TruyenHHH.com

All × Bách Lý | Tứ Hải đều là huynh đệ của ta

Xuyên không về trực tiếp ăn dưa cảnh tình cảm của cha mẹ 15

Nho_zsww

Trong mắt người khác , Bách Lý Đông Quân là thiếu gia của Trấn Tây Hầu Phủ , đệ tử thân cận của Lý Trường Sinh , là hôn thê của Lang Gia Vương Tiêu Nhược Phong . Nhưng trong mắt Tống Yến Hồi y lại là kẻ không có nội lực , nhưng có thể sử dụng nội lực sau khi say rượu . Một thiếu gia có thể sử dụng kiếm thuật vô song như Tây Sở Kiếm Ca .

Bách Lý Đông Quân đến Vô Song Thành để thách đấu thì  trong mắt người khác đây chính là một sự khiêu khích trắng trợn , bọn họ đều mong chờ Tống Yến Hồi trở lại để giết y . Tuy nhiên , Tống Yến Hồi chỉ tò mò về Bách Lý Đông Quân , trong lòng tràn đầy kỳ vọng và phấn khích đối với cuộc tranh tài sắp tới . Hắn thực sự muốn biết sau nhiều năm không gặp , Bách Lý Đông Quân hiện tại mạnh đến mức nào .

Sau khi chu du khắp thiên hạ được một năm , Bách Lý Đông Quân từ chỗ không biết gì về các môn phái trên giang hồ chuyển sang biết một chút về nó . Có một phôi kiếm trời sinh ở Vô Song Thành , các thành chủ và các trưởng lão đều rất hy vọng vào hắn . Y cũng đã nghe nói đến chuyện này , lần này y đến Vô Song Thành để thách đấu chỉ vì muốn so tài với thiếu niên vốn được định sẵn là một kiếm sĩ này nhưng lại không biết tên hắn .

Chờ ở cửa hồi lâu , cửa phủ thành chủ cuối cùng chậm rãi mở ra . Một thiếu niên mặc y phục màu hoàng thổ cầm kiếm đi ra . Bách Lý Đông Quân nhìn hắn từ trên xuống dưới , trông hắn quen quen , nhưng y lại không nhớ ra đã từng gặp ở đâu

- Ngươi chính là kiếm phôi trời sinh sao ?

Bách Lý Đông Quân cầm kiếm lười biếng nói . Tống Yến Hồi cũng nhìn về phía Bách Lý Đông Quân , khẽ gật đầu , ôm quyền với Bách Lý Đông Quân nói :

- Đúng vậy ! Ta ở Vô Song Thành tên là Tống Yến Hồi

Thấy hắn nghiêm túc như vậy , Bách Lý Đông Quân cũng trở nên nghiêm túc , chắp tay đáp lại :

- Tắc Hạ học đường - Bách Lý Đông Quân

Tống Yến Hồi thật sự không nói nhiều để đáp lại , cũng không có chút nào tỏ ra cao thủ . Thấy hắn không nói gì , Bách Lý Đông Quân đành phải nói :

- Ta tới đây là muốn thách đấu . Rất vui được gặp ngươi , không cần lãng phí thời gian , chỉ cần chọn một địa điểm và bắt đầu thôi

Tống Yến Hồi gật đầu , dẫn Bách Lý Đông Quân đi võ đài . Đây cũng là nơi các đệ tử thi đấu vào các ngày trong tuần .

Kiếm sĩ thiên tài nổi tiếng của Vô Song Thành đọ sức với đệ tử thân cận của Lý tiên sinh đệ nhất thiên hạ . Trận chiến giữa hai thiếu niên vô song cũng là một trận chiến không thể bỏ qua . Mọi người đã chạy khắp thành để báo tin , cho nên khi Tống Yến Hồi và Bách Lý Đông Quân bước vào võ đài , khán đài xung quanh võ đài đã chật kín người , trong đó có một số trưởng lão . Bách Lý Đông Quân liếc nhìn đám đông dày đặc , sau đó lại nhìn Đường Liên cùng Thiên Lạc phía sau , khẽ thở dài

Than ôi , động lực trước khi bắt đầu đã yếu đi rồi . Nhưng vậy thì sao ? Y chợt nghĩ tới câu chuyện về Ngô Nhất Lang mà Nam Cung Xuân Thủy kể cho y nghe . Chuyện kể về một thiếu niên vô cùng tài năng và tuấn tú , được coi là niềm hy vọng của môn phái và được tất cả mọi người ngưỡng mộ . Tuy nhiên , hắn đã bị thổ phỉ dùng kiếm ngẫu nhiên chém chết khi đang đi xuống núi .

