Ai Duc Giao Trien
Diệp Húc Du chú ý tới Mặc Sĩ Chính là ở thời điểm báo danh, liếc mắt một cái đã thấy. Tuy rằng lúc trước cậu đã từng được nghe qua về hắn, nhưng vẫn chưa gặp được, bây giờ nhìn thấy người thật, muốn không chú ý cũng khó.Diệp Húc Du điền giấy tờ xong, lúc đang kéo rương hành lý đi tìm ký túc xá, một nam sinh đột nhiên chạy tới."Em là học sinh mới tới phải không, anh đang học năm hai, để anh giúp em." Diệp Húc Du đang muốn từ chối, học trưởng kia đã kéo vali sang, tự mình đi phía trước, Diệp Húc Du đành phải đi theo anh ta."Học đệ, em ở tòa ký túc xá nào?""Tòa số 2, phòng 502.""Oa! Tòa 2 chính là ký túc xá cho hai người đó, tốc độ tay của em cũng thật nhanh, lúc trước vì muốn đoạt được chỗ trong ký túc xá hai người mà anh đã canh trước máy tính suốt hai giờ, mà vẫn không cướp được. Nhưng mà ký túc xá bốn người cũng không tồi, rất náo nhiệt, cũng tiện nghi hơn so với hai người. Nhưng mà học đệ, em có biết tại sao chỉ có tòa 2 là ký túc xá cho hai người không?""Không biết." Trong lòng Diệp Húc Du cơ bản đã chắc chắn tên học trưởng này là một tên nhiều chuyện, thích lảm nhảm."Bởi vì tòa 2 trước đây là ký túc xá dành cho nghiên cứu sinh, sau đó..."Chờ tới khi Diệp Húc Du đến cửa ký túc xá, học trưởng kia cơ hồ đã giảng giải qua hết một lần lịch sử của đại học A cho cậu."Được rồi, học đệ, tới ký túc xá của em rồi. Đúng rồi, anh còn chưa có hỏi tên em! Anh tên Dương Minh, chúng ta add wechat đi, như vậy em có gì không hiểu thì có thể hỏi anh.""Được rồi, cảm ơn học trưởng."Một người khác cùng phòng còn chưa tới, trong phòng chỉ có một mình Diệp Húc Du. Diệp Húc Du thở phào một hơi, tính toán sắp xếp lại chăn đệm, sau đó đi ăn cơm, rồi đi thẳng tới phòng học.Tới phòng học, sau khi học sinh đã đến đông đủ, giáo viên bảo các bạn lên tự giới thiệu, mới vừa tiến vào đại học, bọn học sinh đều rất hưng phấn, phòng học có chút ồn ào. Lại nhìn Diệp Húc Du đang bình tĩnh ngồi trên ghế, thật ra dưới háng đã sớm ướt đẫm dính nhớp.Diệp Húc Du là người song tính, sau khi thành niên, bộ phận sinh dục nữ càng thêm thành thục, cùng với đó chính là lỗ huyệŧ không thể ngăn cản được khát vọng, thường trào ra nước dâm, cơ hồ muốn xối ướt cả cái qυầи ɭóŧ. Đây cũng là nguyên nhân Diệp Húc Du chọn ký túc xá hai người, ít người thì thuận tiện hơn một chút. Tuy rằng Diệp Húc Du lấy công lực ngụy trang nhiều năm qua nên trên mặt không hiện vẻ gì, nhưng trong lòng lại bực bội không thôi.Đột nhiên toàn bộ phòng học yên tĩnh lại, Diệp Húc Du đang thất thần ngẩng đầu vừa thấy, hiểu rõ tại sao phòng học lại đột nhiên im lặng, ngay cả cậu cũng quên mất hạ thân đang ướŧ áŧ.Nam sinh trên bục giảng nhìn trên dưới thì khoảng 1m9, tuy trên mặt không có biểu tình nhưng khuôn mặt kia lại vô cùng đẹp trai, khó trách mọi người đều nhìn chằm chằm hắn."Tôi tên Mặc Sĩ Chính." Giọng nói trầm thấp của nam sinh đánh vỡ sự im lặng trong phòng học, học sinh dưới lớp càng thêm xao động, đặc biệt là nữ sinh. Từng câu "Thật đẹp trai" đập vào lỗ tai, Diệp Húc Du lấy lại phản ứng, thì ra hắn tên là Mặc Sĩ Chính.Đến phiên Diệp Húc Du lên trên bục, trong lòng cậu có chút khẩn trương, nhưng trên mặt vẫn là một mảnh cao lãnh. Nữ sinh nghĩ thầm, thật tốt, hai anh đẹp trai đều ở trong lớp chúng ta. Nam sinh lại đang kêu rên ở trong lòng, mau trả các em gái cho chúng tôi!Đây là lần đầu tiên gặp mặt của bọn họ, Mặc Sĩ Chính trở thành người đầu tiên chiếu rọi cho cậu sau khi vào đại học.Tiết học kết thúc, Diệp Húc Du lập tức trở lại ký túc xá, cởϊ qυầи áo lập tức đi vào trong phòng tắm giải quyết vấn đề dưới háng, cậu vội vàng bên trong này, nên không phát hiện cái qυầи ɭóŧ ướt đẫm nước dâm đã bị rơi trước giường bạn cùng phòng.
