TruyenHHH.com

4 Chom Sao Song Sot Vao Ngay Tan The Zombie

"Tất cả những gì phu nhân thích cứ lấy hết. Quét luôn cả cái nhà sách này dưới danh nghĩa vợ anh. Mấy con zombie cút hết. Vợ của Ngôn Thiên Yết không cần nhịn bất kì ai." Thiên Yết vung roi nước chém bay con thây ma mặc đồng phục nhân viên nhà sách.

"Phụt! Hahaha!" Bạch Dương nghe thấy thì cười ngặt nghẽo.

"..." Ma Kết bực bội. Mẹ bà, rõ ràng đây là không gian của tôi đó!

Bạch Dương còn buồn cười hơn khi thấy biểu cảm của Ma Kết. Mặc dù đều biết chỉ là câu đùa của tụi con gái với nhau, nhưng dám tự tiện lôi năng lực của Ma Kết để tán tỉnh đối tượng cậu ta muốn hẹn hò thì chỉ có Thiên Yết mà thôi.

Cáu kỉnh thì cáu kỉnh, chứ Ma Kết vẫn ngoan ngoãn cùng Bạch Dương theo sau hai bà chị gái, đợi bọn họ muốn món gì thì đem cất gọn vào không gian.

Nhân Mã lấy mấy hộp màu nổi tiếng và giấy sổ vẽ. Thiên Yết thì ôm một lèo cả chồng tiểu thuyết ngôn tình và BL. Bạch Dương muốn box set truyện tranh và vài món đồ điện tử chạy bằng pin. Ma Kết nhón đi vài món cốc tách và đĩa sứ xinh xinh, đại khái biết kiểu gì bọn con gái cũng sẽ thích mấy thứ này.

Giống như trẻ con được vào cửa hàng toàn là bánh kẹo, bốn người mải mê đùa nghịch quên cả thời gian. Trời vào thu nên chập tối rất nhanh, đèn đường không hoạt động. Nếu như Bạch Dương không kiểm tra đồng hồ thì chắc bọn họ sẽ kẹt lại đây cả đêm mất.

Hao mất phần lớn năng lượng trong ngày, đường về nhà có hơi khó khăn. Nhưng bởi vì hôm nay được chơi vui vẻ, tinh thần của bọn họ vẫn cực kì phấn chấn.

Tắm rửa thơm tho thay đồ mới sạch sẽ. Bốn người quây quần trong phòng Nhân Mã. Bạch Dương tìm được mấy dây đèn led chạy pin ở nhà sách, đứng thảo luận với Thiên Yết nên treo ở chỗ nào cho sáng. Ma Kết ngồi trên thảm rọi tạm cây đèn pin khác, ghi chú vào sổ tay thống kê số vật tư hôm nay thu hoạch được. Nhân Mã cũng chúi đầu dùng chung đèn với cậu ta, tùy hứng phác thảo một lèo mấy bức tranh.

"Nếu thời gian thực sự không tồn tại trong không gian của tôi như chị tính, vậy thì tôi phải đánh dấu ngày tháng vào chỗ lương thực thôi." Ma Kết gõ gõ cuốn sổ nói.

"Ồ." Nhân Mã đáp lại cậu ta, nhưng vẫn cặm cụi gạch nốt vài nét rồi mới quay sang. "Tôi chưa nghĩ đến việc phải đánh dấu ngày tháng."

"Giả thuyết này hay." Thiên Yết sà xuống ngồi cạnh Nhân Mã. "Kể cả đồ ăn chỉ còn vài ngày là hết hạn, cất vào không gian mấy tháng sau bỏ ra vẫn có thể ăn được."

"Ma Kết, mày lấy trà sữa với đồ ăn vặt ra đi." Bạch Dương sắp xếp đèn đóm xong thì giục cậu ta. Bọn họ chưa ăn tối vì lười nấu quá.

Ma Kết vứt một đống bánh kẹo nhập ngoại từ siêu thị lên bàn trà, còn lục tìm cho Bạch Dương một hộp trà sữa trân châu uống liền.

