( 6 chòm sao)_ Xuyên Không Về Khiếp Trước
Đế quốc! Ta tới đây.( p2)
" Yêu là chết
Vì chữ tình là nguồn gốc của chữ die"
.
Tại Tây cung- Bạch Dương muội muội, Kết tỷ tỷ, ta có việc này phải nói với hai người._ Bảo Bình đẩy cửa bước vào chỉ thấy Bạch Dương đang nhàm nhạ mém làm rớt li trà vì giật mình.- Muội muội, tỷ tỷ đâu rồi?_ Bảo Bình nhìn Bạch Dương hỏi.- Nãy sau khi tỷ đi thì Xữ ca đã vào nói gì đấy với Kết tỷ rồi hai người kéo nhau đi bỏ rơi muội rồi.- À, mà kệ đi, ta muốn nói rằng chiều nay ta sẽ xuất cung, đi chu du với Ngư ca học thêm y thuật để giúp đỡ cho mọi người.- Thật? Tỷ chắc chứ? Chuyến hành trình tỷ nói, trước mắt có rất nhiều chông gai, tỷ chắc sẽ trỡ về.- Ta chắc chắn.- Vậy theo nghi thức đi._ Bạch Dương phẩy tay đuổi hết đám ruồi nhặn kia ra ngoài, nhìn Bảo Bình nghiêm túc nói- Được._ Bảo Bình nhìn vào đôi mắt xanh kia, ảm đạm nói.- Nếu ngươi chắc chắn, thì zodiat sẽ không ngăn cản quyết định của ngươi, dù đi tới đâu, linh hồn của Zodiat và các anh em luôn bênh cạnh và tiếp sức cho ngươi, Zodiat là một mái nhà chung, che chở những đứa con, nuôi nấng và yêu thương chúng, một khi đã rời Zodiat, nhất định phải sống và một ngày nào đó phải quay lại, dù có thân tàn cũng phải lếch về. Ta! Trưởng ban Zodiat sẽ chấp thuận cho ngươi._ Đôi mắt xanh từ lạnh lùng lập tức chuyển sang ấm áp " Hãy nhớ, dù có thế nào, tỷ cũng phải trở về." " Được, ta xin thề!". Bạch Dương và Bảo Bình ôm nhau, một cái ôm thay cho lời chúc, thể hiện lời hứa, một cái ôm minh chứng cho sợi dây liên kết tâm hồn họ..............................................Bạch Dương lúc này đang ngồi trong ngự hoa viên, tịnh tâm tịnh dưỡng vết thương. Cô rất vui khi Bảo Bình có ý chí quyết tâm như thế, cô sẽ không cản trỡ quyết tâm đó, cô muốn Bảo Bình thực hiện được ước nguyện, thật ra ước mơ của Bảo Bình là làm một bác sĩ chuyên cứu mọi người, nhưng vì dòng đời mà cô phải làm sát thủ. Ma Kết cũng thế, ước mơ của cô ấy là một đầu bếp, cô đã tự hứa, khi đã kết nghĩa với họ và đưa họ về Zodiat, thì một ngày nào đó cô sẽ trả lại tự do, ước mơ cho họ. Giờ thì họ có thể thực hiện ước mơ nhưng cô không nghĩ sẽ chia tay họ nhanh như thế. Nhưng đối với cô, cái lồng mà cô tạo ra cho họ, một ngày nào đó, nếu họ không muốn thoát ra thì chính cô sẽ đập tan cái lồng đó và ép họ phải ra. Còn cô, cô sẽ đi chu du đâu đó, tìm kiếm ước mơ và mục tiêu cho riêng cô. Ban Zodiat lập ra để thanh tẩy hắc đạo, thì sẽ giải tán sau khi xong việc. Đang mải suy nghĩ về chuyện đó mà cô chẳng để ý tới xung quanh, bỗng một chiếc lá rớt lên mặt cô, khi mở mắt ra, trước mắt cô là tên tiểu tử trời đánh kia, không ai khác chính là Thiên Yết- Ngươi rãnh rỗi tới mức phá rối giấc ngủ của ta à tiểu tử._ Cô nhăn mặt nói.- Chẳng qua là ta nhớ nàng thôi._ Hắn cười nói- Nhớ cái đầu nhà ngươi, bổn cô nương ta đang có tâm sự, không tiện tiếp ngươi._ Cô phẩy phẩy tay nói- Tiếc thật, ta tính dẫn nàng đi chu du, học thêm võ nghệ ở chổ ta. Nàng là một nhân tài, bị vùi lấp ở chốn này thật tiếc._ Hắn cười đểu nói- Ta không hứng chu du, võ nghệ thì ơ đây có thể học.- À còn có vũ khí..._ Thiên Yết chưa kịp nói hết câu thì Bạch Dương đã chen vào " Vũ khí à? Ta rất thích, ta đi, ta đi" " Vậy à? Vậy phải có điều kiện, ta không thể bảo vệ nàng không công." Hắn rút ra một tờ giấy trắng nhìn cô " " Được, được, ta không chấp vơi tiểu tử nhà ngươi, kí thì kí, bổn cô nương không chấp, nhưng tại sao lại là giấy trắng?"- Điều kiện ta chưa nghĩ ra, nàng cứ việc kí, khi nào nghĩ ra ta sẽ viết vào._ Hắn cười nói, con người Bạch Dương là thế, nhắc tới gũ khí là quên cả việc chính. " Được"- Vậy nàng chuẩn bị đi, chiều nay chúng ta xuất phát!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com