TruyenHHH.com

|3shot/Najun| Sếp ơi! Hẹn hò online nhé?

Trung

rocket1308

"Cuối tuần này chúng ta gặp mặt đi" Huang Renjun suy nghĩ đã lâu, quyết định nhắn tin cho nana, cậu nghĩ rằng tốt nhất là nên nói cho rõ ràng, không thể cứ thế giấu diếm mãi được.


"Tôi có một người bạn, cậu ấy..." Huang Renjun còn chưa dứt lời đã bị Lee Haechan chặn họng, Huang Renjun định nói rằng cậu không phải là người bạn kia, đem chuyện của mình kể lại cho nó nghe.

"Vậy, rốt cuộc cậu có thích sếp không?"

Huang Renjun đang định trả lời mới kịp phản ứng lại, đây đâu phải chuyện của mình, là của bạn mình đấy chứ, nhưng thái độ của cậu cũng có vẻ đang cân nhắc. Mỗi lần trông thấy Na Jaemin, đầu óc cậu hoàn toàn trống rỗng, thậm chí nghĩ rằng có lẽ cách giao tiếp của mình không ổn, nhưng mà dù sao đi chăng nữa, tất cả đều tại Na Jaemin.


Huang Renjun định thần lại, nhìn Na Jaemin, quyết định mình nhất định phải cùng Na Jaemin nói chuyện thẳng thắn, ừ, cuối tuần phải đi nói cho rõ ràng, nếu Na Jaemin thật sự mất hứng, cùng lắm thì nghỉ việc, đúng vậy!


"Theo tôi nghĩ, vẫn là nên nói cho rõ ràng, vấn đề là cách nói như thế nào. Nhỡ mà lỡ lời nói bậy, ông sếp đó sẽ nghĩ là bạn của cậu đang đùa giỡn hắn ta, thế thì hỏng rồi, chờ chết đi"

Huang Renjun nghiêm túc xem xét chủ kiến của Lee Haechan, đột nhiên nghĩ nhỡ mà Na Jaemin tưởng mình chỉ đang đùa giỡn hắn thôi thì phải làm sao bây giờ?


Na Jaemin nghĩ thế nào cũng thấy hôm nay Tiểu Triều có gì đó là lạ, nhưng không biết được là lạ ở chỗ nào.

"Cậu còn chưa nghĩ tới khả năng lỡ đâu đối phương là một người vừa lùn vừa béo thì phải làm sao" Lee Jeno vừa nói vừa chơi game, mặt không biểu cảm.

"Đúng vậy, tôi với em ấy vẫn chưa gặp mặt, nhưng con người tôi không xem trọng vẻ ngoài, vả lại Tiểu Triều dịu dàng như thế, khẳng định cũng không khác biệt quá lớn đâu."

Lee Jeno tháo tai nghe xuống, nhìn Na Jaemin thao thao bất tuyệt, lắc lắc đầu.

"Tiểu Triều hẹn gặp mặt tôi! Cậu nói xem tôi nên mặc cái gì nhỉ" Na Jaemin cắm đầu vào tủ quần áo lật qua lật lại.

"Mặc cái bao tải ấy, dễ nhận diện"

"Tuyệt giao đi!"


Huang Renjun xuyên qua lớp thủy tinh nhìn chằm chằm Na Jaemin, dường như người ngồi đó cũng cảm nhận được ánh mắt của cậu. Nhưng Na Jaemin vừa ngẩng đầu lên, lại không thấy ai đang nhìn mình cả.

Cái đầu Huang Renjun nấp sau máy tính, may mà Na Jaemin không phát hiện mình nhìn lén hắn. Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, người yêu trên mạng của mình là một anh trai đẹp, thật quá hạnh phúc, chính là điều mà mình ngày đêm mơ ước.


Huang Renjun nhìn cái thang máy hỏng đang sửa chữa dở, cảm thán có phải hôm nay mình bị sao Thủy nghịch hành* không, đầu tiên là USB hỏng, sau đó thì bị nước nóng đổ vào tay, rồi làm mất bưu phẩm. Bây giờ thì thang máy hỏng, phải tự mình leo mười tầng nhà, Huang Renjun đồ rằng nhất định mình đã chọc phải vị thần tiên nào rồi, thế này cũng xui xẻo quá đi.


Na Jaemin vừa leo lên cầu thang, liền nhìn thấy một vật thể không xác định từ trên lầu lăn xuống. Na Jaemin nghiêng người né tránh, phát hiện thì ra đó là Huang Renjun.

"Là cậu?"

"Sếp ơi, tai nạn lao động! gọi 120!"


"Cậu leo kiểu gì mà trượt từ trên đó xuống vậy?"

"Tôi cũng không biết, trực tiếp ngã xuống thôi, mà tôi thấy rồi nhé"

"Thấy cái gì?"

"Thấy sếp tránh đó, sao không đỡ tôi?"

"Tôi nhìn không rõ, tôi đâu có biết là cái gì" Na Jaemin nhìn Huang Renjun tức giận, bỗng nhiên cảm thấy cậu cũng có điểm đáng yêu, sao trước kia hắn lại chưa từng phát hiện nhỉ.

"Sếp, xương đùi tôi gãy rồi, thế này có tính là tai nạn lao động không? Công ty có trợ cấp gì không?"

Na Jaemin thầm nghĩ sao bỗng dưng lại hết đáng yêu rồi, "Công ty nhỏ, kiếm được ít, không có tiền!"


Huang Renjun chẳng tin sếp không có tiền, nhưng mà công ty này thì nhỏ thật, hồi trước cậu đi phỏng vấn rất nhiều, nhưng hình như bởi vì ngay lúc đó người phỏng vấn là Na Jaemin cho nên mình mới từ chối mấy công ty khác để đến đây, quả thật là chết vì trai!


Na Jaemin nhìn cái móc treo điện thoại hình Moomin của Huang Renjun, đột nhiên nhớ tới Tiểu Triều, Tiểu Triều cũng thích con hà mã không có miệng này, em ấy chắc là cũng đáng yêu thế này. Na Jaemin bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ, sao có thể mang Huang Renjun liên hệ với Tiểu Triều được.

Na Jaemin nhớ ra hình như hôm nay mình chưa liên lạc với Tiểu Triều, vừa mới soạn tin nhắn rồi bấm gửi, điện thoại Huang Renjun liền kêu một tiếng. Toàn thân Huang Renjun cứng đờ, hôm nay vậy mà quên tắt chuông điện thoại, cậu chỉ mong Na Jaemin đừng nhắn thêm cái tin nào nữa, bằng không sẽ bại lộ hết.

Na Jaemin lại gửi cho Tiểu Triều thêm một tin nữa, quả nhiên điện thoại Hoàng Nhân Tuấn lại kêu thêm một cái.

"Có muốn tôi lấy điện thoại ra giúp cậu không? Hình như có người muốn tìm cậu đấy"

"Không sao, chắc là bạn tôi ấy mà, không cần, thật sự không cần đâu"


-----

*sao Thủy nghịch hành: một năm có 3-4 lần sao Thủy đi ngược lại so với quỹ đạo của nó, sự kiện này có thể gây ra một số rắc rối, đặc biệt là về giao tiếp liên lạc, du lịch và công nghệ, và còn có thể tác động lớn tới sức khỏe thân - tâm - trí

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com