TruyenHHH.com

200 Het Phai Cau Hon Voi Bay Nam Nhan Lam Sao Bay Gio

Lời Linh nói, Sở Mộ Vân cơ hồ nghe không rõ.

Tuy rằng mỗi lần sống lại cảm giác đều không tốt lắm, nhưng không lần nào khó chịu như lần này.

Không phải đau nhưng rất khó chịu, giống như bị đập nát ra rồi ghép lại, sống rồi chết, sau đó chết rồi lại sống. Trong thời gian ngắn ngủi này, Sở Mộ Vân đã trải qua một hồi bị đè ép chết đi sống lại.

Không rõ bao lâu sau, Sở Mộ Vân rốt cuộc cũng quen.

Hắn hỏi: "Linh, xảy ra chuyện gì?

Linh cục cưng lặp lại một câu: "Ừm... Thay đổi thân thể... Nhưng ta không làm gì cả..."

Sở Mộ Vân khựng lại một chút.

Đổi thân thể...... Đã chết? Chết như thế nào?

Không phải Linh cục cưng lựa chọn thân thể, như vậy......

Sở Mộ Vân thở dài, cố gắng thả lỏng đầu óc để mình tỉnh táo lại.

Nhưng chỉ cần nhớ tới tình cảnh trên Chiếu Mai Sơn, hắn không có cách nào bình tĩnh.

Yến Trầm đâu chỉ cắn nuốt Ám Dạ, mà còn cắn nuốt cả Sinh Môn.

Khó trách y vẫn luôn suy yếu, Sở Mộ Vân chỉ tưởng rằng là do dung hợp với Ám Dạ quá khó khăn, cho nên mới vẫn cần lượng lớn Nắn Hồn Thảo làm chất dẫn.

Nhưng bây giờ ngẫm lại, thời gian đã qua nhiều năm như vậy. Với số lượng Nắn Hồn Thảo kia, còn cả tư chất của Yến Trầm nữa, làm sao có thể không thể dung hợp được?

Chỉ có thể là do có thứ mạnh hơn, nhiều năng lượng hơn quấy nhiễu, mới có thể khiến y liên tục suy yếu.

Lúc trước ở trên Chiếu Mai Sơn, Sở Mộ Vân vẫn cảm thấy có chỗ nào sai sai, trong lòng luôn cảm thấy bất an, bây giờ hắn đã biết.

Yến Trầm cắn nuốt Sinh Môn, việc y làm là đồng quy vu tận với những người khác!

Chỉ bằng sức lực của một mình y rất khó giết chết bọn họ, nhưng chỉ cần ở một thời điểm thích hợp, châm ngòi mấy người khác đánh nhau, chờ khí lực tiêu hao gần hết, y sẽ thả Sinh Môn. Sinh Môn bị áp chế đã lâu, nếu bạo động có thể hủy diệt hết thảy!

Ba ngàn năm trước, Sinh Môn bạo động. Lúc ấy Thẩm Thủy Yên, Tạ Thiên Lan, Quân Mặc, Dạ Kiếm Hàn, Lăng Huyền đều ở thời kỳ mạnh mẽ nhất, bọn họ cũng phí sức lực lớn mới chế phục được. Sau lại có Mạc Cửu Thiều và Yến Trầm gia nhập, rốt cuộc mới ổn định cục diện, nhưng sau đó cũng triệt để làm bố cục thế giới thay đổi.

Nhân giới bị cắn nuốt hơn phân nửa đất đai, Yêu giới hóa thành Ma giới, bảy ma tôn thay phiên nhau tiếp quản Sinh Môn. Lúc này mới khiến toàn bộ cục diện Ma Giới được yên ổn.

Nhưng hôm nay, Yến Trầm lại muốn thả Sinh Môn ra.

Cục diện lúc này so với ba ngàn năm trước còn tệ hơn rất nhiều.

Mạng Thẩm Thủy Yên đang treo lơ lửng, cơ thể Mạc Cửu Thiều bị trọng thương. Tạ Thiên Lan đầu tiên là tẩu hỏa nhập ma, sau đó lại đánh nhau một trận, sớm đã là nỏ mạnh hết đà. Cho dù có là Lăng Huyền cũng có giới hạn, một trận đánh nhau kịch liệt khiến gã hưng phấn lên, nhưng cũng có nghĩa là gã đánh rất nghiêm túc, khí lực tiêu hao tuyệt đối không ít hơn Tạ Thiên Lan. Người duy nhất được cho là hoàn chỉnh không tổn hại chỉ có Dạ Kiếm Hàn.

Nhưng mặc dù Dạ Kiếm Hàn được thêm vào, có sức chiến đấu đơn độc nghịch thiên, nhưng y cũng chỉ có một người. Y không chống lại nổi bạo động của Sinh Môn. Vòng xoáy năng lượng không có giới hạn kia tựa như hố đen vũ trụ, bất cứ thứ gì tới gần đều sẽ bị nuốt chửng.

Yến Trầm ra tay quá độc ác!

Sở Mộ Vân nghĩ y một lòng muốn chết, thậm chí cũng biết y muốn các Ma Tôn khác chôn cùng, nhưng hắn không ngờ y thật sự có năng lực này.

Nếu Tạ Thiên Lan không ngăn cản hắn, vậy Sở Mộ Vân dùng Xả Thân Trận, cứu sống Thẩm Thủy Yên, cục diện có thể sẽ khác đi. Dù sao Thẩm Thủy Yên là người từng khống chế Sinh môn. Nếu y tỉnh lại, đi tranh đoạt quyền khống chế Sinh môn với Yến Trầm, kết quả như thế nào vẫn chưa biết được.

Nhưng...... Yến Trầm đã sớm tính toán xong.

