TruyenHHH.com

[All Cp] Series SNH48G

[Nguyệt Sách] Kẹo

NgGianq393

Tác giả: 安好家的除草机
Cre: https://anhaojiadechucaoji.lofter.com/post/1f599486_1c86d77ce
......................................................................

La Hàn Nguyệt dường như nhận ra điều gì đó khi Lí San San chọn từ bỏ phòng đôi top 16. Sau khi mãn hôn cho Long Diệc Thụy và Dương Viện Viện, cô không ngần ngại chọn cùng sống với họ trong phòng ba người.

Lí San San dường như đang cố ý, nó đã được nói trên MC ky chưa từng có "Người trong trái tim tôi bây giờ, cô ấy chính là màu vàng."

Không nghi ngờ gì nữa, chính là nhằm vào La Hàn Nguyệt.

Lí San San có thể cố tình tiếp cận La Hàn Nguyệt, xét cho cùng, với tư cách là một người với danh hiệu "người yêu khiêm tốn của Lí San San", không hẳn là chị ấy không có tình cảm thực sự với cô.

Rốt cuộc, đó là thứ cô ấy không thể sống thiếu.

Màn trình diễn bùng nổ vào đêm bạo call hôm đó, họ đã không giành được vị trí đầu tiên, chị là người đã ôm chặt cô vào đêm đó.

Nước mắt chảy dài trên má cô, đưa tay chạm nhẹ vào lưng chị ấy.

Linh hồn bị khuất phục bởi màn trình diễn và xuyên qua La Hàn Nguyệt dưới danh nghĩa của đội trưởng.

Nó vẫn sẽ mạnh mẽ như vậy chứ?

Ngày trước khi trở lại trung tâm mới, hiếm khi Lí San San có một đêm ngon giấc. Câu chuyện trước khi đi ngủ là một bức ảnh chụp hai người trong một file album trên điện thoại di động, trong giấc mơ của cô đều là những điều nhỏ nhặt với chị ấy.

Có lẽ là vì khi cô quay trở lại cuộc sống ở trung tâm, cô sẽ có cơ hội gặp La Hàn Nguyệt.

Anti fan trong túi phòng Lý San San hôm nay lại vào nói vài chuyện không đứng đắn với cô, lúc trở về trung tâm cô mới có tâm trạng tốt hơn, thật ra phòng ba ở trung tâm mới cũng gần giống với trước đây, chỉ là nó giống như một ký túc xá của trường đại học hơn.

Lí San San xách vali âm thầm tính toán vài ngày nữa La Hàn Nguyệt sẽ về, và bắt đầu cách ly một cách ngoan ngoãn.

Bị nhốt trong phòng không có gì để dọn dẹp và trang trí gần như không có đến ngày La Hàn Nguyệt trở lại.

Tou tou nấp sau cánh cửa đột ngột ló ra làm chị giật mình nhưng trong đầu lại cảm động nở nụ cười, cũng may là khi chị bạn cùng phòng kia chưa quay lại.

Nếu không, bị người khác nhìn thấy, La Hàn Nguyệt nhẹ nhàng kích động cô làm sao có thể khiến La lão sư mất chỗ đứng ở Trung Thái kia chứ.

May mắn thay, người bạn cùng phòng kia không quay lại, bọn họ có cơ hội sống trong cùng một căn phòng, có cơ hội nói chuyện riêng.

Sau khi Lí San San giúp La Hàn Nguyệt khử trùng, cô chỉ vào chiếc kẹo vẫn còn trên bàn và ra hiệu cho La Hàn Nguyệt hãy ăn nó.

"Em đã mua nó trong siêu thị một năm trước và nó đặc biệt rất ngọt."

Giống như chị quan tâm đến em, đặc biệt ngọt ngào.

Có lẽ là do yêu thích nên La Hàn Nguyệt, đầu tiên lấy một viên kẹo nhét vào miệng mình, sau đó cố ý chọn một viên kẹo có mùi vị giống với viên cô vừa lấy rồi nhét vào miệng Lí San San.

"Chị nghĩ nó tốt, cảm ơn Sách tử."

Cô không nhận ra mình đỏ cả tai, chỉ là ngồi ở giường tầng phía dưới cười tủm tỉm.

"Ân."

La Hàn Nguyệt vô thức liếm đường còn sót lại trên đầu ngón tay của mình, nó thực sự rất ngon. Chị mỉm cười và mở vali.

Sau khi mọi chuyện lắng xuống, đã đến lúc Vân tỷ biểu diễn. Vì Lí San San đã đến trước chị nên thời gian cách ly cũng kết thúc sớm hơn so với chính mình. Đội trưởng của trường tiểu học G cũng có bản chất là điêu khắc cát. Lí San San, người có thể tự do đi lại trong trung tâm, luôn luôn cho phép Lí San San để giúp mình mang thức ăn ngon đến.

Sau khi buổi biểu diễn Vân tỷ kết thúc, mọi người đặt đồ ăn riêng mang đi của mình, họ gặp nhau trong phòng khách để ăn tối cùng nhau và trò chuyện về buổi biểu diễn của Vân tỷ vào buổi hôm đó. Khi cuộc trò chuyện kết thúc đã là mười một giờ.

Khi cô mở cửa, không có bất kỳ động tĩnh gì bên trong và đèn thì đã tắt.

"Hàn Nguyệt, chị có muốn gà rán không? Em đã để lại một phần cho chị..."

Lí San San, người đang tập trung vào điện thoại di động của mình, không quan tâm đến việc đèn đã được tắt.

Sau khi nhận thấy La đội trưởng đã ngủ, cô nhẹ nhàng đặt gà rán lên bàn, dùng ánh sáng của điện thoại di động nhìn về phía La Hàn Nguyệt đang ngủ ở trên giường.

Ngồi xổm xuống đầu giường chạm nhẹ mũi chị rồi tắt màn hình điện thoại.

"Ngủ ngon."

Lí San San, người đã tắm rửa xong vẫn còn trong túi phòng của mình nói chuyện với fan, ai mà không nhận ra một chút gì gọi là vui vẻ trong giọng điệu của cô.

Thực ra, hãy cứ âm thầm quan tâm đến đi......

Rốt cuộc, cô gái La Hàn Nguyệt này sẽ không dễ dàng để đi theo người khác như vậy, nếu không, nếu không làm sao mọi người luôn nói "Trong nhóm, làm sao chỉ có La lão sư là độc thân." Đó chỉ là lời đồn nhỉ?

Không đúng, chính cô đã thêm màu vàng tươi đó vào bầu trời đêm xanh thẫm của mình.

Đó là vầng trăng sáng dẫn đường cho cô.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com