TruyenHHH.com

365 Ngay Hon Nhan Na Jaemin Chuyen Ver Nguyen Tac Guai Wu

Tổ thứ hai mươi chỉ có mười thành viên. Năm nam năm nữ, để lựa chọn được ông đã phải hao tổn khá nhiều tâm sức! Ha ha, ông thực chờ mong diễn biến tiếp theo đây! Đang lúc vô cùng hứng trí, ông bỗng nhiên nhìn thấy tình cảnh phía trước. Haneul, các cô ấy hình như đang có chuyện phiền phức. Vì thế, ông vội vàng đi nhanh về phía cạnh hồ bơi.

Renjun buồn cười nhìn Dongyul chạy qua chỗ mấy cô nàng, cười cười nói: "Jaemin, trong lúc cậu cứu người, có nhìn xung quanh một chút hay không vậy?"

"Huh?" Jaemin dùng ánh mắt hỏi.

"Cái cô gái bị ngã trên mặt đất kia thật phù hợp với khẩu vị của cậu!"

"A?" Tấm mắt anh hướng về phía cô nàng đang bọc khăn tắm ngồi bệt dưới đất bên cạnh hồ bơi.

Đột nhiên, một người đàn ông cao lớn đi đến ngồi xuống bên cạnh Renjun, dọa anh giật bắn mình! Anh quay sang nhìn về phía người vừa tới, lập tức miệng biến thành chữ O: "Soojung? Ô trời!"

"Cảm ơn cậu đã coi trọng tôi như vậy! Tôi cũng không dám nhận chức cao như thế!" Soojung trêu chọc nói. Ai. Cho dù anh có thể so được với đế vương, anh cũng không muốn làm ông trời của tên tiểu tử này!

"Tiểu tử nhà cậu! Như thế nào lại có tâm tình đến đây vui chơi?! Không phải cậu là cái đồ cuồng công tác sao?" Renjun kích động vỗ vỗ vai Soojung. Anh vừa mới về nước, vẫn còn chưa kịp cùng mấy đứa bạn tụ tập, không ngờ lại có thể gặp Yoo Soojung ở đây!

Chỉ thấy Soojung bỏ kính mát xuống, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Jaemin: "Tôi đến đây thì vẫn còn có thể có lý do, có người vừa mới kết hôn xong đã xuất hiện ở đây có phải là có chút không ổn hay không?"

Jaemin giơ một tay lên ra vẻ đầu hàng, anh cũng không ngờ đến đây lại gặp phải Yoo Soojung, anh vợ của mình! Tên kia lại yêu quý em gái giống hệt như gà mái bảo vệ gà con vậy.

"Soojung! Tôi chẳng qua là đến tham dự xã giao thôi mà. Hye Won có biết!" Dù thế nào thì Jaemin cũng phải cho Soojung một chút mặt mũi. Mà quả thật, anh muốn tìm phụ nữ cũng không cần tham gia cái thể loại tiệc gặp gỡ buồn nôn này, người xếp hàng chờ anh còn đến cả tá kia kìa.

"A? Hye Won có biết? Vậy tôi đây cũng không ngại buôn chuyện một chút. Jaemin, tốt nhất là cậu biết chính mình đang làm cái gì!" Giọng Soojung có ý cảnh cáo, tuy không dữ tợn, nhưng cũng rất đanh thép.

Thân hình cao lớn rời khỏi chỗ ngồi, Renjun đoán cậu ta đi ra ngoài gọi điện thoại.

"Cậu ta thực sự ra ngoài kia gọi điện thoại? Mình dựa vào! Jaemin, cậu tiêu rồi! Tên kia đảm bảo sẽ đánh cho cậu răng rơi đầy đất!" Renjun vui sướng khi thấy người gặp họa, nói.

"Cậu nghĩ là tôi với cậu sợ cậu ta à?" Jaemin cười nhạt, thật sự muốn động tay động chân, chưa biết ai mới răng rơi đầy đất! "Yên tâm đi! Không có việc gì đâu!" Anh thản nhiên cười cười. Không phải anh không bận tâm cuộc điện thoại kia được kết nối, mà anh biết Hye Won sẽ không "bỏ đá xuống giếng". Không biết cô gái nhỏ kia nghe được chuyện anh tham gia tiệc gặp gỡ này sẽ có tâm trạng thế nào, bỗng dưng nhớ đến bữa điểm tâm ban sáng, lông mày anh không khỏi hơi nhíu một chút.