Dựa vào cảnh tượng trước mắt , Tống Yến Hồi chính là người thiếu niên đó , còn y thì là thổ phỉ . Nghĩ như vậy , y không khỏi có chút buồn cười . Bách Lý Đông Quân hơi nhếch lên khóe miệng . Tống Yến Hồi đã đứng yên , khi hắn quay lại , hắn thấy Bách Lý Đông Quân đang đứng cách hắn một bước . Trên môi nở một nụ cười không thể giải thích được . Tống Yến Hồi khẽ cau mày , vẻ mặt khó hiểu nói :

- Bách Lý công tử ?

Bách Lý Đông Quân phục hồi tinh thần , xấu hổ cười một tiếng , ngừng cười rồi trở nên nghiêm túc đối với Tống Yến Hồi nói :

- Nếu chúng ta đang ở Vô Song Thành thế ngươi rút kiếm trước đi

Tống Yến Hồi không khách khí , khẽ gật đầu

- Kiếm của ta tên là Thủy Nguyệt

Tống Yến Hồi rút kiếm chém về phía Bách Lý Đông Quân . Bách Lý Đông Quân sử dụng Đạp Vân Bộ đã tiến bộ nhanh chóng lùi về phía sau , giữ khoảng cách rồi xoay người tránh kiếm khí , y khen ngợi

- Kiếm tốt

Vẻ mặt của Tống Yến Hồi không thay đổi , nhưng khóe miệng hắn hơi cong lên . Hắn tưởng rằng mình có thể nhìn thấy Tây Sở Kiếm Ca của Bách Lý Đông Quân , nhưng thay vào đó lại nhìn thấy Bách Lý Đông Quân rút đao sau lưng ra bằng một tay và tay còn lại cầm kiếm , y quay lại nhìn Tống Yến Hồi . Các chiêu thức và kiếm pháp rất đơn giản nhưng kiếm khí và kiếm ý lại vô cùng mạnh mẽ . Phòng ngự thuần túy không còn có thể chống đỡ , Tống Yến Hồi vội vàng vung kiếm

- Tử Lôi Thanh Song !

Trên khán đài có người kêu to

- Tống Yến Hồi cư nhiên lại dùng Tử Lôi Thanh Song...

Có người lẩm bẩm , than thở chính mình cùng thiên tài chênh lệch quá cao . Các trưởng lão của Vô Song Thành vẻ mặt đều nghiêm nghị

- Lúc đầu Yến Hồi bị ép sử dụng Tử Lôi Thanh Song . Nhưng chỉ trong vòng một năm , thiếu niên kia đã tiến bộ nhanh như vậy

- Từ trưởng lão , ta không nghĩ Tử Lôi Thanh Song của Yến Hồi bị ép dùng . Ngươi không biết tính cách của Yến Hồi sao ? Nó chỉ là một kẻ cuồng võ , nhìn thấy đối thủ như vậy nó hận không thể ra tay . Nó lấy tất cả ra và thử tất cả . Thông thường , những đệ tử khác sẽ không thể thỏa mãn mong muốn của nó

Một người nam tử trung niên mỉm cười và vuốt râu

- Không cần phải nói , thuật song thủ đao kiếm của Lý tiên sinh rất tốt . Nhưng kiếm kỹ và kiếm pháp mà thiếu niên này sử dụng rất đơn giản , có cảm giác trở về với tự nhiên . Không biết kiếm kỹ và kiếm pháp là gì ?

- Ừm...

Một trưởng lão trầm ngâm một lát rồi nói ra suy đoán của mình

- Nó trông giống như mười chín chiêu Tú Kiếm và Ngũ Hổ Đoạn Sơn Đao

- Cái gì ! Làm sao có thể được ? Đó là điều mà ngay cả một đứa trẻ cũng có thể học được...

Vừa dứt lời , hắn nhìn thấy hai đạo kiếm khí va chạm nhau trên sân , trong lúc nhất thời làm tung bụi đất trên sân , thế giới hỗn loạn , chỉ có tiếng cát bay và đá bay . Không thể nhìn rõ khung cảnh trước mặt

- Đây là...thắng bại đã được quyết định ?

- Chỉ sợ còn chưa được , đây chính là Yến Hồi sư đệ phẫn nộ biến hóa

Trong vòng xoáy khổng lồ màu đất , Tống Yến Hồi quay đầu nhìn Bách Lý Đông Quân

- Tại sao không sử dụng Tây Sở Kiếm Ca ?

