2 Dm Edit Hoan Toi Phong Than Trong Tro Choi Vo Han Tu C200 C398
"Giết chết bọn chúng! Thiêu chết bọn chúng!"Lúc nhóm Nghịch Thần đang đi về phía hồ thì quay đầu lại, Bách Dật cũng ngoi lên khỏi mặt nước, ánh mắt cảnh giác nhìn sang thuyền gỗ bị thiêu đốt: "Không phải kế hoạch trước đó là chờ khi quân địch dừng tấn công thì mới đánh lén chúng ta nhằm tổn thương đến sức chiến đấu của người mới? Tại sao lại đột nhiên tấn công chúng ta rồi?"Bách Gia Mộc nhíu mày khó hiểu nói: "Bây giờ là lúc hai bên đánh nhau hỗn loạn, phe dẫn đầu đánh lén chúng ta không có ích lợi gì, có phải đám bản địa này đoạt quyền đến điên rồi không?""Có thứ gì đó kích thích bọn họ." Sắc mặt Nghịch Thần vẫn bình tĩnh, anh khẽ vươn tay ra, "Lấy kính viễn vọng ra, tôi muốn xem xem bên ấy đã xảy ra chuyện gì."Bách Gia Mộc đưa kính viễn vọng cho Nghịch Thần.Nghịch Thần để kính lên trên sóng mũi, tầm mắt mơ hồ cuối cùng cũng dừng lại tại rừng cây nhỏ đang bốc khói sau hồ, anh nhíu mày điều chỉnh tầm nhìn của kính viễn vọng, càng nhìn rõ được tình huống cụ thể bên trong cánh rừng đang bốc khói.Sau đó Nghịch Thần nhịn không được mà hít vào hơi khí lạnh.Bên trong cánh rừng nhỏ có một cái lều đang cháy, bức tượng Thần được tôn sùng trong lều đã bị người ta dùng súng bắn tan tành, sau đó còn giội nước sơn lên, cả giàn cúng tế thành một mớ hỗn độn.Lều bị thiêu cháy chỉ còn lại một nửa, ngọn đuốc bên cạnh vẫn chưa tắt, có thể nhìn thấy người đập nát tượng Thần đã phá hỏng lúc đang tiến hành cúng tế.Cũng lớn gan quá rồi!Đám người bản địa thành kính nhịn không được mà nổi điên lên bắt lấy tên quấy rối!Nghịch Thần dời qua những con thuyền gỗ đang bốc cháy, quả nhiên nhìn thấy một người linh hoạt nhảy vọt qua thuyền, anh ta cõng một cây súng, bắp chân và trên vai còn quấn băng gạc rướm máu nhưng lại né tránh cực kỳ nhanh nhạy.Phía sau anh ta là đám người bản địa đang rên gào bài hát tôn giáo rồi đuổi theo, thỉnh thoảng đạn và tên lửa sượt ngang qua người anh ta.Người này chính là Gaye hôm qua vừa tới quy hàng bọn họ! Là một NPC tuyến chính!Không phải anh ta bị thương và nên ở trong hội Chữ Thập Đỏ chờ đợi sao! Tại sao lúc này lại chạy đến đốt tượng Thần của đám người bản địa!Gaye đang bị truy đuổi, mặc dù đã cố gắng mượn thuyền tránh né nhưng vẫn bị dính hai lần.Nghịch Thần giơ kính viễn vọng lên nhìn khẽ nhíu mày, tại sao Gaye lại không trốn xuống nước?Mặc dù trốn ở nơi nước đục cũng có thể bị đạn bắn trúng nhưng cũng tốt hơn so với chạy lung tung trên bờ nhỉ?Nghịch Thần nhanh chóng có được đáp án, anh nhịn không được mà chửi một tiếng.Gaye thế mà lại giơ đầu tượng thần chắn trước người mình, còn bên này thì cầm súng, vừa chạy vừa giơ, môi khẽ mấp máy như đang nói gì đó với đám người bản địa kích động khiến người bản địa