"Này, cậu thật sự không lo lắng à? Hye Won sẽ không tố cáo cậu?" Renjun bày ra bộ dáng chỉ lo thiên hạ không loạn.

"Người phụ nữ của tôi tôi hiểu rất rõ. Nếu không có quân bài trong tay, cậu cảm thấy tôi có thể nắm chắc chống đỡ được lưỡi đao trên đầu này sao?" Jaemin nói rất tự tin, chỉ còn thiếu mỗi đưa tay vỗ ngực cam đoan!

"Người phụ nữ của cậu?! Xì! Jaemin, cậu cẩn thận bị cắn đứt lưỡi đấy! Cậu có muốn người ta, Hye Won cũng chưa chắc đã đồng ý đâu! Nếu muốn nhận cô ấy, trước tiên đem ba vòng đi sửa đi đã, chỉ sợ phải phù hợp với tiêu chuẩn của cậu mới thuyết phục được mọi người thôi!" Renjun nói xong liền cười ha ha...

Na Jaemin nét mặt sa sầm nhìn bộ dáng khoái chí kia của Renjun. Thối hoắc! Cậu ta nghĩ mình thực sự là cầm thú hay sao chứ? Suốt ngày cứ lôi chuyện này ra lải nhải, thấy anh không nói gì nên cậu ta làm tới? Không khỏi trừng mắt lườm tên kia một cái, bỗng nhiên nhớ ra, lấy tay bỏ kính mát xuống, đeo kính như thế, cho dù hai mắt có nhảy ra khỏi tròng thì cái tên kia cũng không nhìn thấy! Tốt nhất không thèm để ý đến cậu ta nữa!

Soojung đi đến phòng thay quần áo, lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Hye Won, tiếng nhạc chuông chờ du dương từ đầu kia vọng lại... Không có người nhận điện. Soojung không bỏ cuộc, lại gọi thêm một lần nữa...

Đám người Sohee cùng nhau đi vào phòng nghỉ, Haneul vô cùng quan tâm hỏi han: "Sohee à? Có cần đi bác sĩ không?"

Hye Won xấu hổ lại gần, ngồi xổm xuống trước mặt Sohee: "Sohee? Mình xin lỗi nha! Là tại mình hết!"

Sohee nhìn vẻ mặt áy náy của cô, xì một tiếng, bật cười: "Trời đất! Hye Won chết tiệt! Không phải là cậu ghen tị với dáng người của mình đấy chứ?!"

Ba cô gái vừa nghe thấy, cũng khẽ cười theo. Eunmi lúc này còn không quên nói móc: "Mình nói nhé Sohee, không phải là cậu không đau đến mức như vậy, mà chỉ cố ý thu hút sự chú ý của mọi người đấy chứ?!"

Sohee vừa nghe xong đã phát hỏa, liền kéo một chút khiến chiếc khăn tắm rơi xuống, để lộ ra hai bầu ngực, ở giữa còn có một mảng màu hồng lớn, hiển nhiên là ngã không nhẹ. Cô lập tức rít lên: "Eunmi chết tiệt! Không đau? Không đau thì chính cậu thử xem!"

Hye Won nhìn vết màu hồng do bị ngã kia không khỏi càng thêm thấy áy náy! Haneul can ngăn: "Nếu không thì Sohee, hoạt động ngày hôm nay cậu cũng đừng tham gia nữa! Mình sẽ bảo Dongyul tìm cho cậu một chỗ nằm nghỉ ngơi."

Sohee lập tức lo lắng, không đồng ý nói: "Cái gì?! Sao có thể như vậy được?! Không sao hết! Mình đã không còn đau nữa rồi! Bao nhiêu anh chàng đẹp trai như vậy, các cậu định độc chiếm chắc?"

Eunmi không khỏi liếc mắt lườm cô một cái, châm chọc nói: "Mình nói nha Sohee, cậu có cốt cách một chút đi được không! Mình thấy cậu có chết cũng muốn chết trên giường của đàn ông. Thật sự là làm mất mặt phụ nữ!"

"Nói cái gì chứ! Mình cứ thế đấy, làm sao nào?! Cậu nghĩ cậu thì tốt lắm chắc?! Eunmi cậu chẳng phải một ngày không có đàn ông thì cũng không sống được sao!"

