27 Tuoi Thanh Xuan Cua Toi Lai Bat Dau
Sáng hôm sau
Reng reng reng
Tôi loạng choạng sờ tìm điện thoại báo thức tắt. Một cảm giác đờ đẫn nặng đầu hhhhhhhắt xì, báo hiệu cái bệnh tràn về...>>>>><<<<<>>>>><<<<<>>>>><<<<<PHÒNG KHÁCHHắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì...Anh vừa chơi game vừa hỏi:
_Ho gì một tuần lễ chưa hết?
_Tại bữa đi chơi noel về.
_Họ Đỗ tên Thừa nữa, do mấy người ở xứ nóng quen rồi gặp thời tiết lạnh nên không quen, năm nay lại lạnh hơn mọi năm.
Tôi định nói lại thôi.Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì..._Uống thuốc chưa?
_Mới uống.
_Bệnh rồi mai xin nghỉ đi.
_Làm thêm mấy ngày nữa được nghỉ rồi!
_Trong hợp đồng có sáu ngày phép bệnh mà!
_Nó ghi vậy thôi không ai dám nghỉ đâu. Cũng vì vụ đó bà bầu thu ngân ỷ biết rành tiếng lên nhân sự kiện dành quyền lợi cho mình bị ở trên khiển trách xuống, Vương Gia mấy nay xếp bả đi làm ca đêm suốt.
_Cái đó là phép thai sản, cái này phép bệnh mà xin nghỉ có một ngày không đến nổi bị đì chứ?
_Giờ tình hình công ty đang căng thẳng, sợ xin nghỉ liên tục công ty sa thải.Tôi im lặng lau nước mũi nhớ lại chuyện tuần trước:
"_Chúc mừng mày nghe Màn. -Chị Đại đang coi roster, nói.
Thằng Đại Đế đang order cái bàn gần đó cũng hóng chuyện.
_Chúc mừng cái gì? -Chị Tiền hỏi.
_Ngày mai ca mày chỉ có bốn người làm: con Flower, Đại Đế, con Dilys, mày kiêm cashier và teabar.
_Riết rồi dạo này xếp roster như cái lờ, nhiều lúc không muốn nói. -Chị Tiền mắng phong long.
_Vậy là bên ngoài có hai đứa đứng, gặp ai xin nghỉ bệnh là hôm đó còn ba người."Bệnh mà cũng không tha mấy đứa ác ôn tụi bây. Sớm biết có ngày hôm nay, từ đầu bổn cung sẽ sắm vai phản diện để không bị ai ăn hiếp" -Tôi nghĩ._Đậu má ngày mai đứa nào nghỉ bệnh, anh lên ca lúc nào anh chửi lúc đó, chửi đến khi tan ca mới thôi. -Vẫn là Đại Đế không lẫn đi đâu được.
_Chửi cho bỏ ghét phải không Đại Đế. Anh nói trước nha mấy đứa, ca của anh mà đứa nào xin nghỉ anh cho ra ngoài dọn bàn chết mịa. -Chị Tiền hùa theo Đại Đế nói."Đi chung ca với "chế" có bao giờ muội được vô hậu cần làm đâu? Cứ nghĩ là do muội có năng lực nên được xếp ở ngoài đi mà!" -Tôi._Úi ùi ui! Mai tao off rồi không phải chuyện của tao. -Chị Đại."Dòng suy nghĩ đó bị tiếng mở cửa của anh hai cắt đứt.
_Năm nay thời tiết lạnh ghê, thằng bạn tao về Việt Nam bỏ lại cái máy sưởi này mày lấy đưa cho con Dung xài. -Anh hai đưa máy sưởi cho anh Phong nói.
_Ừ đang lỡ tay đánh trận này, mày để xuống dùm tao, lát vô phòng tao mở cho nó.
_Hay vậy, cảm ơn anh nha! -Tôi nói với anh Phát.
_Mở nhiều coi chừng trong cơ thể mất nước đó! -Anh Phát dặn tôi.
_Dạ!
Anh Phát vô phòng. Ngoài đây anh Phong mắt vẫn dán vào màn hình hỏi tôi:
_Mai trước khi đi làm anh nấu cháo để sẵn lát em dậy ăn, em muốn ăn cháo gì?
_Dạo này lạt miệng quá, nấu cháo trắng được rồi anh!
_Cháo trắng sao có chất dinh dưỡng, anh luộc thêm trứng bách thảo bỏ vô cho em.
_Anh ơi, nghỉ tay một chút nghe em nói nè!
_Em nói đi anh vừa chơi vừa nghe cũng được mà!
_Anh vô phòng cạo gió cho em được không?
_Anh không biết cạo gió.
_Vậy sao em cạo gió cho anh được?
_Bệnh uống thuốc được rồi cạo gió làm gì?
_Em thấy mỗi lần bệnh mẹ hay cạo gió vài ngày sau là khỏi.
_Người ta cạo cho anh thì được anh không biết cạo.~*~*~*~*~TRONG PHÒNG_Sao em kéo hết mền của anh?
_Có một cái mền lại nhỏ, trùm lên đầu thì hụt cẳng, kéo xuống lại hở đầu.
_Mai anh kêu con Vân đặt thêm một cái mền.
_Sao không tự đặt đi cái gì cũng phải nhờ nó!
_Bữa giờ mình cũng đặt từ nó không, đặt quen rồi!
_Mình đặt gì nó đều biết hết!
_Có sao đâu, nhờ nó đặt dùm, nó đem vô công ty cho anh luôn mình khỏi đi lấy.