vốn không dám tùy tiện nổ súng mà nhắm thẳng vào người anh ta.Người trẻ tuổi kia vẫn rất có tài, biết dùng thần để vừa làm con tin vừa làm cái khiên mà chạy, cũng không phải là hữu dũng vô mưu.Nghịch Thần để kính xuống đưa cho Bách Gia Mộc: "Đi qua cứu người."Bách Gia Mộc gật đầu, vừa mới chuẩn bị về chèo thuyền thì Gaye liền chạy sang phía bên này.Lúc Gaye chạy đến, cuối cùng nhóm Nghịch Thần cũng có thể nghe rõ Gaye đang nói gì.Gaye gào lên dưới tiếng mưa rơi: "Mấy người nói Thần tồn tại, mấy người nói Thần cứu vớt mấy người, mấy người nói Thần ban cho mấy người tất cả, Thần để các người giết chết những người tốt đã từng giúp đỡ mình."Anh ta đứng trên một chiếc thuyền gỗ nhỏ chao đảo, dưới chân có vài xác chết bị đạn bắn tan tành, chết không nhắm mắt nằm ở mép thuyền, máu trên cơ thể bọn họ đã đông lại.Vẻ mặt Gaye đầy thương xót nhìn thoáng qua những người đã chết, hai mắt anh ta đỏ bừng, giơ cao đầu tượng thần lên rồi cầm súng nhắm ngay giữa trán: "Đây là biểu tượng duy nhất mà mấy người gọi là Thần, nếu hắn thật sự tồn tại thì đoạt lại đầu của mình từ trong tay tôi đi!"Nghịch Thần nghe vậy thì biến sắc: "Không ổn, anh ta đang dùng thủ đoạn quá khích để chứng minh cho đám người bản địa rằng Thần không tồn tại! Đám người bản địa kia sẽ nổi điên lên bắn chết anh ta, cản lại!"Bách Gia Mộc khựng lại, xoay tay vung dao giải phẫu sáng chói lên rồi vòng qua làn mưa mù đập vào chuôi súng trên tay Gaye.Bách Gia Mộc thở phào nhẹ nhõm: "Tôi dùng vũ khí kỹ năng đuổi kịp rồi, không bắn trúng đâu."Lúc Gaye bóp cò súng thì bị dao giải phẫu đập trúng rồi rơi xuống, viên đạn bắn ra kia không bắn vào trán tượng thần.Đám người bản địa đuổi theo cười lên: "Thần phái tín đồ xuống ngăn cản mày đó! Thần có tồn tại! Mày không thể nào giết chết được Thần!""Thần đang phù hộ chính mình, phù hộ tao, tên giám đốc nhà máy kia là kẻ giả nhân giả nghĩa đầy bẩn thỉu, phải bị giết chết theo chỉ thị của Thần!"Gaye nửa quỳ trên thuyền, mí mắt anh ta khẽ giật, đột nhiên nhặt dao giải phẫu từ dưới đất lên, không chút do dự mà hung tợn nắm lấy cắm chặt vào đầu tượng thần!Bách Gia Mộc: "!!!"Nghịch Thần: "!!!"Sao lại vậy! Tên nhóc này cứng đầu quá rồi đó!Gaye như phát điên lên, bả vai nhô lên không ngừng cầm dao đâm xuống, anh ta thở hổn hển, nước mưa trượt xuống theo lọn tóc.Đầu tượng thần gỗ bị dao giải phẫu đâm đến nát bấy, vết thương chồng chất.Thủ lĩnh của đám người bản địa đang kêu to như gà bị bóp lấy cuống họng, hai mắt trợn lên như không thể tin được mà nhìn tượng thần được nước sơn bảo vệ lại bị chặt thành từng mảnh gỗ vụn như bột phấn, trên mặt không thể giấu được nỗi bối rối và hoảng sợ.Bên cạnh có tên bản địa hoảng hốt lẩm bẩm: "Sao nó có thể phá hoại lớp sơn mà Thần bảo vệ chính mình...""Tại sao Thần không cho mưa xối xuống dìm chết nó, cho thiên lôi thiêu chết nó?""Tại sao Thần lại để một tên như vậy phá hoại tượng thần của mình...?"Thủ lĩnh như muốn rách cả mí mắt, ông ta đưa tay tát người bên cạnh, khàn giọng nói: "Đủ rồi! Thần tồn tại! Thần đang bảo vệ chúng ta! Lẽ nào mấy người cũng muốn ruồng bỏ Thần! Bị Thần dìm đến chết đuối hả!"