[23.5/OngsaSun] Close To Me by mowpsmowps
8
Làm việc đến nửa đêm, Sun thấy đói đói, liền xuống bếp lục tủ xem có gì ăn không.Cô vờ như không nhìn thấy cái bánh Ongsa mang cho mình hồi tối muộn vừa nãy.Nhưng cuối cùng, lúc này nó vẫn xuất hiện trên bàn làm việc của cô.Sun nheo mắt đánh giá cái bánh, rồi cầm dĩa xẻo một miếng đưa lên miệng.Đúng như chị Ink nói, bánh Ongsa làm trông không đẹp lắm, nhưng khá ngon. Cũng chẳng biết chị Ink ăn bánh gì nhưng đây là lần đầu Ongsa làm cheesecake mà đã có được vị ngậy vừa đủ, không bị béo hay ngấy quá, thơm thơm ngọt dịu nữa...- Có khi cậu ta không thể tốt nghiệp thì đi bán cái này cũng được...Sun vừa ăn đến miếng thứ bao nhiêu đó vừa tự lẩm bẩm.Điện thoại gần đó rung lên. Giờ này mà nhắn tin thì chỉ có một người. Sun không cần nghĩ cũng biết là ai.Một tay Sun vẫn cầm dĩa xẻo thêm miếng bánh nữa, tay kia cầm điện thoại lên xem Ongsa nhắn cái gì.from.the.earth__: "Sun ăn bánh chưa ạ?"Sun khẽ phì cười với tin nhắn này của Ongsa. Lại còn dùng cả kính ngữ.Cô không nhắn trả lời lại, mà trực tiếp chụp ảnh cái bánh mình đang ăn sang. Tất nhiên cũng canh chỉnh này nọ để trông không giống như mình đã ăn rất nhiều.from.the.earth__ lập tức thả tim.from.the.earth__: "Ăn được không?"Sun hơi cắn cắn môi, không muốn khen cậu ta quá đà, nhưng lại cũng muốn khích lệ đôi chút, cuối cùng nhắn lại 2 chữ.s__ssunshine: "Ừ, ngon."Lại một động thái thả tim từ from.the.earth__. from.the.earth__: "Mà giờ này Sun vẫn chưa ngủ à?"s__ssunshine: "Cậu thì chắc đang mộng du mà nhắn tin cho tôi?"from.the.earth__: "Mình lo cho Sun thôi."s__ssunshine: "Cậu lo cho cậu trước đi."from.the.earth__: "Mà cậu dùng dao kéo gì cũng phải cẩn thận... sao miếng dán cũ của cậu xước gì mà ghê thế?"Nhớ lại lý do tại sao phải thay miếng dán màn hình iPad, má Sun khẽ nóng lên. Đầu ngón tay cô du di trên bàn phím, cuối cùng cũng trả lời.s__ssunshine: "Mèo cào."from.the.earth__: "Mèo cam à?"Không thấy Sun trả lời, Ongsa nhắn tiếp sang.from.the.earth__: "Bánh không bị tanh chứ?"Nhận ra người này đang kiếm chuyện để nói, Sun bắt đầu quay xe.s_ssunshine: "Không ăn nữa. Ngủ đây."Nhưng mà chợt nhớ ra gì đó, cô liền mở LINE, gỡ chặn Ongsa, trực tiếp gọi sang cho người kia.Phải mất đến một lúc, bên kia mới nghe máy.- ...Sun?Biết là Ongsa bị bất ngờ vì mình gọi điện cho cậu ta, nhưng Sun cũng không còn cách nào, trực tiếp vào việc:- Bắn số tài khoản của cậu cho tôi.Chuyện là khi nãy lúc được tặng bánh trái cùng dầu cá, Sun nhất định muốn trả tiền cho Ongsa nhưng đương nhiên là bạn gái cũ của cô không đồng ý. Chò xám cái gì mà điện thoại hết pin rồi, không nhớ số tài khoản các kiểu. Đối diện với một mèo cam cau mày khó chịu không vui, Ongsa dù có hèn nhưng cũng cố gắng làm ra một bộ mặt sưng sỉa lại. Giằng co một hồi, cuối cùng cả hai đều thỏa hiệp Sun chỉ trả tiền dầu cá, còn Ongsa hứa hẹn về nhà sạc pin điện thoại sẽ nhắn cô số tài khoản ngân hàng sau.- ...Thôi mà...- Không là tôi mang cả bánh cả dầu cá sang nhà trả cậu bây giờ đấy.- Bánh thì cậu cũng ăn gần hết rồi...- Ongsa lẩm bẩm cái gì đấy?