All Chu Fic Ngan
Tô Tân Hạo vẻ mặt vô cùng phức tạp ngồi trước mặt Chu Chí Hâm, Chu Chí Hâm khoanh tay, khuôn mặt đỏ bừng, hình như là giận đến đỏ bừng."Em nói em cho anh nằm trên?" Chu Chí Hâm hét lên, ném gối vào mặt Tô Tân Hạo, Tô Tân Hạo chẳng dám nói nhìn chỉ biết cười trừ nhìn bạn lớn đang nỗi giận vô cớ."Đau chít mất, bất đền đó!" Chu Chí Hâm ngồi khóc huhu nhìn Tô Tân Hạo trước mắt, Tô Tân Hạo không đành lòng nhìn anh khóc, nhanh chóng chạy đến an ủi bạn trai."Vậy..vậy tôi nay em cho anh nằm trên nhé?" Tô Tân Hạo cười trừ, Chu Chí Hâm nghe cậu nói như vậy, nhanh chóng im bật lại, mở một mắt ra nhìn Tô Tân Hạo:" Thật không?""Thật a~!"Tối đó."Hức..tên khốn..ưm..lừa người.." Chu Chí Hâm ngước mắt ngắn nước mắt dài trên khuôn mặt xinh đẹp, nói không thành tiếng nhìn Tô Tân Hạo ở dưới thân mình đang hưởng thụ."Em lừa người? Khi nào chứ?" Tô Tân Hạo ngước mắt lên nhìn anh, ánh mắt vô tội vaioo, Chu Chí Hâm nhìn cậu, khẽ cắn răng.."Em nói..hức sẽ..sẽ cho..anh..nằm trên!" Chu Chí Hâm gục mình xuống dưới ngực Tô Tân Hạo, nhỏ giọng nói, Tô Tân Hạo bật cười ôm lấy cơ thể anh:" Trên là trên nhưng trong là trong~"Vâng, cả tối hôm đó Chu Chí Hâm đã bị Tô Tân Hạo hàng cho ra bã, cho anh biết nếu muốn nằm trên cậu phải trải qua khỏi cảnh gì.Để xem từ giờ anh còn muốn nằm trên không.Nhưng mà Chu Chí Hâm cứng đầu quá, cứ muốn nằm trên mãi, hôm đó cả hai cùng nhau đến công ty, trong lúc đang chơi trả lời câu hỏi vui vẻ thì đột nhiên staff tò mò hỏi về chuyện của hai người"Tiểu Tô và Tiểu Chu ấy, ai là thế chủ động nhỉ?" Staff mỉm cười nói, Tô Tân Hạo đang mỉm cười vui vẻ sau khi nghe câu hỏi cũng im lặng luôn.Khẽ đưa mắt nhìn qua Chu Chí Hâm.Chu Chí Hâm không thèm để ý đến biểu cảm trên khuôn mặt của Tô Tân Hạo, nhanh chóng vỗ ngực tự hào đáp:" Em, chính em!"Staff mỉm cười:" Oh, Tiểu Chu cũng có thể lắm!"Tô Tân Hạo nhanh chóng cắt ngang:" Chu Chí Hâm, anh nói gì đó?"Chu Chí Hâm quay mặt qua nhìn cậu, khẽ nhếch mép khinh bủy, mặt hiện lên ba chữ "em còn non" Tô Tân Hạo thấy mình không nói lại anh, nhanh chóng nhìn qua staff cố gắng giải thích mình nằm trên nhưng chẳng ai tin..Tại khuôn mặt của cậu, cậu đáng yêu với ngây thơ quá mà, ai mà tin một thiên thần trong sáng như vậy lại nằm trên một người con trai với vẻ ngoài đẹp trai học bá lạnh lùng chứ? Ai mà tin.."Cho anh nói lại, ai nằm trên?!" Tô Tân Hạo vỗ tay vào cặp mông nảy nảy của Chu Chí Hâm, nhỏ giọng nói, Chu Chí Hâm nằm dưới thân cậu, bật khóc cầu xin."H..Hạo ưm. hức...a ư..Hạo Hạo.." Chu Chí Hâm dùng tay, che đi đôi mắt nước đẫm nước mắt của mình lại, cảm thấy xấu hổ vô cùng.."Từ giờ còn dám không?" Tô Tân Hạo liên tục ra vào trong h.ậu h.uyệt nhỏ, mỉm cười nhếch mép nhìn Chu Chí Hâm:" Biểu cảm của anh bây giờ tuyệt lắm bảo bối, hay là để em ghi lại khoảng khắc này nhé? Cho tất cả bọn họ xem để bọn họ tin anh nằm dưới thân em?""H..Hạo..Hạo~" Chu Chí Hâm thấy nước mắt không có tác dụng gì với Tô Tân Hạo liền chuyển qua chiêu trò làm nũng, Tô Tân Hạo cúi mặt xuống, hai tay chóng qua hai bên Chu Chí Hâm mỉm cười:" Hmm?""Anh...muốn nữa.." Nghe câu nói này của Chu Chí Hâm, Tô Tân Hạo bật cười hài lòng vô cùng:" Được..""Bảo bối.."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com