TruyenHHH.com

Ai La Nam Chinh Cua Ta Day

Đêm đến, tui trằn trọc mãi mà vẫn không sao ngủ được. Tui phải làm sao thì mới chứng minh được cho cả nhà thấy là tui... Trịnh Tố Tố thật sự đã dứt tình với Lâm Hạo Kỳ đây...??

Tui liệu có nên giới thiệu hoàng tử với mọi người trong nhà không?

Họ sẽ có phản ứng thế nào?

Tích cực hay tiêu cực đây...!?

Aaaaaaaaaa...

Rốt cục là, tui... nên làm gì???

Và phải làm như thế nào đây...!?

.
.
.
.

Tui quyết định mang theo 1 ít hành lý tư trang và đồ dùng cá nhân và rời đi vào lúc nửa đêm. Tui rón rén rời khỏi phòng và di chuyển 1 cách nhẹ nhàng nhất có thể...!

Hiện tại, tui chỉ biết dùng hành động để đấu tranh sự phản kháng của mình! Tui quyết sẽ không giao hạnh phúc nửa đời về sau của mình vào tay 1 kẻ...

Thích đùa giỡn tình cảm của người khác như hắn!?

Tuy nhiên, người tính không bằng... trời tính...

_ Đêm đã khuya! Em còn đi đâu thế?

Tui giật thót, là anh ba của tui - Trịnh Thành Phi, kiêm bạn chí cốt của hắn!

_ Em... em...

Anh ba xoa đầu tui, anh véo mũi tui và cười sủng nịnh. Anh mắng yêu:

_ Cái con bé này! Mai là Hạo Kỳ sẽ tới đón em sớm mà. Em cần gì nôn nóng đi tìm cậu ta giữa đêm hôm thế này!?

Tui đơ người, nhất thời phản ứng không kịp thì...

_ Bé ngốc của anh, em là con gái, phải giữ giá 1 chút chứ! Có như vậy thì cậu ta mới trông ngóng để được cưới em. Hiểu không, cô em gái ngốc của anh...!?

Tui lấy lại tinh thần, mếu máo khóc:

_ Hức... anh, em không muốn gả cho anh Hạo Kỳ... hức... em không muốn mà!

Anh ba hết sức kinh ngạc nói:

_ Em... nói sao???

_ Em không muốn gả cho anh ấy! Em đã có người em thương rồi...!?

_ Con gái! Con nói là thật...?

Là mẹ của tui- nữ minh tinh điện ảnh triệu đô Lý Nhã Đan. Có vẻ như bà vẫn chưa tin vào những gì mà bà nghe được từ tui...

Tui vội xà vào lòng bà, khóc nức nở:

_ Hức! Trước đây, là do con ngộ nhận... Bây giờ, con đã tìm được người mà mình... hức... thực sự thương mến. Mẹ, hức... xin Người thành toàn cho con gái...!

Bà âu yếm vỗ về tui... Bà cười hiền từ đáp:

_ Được... Ngay ngày mai, mẹ sẽ thay con hủy bỏ hôn ước... Đừng khóc, con gái!

Anh ba tui ái ngại dò xét:

_ Em chắc chứ, Tố Tố...?

_ Vâng!

Tui khẳng định chắc nịch. Anh ba lại đáp:

_ Thật ra... anh cũng thấy hơi có lỗi với Hạo Kỳ. May mắn là em đã tìm được người mình thích, Hạo Kỳ hay tin chắc nó sẽ vui mừng cho em lắm!

_ Vâng ạ!

Anh ba xoa đầu cô nói:

_ Người mà em gái của anh nhìn trúng... chắc chắn là 1 cậu em rể hoàn hảo rồi! Chừng nào thì giới thiệu với cả nhà đây...?

Tui khẽ đáp:

_ Anh ấy tên là Doãn Vũ Đình. Tụi em chỉ vừa mới bắt đầu tìm hiểu đối phương thôi ạ!

Me tui mỉm cười đáp:

_ Con gái của mẹ... đã có bạn trai rồi kia à!

Tui hơi ngượng ngùng, đáp:

_ Mẹ này!

Anh ba và mẹ lại càng được dịp trêu chọc tui nhiều hơn...

Đêm đó, tui ngủ rất ngon...!

Gánh nặng tâm hồn trong tui bao lâu nay cũng đã được tháo bỏ phần nào...!?

Từ giờ, hi vọng Trịnh Tố Tố- tui sẽ có 1 khởi đầu mới, thật tốt đẹp...!!!
.
.
.
.

---------- Sáng hôm sau ----------

Tui dậy thật sớm, lâu rồi tui không được ngủ ngon như vậy!

Khuôn viên quanh biệt thự khá rộng rãi và thoáng mát. Tui bắt đầu chạy 1 vòng, 2 vòng... Loanh quanh 1 hồi thì mồ hôi đã lấm tấm, nhễ nhại, thấm ướt 1 mảng lưng. Tui vừa vặn bước vào nhà thì... liền bắt gặp hắn!

Hắn vừa nhác thấy bóng tui thì đã vội vàng lao tới, ôm vội lấy tui vào lòng. Tui phản ứng nhanh, mau chóng đẩy hắn ra nhưng dù cố mấy thì vẫn không đủ lực.