_Nhưng lần trước em đặt giấy cuốn quilling, nó cũng đặt theo.
_Kệ có sao đâu! Nó cũng khéo tay giống em mà!
Tôi muốn nói nữa rồi lại thôi!Nửa đêm là thời khắc tôi "sủa" nhiều nhất.Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì...Ho quá ngủ không được tôi dậy chưng tắt mật ong, pha chanh muối nóng, sát muối cổ họng vân vân mây mây...mấy cách dân gian tôi cũng đều thử qua hết, ho vẫn hoàn ho. Tôi chung vô phòng, định leo lên giường:
_Anh nằm bên trong được không?
_Bên trong không có ổ cắm điện xạc pin, bữa giờ em cũng nằm bên trong tự dưng hôm nay kêu đổi.
_Nhưng mấy hôm nay em ho quá, đi ra đi vô bất tiện, anh đổi cho em ra ngoài nằm được không, hết bệnh em vô trong nằm lại!
_Thôi em nằm bên trong đi, mắc công anh chơi game xong quên cắm xạc pin mai vô công ty không có pin chơi.Tôi im lặng bước cẩn thận vào trong, kịp liếc mắt qua thấy chiếc điện thoại đã úp màn hình xuống vẫn còn sáng đèn.Vừa nằm xuống.Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì..._Sao em không ngủ đi nhúc nhích hoài vậy, sáng mai anh còn đi làm sớm nữa.
_Ho quá, em ngủ không được.Tôi lại lòm còm ngồi dậy ra phòng khách lấy mấy đồ handmade ra làm.Lát sau, anh thức dậy đi vệ sinh thấy vậy hỏi:
_Em không ngủ đi giờ này còn làm mấy cái này làm gì. Em không ngủ em cũng phải để cho người khác ngủ chứ!
_Em biết mọi người đang ngủ nên đã cố gắng tiết chế âm thanh xuống nhỏ nhất.
_Cũng nghe tiếng dao rọc giấy à?
_Nhà ở đây xây toàn phòng kín, cách một lớp cửa dày với lại em ngồi tuốt gần cửa ra vào, đâu có lớn hơn tiếng chuột chạy đâu.
_Tuỳ em anh vô ngủ trước đây!>>>>><><<<<<<>>>>>><><<<<<Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì..._Mày làm cái gì mà ho hoài vậy, khách thấy khách gớm bây giờ. -Chị Tiền.
_Bệnh mà anh, vậy anh xếp em vô hậu cần làm đi.
_Hôm nay có con Flower làm nên xếp mày bên ngoài.
Chị Tiền quay vô la con Flower:
_Đậu má! Người hoa mà đéo biết nói tiếng hoa. Má! chắc mày bông giả, về học tiếng hoa liền cho tao.Flower trong hậu cần đi ra nói:
_Vậy anh kêu nó vô đi!
_Để mày ra ú a ú ớ lát Đại Vương xuống thấy la tao hả!
Chị Tiền quay qua nói với tôi:
_Ai kêu mày xui đi chung ca với con nhỏ này phải chịu, mày về mua thuốc uống vô cho tao.
_Thuốc đem qua uống hết rồi, thuốc của cả nhà cũng uống hết luôn rồi, không bớt.
_Chị có thuốc nè, giờ cơm lên clocker lấy cho. -Jasmine, chị kéo trà nói.
_Trong công ty mình có bác sĩ đó, mày lên đó xin hoặc ra nhà thuốc mua cũng được vậy, trùm sò quá!>>>>><>>>>><<<<<>>>>><<<<<><<<<<_Hôm qua anh có nấu cháo bách thảo cho em sao em không ăn hết?
_Hôm qua em có ăn một miếng, ăn xong ói ra hết.
_Sao tự dưng ói ra? Em có kinh chưa?
_Không phải cái đó! Nghe mùi khai của trứng bách thảo tự dưng nôn ra thôi!
_Bình thường anh thấy em cũng ăn được nên mới nấu. Em bệnh vậy khó ăn quá, thôi anh không nấu nữa, em thấy ở ngoài đường bán gì đi làm về mua ăn đi, đừng có tiết tiền.
_Ừ biết rồi!
_Còn nguyên một nồi luôn bỏ uổng quá!
_Để lát em hâm nóng lại ăn cho.>>>>><<<<<>>>>><<<<<>>>>><<<<<Sáng hôm nay thức dậy!
Nóng sốt, ho, nhức đầu, sổ mũi, đau bao tử, đau bụng kinh, tào tháo rượt. Quả là một ngày bách hoá tổng hợp bệnh!Cốc cốc cốc!
_Em ơi!
_Gì?
_Cho anh Tính đi vệ sinh! -Anh Phong nói.
Tôi từ trong toa lét nói vọng ra:
_Em chờ ảnh nãy giờ, thấy ảnh vừa đi ra nên em mới vô.
_Nó bị tiêu chảy.
_Vậy chờ chút xíu.
Tôi lầm bầm trong miệng: "em cũng đang đau bụng mà!".>>>>><<<<<>>>>><<<<<>>>>><<<<<_Tay chân em lạnh ngắt à sờ vô người anh.
_Cho em ủ ấm tí đi mà!
_Anh mua cho em hai cái áo ngủ mùa đông, sao em không mặc?
_Hôm nay em đem đi giặt rồi, mấy bữa nay có mặc mà anh không để ý hả?
_Sức dầu vô chân đi là hết lạnh.
_Xoay qua đây nói chuyện với em nè!
