TruyenHHH.com

[All - Keria] Cưng chiều em (END)

Hiểu lầm (Oner ❤️ Keria) (END)

Chanz_Chanz2

Cứ như vậy hai người cứ yên ổn sống trong hạnh phúc, ngày nào cũng ngọt ngào tim hồng phấp phới. Làm cho đám hủ ngày nào cũng hạnh phúc khi đi làm.

Nhưng đấy chỉ là đám hủ trong công ty biết mà thôi, còn những nhân viên khác trong công ty thì chỉ là thấy hai người hay đi với nhau một cách thường xuyên.

"Anh muốn công khai chuyện của chúng ta" Moon Hyeon-jun vuốt tóc cậu khi cả hai đang nằm trên giường, bây giờ căn hộ gần công ty của anh là nơi cho hai người hẹn hò, vì cả hai chỉ rảnh mỗi chủ nhật.

"Như vậy sẽ ảnh hưởng xấu đến anh mất" Cậu cũng không muốn yêu nhau mà cứ phải lén lút mãi, nhưng vì nghĩ cho anh mà không nói. Hôm nay anh lại nói như vậy làm cậu rất vui.

"Không liên quan, anh muốn công khai cơ." Anh phụng phịu nhìn cậu.

"Vậy được rồi, tùy anh" Cậu đâu biết là con người ngoài lạnh trong nóng này cũng có lúc như này đâu. Nhưng phải công nhận là rất đáng yêu nha.

"Vậy để chúc mừng chúng ta làm tiệc đi"

"Nhưng em không biết nấu ăn đâu" Duy nhất có việc này là cậu bó tay luôn.

"Không cần, em chỉ cần nằm ngoan ngoãn là được" Anh khẽ nựng má cậu.

"Vậy vất vả cho anh rồi" Cậu chủ động thơm má anh, nhưng hành động tiếp theo của Moon Hyeon-jun làm cậu hoảng, vội hỏi: "Anh...anh làm gì vậy?" Cậu sửng sốt nhìn anh.

"Mở tiệc chứ làm gì nữa" Anh vừa nói vừa cởi đồ cậu ra.

"Tiệc kiểu gì vậy?" Cậu mặt đỏ muốn trốn, nhưng Moon Hyeon-jun cũng nhanh tay giữ chặt cậu.

"Kiểu của Moon Hyeon-jun"

"Anh là đồ tinh trùng thượng não, đồ..." Cậu thật hối hận khi tin vào nụ cười dễ thương lúc nãy mà. Nói vậy thôi chứ Ryu Min-seok cũng rất tận hưởng bữa tiệc này.

Hôm sau đến công ty, như thường lệ cậu vẫn làm việc bình thường. Đến buổi trưa, hôm nay không thấy tăm tích anh đâu, cậu lấy điện thoại ra gọi.

"Anh đang ở đâu vậy?"

[Anh đi có chút việc, chờ anh 30 phút nữa rồi mình đi ăn]

Tút...tút

Cậu tự hỏi anh lại đang làm gì không biết nữa. Tự nhiên biến mất đi đâu.

Ở canteen của công ty, Moon Hyeon-jun đột nhiên xuất hiện làm ai cũng ngạc nhiên.

"Chào giám đốc" Các nhân viên sửng sốt khi thấy Giám đốc xuất hiện ở canteen.

"Tôi có chuyện muốn thông báo. Từ hôm nay trở đi mọi người phải gọi Trợ lý Ryu Min-seok là Moon phu nhân và đồng nghĩa với việc chúng tôi đang yêu nhau"

Mọi người đứng hình.

"Không cần quá ngạc nhiên, bữa trưa hôm nay tôi mời. Chúc ăn vui vẻ" Nói rồi xoay người bỏ đi, để lại đám người đơ toàn tập.

Moon Hyeon-jun bỏ đi trong không khí im lặng của nhà ăn, mọi người còn chưa hiểu chuyện gì, bóng anh đã mất hút, anh đi lên phòng gặp cậu.

"Chúng ta đi ăn thôi" Anh kéo tay cậu đi.