- Mình bảo là mình không dùng tài khoản ngân hàng.Sun cảm thấy tức cười. Không nhiều lời nữa trực tiếp cúp máy.Quả nhiên mèo cam nổi giận có hiệu quả. Sun còn chưa kịp đứng lên tìm quần áo để thay thì điện thoại đã rung đến tin nhắn của Ongsa cung cấp đầy đủ 3 số tài khoản của 3 ngân hàng khác nhau mà cô ấy đang dùng.Lại còn "nếu cậu chuyển vào đây không được thì chuyển vào đây..." làm Sun không bực mình thêm nổi.Sun dựa theo tên lọ dầu cá, tra trên mạng được giá tiền thì chia đôi ra rồi chuyển cho Ongsa. Vừa vào khung chat LINE để gửi ảnh màn hình biên lai chuyển khoản thì đã thấy cậu ta nhắn hỏi.Ongsa: "Sun chuyển tiền chưa?"Sun thầm nghĩ, cậu ta nhất định là muốn chọc cười mình. Bản thân không muốn Ongsa thành công, nhưng khóe môi thì lại cong cong lên phản bội cô.Sun gửi ảnh biên lai chuyển khoản xong thì vứt điện thoại sang một bên, xử lý nốt cái bánh, xem nó như Ongsa mà nhâm nhi xong mới dọn dẹp, vệ sinh cá nhân rồi lên giường đi ngủ.Trong giấc mơ, Sun mơ thấy mình ở một khuôn viên xa lạ của một trường Đại học.Có tiếng Ongsa gọi cô từ đâu đó. Sun quay ra thì thấy Ongsa đang ôm rất là nhiều cheesecake chạy đến chỗ mình.Nhưng mà, khi cậu ta chạy đến trước mặt Sun thì cô chỉ được có một cái. Còn lại bỗng dưng ở đâu xuất hiện rất nhiều các em trai gái bu vào hai người xin nốt. Ongsa cũng rất hào phòng, cười hề hề phân phát cho các em.Sun mơ đến đoạn mình đùng đùng ịn cái cheesecake lên mặt Ongsa đang hớn hở chụp hình cùng một em gái thì tỉnh dậy.Mới 4 giờ hơn.Uống xong chai nước để ở đầu giường, Sun cau mày nghĩ mình bị làm sao rồi.Rõ ràng hồi chiều qua chị Ink kể mấy lời kia cô chẳng để ý lắm, thế nhưng bây giờ chúng lại quấy cô đến mức đi ngủ cũng mơ thấy?Không ngủ lại nữa, Sun quyết định ngồi vào bàn làm việc đọc chút gì đó chờ đến trời sáng rồi ăn uống đi làm.Mở điện thoại ra, như thường lệ là tin nhắn Ongsa chúc cô ngủ ngon từ mấy tiếng trước. Chỉ là giờ không còn ở trong instagram nữa mà là LINE. Sun nhớ lại lời Ongsa nói lúc tối qua, dù thế nào trái đất cũng vẫn quay quanh mặt trời.Nhắn tin trên instagram vốn là Earth và Sun. Từ sau khi biết Ongsa là Earth, Sun và Ongsa đã chuyển sang nói chuyện trên LINE.Ongsa sau khi chúc cô ngủ ngon thì có gửi lời mời kết bạn sang cho cô. Sun chần chừ một lát rồi cũng chấp nhận.Chỉ 2 phút sau, Ongsa đã gửi tin nhắn đến.- Giờ này cậu ta vẫn còn thức?- Sun ngạc nhiên lẩm bẩm.Quả nhiên, trong tin nhắn Ongsa cũng thắc mắc điều tương tự.Sun trả lời lại cô.Sun: "Tôi dậy uống nước."Ongsa: "Cậu ngủ lại được không? Cố ngủ lại nhé."Sun: "Sao cậu còn chưa ngủ?"Ongsa: "Mình đang làm bài."Sau đó là một cái ảnh bàn học đầy sách vở cùng máy tính được Ongsa gửi sang.Lại thêm một cái ảnh Latte đang gặm gặm quả bóng nữa.Ongsa: "Có Latte thức cùng mình nè."Sun nhớ lại câu "Chủ nào chó nấy" của Aylin, đối chiếu vào tình cảnh lúc này thì thấy buồn cười.Nhưng cô không trả lời lại Ongsa. Sun cảm thấy việc mình chấp nhận Ongsa trở lại vào trong vòng tròn xã hội của mình, dù bản thân cô cũng chưa biết phải kêu cậu ta bằng gì, là bạn cũ hay bạn đơn thuần, đã là một bước tiến lớn mà mình có thể đi rồi.Xa hơn nữa thì cô không chắc.Ở bên kia, không thấy Sun trả lời, nghĩ là cô ngủ lại rồi thì Ongsa cũng không nhắn nữa, tập trung lại với bài vở của mình.