Bách Lý Đông Quân nhẹ nhàng thở dài , nói :

- Tây Sở Kiếm Ca là đường lên trời , nhưng ta còn chưa tìm được đường đi . Vì thế , không muốn dùng nó để xúc phạm tuyệt thế kiếm pháp của sư phụ ta

- Nhưng mà ngươi sắp thua

Tống Yến Hồi bình tĩnh nói , nhưng trong lòng hắn lại kích động . Bách Lý Đông Quân khẽ mỉm cười

- Không nhất định , ta còn có một chiêu...

Khi Bách Lý Đông Quân thi triển Thu Thủy Quyết , vòng xoáy xung quanh bọn họ dần dần đổi phương hướng và bị y sử dụng . Tống Yến Hồi mở to mắt , kinh ngạc nhìn y

- Việc này...sao có thể...?

Bách Lý Đông Quân mỉm cười nói :

- Không có gì là không thể . Mọi thứ vốn dĩ đều phụ thuộc lẫn nhau và chỉ cần ta hiểu quy luật , mọi thứ đều có thể được sử dụng cho mục đích của riêng ta

Đây cũng là điều y nhận ra khi thảo luận về đạo giáo với Vương Nhất Hành trong thời gian sáu ngày ở Thanh Thành Sơn

- Nước sông Hoàng Hà từ trên trời đổ xuống !

Bách Lý Đông Quân hét lớn , vòng xoáy màu đất bay lên trời như nước rồi hướng về phía y chỉ vào Tống Yến Hồi mà bay tới . Kiếm ý ngưng tụ của Tống Yến Hồi đã hoàn toàn bị cuốn trôi , đầu hắn ta phủ đầy cát và đá . Khiến hắn khá xấu hổ , Bách Lý Đông Quân tiếp đất , nhìn hắn cái trán bầm tím của hắn . Y có chút xấu hổ gãi đầu

- Xin lỗi , đây là lần đầu tiên ta sử dụng . Không ngờ nó lại lợi hại như vậy

Tống Yến Hồi lau máu trên trán , mỉm cười nói với Bách Lý Đông Quân :

- Ta đã học được một bài học

Bách Lý Đông Quân còn muốn nói thêm vài câu khách khí với hắn , cũng muốn chân thành khen ngợi kiếm thuật của hắn . Nhưng y lại bị Đường Liên cùng Thiên Lạc một người bên trái , một người bên phải kéo đi

- Hai ngươi đang làm gì vậy ? Ta còn chưa nói xong mà

Bách Lý Đông Quân nghi hoặc hỏi . Tư Không Thiên Lạc nói :

- Đừng nói nữa , người chưa nhìn thấy ánh mắt ăn thịt người của đám người dưới võ đài sao ? Người muốn bị một đám người , vì người thể hiện thiên tài như vậy để bị đánh sao ?

Lúc này Tư Không Thiên Lạc rốt cục hiểu được tại sao mẹ cô không cho cô gọi y là mẹ . Nếu cô đi khắp thiên hạ rồi nói cô là con gái của Bách Lý Đông Quân thì cô sẽ lập tức bị đánh cho nhừ tử .








Ba người nhanh chóng sơ tán khỏi Vô Song Thành và lái xe ngựa không ngừng nghỉ mấy chục dặm mới giảm tốc độ

- Hiện tại đã an toàn

Tư Không Thiên Lạc thở phào nhẹ nhõm

- Vô Song Thành cũng không làm bộ mặt vô sỉ , không có truy sát chúng ta

Thiên Lạc vui vẻ quay đầu lại phát hiện Đường Liên sắc mặt càng ngày càng tái nhợt , dường như trở nên trong suốt . Cô giật mình , đang định hét lên thì Đường Liên đã nắm lấy tay cô . Đường Liên nhẹ nhàng lắc đầu , ra hiệu cho Thiên Lạc im lặng .

