, khẽ mỉm cười.

"Tao cũng vì Minseok thôi, thật ra năm sau tao phải theo gia đình sang nước ngoài định cư rồi, nhưng chưa nói với ai đâu. Trước khi đi, tao muốn được nhìn thấy Minseok hạnh phúc"

"Mày từng có tình cảm với Minseok phải không?" Kim Kwanghee bỗng nhiên hỏi.

"Ừm, nhưng yên tâm, tao sẽ không nói ra đâu. Mày mau giải quyết đi, về phía Minseok, tao sẽ tìm cách tác động giúp cho"

"Minhyung, tao rất cảm ơn mày" Kim Kwanghee cảm động nói.

Quay về hiện tại, Ryu Minseok vừa vội vàng đi, vừa gọi cho Kim Kwanghee, khi điện thoại được kết nối thì Ryu Minseok nói.

"Chúng ta hẹn nhau nói chuyện đi"

[Được]

Kim Kwanghee vội vã đến chỗ hẹn, vừa nhìn thấy Kim Kwanghee, Ryu Minseok đã ôm nhào lấy cơ thể quen thuộc kia, hôn lên môi Kim Kwanghee, chứa bao nhiêu cảm xúc, vừa hận, vừa yêu, nhớ mong, hạnh phúc lẫn đau khổ, nước mắt Ryu Minseok khẽ lăn trên gò má.

"Nín đi, anh sẽ không để em phải đau khổ nữa, định mệnh đã cho ta được quay lại, có nghĩa là chúng ta có cơ hội sửa chữa lỗi lầm" Kim Kwanghee sau khi hôn Ryu Minseok, đưa tay lau giọt nước mắt trên mặt cậu, hôn nhẹ lên khoé mắt cậu.

"Ừm" Ryu Minseok gục đầu vào vai Kim Kwanghee, không nói gì, khẽ thở dài một hơi, lòng cậu bỗng nhẹ bẫng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com