TruyenHHH.com

365 Ngay

Seoul, 6:00 PM.

Moon Byul tới căn hộ mới của cô ở Hàn Quốc, mọi thứ trong nhà đều đã được trang bị đầy đủ đúng theo hợp đồng của công ti. Sau khi tắm rửa xong, cô đến ngay tòa soạn của tạp chí L tại Seoul. Ms. Yeu, sếp mới của cô đưa cho cô 1 danh sách dài những quyền lợi và nhiệm vụ cô cần phải làm, và cuối cùng, Ms. Yeu giới thiệu với cô trợ lí mới của cô, Amber.

Ban đầu, Moon Byul cứ nghĩ Amber là một cậu con trai, cô nghĩ vậy là do cách ăn mặc của Amber, áo polo, quần jeans rách, áo khoác da. Thoạt tiên, cô còn nghĩ Amber là một người mẫu hoặc một người trong làng giải trí.

Moon Byul đưa tay ra và bắt tay Amber, 2 người chào hỏi và trao đổi một số thứ.

Sau đó, họ quyết định sẽ đến phòng dụng cụ để lấy những dụng cụ cần thiết để trang bị cho mini-studio ở nhà Moon Byul.

Sau khi hoàn tất, Moon Byul cho phép Amber ra về, cô đi vòng quanh căn hộ của mình và sau đó check mail. Cô ngạc nhiên khi nhận được một cái email từ Irene:

Moon Byul,

Tớ biết cậu đang rất hận tớ vì những gì tớ đã làm với mối quan hệ giữa cậu với Seulgi. Xin cậu hãy hiểu rằng những gì tớ làm chỉ là tớ muốn xoa dịu nỗi đau của em ấy. Em ấy hoàn toàn thuộc về cậu, và tớ hiểu điều đó. Tớ gửi cậu cái mail này, để nói cho cậu biết rằng em ấy rất yêu cậu. Em ấy luôn lo sợ về sự tổn thương cậu đã gây ra cho em ấy, em ấy sợ khi tin tưởng cậu.

Em ấy sợ cậu sẽ làm tổn thương em ấy, em ấy lo sợ khi cậu làm việc và nhìn một cô người mẫu nào đó bằng cách mà cậu đã nhìn em ấy. Để bảo vệ chính mình, em ấy chọn cách làm tổn thương cậu trước khi bị cậu làm tổn thương. Em ấy nghĩ rằng cách đó sẽ xoa dịu nỗi đau trong lòng cậu ấy. Mỗi đêm, tớ đều thấy em ấy gặp ác mộng, em ấy gọi tên cậu suốt, cầu xin cậu hãy quay lại với em ấy. Seulgi rất yêu cậu Moon Byul-ah.

Em ấy làm tổn thương cậu nhưng em ấy không biết rằng em ấy cũng đã gián tiếp làm tổn thương chính mình. Tớ đã để 1 cái chìa khóa dự phòng của căn hộ tớ ở trên hộp cứu hỏa trước cửa nhà. Cậu luôn được chào đón, à không, hơn cả chào đón, đến để đưa em ấy về với cậu.

Moon Byul lặng người. Trước đây cô đã hiểu lầm Seulgi, cô cảm thấy rất vui vì biết được Seulgi thật lòng yêu cô.

Mặc dù cảm xúc đang điều khiển cô, nhưng hiện thực làm cô tỉnh lại. Cô đang ở Hàn Quốc. Cô còn việc phải làm. Cô đã bị cầm chân ở đây bởi hợp đồng của mình, một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, cô phải làm một cái gì đó để chứng minh khả năng của mình, lấy lại niềm tin ở sếp mình sau những thất bại của cô ở New York. Cô không thể để bất cứ ai thất vọng vì mình.