Từ lúc Thẩm Thủy Yên xuất hiện đầu tiên ở Chiếu Mai Sơn đã sớm nằm trong kế hoạch của y. Sở Mộ Vân suy đi nghĩ lại, giờ phút này mới thăm dò được toàn bộ cục diện!

Yến Trầm dẫn Thẩm Thủy Yên tới trước, phỏng chừng đêm trước ý loạn tình mê cũng có vài phần cố ý. Dù sao Thẩm Thủy Yên dễ nổi giận, nhìn dáng vẻ của hắn lúc đó, nhất định sẽ tức giận đến mất đi lý trí.

Yến Trầm lại dùng lời nói kích thích một phen, Thẩm Thủy Yên tám chín phần sẽ liều mạng với y. Cho dù Tạ Thiên Lan không tới, Yến Trầm cũng có thể tiêu hao sức lực của y đầu tiên.

Bộ dáng suy yếu này của y, chỉ sợ phần lớn cũng là giả bộ. Ám Dạ chính là Thần Thú, y có lẽ đã sớm dung hợp với nó. Có sức mạnh của Ám Dạ, sức chiến đấu của Yến Trầm chỉ sợ đã tăng vọt đến mức không dám tưởng tượng. Tuy nói bởi vì Sinh Môn mà y vẫn đang bị tra tấn, nhưng tuyệt đối không suy yếu vô lực như bây giờ.

Trùng hợp chính là, Tạ Thiên Lan tới, y và Thẩm Thủy Yên là oan gia ngõ hẹp. Yến Trầm biết rõ mọi chuyện, sao lại không lợi dụng?

Muốn châm ngòi hai người này đánh nhau quả thực quá nhẹ nhàng.

Càng không cần phải nói sau đó Lăng Huyền leo lên Chiếu Mai Sơn, có người cuồng chiến đấu ở đó còn lo đánh không lại? Lúc này hết thảy mọi chuyện mới thật sự phát triển một cách hợp lí, không còn nhầm lẫn gì nữa.

Về phần tại sao Thẩm Thủy Yên lại rơi xuống thế hạ phong mà không phải Tạ Thiên Lan, chỉ sợ là do Yến Trầm ở sau lưng động tay động chân.

Dù sao Thẩm Thủy Yên chết trước tương đối an toàn, chỉ cần y mất đi ý thức, Yến Trầm hoàn toàn không còn uy hiếp.

Tại sao Sở Mộ Vân không muốn Dạ Kiếm Hàn đi ra, đơn giản là bởi vì tới cũng vô dụng. Y không giúp được gì, ngược lại sẽ càng khiến Yến Trầm vui mừng.

Tiễn từng người một, hôm nay có thể một lần tiễn đi năm người đã cực kỳ có lời.

Sở Mộ Vân nóng lòng, sau khi mở mắt lập tức muốn chạy về Chiếu Mai Sơn.

Chỉ là vừa tỉnh lại, kinh ngạc phát hiện, thân thể này đúng là suy yếu đến mức gió thổi liền ngã......

Cơ thể rách nát này ở đâu ra? Thay nhiều thân phận* như vậy, Sở tổng bày tỏ chưa từng gặp qua cơ thể kém cỏi như vậy có được không!

*Mã giáp: acclone, nick phụ

Cho dù là bị Quân Mặc đút thuốc độc một thời gian, thân thể tàn tạ cũng không phế như cái hiện tại.

Tinh thần mạnh mẽ hơn nữa cũng phải chịu thua. Cơ thể gầy yếu đến mức này, đừng nói là chạy về Chiếu Mai Sơn, Sở Mộ Vân đang tự hỏi làm sao có thể đi được vài bước. Đúng vậy, chỉ có vài bước...

Trên thực tế hắn còn chưa xuống giường, đã nhìn thấy người canh giữ bên cạnh.

Tóc bạc như sương, mắt trắng như tuyết, mặc một bộ trường bào màu đen tinh xảo quý giá, phác họa thân hình cao lớn, thái độ lạnh lùng âm lãnh kia phảng phất như hoa lan mọc trong sơn cốc...... Trong lúc hoảng hốt, dường như có hương thơm xuyên qua da thịt khiến người trầm luân trong đó.

Sở Mộ Vân giật mình.

Quân Mặc mỉm cười với hắn, khẽ gọi: "A Vân..."

Sở Mộ Vân mở miệng, giọng nói suy yếu vô lực: "Đây là..."

Quân Mặc cầm lấy tay hắn, đặt ở trên gò má cọ cọ, giọng nói vô cùng mềm mại: "Bởi vì không lấy được Băng Linh Dịch thuần túy nhất, cho nên hiệu quả Đoạt Hồn Đan này không tốt lắm. Cho dù gọi ngươi trở về, độ tương thích thân thể không đủ, đại khái sẽ khá suy yếu."

Tâm tư Sở Mộ Vân chấn động, hiểu rồi.

Hoàn Hồn Đan là không thể khiến cho hắn sống lại, bởi từ đầu đến cuối hắn vốn chưa từng chết, nhưng Đoạt Hồn Đan... Dù cho không biết đan dược này là cái gì, nhưng nghe tên là hiểu được, tất nhiên là loại đan dược mạnh mẽ cướp lấy hồn phách.

Quân Mặc vẫn không tiếc bất cứ giá nào tìm kiếm Băng Linh Dịch, vì luyện chế đan dược cấm này.

Chỉ tiếc Băng Linh Thú đã biến mất, tất nhiên y không có cách lấy được Băng Linh Dịch thích hợp nhất, cho nên bỏ cái tốt nhất lấy cái gần cái tốt nhất, dùng kém một chút...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com