TruyenHHH.com

[ABO] [Hoàn] Alpha của tôi là đỉnh lưu trùng sinh

Phần 81. Nghe lén

Dang8229384

Mấy tiếng đồng hồ khi phát hiện Ngô Đồng và trợ lý Alpha vào cùng một phòng, tất cả những người ăn dưa đều gõ bát chờ phản ứng của Ngô Đồng, đồng thời góp phần lên men dư luận.

Một số fan của Khương Hành và Ngô Đồng thấy "Điểm Thúy" vừa bước vào danh sách fan cách đây không lâu thì nhà bị sập, fan lập tức biến thành anti, tức giận buộc tội Ngô Đồng không tuân thủ O đức.

Mà một số fan bên phía Khương Hành cũng xông vào bình luận, chế giễu ê-kíp của "Điểm Thúy" vì Khương Hành nổi nên mới kéo Khương Hành vào nên loại chuyện này mới nổ ra.

Ngoài ra, còn có một nhóm người qua đường thuần túy theo dõi lửa từ phía bên kia, thêm củi tăng dầu kịp thời khi mức độ phổ biến của chủ đề giảm xuống, đến nỗi một cư dân mạng nhiệt tình tìm kích thích đến nỗi đã bình luận luôn cả vụ bạn gái Alpha của Văn Mạn Kỳ cùng phong cách một thời gian trước, giờ bình luận đó được số lượng like và phản hồi dẫn top.

Vội vàng làm mới trang Weibo, cuối cùng cũng thấy phản hồi về sự việc này trên trang chủ tài khoản studio của Ngô Đồng vào buổi tối.

Tuy nhiên, tài khoản studio chỉ đăng lên một video dài năm phút, đánh giá từ bên ngoài, video khá rõ ràng, ngày giờ ở góc dưới bên phải, dường như là video lịch sử camera.

Cảnh quay bắt đầu phát từ lối vào chính của khách sạn.

Ba người đàn ông bước ra khỏi một chiếc xe bảo mẫu màu đen, một người trong số họ thấp hơn một chút và đeo khẩu trang, bước vào cửa khách sạn với một thanh niên cao lớn khác mặc quần áo lạ mắt, trong khi người thanh niên xuống cuối cùng mặc áo khoác xám dường như có việc phải làm và đợi ở bên ngoài khách sạn.

Hai người nam nhâm cùng nhau lên thang máy, thanh niên kia chuẩn bị ấn nút ấn tầng sáu nhưng đã bị chặn lại.

Thang máy đi lên, hình ảnh lại chuyển qua cảnh họ đi đến hành lang khách sạn, nơi camera có thể thấy rõ ràng rằng hai người đã vào cùng một phòng. Cư dân mạng lúc này sắp sôi sục, nhưng họ vẫn tiếp tục kiên nhẫn theo dõi.

Sau khi hai người họ bước vào cửa, họ có thể thấy màn hình tua nhanh đáng kể, thời gian ở góc dưới bên phải đang trôi qua rất nhanh. Cho đến một thời điểm nhất định, một con số xuất hiện trên màn hình và tốc độ video tạm thời dừng lại.

Người thanh niên mặc áo khoác ngoài này lộ mặt trong video, đó chính là Khương Hành. Anh gõ cửa phòng và được dẫn vào hai giây sau đó.

Đoạn video lại tăng tốc, cho đến khi thời gian nhảy đến hơn hai mươi phút sau, lại có người bước ra khỏi phòng, đi thẳng đến căn phòng bên kia, mở cửa đi vào. Sau một phút nữa, một vị khách khác trong phòng cũng rời khỏi, video kết thúc với bóng lưng của cậu thanh niên rời đi.

Ngô Đồng cũng phát weibo lên tiếng giải thích sau đoạn video của phòng làm việc này một phút.