"Anh làm gì mà cười đáng sợ vậy?" Cậu nhìn nụ cười này mà nổi da gà.

"Được đi ăn với em làm anh vui thôi" Nói xong còn thơm chụt một cái lên môi cậu.

"A...nh là đồ đáng ghét" Cậu ngó quanh xem có ai để ý không.

"Chỉ thể hiện tình yêu thôi mà" Lại nở nụ cười yêu chiều nhìn cậu.

Chuyện giám đốc và Trợ lý Ryu Min-seok yêu nhau được đồn thổi khắp công ty. Tâm trạng mọi người không biết là cái cảm giác gì. Vui vì giám đốc đã thay đổi bớt lãnh khốc hơn. Buồn vì nhiều người vẫn luôn có tư tưởng làm người yêu Moon Hyeon-jun bị vỡ mộng.

Chuyện này đến tai của Choi Won-young, cũng chính là vị hôn thê của Moon Hyeon-jun theo lời cô nói. Cô bực tức khi nghe tin này, cứ nghĩ là anh chơi đùa một thời gian như những người khác, nhưng lần này còn công khai. Có lẽ cô không nên coi thường chuyện này.

Cô chạy đến nhà bố mẹ Moon Hyeon-jun rồi giả vờ khóc lóc thật lâu. Lúc sau được mẹ Moon Hyeon-jun dỗ mãi mới nín.

"Con làm sao mà lại khóc thương tâm đến vậy?" Bà tuy miệng nói nhưng tay vẫn đang bóc nho ăn, bên cạnh là ông chồng đang ngồi đọc báo. Hai ông bà không ưng cô gái này lắm, vì họ có cảm giác người này không được như bề ngoài, nhìn có chút giả tạo.

"Bố mẹ à, chồng con anh ấy đi ngoại tình kìa. Còn là với một chàng trai nữa" Cô khóc tức tưởi.

"Đừng nói vậy. Đã lấy nhau đâu mà bố mẹ với chồng con gì chứ. Mà yêu con trai cũng tốt" Bà nói, còn hơn là lấy cô.

"Bà này, nói gì vậy?" Bố của Moon Hyeon-jun nháy mắt, ý bảo bà im lặng.

"Trước hết cháu cứ về nghỉ ngơi đi, để ta gọi nó về nói chuyện. Quản gia, tiễn khách"

Sau khi đuổi khéo được cô Choi Won-young về thì hai ông bà ngồi nhìn nhau.

"Tại ông hết đó. Dạy nghiêm con quá mà"

"Tại bà chiều nó thì có"

"Tại ông đó"

"Tại bà"

"Không phải hai người đều là hủ hay sao ạ?" Quản gia đứng nhìn hai người miệng nói nhưng mắt híp híp cười.

"Vậy bây giờ lấy ai nối nghiệp công ty?" Ông nhìn vợ mình nói.

"Tôi không đẻ nữa đâu" Bà tay bóc nho cho vào miệng ăn, lắc đầu nói.

"Bà nghĩ mình có thể sao?" Ông Moon nhìn vợ.

"Vậy nhận nuôi đi. Nhưng trước hết phải thử cậu trai kia xem là loại người gì đã"

"Tùy ông vậy, tôi cũng muốn xem mặt thử xem sao"

Ông Moon lấy điện thoại ra gọi cho Moon Hyeon-jun.

"Con tối nay về nhà và dẫn theo cậu người yêu con nữa nhé" Ông Moon nói với giọng có vẻ tức giận rồi cúp máy.

Moon Hyeon-jun nghe điện thoại xong thì vẻ mặt đăm chiêu. Ryu Min-seok thấy thế liền hỏi.

"Có chuyện gì vậy?" Cậu vẻ mặt lo lắng, từ lúc quen nhau đến giờ cậu chưa thấy anh có vẻ mặt này bao giờ.

"Em có muốn quan hệ của mình lâu dài không?" Anh vẻ mặt mơ hồ hỏi cậu.

"Sao anh lại hỏi vậy? Anh không tin em sao?"

"Không phải, chỉ là chúng ta đến với nhau quá nhanh và dễ dàng. Làm cho anh vẫn có chút chưa tin được" Anh thành thật.

