26/04/24
Cậu ấy đẩy cậu vào trên cửa tủ, đôi mắt ngấn nước, môi khẽ rũ, nhấp nháy thổ lộ lời tàn nhẫn: "Cậu không được để người khác xoa đầu cậu! Chỉ có tôi mới có thể! Ai cũng không được......" Nói đến cuối âm lượng giảm dần, như là không cam lòng nhưng lại ủ rũ mà ngừng lại.Cậu thoáng kinh ngạc, bé mèo thường ngày ngoan ngoãn đột nhiên xù lông, có chút ngoài ý muốn."Chỉ là vô ý thôi, lần sau tôi sẽ chú ý." Nhìn thấy ánh mắt của cậu ấy vỡ vụn quang, lại dập tắt, ảm đạm đi xuống, ngay cả tròng mắt đều trở nên trống trải lên, hơi nước lập loè rồi cuối cùng thành một đám sương, trôi nổi không tan đi. Cậu cảm thấy có lẽ mình làm sai gì rồi.Là sai gì đâu?Là cảm xúc của cậu chưa tới, vẫn là lời nói có vấn đề?Bên ngoài có tiếng bước chân chậm rãi tới gần, cậu giật mình mở cửa tủ ra kéo cậu ấy trốn vào trong.Bên trong không gian tủ thực chật chội, không thể không kề sát vào nhau mới ổn định tư thế. Đầu cậu dựa vào ngực cậu ấy, nghe tiếng tim cậu ấy đập nhanh dồn dập, cậu tự nhiên tỉnh lại bản thân khẩn trương cái gì đâu, cùng cậu ấy trò chuyện có trông lén lút vậy sao?Cậu ấy giống như là từ các bộ phận khác nhau tạo thành một chỉnh thể, trong lồng ngực trái tim nhảy lên kịch liệt, cảm xúc lại rất trầm thấp, đôi mắt lại từ vỡ thành mảnh nhỏ biến thành loé ánh sáng nhạt, có chút mâu thuẫn.Cậu không lý giải được sự phức tạp đó, cho nên cuối cùng cậu chỉ là cười một chút lặp lại lời nói vừa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com