Abo Tra Gia Bac Quan Nhat Tieu
"Không cần, đây là phòng làm việc của tôi, sáng rồi tôi tự về, anh về được rồi" - Tiêu Chiến biết mình cư xử rất không đúng, nhưng làm sao đây, nhìn thấy hắn là liền nghĩ đến họ vừa làm tình không lâu khiến cậu vừa căng thẳng vừa xấu hổ. Hơn nữa bây giờ cậu đi cũng không nổi làm sao mà về. Nghe lời tiễn khách từ miệng cậu ra khiến hắn có chút thất vọng, nhưng cũng có chút lúng túng không biết nên làm gì cho phải."Về thôi, không phải đau thắt lưng sao? Về tôi xoa giúp em" Tiêu Chiến mím môi, không biết nên trả lời thế nào. Lần đầu tiên có người nói những lời như vậy với cậu khiến cậu cực kì bối rối. Không phải trước đây chưa từng có người thích cậu, Tiêu Chiến lớn lên rất đẹp, khuôn mặt đẹp dáng người cũng chuẩn, nói không ai theo đuổi là giả. Nhưng bọn họ đều bị cậu đá văng trước khi có cơ hội tiếp cận. Vì vậy người thích cậu đa phần đều để trong lòng, hoặc nói ra rồi biến mất khỏi tầm mắt cậu."Đưa giúp tôi điện thoại để trên bàn với" - Tiêu Chiến xoay người ngồi dậy, răng cắn chặt lại với nhau, thân thể đau hơn cậu nghĩ nhiều. Vương Nhất Bác lấy điện thoại đưa cậu, sau đó cũng không tò mò nhìn, mà ngồi xuống kế bên kiên nhẫn chờ đợi.Tiêu Chiến nhắn tin cho Đinh Mặc, bảo hắn gọi tất cả vệ sĩ lui đi. Để bọn họ quan sát cậu trong tình trạng này, Tiêu Chiến còn dám đối mặt với ai nữa đây!"Xong rồi sao?" - Vương Nhất Bác thấy cậu đặt điện thoại xuống liền hỏi."Ừ, đợi một lát tôi đi thay đồ" - Tiêu Chiến vừa đứng lên liền ngã người ngồi xuống. Con mẹ nó, đau! Còn rát nữa! Cậu hít một hơi thật sâu, trấn an mình không được lấy súng ra bắn chết tên nam nhân ngồi cạnh mình.Vương Nhất Bác nhìn bộ dạng khó chịu của cậu, lương tâm của hắn không những không trỗi dậy mà còn cố nhịn cười. Sau đó hắn không nói không rằng đứng lên bế ngang cậu lên như cách bế cậu đi tắm ban nãy. "A?" - Tiêu Chiến giật mình phản xạ ôm lấy cổ hắn, lần trước cậu như xác chết vậy ai cũng có thể ôm vứt đi, nhưng bây giờ cậu tỉnh táo đó, đừng làm cậu ngại phát ngất chứ."Cậu đi không được thì tôi bế, nhưng về luôn nhé? Đồ cậu tôi lỡ làm hỏng rồi" "!?!!!"- Ít nhất hãy cho cậu mặc quần tử tế vào chứ! "Không ai thấy đâu, tôi đi cửa sau, cậu ngại thì úp mặt vào đi" - Vương Nhất Bác nói không thấy sai ở đâu cả, cứ như vậy trực tiếp mở cửa bước ra. Nhìn hành lang không một bóng người, rốt cục hắn cũng biết cậu lấy điện thoại làm gì.Hắn một đường lên ô tô về chung cư cậu chỉ đường, cả hai cũng không lên tiếng gì.