_Nằm bên đâu cũng nói chuyện được mà!
_Sao dạo này anh không hôn em trước khi đi làm nữa?
_Anh cũng định hôn mà miệng em hôi quá!
_Nói nghe chạm tự ái ghê! Mấy tuần nay em bị bệnh với đau bao tử nên axit trong miệng tăng.
_Sao em không ăn nhiều vô.
_Cũng muốn lắm mà ăn vô bị trào ngược dạ dày.Chợt tin nhắn trong "family group" hiện lên, tôi ngồi dậy đọc liền:
"Con lạy thánh thần thiên địa mười phương tám hướng, đồ ăn của con để đâu để đó, lấy ra hâm đồ thì bỏ vô lại lò vi ba dùm con một cái, dạo này nhà chuột nhiều, ăn vô chết không có tiền nuôi con con ở Việt Nam!"_Em làm gì để bả nhắn như vậy?Tôi không trả lời anh, giận run người PK lại:
"Em lấy ra hâm cháo quên bỏ đồ ăn chị vô lại là em sai, dạo này em bị bệnh lâu ngày không khỏi nên người cũng đừ ra em cũng quên trước quên sau. Em xin lỗi chị. Nhưng chị biết em đang ở trong phòng, hôm nay mọi người đều ở nhà đầy đủ, chị có thể qua gõ cửa phòng em kêu em ra nhắc nhở mà, chị dùng từ kỳ vậy???"
_Em đừng có nhắn nữa. -Anh Phong nói.
_Nhưng mà chị đó dùng từ kỳ "lạy thánh thần thiên địa" là sao, em chưa chết mà!
_Em quên bỏ đồ ăn người ta vô là em sai rồi, em hăng cãi quá! -Anh Phong nói xong bỏ ra ngoài hút thuốc.
Anh Phát bên ngoài lên tiếng:
_Mấy đứa làm gì vậy, cùng qua đây làm kiếm sống ở chung một nhà với nhau chuyện gì từ từ nói, bỏ qua được thì bỏ qua đi!Anh Tính cũng mở cửa phòng ra ngoài.Anh Phát nói với anh Phong, anh Tính:
_Như tao gọn vô công ty ăn, về thì ra ngoài ăn khỏi nấu cơm khỏi rửa chén khỏi mắc công cãi cọ nhau vậy cho nó khỏe.>>>>><>>>>><<<<<>>>>><<<<<><<<<<NHÀ HÀNG_[Vậy giờ bà làm luân phiên ba ca luôn hả?] -Cleo hỏi Jessica, manerger người Đại Lục.
_[Ừ!] -Jessica gật đầu vẻ vẫn nghiêm nghị.
_[Vậy bên đây bà mướn nhà ở đâu?]
_[Tôi mướn ở gần công ty, khu chợ Đỏ đó biết không?]
_[À, tôi biết chợ Đỏ. Mướn như vậy mắc không?]
_[Khoảng 4000, thấy được không?]
_[Không rẻ, không mắc]
_[Bà chuyên làm ca sáng, giờ làm ca đêm quen không?]
_[Không quen cũng phải tập.]Tôi đứng một bên nghe cũng hiểu được tình hình trong công ty nghiêm trọng tới mức nào! Bên đây chị gái người Đại Lục, Caily tới hỏi thăm.
Hắt xì, hắt xì, hắt xì...
_[Sao dạo này em ốm quá vậy?]
_[Mấy tuần nay em bị bệnh.]
_[Ốm thiệt luôn đó.]
_[Lúc qua bao nhiêu kg?]
_[48 kg giờ còn 42 kg.]
_[Bệnh bao lâu rồi!]
_[Ba tuần hơn rồi ngày nào cũng ho, hết ho thì nóng sốt, nóng sốt hết thì lại ho nó cứ lặp đi lặp lại]
_[Uống thuốc chưa?]
_[Thuốc của em đem qua, thuốc của người nhà, thuốc của mấy chị trong đây cho và thuốc của bác sĩ trong công ty đưa cũng không khỏi.]
_Kêu bạn trai dẫn em đi chích đi, anh nói thiệt, anh bị qua rồi! -Từ-bây-giờ-hãy-gọi-anh-là-Kịt-có đi đâu về chen vô tám.
_[Hai đứa nói gì vậy, chị nghe không hiểu] -Chị Caily nói.
_[Em kêu nó đi chích] -Kịt-có nói.
_[Chị cũng định khuyên em như vậy, em thử đi chích đi!]
_Có bồ ở đây chăm sóc gì kỳ vậy, anh mà là bồ em anh nuôi cho mập mạp ra.
_Bộ nuôi heo à? -Tôi nói.
_[Hai đứa nói tiếng Hoa đi cho chị nghe nữa.]
_[Ảnh ví em như con heo]
_[Bà Jessi kêu đi ăn cơm nãy giờ lo đứng tám.] -Kịt-có nói với Caily.
Trước khi đi chị Caily còn nện cho ổng một cái.
_Mà em ốm thiệt đó, về tẩm bổ cho mụp lên.
Thôi anh vô kéo trà đây lát sáng "Vương lão
gia" vô kiểm tra không có chết anh nữa!_Tụi bây tản ra làm việc kìa, "lói" cái gì mà "lói" lát mấy ông lớn xuống là chết hết cả lũ.
Đại Đế hôm nay đứng nguyên ngày thúi miệng nên phải lên tiếng cho biết mình còn sống.
_Mấy ông lớn giờ này đi ngủ hết rồi, còn đéo gì nữa mà còn.