"Dù có thế nào chúng ta cũng sẽ không chia tay. Trừ khi anh hết yêu em" Cậu nói giọng chắc nịch rồi ôm anh.

"Vậy chúng ta về nhà bố mẹ anh đi, hai người muốn gặp em."

"Được, chỉ cần có anh bên cạnh là được" Cả hai cứ như vậy ôm nhau, trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào.

Buổi tối sau khi cả hai tan ca thì về thẳng nhà bố mẹ của Moon Hyeon-jun, trên đường về cậu có dừng lại mua cho bố mẹ anh quà, một bó hoa và một hộp trà.

"Cậu chủ đã về" Vì được dặn dò trước nên quản gia vẻ mặt có vẻ lo lắng ra đón.

"Bố mẹ cháu đâu ạ? À, giới thiệu với bác đây là người yêu cháu tên Ryu Min-seok" Anh đối với quản gia rất kính trọng, vì ông chính là người chăm sóc anh từ bé đến lớn lúc bố mẹ anh không có nhà.

"Chào bác ạ" Cậu cúi gập người.

"Chào cậu Ryu, hai người mau vào đi. Ông bà chủ đang ngồi ở phòng khách chờ" Nói rồi bày ra tư thế mời, nhường hai người đi trước. Sau đó híp mắt nhìn bóng lưng của Ryu Min-seok. Theo như kinh nghiệm nhìn người của ông thì chàng trai này là người hiền lành ngoan ngoãn.

Cả hai bước vào phòng khách thì có đi qua một khu vườn nhiều hoa thơm ngát, nhưng do đang hồi hộp lại lo lắng nên cậu chả có tâm tình mà thưởng thức, tay hai người đan vào nhau càng lúc càng chặt.

"Em không cần quá căng thẳng, chỉ là ra mắt thôi mà, đã cưới đâu" Anh siết tay cậu, tay còn lại xoa đầu cậu an ủi.

"Em run quá" Cậu hồi hộp đến tay toàn mồ hôi, nhưng anh vẫn nắm chặt tay cậu.

"Có anh ở đây, yên tâm" Anh cũng có chút lo lắng, nhưng anh tự tin là mình có thể thuyết phục được.

"Bố mẹ, con về rồi" Cậu lên tiếng khi nhìn thấy bố mẹ mình đang xem TV.

"Vào đây ngồi đi" Giọng ông Moon nghiêm nghị nói.

"Cháu chào hai bác, cháu là Hyeon-jun.... à không cháu là Ryu Min-seok, bạn trai của Hyeon-jun ạ.." Cậu hồi hộp đến nói loạn hết cả lên.

"Cậu ấy là người yêu con, tên là Ryu Min-seok" Anh bình tĩnh nói.

"Hai đứa yêu nhau bao lâu rồi?" Bà Moon hỏi.

"Được hơn 3 tháng rồi" Anh một tay xoa lưng trấn tĩnh cậu, nên không để ý ánh mắt phát sáng của bố mẹ mình khi nhìn thấy cảnh này.

"Vậy cũng chưa lâu"

"Ý mẹ là sao?" Anh nhìn thẳng vào mặt mẹ mình.

"Ý trên mặt chữ, con muốn hủy hoại thanh danh nhà ta hay sao mà có thể đưa một thằng con trai về rồi ra mắt hả?" Bà Moon mắt ngấn lệ nói.

"Mẹ à, tình yêu thì không thể nói trước. Dù có thế nào con cũng chỉ yêu cậu ấy và lấy cậu ấy mà thôi"

"Vậy còn vị hôn thê của con thì sao?" Ông Moon hỏi.

"Con không quan tâm, dù sao con cũng không có tình cảm với cô ấy, hơn nữa còn ít khi tiếp xúc, sao có thể lấy cô ấy được."

Chát

Ông Moon tát anh một cái. Không khí im lặng.

"Sao ông lại đánh nó?" Bà Moon òa khóc.