Đương nhiên đây chỉ là một căn hộ Tiêu Chiến tùy tiện mua, không phải nhà của cậu. Là một người đứng đầu trẻ tuổi, nhưng cậu ngồi ở vị trí này cũng 5 năm rồi, không có tiếng cũng phải có miếng. Đời tư của cậu không thể để một người xa lạ biết đến được."Dừng ở đây đi" "Tôi lên nhà, anh vòng đường này ra giao lộ rồi lên cầu mới có thể quay xe, chỗ này một chiều" - Tiêu Chiến cởi dây an toàn ra mở cửa bước xuống xe, không quên chỉ đường cho hắn."Em không định mời tôi lên nhà sao?" - Vương Nhất Bác nhìn cậu đi được khiến hắn không có cớ lên nhà cậu nữa. Làm hắn có chút phiền lòng."Hôm nay không tiện bữa sau nhé?" - Tiêu Chiến tìm đường trốn lẹ, cậu không muốn dây dưa với người này nữa."Khoan đã, em tên gì?" - Vương Nhất Bác muốn xác định danh tính người này xem có phải người hắn cần tìm không."Tiêu Tán" - Tiêu Chiến không muốn nói ra tên thật với hắn, không đợi hắn hỏi thêm liền đi nhanh lên căn hộ của mình. Vương Nhất Bác khẽ gật đầu, tên không tồi, chỉ cần không phải Tiêu Chiến dù cậu có thân phận gì cũng được.Trên đường về nhà hắn không ngừng suy nghĩ, nhiệm vụ của hắn có nên đổi hướng đánh lên người "Tiêu Tán" hay không.
Sau đó Nhất Bác liền khẽ lắc đầu, hôm nay bản thân đã không khống chế được làm Omega nhà người ta bị thương, làm trò đồi bại, nếu còn đánh chủ ý lợi dụng lên người cậu thì hắn quả thật không giống người.Nhất Bác phóng xe lao nhanh về nhà, hắn nhanh chóng cầm cây bút lên phát thảo kế hoạch một lần nữa. Vừa đặt bút xuống hắn mới chợt nhận ra, họ Tiêu sao? Anh em? Vương Nhất Bác trầm tư ngồi nghĩ xem, rốt cuộc nên bắt đầu từ đâu bây giờ.Lúc này, ở nhà Tiêu Chiến cậu đang ngồi bẹp dí ở sofa của mình. Cả cơ thể không muốn động, đèn cũng chỉ bật lên một cái nhỏ ở cửa ra vào.Cậu lấy điện thoại gọi điện cho Đinh Mặc, người này có thể xem lại bạn thân nhất của cậu đi."Mặc Mặc à, mày mau đến nhà tao đi, tao sắp chết rồi" "Hả? Không phải ban nãy còn ổn à? Bị làm sao?" - Đinh Mặc vừa nghe cậu than thở liền đứng lên lấy chìa khóa xe chuẩn bị ra ngoài."Không ổn, đến căn ở chung cư Vilass ấy, tao không có ở nhà" "Mua giúp tao thuốc trị thương với gì đó ăn nữa, nhanh lên" "Mày bị thương thật à?" "Nhanh đi, tao không có đùa đâu" Tiêu Chiến tắt máy, thở dài, lê thân thể không hề ổn của mình đi vào phòng ngủ lục tung lên thay đồ. May là còn vài bộ cậu treo trong đấy. Sau khi cậu vào nhà vệ sinh cởi đồ tắm ra liền muốn gục ngã, nhìn toàn thân loang lỗ vết xanh tím, phía dưới còn vì ban nãy chạy nhanh quá mà vết thương rách ra, không ngừng chảy máu. "Con mẹ mày!" - Tiêu Chiến đập tay lên bồn rửa mặt rít lên. Sau đó cũng khó khăn mặc áo vào. Cậu xoa xoa cần cổ để lại vết cắn không sâu của hắn."Tên khốn ! Còn không đánh dấu vĩnh viễn nữa" _________________________
End chương 4 - 16.6.2021Mng đọc thì cmt cho tui góp ý của mọi người nhéee