Âm thanh chất vấn ngày càng suy yếu.Gaye ngẩng đầu lên, đôi mắt chứa vô số tâm trạng xuyên qua trán rồi đến tên thủ lĩnh cuồng loạn, anh ta nở nụ cười đầy chế giễu: "Thần không tồn tại, em ấy không nên chết.""Thần vốn không phù hộ ông, tất cả những gì ông là chỉ là vì dục vọng của bản thân mà thôi."Gaye loạng choạng đứng dậy, cầm thứ đang nhắm vào tượng thần chuyển sang tên thủ lĩnh, khàn giọng nói: "Cái tên bẩn thỉu này chỉ dám trốn sau đám tà giáo hèn yếu, ông dám đối mặt với Thần bằng những lời dối trá này không?"Đôi mắt tên thủ lĩnh đỏ ngầu, ông ta giận dữ giơ súng lên: "Câm miệng lại, mày mới là người bị Thần ruồng bỏ!"Đạn vòng qua tượng thần rồi bắn lên người anh ta, Gaye chậm rãi nhắm mắt lại, nở nụ cười vừa thỏa mãn vừa mệt mỏi, cơ thể anh rơi xuống hồ tử thần Pluto.Ánh mắt Nghịch Thần phức tạp, anh ngăn Bách Gia Mộc đang tiến lên ngăn không cho Gaye rơi xuống nước: "... Đây là cốt truyện chính của NPC, chúng ta không thể cản được, nhìn là được rồi, anh ta nhất định phải chết, đây là anh ta tự nguyện."Bách Gia Mộc khẽ giật mình, sau đó khó hiểu hỏi: "Tại sao anh ta lại muốn đi tìm đường chết? Nếu không chọc giận thủ lĩnh thì anh ta vẫn còn con đường sống mà?""Nhưng điều anh ta muốn chính là tự tay đập nát tượng thần dưới sự phẫn nộ của tên thủ lĩnh." Nghịch Thần chỉ đám người bản địa bên kia rồi thở dài một tiếng, "Cậu nhìn xem, sắc mặt của những tên bản địa đã thay đổi rồi, bọn họ bắt đầu hoài nghi thủ lĩnh của mình.""Gaye biết rằng nếu anh ta đập nát tượng thần thì sẽ không thể hoàn toàn đánh đổ tín ngưỡng của đám người bản địa, anh ta muốn tên thủ lĩnh - người tạo ra những lời nói dối này đập nát tượng thần thì những tên bản địa khác mới tỉnh ra."Nghịch Thần thở dài: "Lúc anh ta đến đây đầu hàng thì đã chuẩn bị đánh đổi cả mạng sống rồi.""Nhưng tôi vẫn thấy vô cùng kỳ lạ." Nghịch Thần chuyển hướng, anh trầm ngâm sờ cằm, "Dựa vào cốt truyện chính của Gaye thì trước đó tôi đã dự đoán hẳn là gần cuối mới phát động tấn công, tại sao mới chỉ ngày thứ nhất mà Gaye đã hiểu được làm sao mới có thể đạt được mục đích của mình, có ai chỉ anh ta à?"Bách Gia Mộc phản ứng cực nhanh: "NPC xuất hiện dị thường đều là do người chơi hướng dẫn, có người hướng dẫn Gaye tự sát?"Nghịch Thần khựng lại: "Người chơi này khiến Gaye chết sớm, làm xung đột giữa hai phe trầm trọng hơn là muốn làm gì đây?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com