__
Hai ngày trước sinh nhật của chị Luna, Aylin kêu gọi bạn bè đến quán cà phê để họp bàn về chuyện chuẩn bị sinh nhật cho chị ấy. Nói là họp bàn, nhưng thật ra Aylin đã tự mình có sẵn hết kế hoạch tổ chức. Gọi loài người đến chỉ là để phân công mà thôi.Aylin có vẻ khá căng thẳng. Đây được xem như là sự kiện trọng đại đầu tiên trong đời cô tự mình gánh vác nên cũng cố gắng mềm mỏng hơn thường ngày với các bạn của mình. Tuy giọng điệu vẫn khá là sai bảo nhưng đã tiến bộ hơn rất rất nhiều. Không hiểu sao, mỗi lần nhìn thấy Aylin là Sun lại thấy vui vui cả dễ thương biết chừng nào. Cho đến khi tên này chốt lại danh sách phân công bằng câu:- Cuối cùng, Ongsa và manụt Sun, hai cậu làm bánh sinh nhật.Này chắc chắn là cố tình.Sun lại chẳng thừa hiểu qua cái hành vi dùng cả tờ giấy A4 che hết mặt mũi, không dám nhìn thẳng vào cô của Aylin ở đằng kia.- Aylin- Sun nhẹ nhàng cất giọng, cười như không cười mà đáp- Tôi không biết làm bánh đâu.- Không sao, Ongsa sẽ hướng dẫn cậu. Aylin vẫn nói mà không thò mặt ra khỏi tờ giấy A4.- Tôi thấy là mình nên giúp Tinh và Charoen trang trí thì hơn.- Việc nhẹ nhàng như thế mà cần đến 3 người. Cậu không thấy tôi đang thiếu thốn nhân sự à? Với cả hồi cấp 3 tôi thấy cậu tô trát mấy cái mô hình ở câu lạc bộ thiên văn rồi nên mới không cho cậu trang trí.- ...Anh Ton có phải làm gì đâu kìa?- Sun cự lại.- Manụt Sun, tôi không ngờ cậu lại sống như thế đấy??- Được rồi được rồi- Anh Ton nãy giờ ngồi im gật gù vì không thấy tên mình được xướng lên, lúc này mới giơ tay giảng hòa- Để anh làm bánh cùng bé Ongsa- Vừa nói vừa xích lại gần Ongsa đang ngồi cạnh- Anh và bé Ongsa sẽ cùng làm nên chiếc bánh sinh nhật tuyệt vời nhất tặng cho Luna.- Được, chốt vậy đi- Sun nhanh chóng nói, lờ đi ánh mắt buồn buồn của Ongsa đang nhìn sang mình, cũng không muốn nhìn đến hai cái bóng đang sát vào với nhau mà có một cái còn không buồn xích ra kia.- Sun- Aylin quay sang cô, hạ giọng thương lượng- Bánh sinh nhật không thể để anh Ton làm. Tôi không muốn ngày sinh nhật của chị loài người trùng với ngày giỗ của chị ấy.- Có Ongsa mà. Cậu ta làm bánh ngon như vậy, không sợ tai biến gì đâu.- Sun ăn bánh của Ongsa rồi à?- Tinh thắc mắc.- Bọn này chỉ biết là Ongsa biết làm bánh, chứ chưa hề được hay ngon dở như nào- Charoen phụ họa.- Là sao...?- Sun không trả lời vào trọng tâm câu hỏi của Tinh mà chỉ hỏi lại bằng một câu nghe rõ là đánh trống lảng.- Ongsa chỉ làm bánh để bán thôi- Aylin giọng đều đều giải thích- Bọn tôi muốn ăn thì phải bỏ tiền ra, cho nên đó giờ chưa được kiểm chứng chất lượng- Vừa nói vừa nhìn sang Ongsa- Lần này bởi vì chị loài người nói muốn có bánh sinh nhật tự làm nên tôi mới phải trả tiền cho cậu ta.- Hê hê- Ongsa cười lại 2 tiếng với cái gườm của Aylin.- Vậy thì tuyệt quá rồi- Sun vỗ tay một cái, xoa xoa vào nhau- Lần này cậu theo Ongsa học làm bánh đi. Thế còn ý nghĩa hơn nhiều.- Cậu không thấy tôi có rất nhiều việc phải chuẩn bị cho buổi tiệc à?- Chính xác thì- Sun dừng lại một lát, tự chắc chắn là nãy giờ không hề nghe thấy Aylin tự đọc tên của cậu ta ở bất kỳ mục nào thì mới tiếp tục- Cậu làm gì nhỉ?- Tôi giám sát thi công.Cuối cùng không cự thêm được, Sun đành an phận với nhiệm vụ làm bánh sinh nhật cùng Ongsa.