Đương nhiên đây chỉ là một căn hộ Tiêu Chiến tùy tiện mua, không phải nhà của cậu. Là một người đứng đầu trẻ tuổi, nhưng cậu ngồi ở vị trí này cũng 5 năm rồi, không có tiếng cũng phải có miếng. Đời tư của cậu không thể để một người xa lạ biết đến được."Dừng ở đây đi" "Tôi lên nhà, anh vòng đường này ra giao lộ rồi lên cầu mới có thể quay xe, chỗ này một chiều" - Tiêu Chiến cởi dây an toàn ra mở cửa bước xuống xe, không quên chỉ đường cho hắn."Em không định mời tôi lên nhà sao?" - Vương Nhất Bác nhìn cậu đi được khiến hắn không có cớ lên nhà cậu nữa. Làm hắn có chút phiền lòng."Hôm nay không tiện bữa sau nhé?" - Tiêu Chiến tìm đường trốn lẹ, cậu không muốn dây dưa với người này nữa."Khoan đã, em tên gì?" - Vương Nhất Bác muốn xác định danh tính người này xem có phải người hắn cần tìm không."Tiêu Tán" - Tiêu Chiến không muốn nói ra tên thật với hắn, không đợi hắn hỏi thêm liền đi nhanh lên căn hộ của mình. Vương Nhất Bác khẽ gật đầu, tên không tồi, chỉ cần không phải Tiêu Chiến dù cậu có thân phận gì cũng được.Trên đường về nhà hắn không ngừng suy nghĩ, nhiệm vụ của hắn có nên đổi hướng đánh lên người "Tiêu Tán" hay không.
Sau đó Nhất Bác liền khẽ lắc đầu, hôm nay bản thân đã không khống chế được làm Omega nhà người ta bị thương, làm trò đồi bại, nếu còn đánh chủ ý lợi dụng lên người cậu thì hắn quả thật không giống người.Nhất Bác phóng xe lao nhanh về nhà, hắn nhanh chóng cầm cây bút lên phát thảo kế hoạch một lần nữa. Vừa đặt bút xuống hắn mới chợt nhận ra, họ Tiêu sao? Anh em? Vương Nhất Bác trầm tư ngồi nghĩ xem, rốt cuộc nên bắt đầu từ đâu bây giờ.Lúc này, ở nhà Tiêu Chiến cậu đang ngồi bẹp dí ở sofa của mình. Cả cơ thể không muốn động, đèn cũng chỉ bật lên một cái nhỏ ở cửa ra vào.Cậu lấy điện thoại gọi điện cho Đinh Mặc, người này có thể xem lại bạn thân nhất của cậu đi."Mặc Mặc à, mày mau đến nhà tao đi, tao sắp chết rồi" "Hả? Không phải ban nãy còn ổn à? Bị làm sao?" - Đinh Mặc vừa nghe cậu than thở liền đứng lên lấy chìa khóa xe chuẩn bị ra ngoài."Không ổn, đến căn ở chung cư Vilass ấy, tao không có ở nhà" "Mua giúp tao thuốc trị thương với gì đó ăn nữa, nhanh lên" "Mày bị thương thật à?" "Nhanh đi, tao không có đùa đâu" Tiêu Chiến tắt máy, thở dài, lê thân thể không hề ổn của mình đi vào phòng ngủ lục tung lên thay đồ. May là còn vài bộ cậu treo trong đấy. Sau khi cậu vào nhà vệ sinh cởi đồ tắm ra liền muốn gục ngã, nhìn toàn thân loang lỗ vết xanh tím, phía dưới còn vì ban nãy chạy nhanh quá mà vết thương rách ra, không ngừng chảy máu. "Con mẹ mày!" - Tiêu Chiến đập tay lên bồn rửa mặt rít lên. Sau đó cũng khó khăn mặc áo vào. Cậu xoa xoa cần cổ để lại vết cắn không sâu của hắn."Tên khốn ! Còn không đánh dấu vĩnh viễn nữa" _________________________
End chương 4 - 16.6.2021Mng đọc thì cmt cho tui góp ý của mọi người nhéee
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com