Cho nên lúc Mặc Sĩ Chính trở lại ký túc xá, liếc mắt một cái đã thấy được thứ đồ màu trắng không rõ chỗ mép giường. Hắn nhặt lên, nhìn thấy lại là một cái qυầи ɭóŧ, đang cảm thấy ghê tởm muốn ném vào thùng rác, lại nghe thấy một trận mùi hương tanh tưởi ngọt nị truyền đến, không khỏi để sát vào chóp mũi hít sâu một cái, chỉ cảm thấy bụng nhỏ căng chặt, ƈôи ŧɦịŧ dưới háng đã ngẩng cao.Mặc Sĩ Chính mới nghĩ đã biết qυầи ɭóŧ này là của ai, nhưng không khỏi tò mò, mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ của bạn cùng phòng sao lại kỳ lạ như vậy, không giống mùi tanh hôi của đàn ông, ngược lại giống như nước huyệŧ của đàn bà.Không, nước dâm của đàn bà cũng không tràn ngập dụ dỗ như vậy, chỉ vừa ngửi đã làm cho ƈôи ŧɦịŧ hắn cứng ngắc.Lúc này Diệp Húc Du đã tắm xong, ra khỏi phòng tắm lại thấy Mặc Sĩ Chính đang cầm cái qυầи ɭóŧ của mình nhất thời ngượng ngùng xấu hổ không biết làm sao.
Mặc Sĩ Chính lại không sao cả, chỉ nhìn bạn cùng phòng vừa mới tắm rửa xong làn da ửng đỏ, khuôn mặt xấu hổ phiếm hồng đôi mắt ướŧ áŧ, môi đỏ khẽ nhếch. Côи ŧɦịŧ dưới háng hắn dường như lại to thêm một vòng.Diệp Húc Du ngốc lăng trong chốc lát, sau khi phản ứng lại mới bước nhanh qua muốn đoạt lại qυầи ɭóŧ. Mặc Sĩ Chính lại không để cậu như ý, khóe môi cong lên giơ qυầи ɭóŧ trên đỉnh đầu. Diệp Húc Du chỉ cao 1m7, căn bản không thể so với Mặc Sĩ Chính, chỉ có thể nhảy dựng lên muốn đoạt lấy, nhưng không có cách nào đụng tới.Từ nhỏ Diệp Húc Du đã được cưng chiều, chưa từng bị trêu đùa như vậy bao giờ, đơn giản bỏ cuộc, đến trước bàn ngồi xuống, hốc mắt đỏ lên, vừa xấu hổ vừa tức giận, ngay cả ngụy trang lạnh lùng cũng quên, giống như đang muốn khóc.
Mặc Sĩ Chính thấy thế, không những không áy náy còn càng thêm muốn bắt nạt cậu. Thế là hắn đi tới, hai tay đè trên hai bên bàn của Diệp Húc Du, cúi sát vào bên tai cậu ngả ngớn nói: "Không phải là không thể đưa cho cậu, nhưng cậu phải nói cho tôi biết, mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ của cậu sao lại dâʍ đãиɠ như vậy, quả thực còn mê người hơn cả nước huyệŧ của đàn bà.""Tôi, sao tôi biết được." Diệp Húc Du chỉ cảm thấy chính mình đều bị nhiệt khí trên người nam nhân vây chặt, bên tai truyền đến cảm giác tê dại, chóp mũi ngửi được mùi nước hoa mát lạnh, kíƈɦ ŧɦíƈɦ huyệŧ nhỏ không ngừng co rút lại, từng luồng từng luồng chất lỏng phun ra ngoài. Mà thứ chất lỏng phun ra quần này không phải là tϊиɦ ɖϊƈh͙ gì đó."Hửm, không biết? Vậy tôi sẽ giúp cậu cất giữ cái qυầи ɭóŧ này trước, đợi đến khi cậu biết thì tới lấy vậy." Mặc Sĩ Chính hài hước nói.