__
Ngay buổi chiều hôm đó, Sun đã phải sang đưa Ongsa đi mua nguyên liệu làm bánh. Cũng không cãi được vì theo như lời Aylin nói thì cô phải làm tất cả những gì Ongsa cần. Đặc biệt là không được để Ongsa mất vui vì phàm là chuyện ăn uống, thành phẩm được làm ra rất dễ mang theo tâm trạng của người tạo ra chúng.Bây giờ đang vào cuối hè nắng nôi oi bức, Sun đeo kính râm, ngồi trong xe ô tô của cô chờ Ongsa. Chờ mãi không thấy, vừa cầm điện thoại lên định gọi giục thì đã thấy cổng nhà của cậu ta được mở ra.Ongsa mặc một chiếc sơ mi trắng, ống tay áo được xắn lên đến khuỷu tay kết hợp cùng quần bò xanh đơn giản, sơ vin gọn gàng, đi giày vans xanh nhạt. Tóc ngắn ngang vai được buộc nửa đầu, phần tóc thừa đằng sau rủ xuống sau gáy, kết hợp với vóc dáng cao ráo, tạo cảm giác sạch sẽ trưởng thành.Quả thật Ongsa đã lớn lên rất tốt. Nếu không tính việc cậu ta phải học lại năm 4 Đại học...Sun cũng không hiểu sao mình lại có chấp niệm lớn đến thế với việc này. Cô không muốn ảo tưởng sức mạnh, và tất nhiên cũng chẳng thích thú gì, nhưng lại cứ có cảm giác mình là lý do dẫn đến chuyện đó.Kiểu như, chia tay mình xong cậu ta suy sụp quá không thiết tha học hành chẳng hạn? Mặc dù lúc đó cũng đã được hơn 3 năm rồi..Ongsa đi tới xe của Sun, nhưng không ngồi vào ghế lái phụ mà vòng qua chỗ ghế lái, gõ gõ cửa kính.Sun vốn là đang ngẩn ra với tạo hình mà cô chưa nhìn thấy bao giờ của Ongsa, lúc này mới giật mình hạ cửa xe xuống:- Gì đấy? Cậu muốn tự đi à?- Không phải- Ongsa cười cười- Sun để mình lái cho.- Cậu biết lái ô tô?- Ừ, mình có học rồi. Có cả bằng nha.Ongsa lục trong cái túi tote đen bên người, trình ra bằng lái xe của mình cho cảnh sát mèo cam xem.Sun xem xem một chút, trả lại cho Ongsa:- Xe tôi tôi lái.- Ừ. Nhưng đường đến chỗ bọn mình cần đi hơi cực xíu. Ở ngoại thành ấy. Vẫn là để mình lái cho.Sun nheo nheo mắt, dù là qua lớp kính râm, Ongsa vẫn thấy được.- Được rồi- Ongsa đầu hàng- Là mình muốn chở Sun. Sáng nay ở quán cà phê mình thấy cậu ngáp ngáp. Trưa chắc cũng không ngủ được.- ...Sao cậu biết?- Lúc sáng mình nói chiều đi mua đồ, cậu bảo còn phải đi làm mà giờ đã đến đây thì chắc là buổi trưa không nghỉ mà làm cố rồi.Sun im im một lúc, cũng không biết là đang nghĩ gì.Ngoài trời thì nắng như vậy, chưa đến hai phút mà trán Ongsa đã bắt đầu rịn mồ hôi.Sun thở hắt ra một hơi, cởi dây an toàn rồi mở cửa xe đi xuống, đứng bên cạnh Ongsa, tháo kính râm của mình ra đưa cho cô.- Nếu mắt cậu không quen thì không cần phải đeo. Nhưng trời nắng như này, trên đường nhớ thỉnh thoảng nhìn vào cây xanh. Nếu thấy không ổn thì dừng lại nghỉ một lát rồi đi tiếp cũng được. Biết không? Tôi làm xong việc rồi, không gấp đâu, nên cứ đi thong thả thôi.
