13 Chom Sao Ai Tinh Thien Ha
...Tại Nữ Quốc...CỘP! CỘP! CỘP!-Chúng ta phải mau tới thành đô! Bình minh sắp lên rồi!Lam Nguyệt Chi (Kim Ngưu) ngồi cùng ngựa với Thiên Tử Hàn (Ma Kết) nói. Bọn họ đã nhận được thư từ Ôn Ninh Dư (Bảo Bình) biết được Tiểu Đào (Xử Nữ) và La Tình Minh (Sư Tử) vốn là gian tế do Bình Cẩm Lân cài vào. Thật không thể ngờ được mà!-Ta cũng sớm đã nghi hai người họ. Nhưng không nghĩ mọi chuyện lại đến mức này._Hối hận-Chàng đừng tự trách! Cái chính là phải mau trở về bảo vệ cho Bệ hạ!-Ừ!Họ nhanh chóng thúc ngựa về triều đình Nữ Quốc, không thể chậm trễ thêm một giây phút nào nữa....Cách một quãng khá xa...Cộp...cộp...-Chỉ mong các ngươi bình an!_Hầu Phong (Song Ngư) đánh xe ngựa đuổi theoVì Quách Ngọc Thâm (Bạch Dương) bị bệnh nên không thể đi nhanh như hai người kia. -*Hàn, Lam thừa tướng, chúc hai người thượng lộ bình an!*Kẻ nào đó đang giả bệnh nghĩ. Đúng là bó tay! Trong tình huống này mà vẫn có thể...bình tĩnh như thế!...Tại triều đình Nữ Quốc...Tần Ngọc (Nhân Mã) lùi về phía Đại điện, trước mặt nàng chính là Tiểu Đào (Xử Nữ), La Tình Minh (Sư Tử) và một đám sát thủ hàng trăm người. Tất cả binh lính bên ngoài đều đã bị giết hoặc bị thao túng gần hết. Dao Ly đứng chắn trước nàng.-Các ngươi không được đụng vào Bệ hạ!-Ngươi nên thay đổi cách xưng hô rồi đấy, Dao thị vệ!_Tiểu Đào (Xử Nữ) khoanh tay trước ngực, ánh mắt kiêu ngạo-Tiểu Đào, chuyện này là sao? Ngươi rốt cuộc muốn gì?_Tần Ngọc (Nhân Mã) khó hiểu nhìn nàng ta-Bệ hạ cẩn thận!_Dao Ly cảnh giác-Tần Ngọc, đến bây giờ...ngươi vẫn chưa nhận ra ta là ai sao?Soạt!Tiểu Đào (Xử Nữ) tháo bỏ lớp mặt nạ bằng da xấu xí kia xuống. Lập tức gương mặt thanh tú thập phần xinh đẹp liền hiện ra. Tần Ngọc (Nhân Mã) bất ngờ, khuôn trăng này rất quen. Nó giống với Nữ Vương Tần Phương quá cố. Không lẽ nào...-Tỷ tỷ?-Giờ mới nhận ra sao? Vậy chắc ngươi biết ta trở về đây là muốn làm gì rồi chứ? Bao năm ta sống ẩn với thân phận một nô tì thấp hèn cũng chỉ đợi ngày này! Muội muội à, ngươi ăn sung mặc sướng như vậy khiến ta thật rất ghen tị đó!_Tần Sương (Xử Nữ) cười lạnh -Tỷ tỷ, ta không có mà! Lúc ấy không tìm thấy tỷ nên ta mới...-Ngươi đừng ngụy biện! Mẫu thân ngươi là người đã hại chết Mẫu Vương của ta! Thậm chí lại còn ám hại ta, rồi đưa ngươi lên vị trí cao quý như bây giờ! Hôm nay ta không những phải cướp lại ngôi vị mà còn phải giết chết ngươi để báo thù!-Tỷ tỷ...-Im đi!Tần Sương (Xử Nữ) ánh mắt căm thù nhìn Tần Ngọc (Nhân Mã). Nàng sợ hãi không dám lên tiếng nữa. Tại sao vị tỷ luôn yêu thương mình trước đây lại trở nên như vậy chứ? Nàng đã làm gì sai?Đám sát thủ cầm kiếm tiến lên, Dao Ly đang che chắn trước mặt Tần Ngọc (Nhân Mã), quay lại hét lên.-Bệ hạ mau chạy đi! Chạy đi!-Nhưng ngươi...-Nếu người không chạy sẽ không còn đường lui! -Được!Nàng nghe theo lời thuộc hạ mình, lập tức chạy ra ngoài cửa Điện. Nhưng Tần Sương (Xử Nữ) đâu thể bỏ qua dễ dàng như thế?-Bắt lấy ả cho ta!