"Cháu xin lỗi hai bác vì đã cắt lời. Nhưng cháu thật sự yêu anh ấy, cháu là trẻ mồ côi, tuy là sau đó có được nhận nuôi trong một gia đình hạnh phúc. Nhưng chưa bao giờ cháu thấy hạnh phúc thực sự cho đến khi gặp Hyeon-jun, cháu mong hai bác đồng ý cho chúng cháu được tiếp tục bên nhau"

"Ở đây không đến lượt cậu lên tiếng" Bà Moon gắt lên.

"Nhưng cháu thật sự yêu anh ấy. Cháu...có thể từ bỏ tất cả chỉ đổi lại lấy anh ấy" Cậu vẻ mặt chân thành nói, mắt cũng ngấn lệ ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt bà Moon.

"Con cũng vậy, con chỉ yêu em ấy, có thể bố mẹ sẽ nghĩ con bất hiếu khi cãi lời như vậy, nhưng con không cưới hay yêu ai khác ngoài Min-seok đâu." Anh ôm cậu vào lòng an ủi.

Ông bà không nói gì, Moon Hyeon-jun  và Ryu Min-seok cũng không nói gì. Không khí nặng nề cứ thế ngưng đọng.

"Thôi được rồi, ông bà chủ thật là... có cần làm căng vậy không?" Quản gia đứng một bên xem kịch hay, bây giờ mới xuất hiện.

"Sao ông không xuất hiện sớm hơn? Hại tôi tát con của mình một cái rồi?" Ông Moon cũng cười cười, không còn vẻ mặt nghiêm túc ban nãy nữa.

"Tôi nghĩ là ông đóng nhập tâm quá rồi đấy. Hyeon-jun, con có sao không?" Bà Moon tiến lại chỗ con trai mình.

"Chuyện này là sao đây?" Anh ngơ ngác nhìn thái độ thay đổi 360 độ của bố mẹ mình mà không khỏi bực mình, có lẽ là anh và người yêu bị bố mẹ mình chơi một vố rồi.

"Chúng ta chỉ đóng kịch thôi, chúng ta ủng hộ hai đứa mà, chứ không thì chả để yên cho Min-seokie của con được đâu" Bà Moon cười dịu dàng.

"Vậy nãy giờ là hai người lừa con và Min-seokie sao?" Anh lúc này mới tỉnh ngộ.

"Đúng vậy, Min-seok à, cùng ta vào phòng tâm sự đi" Nói rồi kéo tay cậu đi. Hỏi hết cái này đến cái khác. Nào là đã abc chưa, rồi lần đầu có đau không, toàn những câu hỏi nhạy cảm làm cậu đỏ mặt ngượng ngùng. Cuối cùng kết thúc là cảnh cả nhà vui vẻ ăn cơm.

Vì được sự chấp thuận của gia đình nhà Moon Hyeon-jun nên hai người cũng thoải mái hơn, bây giờ chỉ còn cần thông báo cho bố mẹ nuôi cậu nữa thôi.

Cả hai cứ sống vui vẻ hạnh phúc, cho đến một ngày, cậu nhận được một bức thư không tên. Đại loại là muốn hỏi cậu vài điều và hẹn ở công viên gần công ty. Cậu định không đi nhưng lại có một câu nói làm cậu băn khoăn mãi. Nếu không đến tôi sẽ hủy hoại danh tiếng người yêu cậu là Moon Hyeon-jun.

Sau khi tan làm, cậu nói với anh là có hẹn với bạn nên chưa về luôn và hứa sẽ về trước 9 giờ tối anh mới cho đi. Sau khi rời công ty cậu bắt taxi đến công viên đã được hẹn trước trong thư.

"Cậu là Ryu Min-seok?" Sau khi đứng ở dưới cây cổ thụ như đã hẹn thì có hai người con trai đến hỏi cậu.

"Đúng vậy" Cậu gật đầu, khi chưa kịp hỏi gì thêm thì cậu đã bị đánh ngất.

Khi tỉnh lại thì thấy mình nằm trên giường. Cạnh đó là người yêu cậu với vẻ mặt lo lắng.

"Ah...sao em lại về nhà rồi?" Cậu ngơ ngác định ngồi dậy thì bị anh đẩy xuống.

