TruyenHHH.com

|aesjos| Yêu em mãi mãi

Chương 42

Methyl_acrylate

Rất nhanh đã đến 6 giờ chiều. Mọi người lại tập trung quanh chiếc bàn. Chỗ của Mellie và chồng cô đã thay bằng hai tấm ảnh thờ kinh dị. Aesop đưa bằng chứng tìm được cho Nathaniel nhờ anh thẩm vấn. Anh gật đầu đồng ý.
Như lần trước, Orpheus tuyên bố buổi xét sử bắt đầu. Lần này, Emma ngay từ đầu đã chĩa mũi dùi vào Mary.
- Em thấy chị ... chị Mary đi ra khỏi phòng chị Emily với con dao dính máu. Em sợ ... sợ chị ta sẽ giết em ...
Nathaniel cười khúc khích.
- Nhưng dấu chân ở hiện trường lại nhỏ hơn của Mary đó Emma.
Emma giật mình, nhìn sang Nathaniel. Anh híp mắt cười.
- Chưa kể suốt thời gian gây án. Mary đã ở cạnh Alice.
- Vậy là hai người họ đã giết chị Emily sao.
Emma run rẩy nói. Cô bé giương ánh mắt đáng thương nhìn anh.
- Nhưng vũng máu lớn trong căn phòng nhỏ mà chỉ có dấu chân một người thì thật kì lạ. Chưa kể loại giày Mary dùng là giày cao gót 5cm, của Alice là loại 3cm. Trong kho đó giấu vết ở hiện trường lại là giày thể thao. Điều này rất không hợp lý.
- Biết đâu một người gây án, một người làm nhân chứng. Chưa kể có thể đổi loại giày.
- Ý kiến rất hay. Nhưng thời gian Emily tử vong là khoảng 9 giờ 15 đến 9 giờ 30 phút sáng. Trong đó, thời gian Mary đưa Emily về phòng là 8 giờ 50 phút. Chị ấy đã chăm sóc cho Emily đến 9 giờ 5 phút cũng là lúc em bước vào. Nếu thay giày rồi đi đến mà không bị bắt gặp sẽ rất mất thời gian. Sẽ không kịp xoá bỏ dấu vết. Trường hợp tương tự với Alice.
Mọi người xung quanh gật gù. Không hổ danh là người từng là việc với cảnh sát.
- Nếu vậy anh nghĩ là ai chứ? Không phải chị ta đáng nghi nhất sao?
- Còn ai ở đâu nữa, Emma.
- Anh có bằng chứng gì.
Nathaniel mỉm cười nhìn cô bé. Emma liền cảm thấy sợ hãi trước nụ cười này.
- Chiếc giày của em là một bằng chứng. Anh có thể kiểm tra vết máu dính trên giày để xác định xem em có mặt ở hiện trường lúc Emily chết không.
Emma bỗng chốc câm nín.
- Chưa kể đến cả Mary hay Alice đều không thể một mình đưa Emily lên giường sau khi đâm cô ấy ngã xuống sàn. Như đã nói ở trên, việc cả hai cùng nhau gây án sẽ rất vô lý trong căn phòng nhỏ vậy mà chỉ có dấu vết một người.
- Nhưng em cũng không mang được xác chị Emily đi.
- Em chắc chứ thợ vườn nhỏ. Anh thấy trong lúc phụ mọi người bê đồ vào buổi trưa em khuân vác khỏe lắm mà. Chưa kể công việc của em cần nhiều sức mạnh mà.
- ...
- Emma, Emily sẽ đau khổ lắm khi biết em tồi tệ vậy đấy.
- Chị ta không phải người tốt như vậy. Chị ta là kẻ dối trá. Chị ta giết mẹ tôi tồi nố đó là sơ suất trong quá trình chữa bệnh. Chị ta đã giết hàng tá người với cách đó. Tên Norton kia cũng là nạn nhân của chị ta.
- Vậy là em đã giết Emily vì thù hằn.
- Phải. Nếu mẹ tôi không chết. ba tôi sẽ không để lại mình tôi. Tất cả là tại chị ta. Chị ta là một con khốn nạn.
- Vậy là các vị đã có câu trả lời. Tiếp đây xin mời các vị bỏ phiếu với thứ tự "người giết Norton" và "người giết Emily". 3 ... 2 ... 1 ... Đáp án Emily và Emma là hoàn toàn chính xác.
Ngay sau đó, tiếng súng nổ ra, Emma gục xuống. Trong thoáng chốc, có thế thấy nụ cười trên môi cô bé. Emma đã đoàn tụ bới gia đình của em rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com