Một pha knockout đến từ chị nhà!Lát sau...
Nhà hàng không chút nào bình yên mà!_Đậu moá! Bình thường tụi bây ăn chia trong mấy tờ phiếu tao không muốn nói tới, bây giờ mày còn lấy tiền tips của tụi tao nữa. Mày quá đáng lắm luôn!
_Mắt nào mày nhìn thấy tao lấy?
_Mày dám lấy hết tiền trong tạp dề ra không?
_Tiền này là tiền của tao, tao đéo gì phải lấy cho mày xem. -Đại Đế đập đập vô cái túi tạp dề đeo phía trước.
_Tao gọi điện thoại kêu Jessica xuống.
_Mày gọi đi, anh ngán mày à!
...
Hôm nay tôi làm trong hậu cần nghe được vụ ồn ào ngoài này cũng đại khái đoán ra vấn đề, không ngờ qua đây cũng gặp phải tình trạng này, đúng là "ở đâu cũng có quạ đen". Cái tính cách này y chang như tôi ngày trước: thẳng thắng, bộc trực, công bằng, liêm chính. Nhớ có một câu nói: "cuộc sống vốn dĩ không công bằng, chúng ta hãy tập quen với điều đó"!Sau những chuyện đó, thường người vạch trần sẽ là người chịu thiệt thòi nhiều hơn! Vì thế khi qua đây tôi đặt chữ Nhẫn lên hàng đầu. Tôi cũng không muốn bạn mới quen lại trải qua tình trạng giống như tôi ngày trước!_Mày giữ hơi chờ Jessi xuống giải quyết, đừng cãi với nó nữa!
_Nó là cái gì phải sợ!
_Ngon đánh anh đi máu ở đây nhiều lắm nè!
_Tao sợ mày à, mày có ngon đừng về Việt Nam nữa, mày vừa bước xuống sân bay sẽ có người lại đập mày liền!
_Anh sợ mày à? Ngon, đánh anh tại đây nè, một vé về Việt Nam nha cưng!
_Mày bước ra!
_Thôi vô đây với tao nè! Uống miếng trà đi, lát có gì cho bả xem cam là biết có hay không liền chứ gì cãi với nó làm gì?
_Bởi tao nói mày ở trên trời rớt xuống, mày nghĩ sao cái camera đó còn hoạt động? Nó hư tám đời dương rồi!"Tự nhiên bị chửi lây, thôi mị hiểu!"_Thật sự tao không biết luôn đó, tao cứ tưởng nó còn hoạt động, sao không gọi bảo trì sửa?
_Mày lên hỏi Đại Vương đó!
_Hế hế tụi bây không có cửa bắt anh đâu?
_Giờ mình thua thiệt rồi! Không có ai làm chứng nữa. Mày quậy lên cũng không được gì! Thôi đi vô đây với tao nè chờ Jessi xuống, người làm trời hại, luật nhân quả luôn hiện hữu đó.
_Nhưng nó lấy tiền tips của tụi mình!
_Bây giờ nó khăng khăng cãi trong túi là tiền của nó thì làm sao?!
_Đi làm ai cho mang tiền theo.
_Tao hiểu tâm trạng hiện giờ của mày vì tao từng trải qua rồi!Jessica xuống cắt ngang lời tôi.
_[Chuyện gì cãi lộn um sùm vậy?]
_[Nó đứng đây tranh thủ không có ai, móc lấy tiền típ của tụi tui.]
_[Mắt nào của mày thấy tao lấy tiền tip.]
_[Vậy mày dám móc tiền trong túi mày ra không?]
Thằng Đại Đế định mở miệng thanh minh bị Jessica ra lệnh im.
_[Em kể rõ ràng cho tôi nghe.]
_[Em đang cúi xuống dọn chén dĩa ở cái bàn này, nó quay vô móc tiền tip lòi ra ở cái khe, vừa đúng lúc em ngước lên thấy nó, nó nhanh tay bỏ tờ tiền vô tạp dề, nó tưởng không ai thấy nó làm chuyện này!]Jessica xoay qua hỏi Đại Đế:
_[Mày có lấy tiền tip không?]
_[Tôi không có.]
_[Thu ngân và quầy bar có ai thấy không?]
_[Tôi đi vệ sinh mới về] -Kịt có nói.
_[Tôi đi giao phiếu ăn mới về thấy cái gì um sùm] -Donna nói.
_[Chuyện gì vậy?] -Caily mới đi ăn cơm về hỏi.
_[Thấy chưa!] -Đại Đế đắc ý.
_[Vậy mày dám lấy tiền trong túi mày ra không?] -Cleo quyết tâm KO cho bằng được Đại Đế.
Cuối cùng hai đứa đứng cãi, một đám đứng chịu cho đến gần giờ về mới thôi!>>>>><>>>>><<<<<>>>>><<<<<><<<<<Ngày thứ 30...Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì hắt xì, hắt xì..._Anh làm ơn dẫn em đi chích được không, bên đây lạ nước lạ cái, tiếng lại không rành, nếu không em tự đi rồi!
_Không phải anh không muốn dẫn em đi, anh không biết chỗ nào?
_Anh gọi điện thoại hỏi chị Trúc đi, chị Trúc làm ở đây lâu năm có vẻ rành.Lát sau về đến nhà...
_Em vô phòng nghỉ ngơi đi, anh ra ngoài đây chơi game với hút thuốc chút!
_Anh không vô nằm chung với em hả?
_Em vô nằm trước đi, anh hút thuốc cái.