"Em đúng là đồ ngốc, sao lại đi gặp người lạ như vậy hả?" Anh tức giận nói.

"Sao...anh biết?" Cậu sợ sệt muốn trốn.

"Chắc do em không biết, anh có mời bạn em và vợ cậu ta hôm nay đến nhà chúng ta ăn cơm để kỉ niệm 4 tháng yêu nhau, vậy mà em lại bảo đi uống rượu với cậu ấy. Nên anh mới đi theo em xem sao. Rốt cuộc là em bị đánh ngất, suýt nữa còn bị bắt cóc"

"À phải rồi... vậy hai người bắt cóc em đâu rồi?"

"Anh đưa lên sở cảnh sát rồi. Em nằm xuống nghỉ ngơi đi" Anh đỡ cậu nằm xuống rồi ra ngoài.

"Mọi chuyện sao rồi?" Anh nói vào điện thoại.

[.....]

"Choi Won-young? Được rồi, chúng đã hết giá trị. Đánh đập hay như nào cũng được, dám đụng vào người của Moon Hyeon-jun tôi."

[.....]

"Vậy mọi chuyện nhờ các cậu. Giải quyết như nào thì tùy, nhưng tôi không muốn cô ta xuất hiện ở đâu đó trên đất nước này nữa. Cậy hiểu ý tôi chứ?

[.....]

"Cứ vậy đi, có gì báo tôi một câu]

Tút

Anh tiến lại gần bếp nấu cơm như bình thường, vẻ mặt không rõ là biểu cảm gì. Nhưng có một điều rất chắc chắn, nếu dám động vào người của Moon Hyeon-jun thì chỉ có chết.

Vào một ngày đẹp trời, sau khi tất cả mọi người trong công ty đều đã biết chuyện hai người đang yêu nhau, thì Moon Hyeon-jun nói với Ryu Min-seok.

"Hay là chúng ta kết hôn đi" Cả hai là đang tắm chung một cái bồn tắm thật to, nhưng với thân hình hai thằng con trai thì có chút hơi chật chội.

"Anh là đang đùa em đấy à? Chuyện này hệ trọng cả đời mà anh có thể nói trong lúc này được sao?" Cậu ở với anh cũng gần 1 năm nay rồi nhưng vẫn chưa thể nào quen được cái tính này của anh, làm việc toàn theo cảm hứng và bá đạo quá mức.

"Anh đang nghiêm túc" Anh dùng vẻ mặt nghiệm túc nhìn cậu, tay vuốt e ngực cậu, đầu ti bị anh chơi đùa một lúc thì không chịu nổi mà cứng lại.

"Sao em không thấy được anh nghiêm túc chỗ nào vậy?" Cậu bị anh trêu đùa đến mặt đỏ bừng.

"Anh nói thật đấy" Cả hai tắm xong và đang ngồi trên giường xem TV.

"Anh có chắc chắn không vậy?" Nhìn vẻ mặt này của anh làm cậu thấy có lẽ là anh đang nói thật.

"Anh đang nghiêm túc, bố mẹ anh cũng muốn chúng ta mau cưới, anh sẽ chuẩn bị hết"

"Không đâu, như vậy thì còn gì là ý nghĩa nữa" Có lẽ cậu nên suy nghĩ kĩ về chuyện này, bây giờ đầu óc cậu trống rỗng luôn rồi, chuyện này quá đột ngột làm cậu không kịp tiếp thu luôn.

"Vậy chúng ta từ từ tính, thứ 7 tuần sau chúng ta sẽ tổ chức"

"Anh đùa hay thật vậy? Gấp vậy sao? Còn có 6 ngày nữa?" Cậu đứng phắt dậy, cái này quá sức chịu đựng của cậu rồi.

"Mẹ anh xem ngày và thấy ngày này rất đẹp, mẹ cũng muốn chúng ta mau cưới nhau mà" Anh kéo cậu vào lòng mình vuốt ve.

"Bây giờ có quá nhiều chuyện để suy nghĩ" Cậu ôm đầu rên rỉ.

"Có anh ở đây rồi, không sao cả"

"Anh chính là người làm em mệt mỏi hơn đấy" Cậu phụng phịu nói.