- Thiên Lạc , ta e rằng...muội phải chăm sóc tốt cho mẹ và đi về phía tây một mình rồi đi tìm sư phụ . Nếu muội vẫn không tìm thấy sư phụ của mẹ thì hãy đến Cẩm Thành và Đường Môn

Đường Liên hướng dẫn , Tư Không Thiên Lạc gật đầu trong nước mắt . Đường Liên mỉm cười , sờ sờ đầu cô

- Nha đầu ngốc nghếch , tại sao muội lại khóc ? Ta không nhất định sẽ biến mất . Ta chỉ nói cho muội biết điều này để đề phòng thôi

Xe ngựa chậm rãi dừng lại , Đường Liên dần dần trở nên trong suốt . Thiên Lạc vén rèm xe nhìn qua , chỉ thấy Bách Lý Đông Quân đang ngủ say . Tư Không Thiên Lạc cầm lấy roi cưỡi ngựa , tự nhủ :

- Phía Tây...ờ...nhưng ca ca , ta không biết đánh xe

May mắn thay , Đường Liên vừa trở nên trong suốt . Thiên Lạc vẫn có thể nhìn thấy và nghe thấy hắn nói . Đường Liên dạy cô lái xe . Chiếc xe ngựa bắt đầu chạy , nhưng nó không hề tuân theo sự điều khiển của cô mà lao về phía trước với tốc độ rất nhanh . Thiên Lạc vội vàng hét lên :

- Dừng lại , Liệt Phong ! Dừng lại , dừng lại , dừng lại !

Bang------

Hình như Liệt Phong va vào thứ gì đó

- Ối ôi------

Một nam tử đội mũ tre màu trắng rên rỉ đứng dậy từ dưới đất , ôm lấy eo mình . Thiên Lạc vội vàng nhảy xuống xe đỡ hắn

- Thực xin lỗi , ta không phải cố ý...

- Nha đầu , eo của ta bị ngươi đâm gãy . Ngươi phải bồi thường cho ta !

Thiên Lạc xin lỗi

- Thực xin lỗi , ông lão...

- Ông lão ? Ngươi vừa gọi ta là gì cơ ?

Nam Cung Xuân Thủy nghe xong thắt lưng lập tức không còn đau nữa , hắn đứng thẳng dậy , vén mũ trùm đầu lên lộ ra khuôn mặt trẻ tuổi rồi chăm chú nhìn Tư Không Thiên Lạc . Tư Không Thiên Lạc sửng sốt một chút , không biết phải làm sao . Bách Lý Đông Quân bị tiếng ồn đánh thức , y mở rèm xe ra liền nhìn thấy là Nam Cung Xuân Thủy , y bất đắc dĩ nói :

- Sư phụ , người đã già như vậy rồi sao còn đi ức hiếp một tiểu nha đầu ?

Nam Cung Xuân Thủy leo lên xe ngựa , nhéo nhéo má Bách Lý Đông Quân

- Ta còn trẻ như vậy...sao không thể bắt nạt một tiểu nha đầu ? Rõ ràng là nha đầu đó đụng phải ta trước . Con đúng là thiên vị mà Tiểu Đông Bát !!!

Nguyên lai đúng là sư phụ của mẹ , Thiên Lạc thở phào nhẹ nhõm , nhìn Đường Liên trong suốt , hai người trao đổi ánh mắt . Bách Lý Đông Quân lười biếng ngáp một cái

- Xem xong bằng hữu rồi à ?

- Ừm , Tiểu Đông Bát bây giờ con làm rất tốt . Nghe nói con đã đánh bại phôi kiếm trời sinh ở Vô Song Thành ?

Nam Cung Xuân Thủy cười nói , Bách Lý Đông Quân cau mày đáp :

- Lời đồn này thật quá đáng ! Chúng ta chỉ thương lượng giao lưu , tranh tài kiếm pháp , không phải đánh nhau 

- Hahahaha , không sao đâu . Tiểu đồ đệ của ta rất giỏi , nhưng sao trông con có vẻ uể oải thế ?

- Ta không biết , ta mệt quá , xem ra là ta ngủ không đủ giấc . Sư phụ người cứ tự mình làm đi

Bách Lý Đông Quân lại nằm xuống nói . Nam Cung Xuân Thủy nắm lấy cổ tay y và nói :

- Đừng ngủ nữa ! Để sư phụ xem coi con thế nào

Một lát sau , Nam Cung Xuân Thủy nhìn bụng của Bách Lý Đông Quân . Bách Lý Đông Quân chần chờ nói :

- Có chuyện gì vậy ? Ta bị bệnh nan y à ?

- Bệnh nan y gì chứ ? Chỉ cần sư phụ của con còn ở đây , con chắc chắn không bao giờ mắc phải . Đó là...ta sắp có tiểu đồ tôn . Còn con sắp làm cha đó Tiểu Đông Bát

Nam Cung Xuân Thủy nói với một nụ cười . Bách Lý Đông Quân sửng sốt , ngơ ngác nhìn Nam Cung Xuân Thủy , hồi lâu y vẫn không thể phục hồi lại tinh thần .

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com