_Tối ngày game với thuốc hoài, không quan tâm gì đến em hết!
Reng reng reng
Tôi loạng choạng sờ tìm điện thoại báo thức tắt. Một cảm giác đờ đẫn nặng đầu hhhhhhhắt xì, báo hiệu cái bệnh tràn về...>>>>><<<<<>>>>><<<<<>>>>><<<<<PHÒNG KHÁCHHắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì...Anh vừa chơi game vừa hỏi:
_Ho gì một tuần lễ chưa hết?
_Tại bữa đi chơi noel về.
_Họ Đỗ tên Thừa nữa, do mấy người ở xứ nóng quen rồi gặp thời tiết lạnh nên không quen, năm nay lại lạnh hơn mọi năm.
Tôi định nói lại thôi.Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì..._Uống thuốc chưa?
_Mới uống.
_Bệnh rồi mai xin nghỉ đi.
_Làm thêm mấy ngày nữa được nghỉ rồi!
_Trong hợp đồng có sáu ngày phép bệnh mà!
_Nó ghi vậy thôi không ai dám nghỉ đâu. Cũng vì vụ đó bà bầu thu ngân ỷ biết rành tiếng lên nhân sự kiện dành quyền lợi cho mình bị ở trên khiển trách xuống, Vương Gia mấy nay xếp bả đi làm ca đêm suốt.
_Cái đó là phép thai sản, cái này phép bệnh mà xin nghỉ có một ngày không đến nổi bị đì chứ?
_Giờ tình hình công ty đang căng thẳng, sợ xin nghỉ liên tục công ty sa thải.Tôi im lặng lau nước mũi nhớ lại chuyện tuần trước:
"_Chúc mừng mày nghe Màn. -Chị Đại đang coi roster, nói.
Thằng Đại Đế đang order cái bàn gần đó cũng hóng chuyện.
_Chúc mừng cái gì? -Chị Tiền hỏi.
_Ngày mai ca mày chỉ có bốn người làm: con Flower, Đại Đế, con Dilys, mày kiêm cashier và teabar.
_Riết rồi dạo này xếp roster như cái lờ, nhiều lúc không muốn nói. -Chị Tiền mắng phong long.
_Vậy là bên ngoài có hai đứa đứng, gặp ai xin nghỉ bệnh là hôm đó còn ba người."Bệnh mà cũng không tha mấy đứa ác ôn tụi bây. Sớm biết có ngày hôm nay, từ đầu bổn cung sẽ sắm vai phản diện để không bị ai ăn hiếp" -Tôi nghĩ._Đậu má ngày mai đứa nào nghỉ bệnh, anh lên ca lúc nào anh chửi lúc đó, chửi đến khi tan ca mới thôi. -Vẫn là Đại Đế không lẫn đi đâu được.
_Chửi cho bỏ ghét phải không Đại Đế. Anh nói trước nha mấy đứa, ca của anh mà đứa nào xin nghỉ anh cho ra ngoài dọn bàn chết mịa. -Chị Tiền hùa theo Đại Đế nói."Đi chung ca với "chế" có bao giờ muội được vô hậu cần làm đâu? Cứ nghĩ là do muội có năng lực nên được xếp ở ngoài đi mà!" -Tôi._Úi ùi ui! Mai tao off rồi không phải chuyện của tao. -Chị Đại."Dòng suy nghĩ đó bị tiếng mở cửa của anh hai cắt đứt.
_Năm nay thời tiết lạnh ghê, thằng bạn tao về Việt Nam bỏ lại cái máy sưởi này mày lấy đưa cho con Dung xài. -Anh hai đưa máy sưởi cho anh Phong nói.
_Ừ đang lỡ tay đánh trận này, mày để xuống dùm tao, lát vô phòng tao mở cho nó.
_Hay vậy, cảm ơn anh nha! -Tôi nói với anh Phát.
_Mở nhiều coi chừng trong cơ thể mất nước đó! -Anh Phát dặn tôi.
_Dạ!
Anh Phát vô phòng. Ngoài đây anh Phong mắt vẫn dán vào màn hình hỏi tôi:
_Mai trước khi đi làm anh nấu cháo để sẵn lát em dậy ăn, em muốn ăn cháo gì?
_Dạo này lạt miệng quá, nấu cháo trắng được rồi anh!
_Cháo trắng sao có chất dinh dưỡng, anh luộc thêm trứng bách thảo bỏ vô cho em.
_Anh ơi, nghỉ tay một chút nghe em nói nè!
_Em nói đi anh vừa chơi vừa nghe cũng được mà!
_Anh vô phòng cạo gió cho em được không?
_Anh không biết cạo gió.
_Vậy sao em cạo gió cho anh được?
_Bệnh uống thuốc được rồi cạo gió làm gì?
_Em thấy mỗi lần bệnh mẹ hay cạo gió vài ngày sau là khỏi.
_Người ta cạo cho anh thì được anh không biết cạo.~*~*~*~*~TRONG PHÒNG_Sao em kéo hết mền của anh?
_Có một cái mền lại nhỏ, trùm lên đầu thì hụt cẳng, kéo xuống lại hở đầu.
_Mai anh kêu con Vân đặt thêm một cái mền.
_Sao không tự đặt đi cái gì cũng phải nhờ nó!
_Bữa giờ mình cũng đặt từ nó không, đặt quen rồi!
_Mình đặt gì nó đều biết hết!
_Có sao đâu, nhờ nó đặt dùm, nó đem vô công ty cho anh luôn mình khỏi đi lấy.