[@Ngô Đồng: Cảm ơn các bạn đã quan tâm đến đời sống tình cảm riêng tư của tôi, như trong video đầy đủ của khách sạn tối hôm đó cho thấy đây là một cuộc trò chuyện rõ ràng giữa tôi và trợ lý của tôi, cậu ấy là bạn tốt của tôi, em trai tôi, nhưng không phải là người yêu của tôi]

Đoàn phim đã làm theo và đăng lại Weibo của Ngô Đồng, sau đó đưa ra một tuyên bố cảnh báo nhẹ, yêu cầu cư dân mạng ngừng lan truyền tin đồn và vu khống ba người liên quan.

Những người đang hăng hái nói Ngô Đồng và trợ lý Alpha mập mờ cuối cùng cũng im lặng.

Mười phút sau, khi nhìn Weibo lần nữa, tất cả những bình luận ác ý đó đã biến mất, Ngô Đồng thở phào nhẹ nhõm.

Lại lật qua khu vực bình luận đã được làm rõ, ánh mắt của Ngô Đồng dừng lại trên bình luận hot search đầu tiên trong vài giây.

Ngô Đồng: "..."

Khương Hành đỗ xe ở bãi đỗ xe, ngạc nhiên hỏi: "Trong xe nóng sao, sao mặt em lại đỏ vậy?"

Cậu nhanh chóng giấu điện thoại trong chiếc áo khoác được gấp gọn gàng trên đùi, vì sợ bị người khác nhìn thấy, Ngô Đồng ngước lên nhìn Khương Hành với vẻ mặt sợ hãi sau khi bị bắt.

"Không có gì." Cậu dừng lại mới nhận ra Khương Hành vừa rồi đang nói cái gì, che tai lại, chớp chớp mắt nhỏ giọng nói: "Vâng, có hơi nóng."

Khương Hành nghi ngờ liếc mắt nhìn cậu, đẩy cửa xuống xe.

Ngô Đồng lợi dụng khoảng cách giữa việc mặc áo khoác, lại lén lút lấy điện thoại ra khỏi áo khoác, không khỏi liếc nhìn bình luận đầu tiên trên hot search khiến người ta đỏ mặt, tim đập thình thịch.

Bình luận đầu tiền cũng không có nhiều lượt thích cho lắm, chỉ có 1.000 like, nhưng lượt like của bình luận đầu tiên trong cái bình luận đó lên tới 23.000 like.

[Hai A một O? Không phải nên chia làm ba đợt sao? [Đầu chó] ]

Một cư dân mạng có tên [Ngôi sao hộ mệnh là Hành Tinh] trả lời: "Đừng nói nhảm, làm sao có thể là x3 chứ? JH chắc chắn là hơn hai mươi phút, vì vậy bây giờ tôi hoàn toàn tin rằng WT và trợ lý vô tội :)]

Góc nhìn quái lạ... Nhưng fan hâm mộ hai bên đều đổ xô đến hóng kích thích sau khi nghe tin, thậm chí cả người qua đường cũng bị thuyết phục.

Biến thái mà.

Cậu luôn cảm thấy bình luận này treo trong khu vực bình luận sạch sẽ và thuần khiết của mình là chống lại hành động sạch sẽ của luật an ninh mạng đang được kêu gọi bây giờ.

Ngô Đồng liếc nhìn Khương Hành đang đứng cạnh xe thu dọn đồ, một bên cảm thấy những gì cư dân mạng "nói rất hợp lý" nên đã bí mật xóa tòa nhà đã được xây dựng với 3.000 tầng like cmnl.

Nhân lúc đợi thang máy cùng Khương Hành đi lên lầu, Ngô Đồng lại lấy điện thoại ra, liếc nhìn tìm kiếm trên Weibo.

Ban đầu cậu muốn xem các mục liên quan đến Khương Thanh Nguyên đã bị xóa chưa.

Tuy nhiên, trong nháy mắt, cậu đã thấy hot search thứ năm.

#Ngô Đồng Xóa Bình Luận

"Xóa bình luận?"

Một giọng nói trầm ấm mang theo kết cấu ngọc bích ấm áp truyền đến từ bên tai, Ngô Đồng sửng sốt không đề phòng, một bên đầu chạm phải khuôn mặt Khương Hành do hắn cố ý tiếp cận vì tò mò.