Đám thuộc hạ theo lệnh của nàng ta xông tới chắn đường nàng. Tần Ngọc (Nhân Mã) sợ hãi lùi lại liền có kẻ từ phía sau định lao tới chém nàng.Xẹt! Xẹt!Tần Ngọc (Nhân Mã) mở mắt ra thì thấy xác người máu me trải dài không khỏi sợ hãi tột độ. Tô Lãnh (Xà Phu) đã đến bên cạnh từ lúc nào, vừa giết đám sát thủ vừa che chắn cho nàng.-Bệ hạ đừng sợ!-Tô thiếu hiệp!Keng!La Tình Minh (Sư Tử) rút kiếm chém tới, Tô Lãnh (Xà Phu) nhanh chóng chặn đứng đường kiếm của hắn.-Ngươi tốt nhất đừng xen vào chuyện này!_Lạnh lùng-Ta cứ thích xen vào đó! Rồi sao?_Thách thức-Vậy thì ngươi cũng phải chết!Keng! Keng! Keng!Một trận chiến ác liệt diễn ra giữa hai nam tử tuấn mỹ. Không ai nhường ai, đều là kẻ tám lạng người nửa cân.-Bệ hạ, mau chạy đi!Khắp nơi đều là xác người huyết đỏ trải dài trông thật ghê rợn. Tần Ngọc (Nhân Mã) gật đầu, nhanh chân chạy xuống những bậc tam cấp. Y phục rườm rà khiến bước chân chậm lại, nhưng nàng không ngần ngại liền vứt bỏ hoàng bào. Dù sao tỷ tỷ cũng trở về rồi, thứ này đã không còn thuộc về nàng nữa.Bình Tâm (Song Tử) cười lạnh, ra hiệu cho đội cung thủ giương cung chuẩn bị bắn. Dao Ly thấy thế vội vàng hét lên.-Tô thiếu hiệp, sau này an nguy của Bệ hạ nhờ hết vào ngài!Tô Lãnh (Xà Phu) nghe vậy hất văng kiếm của La Tình Minh (Sư Tử), dùng khinh công bay đến ôm Tần Ngọc (Nhân Mã) lên. Phi thân ra khỏi hoàng cung.-Phóng tiễn!_Bình Tâm (Song Tử) thấy vậy liền ra hiệu lệnhVút! Vút! Vút!Tức thì hàng ngàn mũi tên bay đến chỗ hai người họ. Tô Lãnh (Xà Phu) vừa phải bảo vệ Tần Ngọc (Nhân Mã) vừa phải chém những mũi tên. Nếu cứ thế này chắc chắn họ sẽ chết dưới trận mưa tên.Xẹt!Một tiếng kêu xé gió, vai trái của hắn liền bị tên xẹt qua. Rất nhói nhưng vẫn cố bảo vệ nàng.-Bệ hạ hãy bảo trọng! Ta hôm nay có chết cũng phải bảo vệ được ngài!Dao Ly bay lên chém gãy những mũi tên ấy. Giống như một nữ anh hùng đang múa trong cơn mưa vô tình lạnh lẽo. Nàng ra sức kéo dài thời gian giúp hai người thoát khỏi hoàng cung chết chóc này.Phập! Phập! Phập!Vô số mũi tên đã cắm sâu vào cơ thể nàng, huyết đỏ từ miệng chảy ra rất nhiều nhưng Dao Ly vẫn nhất quyết phá vòng vây cho chủ nhân rời khỏi.-KHÔNG!!!Tần Ngọc (Nhân Mã) hét lên đau đớn khi thấy thuộc hạ trung thành chôn mình trong biển máu đầy bi thương. Tô Lãnh (Xà Phu) ôm chặt nàng vào lòng mình, thoắt cái liền biến mất trước ánh bình minh buồn ảm đạm.Bịch!Dao Ly ngã xuống, thân thể với mấy mươi mũi tên xuyên qua thật thảm hại thật đau đớn. Huyết đỏ chảy ra nhuốm màu các bậc tam cấp bằng đá. Tần Sương (Xử Nữ) lạnh lùng bước đến cạnh nàng.-Tại sao ngươi lại trung thành với ả ta như vậy?-Bởi...vì...Bệ...hạ...vẫn mãi...là...Bệ...hạ...tôn...kính...Dao Ly phun ra một ngụm máu đỏ tươi, sau đó mắt cứ trắng dã như vậy liền đi. Tần Sương (Xử Nữ) cười lạnh.-Đúng là ngu xuẩn!La Tình Minh (Sư Tử) cũng không khá hơn bao nhiêu. Nữ nhân hắn yêu thương tại sao giờ lại trở nên máu lạnh như vậy?Bình Tâm (Song Tử) căm hận, vậy mà cũng không giết được Tần Ngọc (Nhân Mã). Nhưng không sao, kẻ thù thật sự của nàng là Lam Nguyệt Chi (Kim Ngưu) kia. -*Ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!*
Mời các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com