__
Hai ngày trước sinh nhật của chị Luna, Aylin kêu gọi bạn bè đến quán cà phê để họp bàn về chuyện chuẩn bị sinh nhật cho chị ấy. Nói là họp bàn, nhưng thật ra Aylin đã tự mình có sẵn hết kế hoạch tổ chức. Gọi loài người đến chỉ là để phân công mà thôi.Aylin có vẻ khá căng thẳng. Đây được xem như là sự kiện trọng đại đầu tiên trong đời cô tự mình gánh vác nên cũng cố gắng mềm mỏng hơn thường ngày với các bạn của mình. Tuy giọng điệu vẫn khá là sai bảo nhưng đã tiến bộ hơn rất rất nhiều. Không hiểu sao, mỗi lần nhìn thấy Aylin là Sun lại thấy vui vui cả dễ thương biết chừng nào. Cho đến khi tên này chốt lại danh sách phân công bằng câu:- Cuối cùng, Ongsa và manụt Sun, hai cậu làm bánh sinh nhật.Này chắc chắn là cố tình.Sun lại chẳng thừa hiểu qua cái hành vi dùng cả tờ giấy A4 che hết mặt mũi, không dám nhìn thẳng vào cô của Aylin ở đằng kia.- Aylin- Sun nhẹ nhàng cất giọng, cười như không cười mà đáp- Tôi không biết làm bánh đâu.- Không sao, Ongsa sẽ hướng dẫn cậu. Aylin vẫn nói mà không thò mặt ra khỏi tờ giấy A4.- Tôi thấy là mình nên giúp Tinh và Charoen trang trí thì hơn.- Việc nhẹ nhàng như thế mà cần đến 3 người. Cậu không thấy tôi đang thiếu thốn nhân sự à? Với cả hồi cấp 3 tôi thấy cậu tô trát mấy cái mô hình ở câu lạc bộ thiên văn rồi nên mới không cho cậu trang trí.- ...Anh Ton có phải làm gì đâu kìa?- Sun cự lại.- Manụt Sun, tôi không ngờ cậu lại sống như thế đấy??- Được rồi được rồi- Anh Ton nãy giờ ngồi im gật gù vì không thấy tên mình được xướng lên, lúc này mới giơ tay giảng hòa- Để anh làm bánh cùng bé Ongsa- Vừa nói vừa xích lại gần Ongsa đang ngồi cạnh- Anh và bé Ongsa sẽ cùng làm nên chiếc bánh sinh nhật tuyệt vời nhất tặng cho Luna.- Được, chốt vậy đi- Sun nhanh chóng nói, lờ đi ánh mắt buồn buồn của Ongsa đang nhìn sang mình, cũng không muốn nhìn đến hai cái bóng đang sát vào với nhau mà có một cái còn không buồn xích ra kia.- Sun- Aylin quay sang cô, hạ giọng thương lượng- Bánh sinh nhật không thể để anh Ton làm. Tôi không muốn ngày sinh nhật của chị loài người trùng với ngày giỗ của chị ấy.- Có Ongsa mà. Cậu ta làm bánh ngon như vậy, không sợ tai biến gì đâu.- Sun ăn bánh của Ongsa rồi à?- Tinh thắc mắc.- Bọn này chỉ biết là Ongsa biết làm bánh, chứ chưa hề được hay ngon dở như nào- Charoen phụ họa.- Là sao...?- Sun không trả lời vào trọng tâm câu hỏi của Tinh mà chỉ hỏi lại bằng một câu nghe rõ là đánh trống lảng.- Ongsa chỉ làm bánh để bán thôi- Aylin giọng đều đều giải thích- Bọn tôi muốn ăn thì phải bỏ tiền ra, cho nên đó giờ chưa được kiểm chứng chất lượng- Vừa nói vừa nhìn sang Ongsa- Lần này bởi vì chị loài người nói muốn có bánh sinh nhật tự làm nên tôi mới phải trả tiền cho cậu ta.- Hê hê- Ongsa cười lại 2 tiếng với cái gườm của Aylin.- Vậy thì tuyệt quá rồi- Sun vỗ tay một cái, xoa xoa vào nhau- Lần này cậu theo Ongsa học làm bánh đi. Thế còn ý nghĩa hơn nhiều.- Cậu không thấy tôi có rất nhiều việc phải chuẩn bị cho buổi tiệc à?- Chính xác thì- Sun dừng lại một lát, tự chắc chắn là nãy giờ không hề nghe thấy Aylin tự đọc tên của cậu ta ở bất kỳ mục nào thì mới tiếp tục- Cậu làm gì nhỉ?- Tôi giám sát thi công.Cuối cùng không cự thêm được, Sun đành an phận với nhiệm vụ làm bánh sinh nhật cùng Ongsa.