"Em xóa cái gì rồi?"

Hai người ở rất gần nhau, khoảng cách như vậy có thể để cho Ngô Đồng thấy rõ khuôn mặt góc cạnh đẹp trai không tì vết của Khương Hành, cậu cũng có thể ngửi thấy mùi pheromone thoang thoảng tỏa ra từ cơ thể Alpha.

Mặc dù cậu vẫn còn thể xác và không tránh khỏi thói quen chống cự trong một thời gian dài, nhưng phản ứng không còn mạnh mẽ như trước. Thay vào đó, cậu bị mùi thông thơm của Khương Hành dẫn dụ, quên mất phản ứng vào lúc đó.

Vì vậy, Khương Hành đã nhấp vào tìm kiếm hot search này.

Lúc Ngô Đồng muốn cất điện thoại đi thì đã quá muộn. Khương Hành thấy rõ bình luận đã bị Ngô Đồng xóa đi, hắn nhìn chằm chằm Omega yếu đuối đến mức ánh mắt thất thường.

Ngô Đồng bị hắn nhìn chằm chằm, cả người đều tê dại: "..."

Khương Hành hỏi: "Tại sao lại xóa bình luận này, lẽ nào em nghĩ những gì họ nói là sai sao?"

Ngô Đồng: "..."

Thang máy đến tầng kêu lên một tiếng *Tinh* Khương Hành đứng thẳng người lên có chút hơi cúi người xuống, hương thông thoang thoảng của hắn đã được thu lại.

Khương Hành đưa cho Ngô Đồng một ánh mắt đầy ẩn ý: "Không sao, hiểu lầm là chuyện bình thường, sau này sẽ có cơ hội chứng minh."

Nói xong, hắn là người đầu tiên bước ra khỏi thang máy.

Khi cửa thang máy từ từ tự động đóng lại khi thời gian gần đến, Ngô Đồng đã tỉnh táo lại, vội vàng chặn cửa lại, đuổi theo sau lưng Khương Hành.

"Thầy Khương, em không nghĩ họ nói sai..." Ngô Đồng dừng lại, cảm thấy có gì đó kỳ kỳ... Như thể cậu đã tự mình trải nghiệm nó.

Vì vậy, cậu đã thay đổi lời nói của mình: "Không đúng, em không nghĩ họ nói đúng..." dường như còn kỳ lạ hơn.

Ngô Đồng xấu hổ đến mức muốn tìm một vết nứt trên mặt đất để chui vào.

Lúc này, Điền Điềm gọi điện thoại đến để ngăn cậu ngạt thở vì xấu hổ.

Điền Điềm nói rằng cô đã tìm thấy người gửi bức ảnh của cậu và Khương Thanh Nguyên cùng nhau vào phòng cho các tay săn ảnh, hắn ta là nhân viên của đoàn phim.

Tối hôm đó sau khi kết thúc công việc, đạo diễn Viên sắp xếp mọi người cùng nhau đi ăn tối, nhưng người này cảm thấy lạnh nên muốn trở về phòng lấy quần áo dày hơn. Hắn ta tình cờ sống cùng tầng với Ngô Đồng, khi hắn ta ra khỏi thang máy ở phía bên kia, hắn ta thấy Ngô Đồng đã dẫn trợ lý Alpha trở về phòng, vì vậy hắn ta đã chụp một bức ảnh của họ trong chớp mắt và gửi nó cho các tay săn ảnh để kiếm thêm một khoản lợi nhuận nhỏ.

Ánh mắt Ngô Đồng sáng lên, nhanh chóng nói với Khương Hành rồi lập tức trở lại thang máy, vội vàng chạy lên phòng họp trên tầng hai của khách sạn mà Điền Điềm báo.

Nhìn thấy Ngô Đồng rời đi, Khương Hành tiếp tục sải bước đi sâu trong hành lang.

Đây là tầng chín, hắn đi ngang qua phòng mình mà không có ý định dừng lại, cho đến khi đi đến cuối dãy, nơi đó có một cánh cửa chạm khắc, hắn đột nhiên đẩy cửa ra.