_Nhưng lần trước em đặt giấy cuốn quilling, nó cũng đặt theo.
_Kệ có sao đâu! Nó cũng khéo tay giống em mà!
Tôi muốn nói nữa rồi lại thôi!Nửa đêm là thời khắc tôi "sủa" nhiều nhất.Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì...Ho quá ngủ không được tôi dậy chưng tắt mật ong, pha chanh muối nóng, sát muối cổ họng vân vân mây mây...mấy cách dân gian tôi cũng đều thử qua hết, ho vẫn hoàn ho. Tôi chung vô phòng, định leo lên giường:
_Anh nằm bên trong được không?
_Bên trong không có ổ cắm điện xạc pin, bữa giờ em cũng nằm bên trong tự dưng hôm nay kêu đổi.
_Nhưng mấy hôm nay em ho quá, đi ra đi vô bất tiện, anh đổi cho em ra ngoài nằm được không, hết bệnh em vô trong nằm lại!
_Thôi em nằm bên trong đi, mắc công anh chơi game xong quên cắm xạc pin mai vô công ty không có pin chơi.Tôi im lặng bước cẩn thận vào trong, kịp liếc mắt qua thấy chiếc điện thoại đã úp màn hình xuống vẫn còn sáng đèn.Vừa nằm xuống.Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì..._Sao em không ngủ đi nhúc nhích hoài vậy, sáng mai anh còn đi làm sớm nữa.
_Ho quá, em ngủ không được.Tôi lại lòm còm ngồi dậy ra phòng khách lấy mấy đồ handmade ra làm.Lát sau, anh thức dậy đi vệ sinh thấy vậy hỏi:
_Em không ngủ đi giờ này còn làm mấy cái này làm gì. Em không ngủ em cũng phải để cho người khác ngủ chứ!
_Em biết mọi người đang ngủ nên đã cố gắng tiết chế âm thanh xuống nhỏ nhất.
_Cũng nghe tiếng dao rọc giấy à?
_Nhà ở đây xây toàn phòng kín, cách một lớp cửa dày với lại em ngồi tuốt gần cửa ra vào, đâu có lớn hơn tiếng chuột chạy đâu.
_Tuỳ em anh vô ngủ trước đây!>>>>><><<<<<<>>>>>><><<<<<Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì..._Mày làm cái gì mà ho hoài vậy, khách thấy khách gớm bây giờ. -Chị Tiền.
_Bệnh mà anh, vậy anh xếp em vô hậu cần làm đi.
_Hôm nay có con Flower làm nên xếp mày bên ngoài.
Chị Tiền quay vô la con Flower:
_Đậu má! Người hoa mà đéo biết nói tiếng hoa. Má! chắc mày bông giả, về học tiếng hoa liền cho tao.Flower trong hậu cần đi ra nói:
_Vậy anh kêu nó vô đi!
_Để mày ra ú a ú ớ lát Đại Vương xuống thấy la tao hả!
Chị Tiền quay qua nói với tôi:
_Ai kêu mày xui đi chung ca với con nhỏ này phải chịu, mày về mua thuốc uống vô cho tao.
_Thuốc đem qua uống hết rồi, thuốc của cả nhà cũng uống hết luôn rồi, không bớt.
_Chị có thuốc nè, giờ cơm lên clocker lấy cho. -Jasmine, chị kéo trà nói.
_Trong công ty mình có bác sĩ đó, mày lên đó xin hoặc ra nhà thuốc mua cũng được vậy, trùm sò quá!>>>>><>>>>><<<<<>>>>><<<<<><<<<<_Hôm qua anh có nấu cháo bách thảo cho em sao em không ăn hết?
_Hôm qua em có ăn một miếng, ăn xong ói ra hết.
_Sao tự dưng ói ra? Em có kinh chưa?
_Không phải cái đó! Nghe mùi khai của trứng bách thảo tự dưng nôn ra thôi!
_Bình thường anh thấy em cũng ăn được nên mới nấu. Em bệnh vậy khó ăn quá, thôi anh không nấu nữa, em thấy ở ngoài đường bán gì đi làm về mua ăn đi, đừng có tiết tiền.
_Ừ biết rồi!
_Còn nguyên một nồi luôn bỏ uổng quá!
_Để lát em hâm nóng lại ăn cho.>>>>><<<<<>>>>><<<<<>>>>><<<<<Sáng hôm nay thức dậy!
Nóng sốt, ho, nhức đầu, sổ mũi, đau bao tử, đau bụng kinh, tào tháo rượt. Quả là một ngày bách hoá tổng hợp bệnh!Cốc cốc cốc!
_Em ơi!
_Gì?
_Cho anh Tính đi vệ sinh! -Anh Phong nói.
Tôi từ trong toa lét nói vọng ra:
_Em chờ ảnh nãy giờ, thấy ảnh vừa đi ra nên em mới vô.
_Nó bị tiêu chảy.
_Vậy chờ chút xíu.
Tôi lầm bầm trong miệng: "em cũng đang đau bụng mà!".>>>>><<<<<>>>>><<<<<>>>>><<<<<_Tay chân em lạnh ngắt à sờ vô người anh.
_Cho em ủ ấm tí đi mà!
_Anh mua cho em hai cái áo ngủ mùa đông, sao em không mặc?
_Hôm nay em đem đi giặt rồi, mấy bữa nay có mặc mà anh không để ý hả?
_Sức dầu vô chân đi là hết lạnh.
_Xoay qua đây nói chuyện với em nè!
_Nằm bên đâu cũng nói chuyện được mà!