"Không có đâu, anh chính là chỗ dựa tinh thần cho em mà" Anh nựng má cậu.

"Anh tự tin vậy cơ à?"

"Không tin thì bây giờ anh sẽ chứng minh cho em xem" Anh nhấc bổng cậu lên.

"Anh chứng minh kiểu gì mà lại sờ loạn người em?"

"Chứng minh theo cách của anh"

"Đồ biến thái nhà anh"

"Biến thái chỉ với mình em thôi"

Cuối cùng cái ngày hai người mong chờ nhất cũng đến, Hôm nay cả hai sẽ chính thức là của nhau.

"Chúc mừng nha Min-seokie, không ngờ cậu cũng kết hôn sớm vậy?" Choi Woo-je vui vẻ chúc mừng.

"Cậu lấy được còn tôi thì không à? Min-hyeomh đâu rồi?" Cậu khẽ lườm cậu bạn thân.

"Anh ấy đến sau, cậu tiếp khách đi có gì nói chuyện sau" Choi Woo-je tiến vào bên trong.

Sau đó là một loạt thủ tục phải có trong hôn lễ, cuối cùng cả hai cũng chính thức thành vợ chồng. Sau khi các khách khứa ra về hết thì cả hai mới lên phòng đã đặt trước ở khách sạn nơi tổ chức hôn lễ.

"Vợ à, tắm cho anh đi" Moon Hyeon-jun nằm phịch lên giường, cả ngày hôm nay đúng là mệt gần chết.

"Em mệt quá, mà anh có cần gọi sến vậy không?" Cậu rùng mình nhìn anh.

"Anh thích vậy. Vợ à vợ à vợ à..... yêu em chết mất" Anh kéo cậu xuống nằm cạnh mình rồi ôm cậu, thơm chụt một cái lên má cậu cho bõ ghét.

"Được rồi mà, nghỉ tí rồi chúng ta đi tắm"

"Vậy chúng ta động phòng trước đi" Anh đưa tay cởi các cúc áo của cậu.

"Em mệt muốn chết rồi đây này" Cậu mệt mỏi muốn tránh.

"Không được. Hôm nay là ngày cưới của chúng ta, không thể thiếu phần động phòng được" Anh kéo cậu lại, tiếp tục cởi.

"Anh, anh nhẹ chút, có cần cắn mạnh vậy không?"

"Ai bảo em đáng yêu đến vậy. Nào vợ yêu, ngoan để chồng thương nào"

Cách đó không xa, cũng trong một căn phòng của khách sạn đó, có đôi vợ chồng già vừa nhìn vào màn hình TV vừa vừa ăn bỏng ngô, thỉnh thoảng còn bình luận vài câu.

"Công nhận con chúng ta rất biết chọn vợ, thật là giỏi"

"Ông nói thừa, con chúng ta đẻ ra mà lại. Ông xem, làm hơn bốn lần rồi mà vẫn sung như vậy. Thật là khỏe...thật khổ thân Min-seok"

"Đúng vậy.... thế nên chúng ta phải đối tốt với nó.... mà chúng ta lắp một cái camera thật là dốt quá, biết vậy lắp nhiều góc độ khác"

"Ông tham vừa thôi, lắp nhiều nhỡ đâu chúng nó phát hiện ra có phải chúng ta xong đời rồi không?"

"Bà chính là người nghĩ ra mà?"

"Ông chính là người đi mua camera nha"

"Thôi được rồi, không cãi nhau nữa. Chúng ta xem tiếp".

Hai ông bà cùng ngồi xem con trai và con dâu mình động phòng, vui vẻ nói cười cho đến tận sáng sớm hôm sau.

Không biết đến lần thứ bao nhiêu Moon Hyeon-jun mới tha cho Ryu Min-seok ngủ, anh khẽ xoa mông cậu massage, nhìn cậu mệt mỏi mắt nhắm nghiền ngủ, không khỏi càng thêm yêu thương cậu hơn.

"Coi như tạm tha cho em, chờ đi tuần trăng mật anh tiếp tục, ngủ ngon bảo bối, còn có...anh yêu em, Min-seokie à"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com