__
Ngay buổi chiều hôm đó, Sun đã phải sang đưa Ongsa đi mua nguyên liệu làm bánh. Cũng không cãi được vì theo như lời Aylin nói thì cô phải làm tất cả những gì Ongsa cần. Đặc biệt là không được để Ongsa mất vui vì phàm là chuyện ăn uống, thành phẩm được làm ra rất dễ mang theo tâm trạng của người tạo ra chúng.Bây giờ đang vào cuối hè nắng nôi oi bức, Sun đeo kính râm, ngồi trong xe ô tô của cô chờ Ongsa. Chờ mãi không thấy, vừa cầm điện thoại lên định gọi giục thì đã thấy cổng nhà của cậu ta được mở ra.Ongsa mặc một chiếc sơ mi trắng, ống tay áo được xắn lên đến khuỷu tay kết hợp cùng quần bò xanh đơn giản, sơ vin gọn gàng, đi giày vans xanh nhạt. Tóc ngắn ngang vai được buộc nửa đầu, phần tóc thừa đằng sau rủ xuống sau gáy, kết hợp với vóc dáng cao ráo, tạo cảm giác sạch sẽ trưởng thành.Quả thật Ongsa đã lớn lên rất tốt. Nếu không tính việc cậu ta phải học lại năm 4 Đại học...Sun cũng không hiểu sao mình lại có chấp niệm lớn đến thế với việc này. Cô không muốn ảo tưởng sức mạnh, và tất nhiên cũng chẳng thích thú gì, nhưng lại cứ có cảm giác mình là lý do dẫn đến chuyện đó.Kiểu như, chia tay mình xong cậu ta suy sụp quá không thiết tha học hành chẳng hạn? Mặc dù lúc đó cũng đã được hơn 3 năm rồi..Ongsa đi tới xe của Sun, nhưng không ngồi vào ghế lái phụ mà vòng qua chỗ ghế lái, gõ gõ cửa kính.Sun vốn là đang ngẩn ra với tạo hình mà cô chưa nhìn thấy bao giờ của Ongsa, lúc này mới giật mình hạ cửa xe xuống:- Gì đấy? Cậu muốn tự đi à?- Không phải- Ongsa cười cười- Sun để mình lái cho.- Cậu biết lái ô tô?- Ừ, mình có học rồi. Có cả bằng nha.Ongsa lục trong cái túi tote đen bên người, trình ra bằng lái xe của mình cho cảnh sát mèo cam xem.Sun xem xem một chút, trả lại cho Ongsa:- Xe tôi tôi lái.- Ừ. Nhưng đường đến chỗ bọn mình cần đi hơi cực xíu. Ở ngoại thành ấy. Vẫn là để mình lái cho.Sun nheo nheo mắt, dù là qua lớp kính râm, Ongsa vẫn thấy được.- Được rồi- Ongsa đầu hàng- Là mình muốn chở Sun. Sáng nay ở quán cà phê mình thấy cậu ngáp ngáp. Trưa chắc cũng không ngủ được.- ...Sao cậu biết?- Lúc sáng mình nói chiều đi mua đồ, cậu bảo còn phải đi làm mà giờ đã đến đây thì chắc là buổi trưa không nghỉ mà làm cố rồi.Sun im im một lúc, cũng không biết là đang nghĩ gì.Ngoài trời thì nắng như vậy, chưa đến hai phút mà trán Ongsa đã bắt đầu rịn mồ hôi.Sun thở hắt ra một hơi, cởi dây an toàn rồi mở cửa xe đi xuống, đứng bên cạnh Ongsa, tháo kính râm của mình ra đưa cho cô.- Nếu mắt cậu không quen thì không cần phải đeo. Nhưng trời nắng như này, trên đường nhớ thỉnh thoảng nhìn vào cây xanh. Nếu thấy không ổn thì dừng lại nghỉ một lát rồi đi tiếp cũng được. Biết không? Tôi làm xong việc rồi, không gấp đâu, nên cứ đi thong thả thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com