_Sao dạo này anh không hôn em trước khi đi làm nữa?
_Anh cũng định hôn mà miệng em hôi quá!
_Nói nghe chạm tự ái ghê! Mấy tuần nay em bị bệnh với đau bao tử nên axit trong miệng tăng.
_Sao em không ăn nhiều vô.
_Cũng muốn lắm mà ăn vô bị trào ngược dạ dày.Chợt tin nhắn trong "family group" hiện lên, tôi ngồi dậy đọc liền:
"Con lạy thánh thần thiên địa mười phương tám hướng, đồ ăn của con để đâu để đó, lấy ra hâm đồ thì bỏ vô lại lò vi ba dùm con một cái, dạo này nhà chuột nhiều, ăn vô chết không có tiền nuôi con con ở Việt Nam!"_Em làm gì để bả nhắn như vậy?Tôi không trả lời anh, giận run người PK lại:
"Em lấy ra hâm cháo quên bỏ đồ ăn chị vô lại là em sai, dạo này em bị bệnh lâu ngày không khỏi nên người cũng đừ ra em cũng quên trước quên sau. Em xin lỗi chị. Nhưng chị biết em đang ở trong phòng, hôm nay mọi người đều ở nhà đầy đủ, chị có thể qua gõ cửa phòng em kêu em ra nhắc nhở mà, chị dùng từ kỳ vậy???"
_Em đừng có nhắn nữa. -Anh Phong nói.
_Nhưng mà chị đó dùng từ kỳ "lạy thánh thần thiên địa" là sao, em chưa chết mà!
_Em quên bỏ đồ ăn người ta vô là em sai rồi, em hăng cãi quá! -Anh Phong nói xong bỏ ra ngoài hút thuốc.
Anh Phát bên ngoài lên tiếng:
_Mấy đứa làm gì vậy, cùng qua đây làm kiếm sống ở chung một nhà với nhau chuyện gì từ từ nói, bỏ qua được thì bỏ qua đi!Anh Tính cũng mở cửa phòng ra ngoài.Anh Phát nói với anh Phong, anh Tính:
_Như tao gọn vô công ty ăn, về thì ra ngoài ăn khỏi nấu cơm khỏi rửa chén khỏi mắc công cãi cọ nhau vậy cho nó khỏe.>>>>><>>>>><<<<<>>>>><<<<<><<<<<NHÀ HÀNG_[Vậy giờ bà làm luân phiên ba ca luôn hả?] -Cleo hỏi Jessica, manerger người Đại Lục.
_[Ừ!] -Jessica gật đầu vẻ vẫn nghiêm nghị.
_[Vậy bên đây bà mướn nhà ở đâu?]
_[Tôi mướn ở gần công ty, khu chợ Đỏ đó biết không?]
_[À, tôi biết chợ Đỏ. Mướn như vậy mắc không?]
_[Khoảng 4000, thấy được không?]
_[Không rẻ, không mắc]
_[Bà chuyên làm ca sáng, giờ làm ca đêm quen không?]
_[Không quen cũng phải tập.]Tôi đứng một bên nghe cũng hiểu được tình hình trong công ty nghiêm trọng tới mức nào! Bên đây chị gái người Đại Lục, Caily tới hỏi thăm.
Hắt xì, hắt xì, hắt xì...
_[Sao dạo này em ốm quá vậy?]
_[Mấy tuần nay em bị bệnh.]
_[Ốm thiệt luôn đó.]
_[Lúc qua bao nhiêu kg?]
_[48 kg giờ còn 42 kg.]
_[Bệnh bao lâu rồi!]
_[Ba tuần hơn rồi ngày nào cũng ho, hết ho thì nóng sốt, nóng sốt hết thì lại ho nó cứ lặp đi lặp lại]
_[Uống thuốc chưa?]
_[Thuốc của em đem qua, thuốc của người nhà, thuốc của mấy chị trong đây cho và thuốc của bác sĩ trong công ty đưa cũng không khỏi.]
_Kêu bạn trai dẫn em đi chích đi, anh nói thiệt, anh bị qua rồi! -Từ-bây-giờ-hãy-gọi-anh-là-Kịt-có đi đâu về chen vô tám.
_[Hai đứa nói gì vậy, chị nghe không hiểu] -Chị Caily nói.
_[Em kêu nó đi chích] -Kịt-có nói.
_[Chị cũng định khuyên em như vậy, em thử đi chích đi!]
_Có bồ ở đây chăm sóc gì kỳ vậy, anh mà là bồ em anh nuôi cho mập mạp ra.
_Bộ nuôi heo à? -Tôi nói.
_[Hai đứa nói tiếng Hoa đi cho chị nghe nữa.]
_[Ảnh ví em như con heo]
_[Bà Jessi kêu đi ăn cơm nãy giờ lo đứng tám.] -Kịt-có nói với Caily.
Trước khi đi chị Caily còn nện cho ổng một cái.
_Mà em ốm thiệt đó, về tẩm bổ cho mụp lên.
Thôi anh vô kéo trà đây lát sáng "Vương lão
gia" vô kiểm tra không có chết anh nữa!_Tụi bây tản ra làm việc kìa, "lói" cái gì mà "lói" lát mấy ông lớn xuống là chết hết cả lũ.
Đại Đế hôm nay đứng nguyên ngày thúi miệng nên phải lên tiếng cho biết mình còn sống.
_Mấy ông lớn giờ này đi ngủ hết rồi, còn đéo gì nữa mà còn.
Một pha knockout đến từ chị nhà!Lát sau...