Bạch Dương nhờ Thiên Yết tạo một ít nước nóng vào mấy cái cốc sứ hình thù đáng yêu mà Ma Kết lấy từ không gian đưa cho. Ngâm túi trà đợi tầm 2-3 phút rồi đổ bột sữa và trân châu đường đen vào.

Bọn họ bắt đầu khui đồ ăn bày lên khay sứ. Nào là bánh xốp chocolate đen, bánh pocky dâu tây, bánh sừng bò kẹp mứt phúc bồn tử, bánh quy phô mai mặn, bánh nhân trứng chảy...

Quá đã!

Thiên Yết cắn miếng bánh chocolate đắng ngọt hài hòa, uống thêm hớp trà sữa, vô cùng hưởng thụ ôm quyển truyện BL đọc.

Bạch Dương thì mải mê cày một lèo mấy tập bộ truyện tranh quên cả nhai bánh.

Ma Kết ngả người về phía sofa, vừa ăn vừa chăm chú xem Nhân Mã vẽ.

Nhân Mã ngồi hơi ngả người cạnh Ma Kết, co chân tựa cuốn sổ lên đùi, tùy hứng phác họa ba người còn lại. Thỉnh thoảng ăn bánh Ma Kết đút cho.

Ma Kết khá thích thú. Có vẻ chị ta quá tập trung vào việc vẽ vời mà không quá để ý đến việc người khác đút đồ ăn cho mình. Đại khái cái gì chạm vào miệng là há mồm cắn cái đấy. Thành thử nhai không kịp, hai má phồng lên như con hamster tham ăn, còn bị cậu ta chọc má trêu ghẹo. Nhân Mã hơi hậm hực, phải rướn người với lấy cốc trà sữa uống cho đỡ khó nuốt.

May cho Ma Kết, hôm nay tâm trạng của chị ta tốt.

Là một sinh viên vừa làm vừa học, thời gian rất hạn chế, Thiên Yết có thói quen đọc lướt văn bản để tìm ý chính. Vì vậy tốc độ đọc của Thiên Yết rất nhanh, loáng cái đã hết cuốn tiểu thuyết. Cô bắt đầu chán nản, quay sang hóng hớt ở chỗ Nhân Mã. Nhân Mã lại rất chiều Thiên Yết, chỉ cần cô gợi ý cái gì liền doodle (1) luôn cái đó.

Bọn Nhân Mã ồn ào đến nỗi Bạch Dương không cày nổi truyện tranh nữa. Hắn ta cũng đành cất truyện qua một bên, vừa gặm bánh vừa nhảy vào thi nhau gợi ý cùng Thiên Yết và Ma Kết. Mới đầu chỉ vẽ con chó con mèo, đồ dùng linh tinh bình thường. Sau đó ba đứa này bắt đầu sáng tạo ra đủ thứ sinh vật kì bí, cả nhân vật hư cấu, truyền thuyết đô thị. Quậy đến nỗi Nhân Mã đành phải dỗ dành bằng cách đưa bút màu cho bọn họ tô lên. Thành quả là hai trang giấy sổ được lấp đầy bởi đủ những hình vẽ bé xíu đáng yêu.

"Muộn rồi, đi ngủ thôi bọn mày." Bạch Dương xem đồng hồ nhắc nhở.

Thiên Yết cố chấp tô nốt cho xong con kì lân bảy màu rồi mới vươn vai mò lên giường Nhân Mã đã dọn sẵn.

"Tao cảm giác tao quên mất cái gì đó." Thiên Yết nằm bẹp.

"Quên cái gì cơ?" Ma Kết lăn lộn dưới thảm rướn người lên hóng.

"Tao mà nhớ thì hỏi chúng mày làm gì?"



(1) Doodle: vẽ nguệch ngoạc khi lơ đãng, thường là những hình vẽ ngẫu hứng dễ thương, mang tính cá nhân và sự độc đáo riêng của người vẽ. (giống kiểu học sinh vẽ bậy lên sách vì chán =))))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com