Tưởng hắn ôm xong sẽ chịu buông tha tui. Nào ngờ, hắn dám công khai... vừa ôm, vừa hôn tui ở ngay giữa đại sảnh trước sự chứng kiến của tất cả hạ nhân.

Tui cố kháng cự nhưng hắn cơ bản là càng hôn càng nghiện. Dây dưa mãi vẫn không chịu buông, nếu tui khó thở thì hắn sẽ liền hô hấp nhân tạo cho tui...!

Cứ thế, nụ hôn chào buổi sáng nóng bỏng, ướt át của hắn mãi kéo dài cho đến tận khi... phụ thân đại nhân của tui xuất hiện.

Ông tằng hắng, cố ý nhắc nhở đôi trẻ.

Hắn thấy vậy mới chịu miễn cưỡng rời khỏi môi tui. Trước khi rời đi, hắn còn khẽ vươn đầu lưỡi đảo quanh, liếm nhẹ vành môi ma mị của tui 1 thêm vòng...

Sau đó, hắn liền nhếch môi cười xấu xa... liếm liếm môi nhìn tui đầy tiếc nuối!?

Tui phát cơn... rùng mình trước biểu cảm tà đạo đó của hắn!

Tui vội vội vàng vàng lao đi, chạy nhanh lên phòng của mình. Tim của tui nhảy múa loạn xạ, hắn quả thật... rất nguy hiểm!!

Tui tắm rửa xong thì ở lì trên phòng cho đến khi anh ba lên gọi tui xuống. Tui thật... không muốn giáp mặt hắn tí nào!?

Nhưng chỉ cần qua hôm nay, giữa tui và hắn nhất định sẽ... đặt dấu chấm hết! Nghĩ vậy, tui liền có 1 nguồn động lực vô cùng to lớn bước xuống đại sảnh phòng ăn.
.
.
.
.

_ Tố nhi, lại đây ngồi với anh đi!

Hắn vẫy tay, hướng ánh mắt sủng nịnh về phía tui mà mời mọc.

Tui thì giả vờ như không thấy, lãnh đạm tiến đến ngồi giữa anh hai và anh ba. Hắn thấy vậy chỉ cười cười, không nói gì thêm!

Bữa ăn sáng kết thúc tương đối êm đẹp. Trừ... cái bao tử phải nhồi nhét quá nhiều thức ăn của tui.

Tất cả vẫn là... do hắn báo hại!

Tui vốn đã có 2 ông anh trai vô cùng sủng muội và mẫu thân đại nhân yêu dấu ra sức nhiệt tình đãi ngộ, chiếu cố tui trên bàn ăn nên hầu như bao giờ chén của tui cũng đầy ắp.

Đã vậy... hắn lại còn bon chen đũa vào góp vui cho công cuộc... vỗ béo tui thành heo...!

Hắn đúng là... sao chổi của đời tui mà!
.
.
.
.

------- Đại sảnh -------

_ Thưa ba mẹ, hôm nay con xin phép được đón em Tố về cùng con để tiện cho việc chuẩn bị hôn lễ của tụi con ạ!

Hắn nói mà cứ đảo ánh mắt tà mị qua chỗ tui, làm tui bất giác rùng mình! Ba đại nhân trầm giọng:

_ Được rồi, vậy thì...

Mẹ đại nhân lên tiếng cắt ngang:

_ Khoan đã!

Ba đại nhân quay qua nhìn mẹ và hỏi:

_ Mình à! Có việc gì sao?

Mẹ hướng nhìn tui đáp:

_ Con gái chúng ta có chuyện muốn nói...

Tui biết đây là cơ hội quý giá để mở ra cánh cửa tự do của cuộc đời mình. Vì vậy, tui không do dự, dõng dạc nói:

_ Con muốn hủy bỏ hôn ước.

_ CÁI GÌ...!?

Cả anh hai lẫn ba đại nhân đều rất kinh ngạc. Riêng hắn thì mặt đã đen hơn nhọ nồi. Tui lại tiếp:

_ Con đã yêu 1 người khác...

Rồi, tui xoay qua hắn, cúi đầu nói:

_ Em xin lỗi anh, Hạo Kỳ! Thời gian qua, anh đã thật vất vả vì em... em thành thật xin lỗi anh!

Hắn liền đáp:

_ Nếu muốn xin lỗi... liền gả cho anh ngay đi!

Anh ba tui huých vào khủy tay hắn, cười nói:

_ Nhất mày rồi... Tố Tố yêu người khác rồi nhé! Chúc mừng mày đã lấy lại được tự do...!

Ba đại nhân nhìn tui nghĩ ngợi 1 lát rồi mới chép miệng:

_ Thôi! Dù sao Tố Tố cũng đã lớn, con cứ quyết định đi. Hạo Kỳ, đã khổ sở cho con suốt thời gian qua, bác sẽ nói chuyện lại với ba cháu về việc hôn ước giữa 2 nhà...!

Hắn trầm giọng chất vấn:

_ Bác định... hủy bỏ hôn ước của Tố Tố và cháu??

Mẹ đại nhân dịu dàng nói:

_ Kỳ nhi, em Tố đã thông suốt thật rồi! Về sau, con sẽ không phải bận lòng về em nữa đâu...!?

Tui đang khắp khởi mừng thầm trong lòng thì liền bị hắn dội cho 1 gáo nước lạnh.

_ Theo ý của ai...? Con thì tuyệt đối không đồng ý!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com