Nhà hàng không chút nào bình yên mà!_Đậu moá! Bình thường tụi bây ăn chia trong mấy tờ phiếu tao không muốn nói tới, bây giờ mày còn lấy tiền tips của tụi tao nữa. Mày quá đáng lắm luôn!
_Mắt nào mày nhìn thấy tao lấy?
_Mày dám lấy hết tiền trong tạp dề ra không?
_Tiền này là tiền của tao, tao đéo gì phải lấy cho mày xem. -Đại Đế đập đập vô cái túi tạp dề đeo phía trước.
_Tao gọi điện thoại kêu Jessica xuống.
_Mày gọi đi, anh ngán mày à!
...
Hôm nay tôi làm trong hậu cần nghe được vụ ồn ào ngoài này cũng đại khái đoán ra vấn đề, không ngờ qua đây cũng gặp phải tình trạng này, đúng là "ở đâu cũng có quạ đen". Cái tính cách này y chang như tôi ngày trước: thẳng thắng, bộc trực, công bằng, liêm chính. Nhớ có một câu nói: "cuộc sống vốn dĩ không công bằng, chúng ta hãy tập quen với điều đó"!Sau những chuyện đó, thường người vạch trần sẽ là người chịu thiệt thòi nhiều hơn! Vì thế khi qua đây tôi đặt chữ Nhẫn lên hàng đầu. Tôi cũng không muốn bạn mới quen lại trải qua tình trạng giống như tôi ngày trước!_Mày giữ hơi chờ Jessi xuống giải quyết, đừng cãi với nó nữa!
_Nó là cái gì phải sợ!
_Ngon đánh anh đi máu ở đây nhiều lắm nè!
_Tao sợ mày à, mày có ngon đừng về Việt Nam nữa, mày vừa bước xuống sân bay sẽ có người lại đập mày liền!
_Anh sợ mày à? Ngon, đánh anh tại đây nè, một vé về Việt Nam nha cưng!
_Mày bước ra!
_Thôi vô đây với tao nè! Uống miếng trà đi, lát có gì cho bả xem cam là biết có hay không liền chứ gì cãi với nó làm gì?
_Bởi tao nói mày ở trên trời rớt xuống, mày nghĩ sao cái camera đó còn hoạt động? Nó hư tám đời dương rồi!"Tự nhiên bị chửi lây, thôi mị hiểu!"_Thật sự tao không biết luôn đó, tao cứ tưởng nó còn hoạt động, sao không gọi bảo trì sửa?
_Mày lên hỏi Đại Vương đó!
_Hế hế tụi bây không có cửa bắt anh đâu?
_Giờ mình thua thiệt rồi! Không có ai làm chứng nữa. Mày quậy lên cũng không được gì! Thôi đi vô đây với tao nè chờ Jessi xuống, người làm trời hại, luật nhân quả luôn hiện hữu đó.
_Nhưng nó lấy tiền tips của tụi mình!
_Bây giờ nó khăng khăng cãi trong túi là tiền của nó thì làm sao?!
_Đi làm ai cho mang tiền theo.
_Tao hiểu tâm trạng hiện giờ của mày vì tao từng trải qua rồi!Jessica xuống cắt ngang lời tôi.
_[Chuyện gì cãi lộn um sùm vậy?]
_[Nó đứng đây tranh thủ không có ai, móc lấy tiền típ của tụi tui.]
_[Mắt nào của mày thấy tao lấy tiền tip.]
_[Vậy mày dám móc tiền trong túi mày ra không?]
Thằng Đại Đế định mở miệng thanh minh bị Jessica ra lệnh im.
_[Em kể rõ ràng cho tôi nghe.]
_[Em đang cúi xuống dọn chén dĩa ở cái bàn này, nó quay vô móc tiền tip lòi ra ở cái khe, vừa đúng lúc em ngước lên thấy nó, nó nhanh tay bỏ tờ tiền vô tạp dề, nó tưởng không ai thấy nó làm chuyện này!]Jessica xoay qua hỏi Đại Đế:
_[Mày có lấy tiền tip không?]
_[Tôi không có.]
_[Thu ngân và quầy bar có ai thấy không?]
_[Tôi đi vệ sinh mới về] -Kịt có nói.
_[Tôi đi giao phiếu ăn mới về thấy cái gì um sùm] -Donna nói.
_[Chuyện gì vậy?] -Caily mới đi ăn cơm về hỏi.
_[Thấy chưa!] -Đại Đế đắc ý.
_[Vậy mày dám lấy tiền trong túi mày ra không?] -Cleo quyết tâm KO cho bằng được Đại Đế.
Cuối cùng hai đứa đứng cãi, một đám đứng chịu cho đến gần giờ về mới thôi!>>>>><>>>>><<<<<>>>>><<<<<><<<<<Ngày thứ 30...Hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì, hắt xì hắt xì, hắt xì..._Anh làm ơn dẫn em đi chích được không, bên đây lạ nước lạ cái, tiếng lại không rành, nếu không em tự đi rồi!
_Không phải anh không muốn dẫn em đi, anh không biết chỗ nào?
_Anh gọi điện thoại hỏi chị Trúc đi, chị Trúc làm ở đây lâu năm có vẻ rành.Lát sau về đến nhà...
_Em vô phòng nghỉ ngơi đi, anh ra ngoài đây chơi game với hút thuốc chút!
_Anh không vô nằm chung với em hả?
_Em vô nằm trước đi, anh hút thuốc cái.
_Tối ngày game với thuốc hoài, không quan tâm gì đến em hết!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com