"Hừ! Tùy cậu!" Lúc này Diệp Húc Du chỉ muốn nam nhân xê ra chỗ khác, đừng vây quanh cậu nữa.Mà sau khi cái qυầи ɭóŧ kia bị nam nhân cầm đi, nhiều lần bọc vào ƈôи ŧɦịŧ, bắn ra nhiều ít tϊиɦ ɖϊƈh͙, Diệp Húc Du lại không biết chút gì.
Cho nên lúc Mặc Sĩ Chính trở lại ký túc xá, liếc mắt một cái đã thấy được thứ đồ màu trắng không rõ chỗ mép giường. Hắn nhặt lên, nhìn thấy lại là một cái qυầи ɭóŧ, đang cảm thấy ghê tởm muốn ném vào thùng rác, lại nghe thấy một trận mùi hương tanh tưởi ngọt nị truyền đến, không khỏi để sát vào chóp mũi hít sâu một cái, chỉ cảm thấy bụng nhỏ căng chặt, ƈôи ŧɦịŧ dưới háng đã ngẩng cao.Mặc Sĩ Chính mới nghĩ đã biết qυầи ɭóŧ này là của ai, nhưng không khỏi tò mò, mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ của bạn cùng phòng sao lại kỳ lạ như vậy, không giống mùi tanh hôi của đàn ông, ngược lại giống như nước huyệŧ của đàn bà.Không, nước dâm của đàn bà cũng không tràn ngập dụ dỗ như vậy, chỉ vừa ngửi đã làm cho ƈôи ŧɦịŧ hắn cứng ngắc.Lúc này Diệp Húc Du đã tắm xong, ra khỏi phòng tắm lại thấy Mặc Sĩ Chính đang cầm cái qυầи ɭóŧ của mình nhất thời ngượng ngùng xấu hổ không biết làm sao.
Mặc Sĩ Chính lại không sao cả, chỉ nhìn bạn cùng phòng vừa mới tắm rửa xong làn da ửng đỏ, khuôn mặt xấu hổ phiếm hồng đôi mắt ướŧ áŧ, môi đỏ khẽ nhếch. Côи ŧɦịŧ dưới háng hắn dường như lại to thêm một vòng.Diệp Húc Du ngốc lăng trong chốc lát, sau khi phản ứng lại mới bước nhanh qua muốn đoạt lại qυầи ɭóŧ. Mặc Sĩ Chính lại không để cậu như ý, khóe môi cong lên giơ qυầи ɭóŧ trên đỉnh đầu. Diệp Húc Du chỉ cao 1m7, căn bản không thể so với Mặc Sĩ Chính, chỉ có thể nhảy dựng lên muốn đoạt lấy, nhưng không có cách nào đụng tới.Từ nhỏ Diệp Húc Du đã được cưng chiều, chưa từng bị trêu đùa như vậy bao giờ, đơn giản bỏ cuộc, đến trước bàn ngồi xuống, hốc mắt đỏ lên, vừa xấu hổ vừa tức giận, ngay cả ngụy trang lạnh lùng cũng quên, giống như đang muốn khóc.
Mặc Sĩ Chính thấy thế, không những không áy náy còn càng thêm muốn bắt nạt cậu. Thế là hắn đi tới, hai tay đè trên hai bên bàn của Diệp Húc Du, cúi sát vào bên tai cậu ngả ngớn nói: "Không phải là không thể đưa cho cậu, nhưng cậu phải nói cho tôi biết, mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ của cậu sao lại dâʍ đãиɠ như vậy, quả thực còn mê người hơn cả nước huyệŧ của đàn bà.""Tôi, sao tôi biết được." Diệp Húc Du chỉ cảm thấy chính mình đều bị nhiệt khí trên người nam nhân vây chặt, bên tai truyền đến cảm giác tê dại, chóp mũi ngửi được mùi nước hoa mát lạnh, kíƈɦ ŧɦíƈɦ huyệŧ nhỏ không ngừng co rút lại, từng luồng từng luồng chất lỏng phun ra ngoài. Mà thứ chất lỏng phun ra quần này không phải là tϊиɦ ɖϊƈh͙ gì đó."Hửm, không biết? Vậy tôi sẽ giúp cậu cất giữ cái qυầи ɭóŧ này trước, đợi đến khi cậu biết thì tới lấy vậy." Mặc Sĩ Chính hài hước nói.
"Hừ! Tùy cậu!" Lúc này Diệp Húc Du chỉ muốn nam nhân xê ra chỗ khác, đừng vây quanh cậu nữa.Mà sau khi cái qυầи ɭóŧ kia bị nam nhân cầm đi, nhiều lần bọc vào ƈôи ŧɦịŧ, bắn ra nhiều ít tϊиɦ ɖϊƈh͙, Diệp Húc Du lại không biết chút gì.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com