"Được rồi, được rồi! Miệng lưỡi cậu lợi hại như vậy, còn giả bộ cái gì. Đi ra ngoài đi! Mấy anh chàng đẹp trai của cậu còn đang chờ được mát xa cho cậu đấy! Hừ! Nếu không có Haneul lấy khăn tắm phủ lên người cho cậu, mình thấy cậu chắc chắn đã khỏa thân chạy loanh quanh giữa phòng bơi lội rồi!" Eunmi cười nhạt.

"Eunmi chết tiệt này! Mình hiện giờ đang là bệnh nhân đấy, cậu bớt tranh cãi đi một chút thì sẽ chết người sao?" Sohee nhanh chóng mặc lại áo tắm, thắt chặt nút dây buộc, dù thế nào cô cũng không thể bỏ qua bữa tiệc gặp gỡ này. Nhất là - vừa rồi cô hình như còn nhìn thấy anh chàng đeo kính kia xuống nước! Vì thế, quay đầu về phía Hye Won hỏi: "Hye Won? Lúc nãy có phải là có một anh chàng nhảy xuống hồ bơi không?"

Hye Won ngây ngẩn gật đầu.

"Ôi trời! Anh ta thật đẹp trai nha! Mình nói trước với cậu, anh ta là người mình chọn trước, không cho phép cậu giành của mình!" Sohee đứng lên, cố gắng ưỡn bộ ngực, không nén nổi tiếng rên rỉ, vẫn còn hơi có chút đau.

Hye Won cười nói: "Yên tâm đi! Mình ngay cả bộ dáng anh ta thế nào cũng còn chưa nhìn thấy nữa là."

Sohee kinh ngạc nhìn cô, giống như nhìn quái vật: "Cậu không nhìn thấy? Vậy còn các cậu thì sao?" Quay đầu nhìn về phía hai cô gái còn lại. Eunmi và Haneul đều lắc đầu tỏ vẻ cũng không nhìn thấy.

Lúc đó tình hình như vậy, ai còn có tâm tư nhìn anh chàng đẹp trai nào nữa? Mà không đúng nha! Người bị ngã sấp xuống đất là Yoon Sohee đấy được không?! Trời ạ! Thật sự bái phục cô! Trong tình huống như vậy mà cô còn có hứng thú ngắm giai đẹp?!

"Các người đẹp, có chuyện gì xảy ra vậy?" Dongyul gõ gõ cánh cửa, lo lắng hỏi mọi người, nhưng ánh mắt lại nhìn chăm chú một người là Haneul.

Sohee lập tức cướp lời: "A! Không có chuyện gì! Không có chuyện gì! Haneul, Dongyul, chúng ta đã có thể tham gia các hoạt động được chưa?"

Dongyul cười cười, ông thực hài lòng với cách xưng hô này: "Được chứ, hiện tại đang tiến hành cuộc thi bơi lội. Vòng thứ nhất đã kết thúc rồi, vòng thứ hai sắp sửa bắt đầu. Các em có thể bầu ra một người tham gia cuộc thi này."

Haneul tò mò hỏi: "Dongyul, sao lại như vậy? Sao trò chơi lại biến thành cuộc thi bơi lội thế này?"

Dongyul thần bí cười cười: "Ha ha, đây chẳng qua cũng chỉ là một trò chơi thôi. Mỗi tổ cử ra một nam và một nữ tham gia thi bơi 200m. Bên nào thắng thì những thành viên còn lại của bên đó có quyền hôn bất kỳ người khác giới nào trong tổ."

Eunmi kêu lên: "Hả? Đây là trò chơi gì chứ? Đúng là không công bằng! Nam lại đi thi bơi với nữ, vậy thì chắc chắn là nam sẽ thắng rồi! Chúng ta chẳng phải là cừu non chờ bị làm thịt sao?" Miệng tuy nói như vậy, nhưng ánh mắt dường như có vẻ tràn đầy chờ mong!

Dongyul cười ha ha: "Điểm này người đẹp không cần lo lắng. Trong tổ chúng ta, ngoài bỉ nhân tôi đây thì toàn là các chàng trai trẻ anh tuấn thôi, tuyệt đối sẽ không khiến cho các em thất vọng!"

Haneul đột nhiên giật mình nhớ ra: "Dongyul! Lần này chỉ sợ anh tính toán sai lầm rồi! Trong đội của chúng em thế nhưng lại có một nhà vô địch bơi lội nhé!"

Lời Haneul vừa nói ra, ánh mắt của các cô gái đều quay sang nhìn Hye Won đang đứng sững sờ ở một bên.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com