Cô càng muốn có được Seulgi trong vòng tay cô một lần nữa, thì sự thật phũ phàng càng làm cô cảm thấy buồn hơn. Có quá nhiều người đặt kì vọng vào cô, và có quá nhiều thứ cô đang làm dang dở. Cô trả lời mail của Irene:

Irene,

Tôi rất vui khi đọc được email của cậu, nhưng tôi xin lỗi. Tôi không thể làm điều đó ngay bây giờ được. Hãy cho tôi thêm thời gian, Tôi thật sự xin lỗi. Xin đừng nói với Seulgi về tôi, tôi không muốn khiến cho em ấy nhớ đến tôi lúc này. Nhưng điều này không có nghĩa là tôi không nhớ em ấy, không yêu em ấy, chỉ có điều là không phải bây giờ, không phải lúc này.

Cô hít một hơi thật sâu và bấm vào nút gửi.

Một năm thôi Moon Byul, chỉ một năm thôi.

================

7:00 PM.

Ngày hôm sau, cô nghe tiếng gõ cửa. Cô chạy ra mở cửa, là Amber. Cô nhóc đang đeo một túi lớn để đầy những thiết bị cần thiết cho sự kiện ngày hôm nay, Bữa tiệc Thượng lưu hàng năm của tạp chí L, chủ đề năm nay là Black & White. Moon Byul trao đổi với Amber về những điều cô cần, những yêu cầu kĩ thuật của camera, và những góc chụp thích hợp với mắt nhìn của cô. Moon Byul luôn là một người làm việc nghiêm túc và chăm chỉ. Cô luôn cảm thấy rằng những người xung quanh mình luôn đặt kì vọng cao nhất vào mình, cô luôn muốn đáp ứng được sự kì vọng của họ, nhất là trong công việc.

Trở về vị trí của mình, Moon Byul để ý trên trần nhà có đầy bóng đèn và một vài bóng đèn vàng, thắp sáng cho cả hội trường bữa tiệc.

Buổi party được tổ chức bên cảnh một bến tàu, sóng vỗ liên tục vào bờ tạo nên âm thanh rì rào, mặt nước lấp lánh ánh trăng. Gió biển thổi liên tục làm cho không gian ven biển mang hơi lạnh.

Tôi ước em ở đây, Seulgi, Em sẽ thích nơi này.


Moon Byul chụp một vài bức ảnh của bữa tiệc, hoàn toàn vừa ý với thành quả của mình.


Cô đi lên tầng 2, nhìn xuống hội trường, nhìn quanh các khách mời, cô bắt gặp một mái tóc vàng óng, một thân hình mảnh dẻ, nhưng có một S-line tuyệt vời, hoàn toàn thích hợp với bộ đầm trắng.Làn da trắng mịn,tự nhiên với một nụ cười của thiên thần.


Một nàng công chúa, không, một Nữ thần.


Moon Byul muốn cô gái đó, trong cuộc đời cô, cô chưa bao giờ thấy một người hoàn hảo như thế, nếu như nữ thần Sắc đẹp và tình yêu Aphrodite có thật, thì không thể là ai khác ngoài cô gái này. Cô muốn cô gái này trở thành người mẫu của riêng cô. Không muốn có một nhiếp ảnh gia nào khác có quyền chụp ảnh của người con gái này.


Cô chụp một vài tấm hình của cô gái đó rồi đi tìm Amber. Hơi thở của cô trở nên gấp gáp, nhịp tim của cô tăng nhanh hơn mỗi khi cô nhìn vào con người đẹp một cách hoàn hảo đó. Cô phải biết được tên của người con gái đó. Cô gái đó sẽ là Magnus Opus của cô.


"Amber, em có thể cho chị biết người này là ai không?" Moon Byul hỏi Amber, cho cô nhóc xem bức ảnh trên màn hình máy ảnh của cô.

"Oh, đó là Solar Kim. Người mẫu độc quyền của tạp chí chúng ta. Và thật ra thì cô ấy là hàng xóm của chị đấy, Moon Byul." Amber giải thích.

Oh, wow.

End chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com