Tầm nhìn đột nhiên mở ra, sự im lặng của hành lang khách sạn bên trong vẫn chưa khôi phục, sân thượng ồn ào và sống động, ánh đèn chói mắt và khói nhẹ. Có một hồ bơi ở giữa, nhưng nó vẫn thoáng đãng và không ai bơi trong đó.

Khương Hành quét mắt, dừng lại ở một vị trí. Không có gì ngạc nhiên cả, Khương Thanh Nguyên đúng thật sẽ ăn thịt nướng ngoài trời với đoàn phim ở đây.

Hắn đi thẳng tới.

"Sau khi tắt đèn, nó càng đáng sợ hơn, dường như có một âm thanh tí tách của chất lỏng nhỏ giọt dưới gầm giường, em là người duy nhất trong nhà, nhưng lại có tiếng dép lê bên ngoài phòng ngủ. Em sợ hãi đến mức nhanh chóng nhắm mắt lại, sau hai mươi phút trôi qua, mọi người đoán xem có chuyện gì xảy ra?" Khương Thanh Nguyên nói.

"Có chuyện gì xảy ra?"

"Có chuyện gì xảy ra sau hai mươi phút?"

"Đừng câu giờ nữa, mau nói nhanh lên."

Khương Thanh Nguyên vỗ vỗ tay: "Đã hai mươi phút trôi qua, em liền ngủ quên mất."

Mọi người xung quanh lắng nghe mấy lời nhảm của nó: "..."

Một bóng đen dần dần đè xuống, sau đó là những chiếc đèn lồng nhỏ màu treo trên ngọn cây, nhân viên dẫn đầu phát hiện ra sự tồn tại của Khương Hành, vội vàng chào hỏi Khương Hành.

Khương Hành vẫy vẫy tay, những người xung quanh Khương Thanh Nguyên đều hiểu, lập tức giải tán, lần lượt rời khỏi sân thượng.

Ngay khi Khương Thanh Nguyên nhìn thấy Khương Hành, giống như nhìn thấy ma, nó lấy điện thoại ra mở "Garden Baby", trong miệng hô vang "Macabaka Akawaka" nhịp nhàng, đồng thời trà trộn vào đám đông như không có chuyện gì xảy ra, nhân dịp hỗn loạn cố gắng rời khỏi sân thượng.

Sau đó Khương Hành túm lấy cổ áo nó.

Khương Thanh Nguyên cố gắng giãy giụa: "Buông con ra!"

Khương Hành nheo mắt nhìn nó: "Ta có chuyện muốn tìm con."

Sau khi mọi người trên sân thượng rời khỏi, Khương Hành nới lỏng cổ áo sau lưng của Khương Thanh Nguyên, nhìn nó thu dọn quần áo lộn xộn với vẻ mặt không vui, trầm giọng hỏi: "Có biết mình đang ở trên hot search không?"

Khương Thanh Nguyên: "Biết chứ!" Nếu không còn trốn cha làm gì.

Khương Thanh Nguyên cảm thấy có lẽ gần đây khi ra ngoài nó không xem hoàng lịch, cha và ba nó lên hot search mấy lần mà tất cả đều do nó.

Đã lên hot search thì thôi đi, mỗi lần lên lại còn thêm một vết nhơ cho hai người.

Khương Thanh Nguyên rất tự kỷ, đứng trước mặt Khương Hành lông mày xếch và đôi mắt rũ xuống, bày ra khuôn mặt thối.

Biết mình đang ở trên hot search mà vẫn có thể ở đây ăn thịt nướng một cách bình tĩnh như vậy, lại còn tám nhảm với đoàn làm phim... Tố chất tâm lý này khiến Khương Hành khá là ngưỡng mộ.

Khương Hành véo cái mũi cao của mình: "Đêm đó, ba con hỏi con cái gì?"

"?"

Khương Thanh Nguyên sững sờ.

Nó nghĩ rằng Khương Hành đến gặp nó để hỏi tội vì nó đã gây rắc rối lớn cho cha mẹ ba ngày một tin nhỏ, năm ngày một tin lớn.

Không ngờ, Khương Hành lại hỏi tối hôm đó ba tìm nó làm gì.

Thấy Khương Thanh Nguyên sững sờ, Khương Hành cho rằng nó không biết vụ gì, vì vậy mới nói thêm: "Là cái đêm xảy ra vụ bê bối, con vào phòng Tiểu Đồng trước ta một bước, lúc vào cửa ta chỉ ngửi thấy mùi pheromone của con, còn con thì bị Tiểu Đồng giấu đi, hôm đó Tiểu Đồng tìm con là có chuyện gì?"

Khương Hành thấy Khương Thanh Nguyên chỉ lạnh lùng nhìn mình một lát, sau đó miệng dường như đột nhiên mở cửa ra, những oán hận tích tụ trong lòng từ lâu đều hiện lên vào lúc này, nó không ngừng khóc lóc với Khương Hành.

"Sao bây giờ cha mới hỏi!" Nói đến đây, Khương Thanh Nguyên cảm thấy cực kỳ tủi thân: "Cha còn không biết đêm đó ba đáng sợ như thế nào đâu huhu..."

____

Điền Điềm đã gọi cảnh sát trước khi Ngô Đồng đến, Ngô Đồng vội vã đến phòng họp, sau khi xác nhận bằng chứng chính xác, người bí mật chụp ảnh liền bị cảnh sát đưa đi.

Ngô Đồng nhân tiện hỏi, hôm nay Khương Thanh Nguyên không ra ngoài, đang cùng đoàn phim ăn thịt nướng ngoài trời trên sân thượng tầng chín.

Dù sao sự việc hôm nay cũng liên quan đến Khương Thanh Nguyên, cậu sợ Khương Thanh Nguyên sẽ khó chịu vì không hiểu sao lại bị người khác mắng, Ngô Đồng vội vàng lên lầu, định tán gẫu với Khương Thanh Nguyên.

Trên đường đi, cậu nhìn những nhân viên bước ra từ sân thượng như một làn sóng thủy triều.

Cậu chào hỏi từng người một, nhưng nghe nói Khương Hành cũng đang ở trên sân thượng.

Nhưng không phải Khương Hành đã trở về phòng rồi sao? Ngô Đồng hơi ngạc nhiên.

Ánh sáng cuối hành lang lờ mờ, cánh cửa chạm khắc không đóng, một chút ánh sáng sặc sỡ rò rỉ qua khe hở trên cửa, tạo thành một đường hẹp mỏng trên mặt đất.

Ngô Đồng bước lên phía trước, chỉ muốn mở cửa đẩy ra.

Nhưng cậu lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc phát ra từ khe hở trên cửa.

"Ba nhốt con ở trong phòng, chất vấn con, hỏi xem người trên ảnh GIF có phải con không, giọng điệu của ba rất đáng sợ."

"Con sợ chết khiếp, nói đúng cũng không được, nói không đúng cũng không được. Nhưng ba thông minh đến mức nào chứ, coi sự im lặng của con như một sự chấp nhận ngầm, trực tiếp xác định người ở trên cha là con."

"Ba nói con thích cha, bảo con sau này đừng đánh chủ ý lên cha, còn nói cha và con là không thể!"

"Sao ba có thể nghĩ về chúng ta như vậy, lúc đó con thực sự rất đau lòng."

"Lúc đó ba là một người hoàn toàn khác trước mặt con, trông đáng sợ lắm, từ góc độ kia mà nhìn ba không giống con chút nào, bên ngoài con như nào thì bên trong con như thế, con sẽ không đột nhiên lật mặt!!!"

"Khi cha bước vào, ba nhốt con trong phòng tắm thậm chí không cả bật đèn cho con. Cha và ba ở bên ngoài ân ân ái ái, con ở bên trong vừa lạnh vừa tối!!!"

Ngô Đồng ở ngoài cửa: "..."

Cứu với, muốn đi vào xé xác tên trà xanh Khương Thanh Nguyên kia lắm rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com